Chương 857
Cậu Ta Rất Nông Nổi, Nhưng Lại Không Ngu 1
Cả người Tô Bạch xông tới, ý đồ vòng qua ba người đó, trực tiếp đuổi theo Mộc Nam, ở trong mắt Tô Bạch, những người khác trừ gã ra, chính là người qua đường A, người qua đường B.
Khi ba người đó định chặn Tô Bạch lại, thì hòa thượng, mập mạp và Gia Thố cũng cùng nhau ra tay, chia ra chặn một người trong số đó. Tuy rằng hiện tại bọn họ rất khó hiểu đối với việc Tô Bạch cứ khăng khăng muốn giết chết Mộc Nam, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ tiến hành phối hợp với Tô Bạch.
Tốc độ của cô gái rất nhanh, nhưng tốc độ của Tô Bạch còn nhanh hơn, so về sức bật trong thời gian ngắn, Tô Bạch thật sự không sợ ai, lại thêm sự phối hợp của đám người mập mạp, nên hắn cũng không gặp phải bất cứ sự cản trở nào, mà tiếp tục đuổi theo.
Tuyến đường mà cô gái và Mộc Nam chạy trốn, hướng thẳng về phía nhà máy điện hạt nhân.
Chết tiệt, vậy mà con hàng này lại một lần nhìn thấu bản chất thế giới chuyện xưa này, rốt cuộc gã đã làm thế nào vậy?
Hơn nữa, thực ra Tô Bạch còn có một mối nghi ngờ, đó chính là nếu Mộc Nam đã chết trong vòng luân hồi lần đầu tiên, còn mình bởi vì lần đầu không chết nên mới có thể cảm ứng được bộ quần áo phòng cháy của mình, vậy còn Mộc Nam thì sao?
Làm thế nào anh ta có thể dễ dàng tìm được bộ đồ phòng cháy của mình, lại còn đào hố cho những người khác, khiến đám người Gia Thố trực tiếp hiểu sai ý mà chết đi?
Trong lúc nhất thời, trong đầu Tô Bạch hiện ra vẻ mặt kiêng dè của mập mạp đối với Mộc Nam. Có đôi khi, thật sự không thể không thừa nhận, có những người quả thực quá thông minh.
“Tốc độ của anh ta nhanh hơn tôi, không cắt đuôi được.” Cô gái nói với Mộc Nam bên cạnh mình.
“Vậy cô chặn cậu ta đi, tôi tới nhà máy điện hạt nhân, cho dù chết cũng không sao, trong vòng luân hồi tiếp theo, các cô đều sẽ sống lại, nhưng nhất định phải để tôi thành công một lần, chỉ cần một lần, tiểu đội này của chính ta có thể mãi mãi chiếm được ưu thế.”
“Anh… được không đó?”
Thứ cô gái hỏi, không phải là những lời mà Mộc Nam nói có thành sự thực hay không, mà trên thực tế, cô ta cũng không lo lắng vấn đề này, so với loại tổ hợp đó của bốn người Tô Bạch và mập mạp, thì danh tiếng và uy tín của Mộc Nam trong mấy người bọn họ, gần như đã nằm ở một loại mức độ độc quyền. Điều cô ta lo lắng chính là bộ dáng này của Mộc Nam, có thể kiên trì bước vào trong nhà máy điện hạt nhân được hay không.
“Không sao.”
Cô gái lập tức buông tay, dùng sức đẩy Mộc Nam một cái, để gã tiến về phía trước, còn mình thì lại quay người, trực tiếp đối đầu với Tô Bạch.
Tô Bạch giống như một viên đạn chì đặc ruột, đâm trúng cô gái.
“Ầm!”
Trong lúc nhất thời, hai người để lại một dấu vết dài đến mười mấy mét trong sơn cốc.
Cơ thể của con gái rất mềm, đây là cảm giác trực quan nhất của Tô Bạch, nhưng đồng thời cũng khiến hắn có hơi không thoải mái, bởi vì thế xông lên của mình gần như có thể mang đến sát thương rất lớn cho cô gái, nhưng cơ thể của đối phương lại giống như miếng bọt biển trực tiếp gỡ sạch lực đạo của mình.
Ngay sau đó, cô gái nâng cánh tay của mình lên, phần eo phát lực, cả người căng cứng rồi xoay tròn, lấy bản thân làm trụ, lập tức dùng sức quăng cả người Tô Bạch ra.
“Ầm!”
Cơ thể của Tô Bạch vẽ ra một đường parabol giữa không trung, đập trúng một tảng đá ở bên cạnh, hơn phân nửa tảng đá nứt dưới một đòn này.
Tô Bạch ôm lồng ngực có hơi nặng nề của mình, chậm rãi đứng dậy.
“Võ cổ?”
Thủ đoạn của đối phương và chiêu thức của cô ta, rõ ràng không có ưu thế mang tính áp đảo đối với mình, nhưng vẫn giành được hiệu quả rất không tầm thường như cũ, mỗi một hành động đều thật giống như tự nhiên có sẵn.
Lúc này, cô gái cũng đứng dậy, duỗi tay trái ra, một thanh nhuyễn kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay của cô ta, nhuyễn kiếm phát ra một tiếng kêu trầm thấp, thuận theo gió trong sơn cốc truyền đi rất xa, tuy rằng cô gái không xinh đẹp, nhưng lúc này lại lộ ra một loại tư thái của cao nhân thế ngoại.
“Tôi sẽ không giết anh, nhưng anh cũng không có cách nào đi qua được chỗ tôi đâu.” Giọng nói của cô gái có hơi lạnh lùng, mang theo một loại tự tin mạnh mẽ.
Đúng vậy, dựa vào năng lực và sức mạnh của cô ta, muốn giết chết Tô Bạch rất khó, bởi vì từ trong đợt va chạm vừa rồi, cô ta đã phát hiện ra rõ ràng thể hồn của hắn hoàn toàn chính là một BUG, người này rốt cuộc là một loại biến thái thế nào trong những người có thâm niên cùng cấp bậc, vậy mà lại mài giũa cơ thể thành loại cấp bậc này?
Tô Bạch thì lại nở nụ cười, dư quang ở khóe mắt nhìn thấy Mộc Nam đang từng bước đi vào cửa lớn của nhà máy điện hạt nhân, sau đó nhìn chằm chằm vào cô gái một cách lạnh lùng.
“Vậy cũng chưa chắc đâu.”
“Tôi mỏi mắt mong chờ.”
Cô gái đứng nguyên tại chỗ, dường như đang đợi Tô Bạch tấn công mình, cũng đúng thôi, nhiệm vụ của cô ta là chặn hắn, tạo thời gian cho Mộc Nam, mà không phải là quyết một trận sinh tử với hắn ở nơi này.
Tô Bạch thả lỏng gân cốt của mình, những luồng khí lạnh đang ngưng tụ thành một tầng dưới làn da của hắn, hắn biết rõ, đánh nhau với một vị cao thủ võ đạo như vậy, cho dù sức mạnh tuyệt đối của mình có đang chiếm ưu thế, nhưng cô ta chắc chắn hoàn toàn có thể dựa vào chiêu thức và công pháp nhiều vô kể, để hóa giải sạch ưu thế sức mạnh của mình, thậm chí còn có thể mượn lực đánh lực.
Cho nên, đánh nhau với người như vậy, bạn phải làm ra một chút thứ gì đó khiến cô ta cảm thấy khó chịu.
Cũng may, thứ có thể dùng trên người mình lại rất nhiều.
“Vù!”
Tô Bạch hóa thành cảnh tượng sương máu, trực tiếp phủ về phía cô gái.
Cô gái không lùi lại, càng không tránh né, mà trực tiếp tiến lên một bước, tức khắc dựng thẳng nhuyễn kiếm, những đường kiếm khí được quét ngang ra ngoài.
Sau khi màn sương máu áp tới gần, trong nháy mắt đã ngưng tự ra hình dáng của Tô Bạch, hắn tránh hai đường kiếm khí, nhưng đường kiếm khí thứ ba lại đâm vào cánh tay trái, song, một quyền của hắn cũng đấm thẳng về phía cô gái.
Tay trái của cô gái cầm kiếm, cổ tay hơi run lên, nhuyễn kiếm cong lại, đâm thẳng vào cổ của Tô Bạch, rồi cô ta nắm tay phải thành quyền, đẩy ngang về phía trước, dự định hóa giải khí thế một quyền này của Tô Bạch.
Quyền chưởng của hai bên va chạm trong một khắc tiếp xúc đó, ánh mắt của cô gái híp lại, bởi vì có điều khiến cho cô ta bất ngờ, đó là trên nắm tay của Tô Bạch không có bao nhiêu sức mạnh xuất hiện. Ngay sau đó, một luồng khí trắng phóng ra từ trên nắm đấm của hắn.