Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 818 - Chương 818 Tô Bạch Bị Cưỡng Hôn 2

Chương 818

Tô Bạch Bị Cưỡng Hôn 2


Nhưng vị âm dương sư Nhật Bản này thì lại mang vẻ mặt hưng phấn, khó có thể kiềm chế được, không ngừng chủ động kéo gần khoảng cách với Tô Bạch.


Cuối cùng, anh ta cũng đứng trước mặt hắn.


Trên gương mặt anh ta được vẽ một lớp sơn rất dày, dày đến mức trông giống như đeo thêm một chiếc mặt nạ, dáng người mềm mại, rất có một loại khí chất âm nhu, có hơi giống với loại hình của Hải thiếu gia đó. Nhưng loại người tới từ Nhật Bản này, cũng không phải là người mà loại lẳng lơ và đơn giản như Hải thiếu gia có so sánh được. Dù sao thì người Nhật Bàn hình như có bản lĩnh được trời ưu ái về mặt Âu Mỹtối sâu trong nội tâm con người, bất cứ chuyện Âu Mỹám thối nát nào, thì người Nhật Bản đều có thể làm đến mức độ cực hạn một cách công khai.


Chỉ có điều, sau khi kéo gần khoảng cách, Tô Bạch đột nhiên phát hiện ra, trên cơ thể của đối phương dường như được bao trùm bởi một tầng sương mù nhạt, dáng người của anh ta, gương mặt của anh ta đều không phải là thứ dễ dàng cho người khác nhớ kỹ như vậy, hơn nữa, một làn hương hoa anh đào cũng thuận theo bước chân của anh ta quanh quẩn bên chóp mũi của Tô Bạch.


Tô Bạch hiện tại hoàn toàn có thể dùng một đấm đánh nát tên thích thể hiện này, nhưng hắn vẫn không hề ra tay, Ngay khi bạn cảm thấy có thể dễ dàng đánh chết thằng đần này bằng một quyền, thì bạn thường sẽ do dự, bạn sẽ cảm thấy, liệu có gì đó kỳ lạ hay không, trên thế giới này có người có thâm niên lại đần độn đến thế sao? Hay là ở trong này còn có âm mưu nào đó mà mình vẫn chưa nhận ra?


Cơ thể của âm dương sư đang run rẩy, Tô Bạch có thể cảm giác được sự bất ổn trong cảm xúc của đối phương.


Thế nhưng, cảnh tượng sau đó, lại khiến Tô Bạch ngây người.


“Ha ha ha, thằng lùn Hàn Quốc đó đã mất khống chế với con rối này, vậy mà cậu ta lại đánh mất con rối này, bé cưng này là của mình rồi, cảm ơn trời soi sáng, đại thần quan tâm! Cảm ơn trời soi sáng đại thần quan tâm!” (Tiếng Nhật).


Dứt lời, âm dương sư Nhật Bản này lại càng kích động đến mức không có cách nào kiềm chế được, mà lập tức ôm lấy Tô Bạch, hôn thẳng lên gương mặt hắn một cái.


Câu nói này rất phù hợp với hoàn cảnh hiện tại, phù hợp với bầu không khí hiện tại, và phù hợp với cả sự việc đang phát sinh hiện tại nữa.


Bản thân Tô Bạch cũng không ngờ được lại xuất hiện cảnh tượng này…


Vậy mà vừa rồi mình còn ngớ ngẩn, nghĩ tên âm dương sư Nhật Bản này liệu có phải có âm mưu gì đó hay không, nhưng kết quả, mình lại bị…


Trong lúc nhất thời, Tô Bạch bắt đầu nổi lên sát khí của mình theo bản năng, hắn cảm thấy, vào lúc này, trực tiếp đánh bét nhè con hàng trước mặt này, dường như mới là chuyện nên làm nhất hiện tại.


Trước kia, mình còn thường xuyên cười nhạo mập mạp hồi đó từng bị một thi thể người da đen thông cúc hoa, nhưng bản thân mình hiện tại, vậy mà lại bị một âm dương sư Nhật Bản cưỡng hôn.


Bây giờ Tô Bạch có thể cảm giác được trên gương mặt mình dính một tầng son mỡ màng và thật dày.


Thật… buồn nôn.


“Hửm?” Âm Dương sư dường như cảm giác được sát khí đột nhiên biến đổi trong cơ thể của Tô Bạch, anh ta cũng không biết đây là Tô Bạch đang muốn đánh nát cái đầu anh ta ngay lúc này, mà lại nói với vẻ mặt hưng phấn: “Chắc chắn là khôi lỗi pháp của tên lùn Hàn Quốc đó đã xảy ra vấn đề, đừng nóng, đừng nóng, bé yêu, ở đây ta còn có thứ tốt hơn cả mấy con trùng đó của cậu ta cho bảo bối. Tin ta đi, thằng lùn Hàn Quốc đó cùng lắm cũng chỉ có thể giúp cưng phát huy chưa đến được một nửa thực lực, mà ta, có thể khiến cưng phát huy từ tám thành thực lực trở lên. Bảo bối có khả năng chính là thứ giúp ta có thể sống sót… phụt, không đúng, bảo bối chính là mấu chốt để ta có thể bội thu trong thế giới chuyện xưa này hay không chứ!”


Tô Bạch nghe không hiểu tên âm dương sư Nhật Bản này, đang dùng tiếng Nhật huyên thuyên cái khỉ gì nữa, nhưng, ngay khi hắn nhìn thấy vị âm dương đó lôi một cái bình ngọc ra, hắn cũng theo bản năng hóa giải loại sức mạnh vừa mới cất lên đó của mình.


Những thính giả Nhật Bản và Hàn Quốc này, cũng không biết bởi vì người mà mình đụng phải vừa vặn là những phần tử có xu hướng cực đoan, hay là trong giới thính giả Nhật Bản và Hàn Quốc vốn có loại tập tục về khuynh hướng này.


Tóm lại, hình như thính giả trên bán đảo Triều Tiên và thính giả Nhật Bản, tuyến đường cường hóa mà bọn họ đi lại càng phong phú hơn so với thính giả Trung Quốc một chút.


Đúng vậy, phong phú hơn.


Phải biết rằng với trình độ trận pháp của mập mạp, đã là một người có trình độ cực cao trong những thính giả có thâm niên trong nước mà Tô Bạch từng gặp, nhưng tên lùn Hàn Quốc Phan Văn Cát đó, vậy mà lại có thể phá giải trận pháp của tên béo trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hơn nữa còn tự nhiên ra vào, dưới điều kiện không phá hỏng trận pháp, dẫn đến sự chú ý của mập mạp.


Dưới sự so sánh, trình độ trận pháp của mập mạp và trình độ trận pháp của Phan Văn Cát, ai cao ai thấp đã liếc mắt là thấy ngay.


Còn cả vị âm dương sư này nữa, xem ra thủ đoạn của anh ta dường như cũng chẳng yếu hơn tên Phan Văn Cát kia, ngoại trừ cô gái Kim Anh Ái kia, những người còn lại mà Tô Bạch từng tiếp xúc, ví dụ như chị em nhà họ Lý, ví dụ như tay võ sĩ, ví dụ như nữ ninja đó, bọn họ thực ra tập trung chủ yếu vào việc khai phá những phương diện khác của mình.


Ví dụ như độn pháp của võ sĩ, thân pháp của ninja, sợi tơ của chị em nhà họ Lý, đều mang theo một loại khí tức đặc thù của cường hóa bản thân, hoặc có thể được gọi là “nghệ thuật khí tức”.


Ví dụ như, hắn là một người cường hóa võ giả, vậy hắn chính là một một võ sĩ, đao võ sĩ, áo giáp, thậm chí là cả phương thức tác chiến, đều rất khớp với cường hóa này, thậm chí có thể nói là khớp với nghề nghiệp này.


Đây là một loại cảm giác Tô Bạch chưa từng cảm nhận trước đây, giống như sự khác biệt văn hóa giữa hai giới thính giả. Trong giới Trung Quốc, điển hình nhất chính là Tô Bạch, bạn nói hắn là cường hóa Huyết tộc chứ gì, hắn trên cơ bản không hiểu ma pháp của Huyết tộc. Bạn nói hắn là cường hóa phương Tây phải không, nhưng hắn cũng chỉ dựa vào tố chất cơ thể và sức bật của cương thi, về phần những năng lực và pháp môn khác của cương thi, đối với hắn mà nói, có giá trị phát triển không lớn, cho nên cũng chẳng muốn đi chịu khổ.


Cũng giống như mập mạp, bạn nói anh ta là cường hóa đạo sĩ, anh ta lại nghiên cứu một đống thứ linh tinh cho bạn. Hòa thượng và Gia Thố cũng như vậy, bọn họ cũng không trung thành với một loại cường hóa, mà là theo đuổi một loại chủ nghĩa vị kỷ tuyệt đối, mà loại “chủ nghĩa vị kỷ” này, có thể đại diện cho một loại theo đuổi sức mạnh cực cao.


Tôi chỉ cần tôi có thể mạnh hơn, tôi chỉ cần tôi có thể trở nên mạnh hơn nữa! Đây là giá trị quan phổ biến trong giới Trung Quốc, mọi người cũng đều chạy trên con đường này hết.


Chương 818

Bình Luận (0)
Comment