Chương 868
Chiêu Hồn! 1
Tô Bạch dùng một tay tóm vào vị trí lồi ra bên cạnh mình theo bản năng, phòng ngừa mình rơi xuống. Hai người mập mạp và hòa thượng cũng như vậy, Gia Thố thì lại rút sài đao, đâm vào một vách tường ổn định cơ thể.
Bóng dáng bé trai đi trên nham thạch nóng chảy, càng lúc càng xa, mang theo chút nhảy nhót vui vẻ, lại có một chút hưng phấn, trông giống như một thằng nhóc con tan học từ nhà trẻ, chuẩn bị về nhà.
Ngay khi hư ảnh bé trai hoàn toàn biến mất sâu trong nham thạch nóng chảy, nham thạch cũng hoàn toàn biến mất. Trần nhà và mặt đất đặt sai vị trí cũng hồi phục lại, việc đến bất ngờ không kịp đề phòng, khiến cả bốn người đều ngã xuống đất.
Trong lúc nhất thời, trong mắt của bốn người đều lộ ra vẻ hoảng sợ!
“Mẹ nó, đây chính là BOSS mà chúng ta cần đối phó sao?” Mập mạp nhổ toẹt một bãi nước bọt: “Khoai quá, thế này còn chơi kiểu gì nữa? Cho dù là thính giả cao cấp đối mặt với nó cũng sẽ sợ như chúng ta thôi nhỉ?”
Đúng vậy, loại thủ đoạn mà hư ảnh bé trai đã sử dụng trước đó, hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng và phạm vi lý giải của mọi người, không gian đột nhiên đảo ngược đó, và dung nham bất chợt xuất hiện có thể cảm giác được khí tức nóng rực đáng sợ ấy, thực sự đã để lại bóng ma quá sâu sắc trong lòng mọi người.
Đối phương chỉ qua đây xem thử, chỉ tới nhìn ngó, mặc kệ nó có phải không thể trực tiếp ra tay giết chết thính giả hay không, nhưng loại cảm giác này, loại thủ đoạn này, loại thái độ này, thật sự đã đủ chấn động rồi.
Hòa thượng ngồi xếp bằng, bắt đầu niệm kinh văn, cùng với kinh văn được đọc ra, từng đợt cảm giác mát lạnh dội vào trong cơ thể của mọi người, xua tan những cảm xúc khác trong lòng bọn họ, và trấn an tâm trạng của bọn họ.
Mập mạp nghiến răng, đứng dậy, rõ ràng có hơi tiêu điều và mất hứng.
Gia Thố cũng đứng dậy, lặng lẽ thở dài.
Ánh mắt của hòa thượng liếc qua mọi người, trong mắt xuất hiện một tia bất đắc dĩ, đúng vậy, là bất đắc dĩ. Hòa thượng có thể hiểu được tâm trạng của mọi người hiện tại, và bản thân anh ta còn chẳng phải cũng như vậy hay sao?
Lúc này, Tô Bạch lại hé miệng, nói: “Phát Thanh sẽ không sắp xếp cục diện chắc chắn phải chết đâu.”
“Đúng vậy, Phát Thanh sẽ không sắp xếp cục diện chắc chắn phải chết.” Gia Thố đáp lời: “Nhưng Phát Thanh có thể sắp xếp trong chúng ta nhất định phải chết bao nhiêu người thì sự việc mới kết thúc.”
Ví dụ như mười thính giả, sau khi chết năm vị, những người còn lại hoàn thành nhiệm vụ thì có thể trở về thế giới hiện thực.
Trước đó Phát Thanh quả thực cũng từng thiết lập một thế giới chuyện xưa như vậy, thính giả vừa phải hỗ trợ nhau, chém giết đâm nhau, còn phải vừa đi ứng phó với nguy cơ vốn có trong thế giới chuyện xưa.
Nhưng đối với bốn người ở đây mà nói, đối mặt với một cục diện như vậy, thực sự có cảm giác rất nghẹn uất.
Giống như tất cả đều đã được sắp xếp, sự đấu tranh và thăm dò trước đó, đều là một loại phí công vô ích cả, chỉ còn sự theo đuổi hèn mọn nhất với thái độ thấp nhất, hoặc nói là năn nỉ thì càng thích hợp hơn.
Đó chính là sống còn.
Bận rộn vất vả, sống chết, và đấu tranh lâu như vậy, đến bây giờ, còn phải đối mặt với thế giới chuyện xưa bằng một loại hình thức tiêu cực và bị động, khiến trong lòng bốn người vẫn có hơi không chấp nhận nổi.
Con người, dù là người có thực tế đến đâu, thì sâu trong lòng vẫn có một mặt khác người.
“Cũng giống như chuyện ở nhà ga đó, chết ba mươi thính giả có thâm niên, thì bố cục của Phát Thanh mới xuất hiện.” Mập mạp lắc đầu, cắn răng.
“Khác mà, có một chút, bản thân các anh chắc hẳn đều biết rõ, thế giới này không phải là thật, tôi không nói thế giới chuyện xưa này, mà tôi nói, chúng ta thực ra đều đang ở trong một môi trường hư cấu. Môi trường này không giống với ảo cảnh, cũng không giống với thế giới tinh thần, mà là một thế giới giả thuyết với hạt nhân làm trục chính, thậm chí, nó chắc hẳn đã tách ra khỏi thế giới chuyện xưa. Đây cũng giống như trò chơi trực tuyến và thế giới hiện thực thôi. Ở trong này, bé trai đó có thể sở hữu loại năng lực này vốn không có gì kỳ quái, mà vong hồn bà lão đó có thể sở hữu năng lực bám vào phía sau gáy cũng không kỳ quái nốt.”
“Đại Bạch, ý của cậu là, nếu đây đã là một thế giới hư cấu về năng lượng hạt nhân, vậy thì, bé trai đó có thể sử dụng ưu thế sân nhà ở đây, chúng ta thực ra cũng có thể biến nơi này thành sân nhà mình sao?” Gia Thố hỏi.
“Tôi cảm thấy chúng ta đã tiến vào một lối suy nghĩ sai lầm, cũng là nhờ trước đó mập mạp đã nhắc nhở tôi, tại sao chúng ta phải nghĩ hạt nhân quá cao siêu, quá cao siêu rồi thì chúng ta sẽ không nhìn thấu được nó, sự khác biệt giữa nhìn ngưỡng mộ vẫn là rất lớn. Nếu chúng ta giảm phẩm cách của nó xuống, vậy thì, sẽ có rất nhiều chuyện cũng trông có vẻ đơn giản hơn.
Cho dù nó là thế giới năng lượng hạt nhân hay là ảo cảnh hoặc là thế giới tinh thần, nhưng tóm lại, nếu không phải là thế giới hiện thực, cũng không phải là thế giới chuyện xưa thuần túy, vậy chắc chắn có chi tiết đã bị chúng ta bỏ qua.” Tô Bạch nói tiếp.
Hòa thượng gật đầu, nhìn về phía mập mạp: “Mập mạp, bần tăng đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.”
“Anh nói đi.” Mập mạp chỉnh lại cảm xúc của mình, rồi quay người lại.
“Nếu bà lão đó đã có thể dùng đến thủ đoạn mà đến ngay cả vong hồn cao cấp cũng không có tư cách, và năng lực để sử dụng chỉ với cấp bậc của một vong hồn bình thường, vậy nếu bà ta cũng không phải là một trường hợp đặc biệt thì sao?”
Hòa thượng nhíu mày, dường như đang suy nghĩ xem nên dùng từ nào thích hợp để bày tỏ suy nghĩ trong lòng mình.
“Giống như là, khả năng ảo cảnh này có thể mang đến sự bổ trợ đối với một vài năng lực của quỷ sao?”
Mập mạp nghe vậy, trong mắt đột nhiên hiện ra một tia sáng, lập tức nói: “Đúng , rất có khả năng, thật sự rất có khả năng này, nếu bà lão đó thật sự có cùng quan điểm với cháu trai của mình, vậy tại sao khi đã bám lên người Đại Bạch mà vẫn còn kiêng dè trận pháp của tôi?”
Mập mạp dường như lại lập tức nâng cao tinh thần lên, bắt đầu bước đi thong thả trong văn phòng.
“Hòa thượng, có lẽ chúng ta thật sự có thể dùng cách đơn giản nhất để thử giải quyết vấn đề phức tạp này, ví dụ như năng lực bám vào người của bà già đó, trực tiếp mọc gương mặt mình ở sau gáy người khác, loại cách thức ngang ngược này, có lẽ có thể làm lại được, mặt khác, nguyên lý của nó có thể tương tự với chiêu hồn của chúng ta.
Việc triệu hồi và nhập vào của linh hồn trong thế giới hư cấu về năng lượng hạt nhân này, có khả năng thật sự có được sự thuận lợi và hỗ trợ của thiên nhiên!