Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 858 - Chương 858 Cậu Ta Rất Nông Nổi, Nhưng Lại Không Ngu 2

Chương 858

Cậu Ta Rất Nông Nổi, Nhưng Lại Không Ngu 2


Trong phút chốc đó, cảm giác kim đâm lan khắp toàn bộ cánh tay của cô gái, cả người cô ta cả kinh, nhanh chóng lùi lại, ngay cả nhuyễn kiếm cũng không kịp tiếp tục phát động tấn công ở cổ của Tô Bạch.


Cơ thể của Tô Bạch chìm xuống, sau đó lại bắn về phía cô gái, hai tay cầm địa ngục hỏa shotgun, một loại khí thế thẳng tiến không lùi lập tức lộ ra rõ ràng, khóe miệng lại càng lộ ra nụ cười mỉm khiến người sợ hãi.


Cô gái lập tức tự bế gân mạch cánh tay đề phòng hàn độc lan rộng, trong cổ họng phát ra một tiếng kêu khẽ, tay trái cầm kiếm vung lên, vẽ ra một lá chắn màu bạc, ý đồ ngăn cản phát bắn tới từ Tô Bạch.


Thế nhưng, mũi chân của Tô Bạch lại nhẹ nhàng nhấn một cái trong quá trình tấn công, tảng đá nứt đó lập tức bị vỡ nát, cả người cũng vì vậy mà đổi phương hướng, trực tiếp xẹt qua cô gái, tiến ra phía sau.


Nếu là trước đây, hắn vẫn không thể làm được chuyện thu phát tự nhiên như vậy, nhưng hiện tại, sau khi trải qua hai lần nhiễm phóng xạ hạt nhân, hắn cảm giác được sự khống chế của mình đối với cơ thể và sức mạnh của mình, đã tăng lên một bậc.


Bất tri bất giác, hắn đột nhiên cảm giác được, so với việc hấp thụ năng lượng cường hóa của người khác, thì chấp nhận nhiễm phóng xạ mà không chết, hình như lại càng có lợi ích lớn hơn đối với mình, dù sao thì nếu mấy thứ tạp nham trên người mình quá nhiều, thường sẽ biến thành một loại trói buộc nếu muốn nâng cao thực lực sau này.


Đương nhiên, nếu có cường hóa thích hợp khiến mình động lòng, vậy Tô Bạch cũng sẽ không khách sáo.


Cô gái này ngây người ra tại chỗ, nhìn đỉnh đầu của Tô Bạch vút qua bên người mình, khi cô ta xoay người định chặn lại, lại phát hiện ra đã không còn kịp nữa, trong trận giao tranh giữa những cao thủ, cho dù chỉ là sơ xuất một hiệp, cũng thường có thể quyết định toàn bộ hướng đi của trận giao thủ.


“Rốt cuộc anh ta là cường hóa gì vậy…?” Trong lòng cô gái thấy là lạ, rõ ràng là thính giả hệ thống cận chiến, mà lại có thể dùng sức mạnh của hàn băng, cô gái nhìn cánh tay mình dường như đã biến thành màu tím mà có hơi cạn lời.


Cửa lớn của nhà máy điện hạt nhân ở ngay trước mắt, Mộc Nam kéo cơ thể như đống thịt thối rữa của mình bước vào bên trong, gã quay đầu nhìn lại, phát hiện ra Tô Bạch đã thành công vòng qua thuộc hạ của mình, đang nhanh chóng chạy về phía này.


“Cậu ta tới rồi.” (Tiếng Anh) Một giọng nói đột nhiên phát ra từ bên cạnh Mộc Nam.


“Tôi biết rồi.” Mộc Nam dùng tiếng Anh trả lời.


“Cậu ta sẽ giết cậu, giống y như lần đầu và lần thứ hai vậy.” (Tiếng Anh)


Nghe đến đây, Mộc Nam đột nhiên cười, cho dù bộ dáng của gã lúc này cười lên thật sự rất đáng sợ, nhưng gã vẫn cứ cười.


“Cậu ta rất nông nổi, nhưng nếu cậu cảm thấy cậu ta ngu xuẩn, vậy thì cậu sai rồi.”


Mộc Nam quay người, nhìn về phía Tô Bạch đang cách mình chưa đến hai trăm mét, hơn nữa còn đang xông về phía mình với tốc độ cực nhanh.


.


Tô Bạch khí thế hừng hực, còn Mộc Nam đứng nguyên tại chỗ, nhìn Tô Bạch đuổi tới gần, cơ thể thối rữa của gã, không còn sự điềm tĩnh và phóng khoáng như trong ấn tượng của Tô Bạch nữa, rõ ràng gã trông có hơi sa sút tinh thần, nhưng cả người đứng ở nơi đó, về mặt khí thế, lại không hề thua kém một chút nào, loại bộ dáng này có thể nói là bình tĩnh, đương nhiên, cũng có thể nói chỉ là mạo xưng là trang hảo hán mà thôi.


“Vù…”


Một cơn gió rất mạnh lùa tới, đánh lên người Mộc Nam, gã vốn đã mang vết thương nặng trên người, hơn nữa cực kỳ yếu ớt, cũng bởi vậy, mà cả người ngã lên mặt đất.


Thật sự ứng với một câu: Gió thổi là ngã.


“Haiz…”


Mộc Nam thở dài một cách có hơi bất đắc dĩ, thân là một cường giả, khi mất đi sức mạnh, thường thì cảm giác chênh lệch đó mới là điều tra tấn người ta nhất, so với cảm giác chênh lệch này, thì những thứ khác rõ ràng không đáng để ý đến vậy.


Nhưng, sau đó Mộc Nam lại mỉm cười, nhìn vị không trông thấy ở bên cạnh mình đó, mở miệng nói: “Anh nhìn thấy chưa?” (Tiếng Anh)


Vẫn có một câu, mà gã không nói, đó chính là anh xem, cậu ta không giết tôi.


Tô Bạch dừng lại trước mặt Mộc Nam, không trực tiếp tiến lên đánh cho đối phương từ thịt thối biến thành thịt vụn, nhưng dòng khí sinh ra từ tốc độ di chuyển cực nhanh đến đột nhiên dừng lại, đã trực tiếp quật ngã Mộc Nam.


“Tại sao không giết tôi đi?” Mộc Nam đứng dậy từ trên mặt đất một cách khó khăn: “Cậu biết, bây giờ tôi không có sức phản kháng gì, cũng chẳng động đến khả năng tâm nhãn, nếu bây giờ cậu không giết tôi, thì sau này rất có khả năng sẽ chết vì tôi đấy. Tôi cũng sẽ không chơi trò chơi nợ ơn huệ thì trả ơn huệ với cậu đâu.”


“Đột nhiên tôi nghĩ ra có vài chuyện muốn hỏi anh một chút.” Tô Bạch nhìn Mộc Nam, nói một cách rất bình tĩnh, chuyện này hắn vừa mới nghĩ tới, hơn nữa, cũng rất quan trọng, bởi vì nó có liên quan đến một điểm rất quan trọng, đó chính là nhiệm vụ chính. Đám người mập mạp và hòa thượng hiển nhiên cũng là hạng người có trí tuệ rất cao, nhưng lại chịu sự hạn chế là xóa sạch ký ức, tiến vào luân hồi, hiện tại, rất khó có chỗ phát huy, lại thêm vị ở trước mặt này nữa, mức độ trí tuệ của gã, thật sự đã vượt qua cả luân hồi.


Phía sau, nữ võ giả đó cũng đang chạy về phía này, mà xa hơn nữa, còn có mập mạp, Gia Thố, hòa thượng và ba người thuộc hạ khác của Mộc Nam đang chạy về phía bên này.


Nữ võ giả ngược lại cũng không nhanh không chậm, bởi vì cô ta biết rõ, với khoảng cách giữa Tô Bạch và Mộc Nam lúc này, nếu Tô Bạch muốn giết gã, mình hoàn toàn không thể ngăn cản được.


“Quả nhiên, vẫn là tò mò hại chết con mèo.” Mộc Nam mỉm cười, sau đó vung tay một cách có hơi thất vọng: “Cậu ta không giết tôi rồi, anh còn không ra hay sao?”


Ánh mắt của Tô Bạch híp lại.


“Đừng căng thẳng, người này, cậu biết.” Giọng nói khàn đặc của Mộc Nam mang theo ý cười với Tô Bạch: “Thực ra, cậu chắc hẳn cũng đã nhìn ra được, đúng chứ?”


“Anh thật sự khiến tôi rất kinh ngạc đấy.” Tô Bạch nhìn Mộc Nam, trí tuệ của người này, thực sự cao đến như vậy sao?


Hắn biết rõ, xu thế suy tàn của Mộc Nam hiện tại, là bởi vì gã vẫn chưa có loại cơ hội chân chính, khiến gã đứng ở thế thượng phong trong thế giới chuyện xưa này mà thôi. Lúc này tình hình đi xuống của gã, thực ra cũng không liên quan đến bản thân gã cho lắm. Đây là một loại xu thế, còn gọi là vận may, thứ này vẫn luôn không đứng về phía gã. Nhưng nếu gã thật sự có thể đứng ở thế thượng phong một lần, vậy thì quá đáng sợ rồi, tiếp đó có muốn tiếp tục kéo gã xuống, thì ngay cả Tô Bạch cũng không có bao nhiêu tự tin.


Chương 858

Bình Luận (0)
Comment