Chương 88
Chân Tướng
Mà sau đó, âm thanh của Phát Thanh Khủng Bố cũng vang lên trong đầu hắn, tiếp theo, bản sao của hắn tìm thấy hắn, nhưng khi đó bản sao lại không mang trong người huyết thống của cương thi.
Điều này nói lên sự tồn tại của bản sao chỉ là sao chép lại trạng thái trước khi thiết lập lại của bản chính, chứ không phải là cập nhật cho đồng bộ cả hai bên, về phương diện này thật sự có một sự khác biệt về thời gian.
Như vậy, dựa theo trí nhớ của Tô Bạch thì bản sao lần này hắn gặp có khi lại sở hữu được cả hai trạng thái Vampire và cương thi giống hắn, cũng chính là trạng thái trước khi hắn bước vào dòng sông.
Vốn dĩ tất cả hành động của bản sao đều được Tô Bạch suy đoán sẵn trong đầu, nhưng ngay khi bản sao của hắn lấy ra thanh pháp trượng đã được chuẩn bị từ sớm thì Tô Bạch đã ngây ngẩn cả người.
Lần này bản sao quả thật chính là hình dáng trước khi hắn được thiết lập lại, hoặc có thể nói là từ một khuôn đúc ra. Như vậy, nếu bản sao này cũng có một thanh pháp trượng, điều này có ý nghĩa, lần cuối cùng trước khi hắn thiết lập lại, trong tay hắn đã có được thanh pháp trượng!
Nhưng mà điều này hoàn toàn trái ngược với trí nhớ của Tô Bạch, thậm chí hắn cảm thấy vô cùng mâu thuẫn.
Thế nhưng, kết luận lại một câu thì thế giới trong câu chuyện xưa này có tính chất đặc biệt riêng, có thể giải thích tất cả những vấn đề mâu thuẫn này một cách hoàn hảo.
Đó chính là,
Tô Bạch đã được thiết lập lại, trong đầu hắn lại hoàn toàn không nhớ gì, thế nhưng nó thực sự đã diễn ra, thậm chí là một sự kiện xảy ra rất nhiều lần.
Kể từ khi thế giới chuyện xưa bắt đầu,
Chính hắn đã bị thiết lập lại.
Hắn không còn là người được chính thức tham dự vào trong trò chơi này, hắn gần như trở thành một vai phụ, một NPC, những người khác liên tục tham gia và liên tục thiết lập lại, Tô Bạch chỉ có thể bị động chấp nhận chuyện này.
Giống như cảm giác của Tô Bạch khi nhìn Nhất Cố và mập mạp.
Trên thực tế, dựa trên trình độ cũng chỉ là chó chê mèo lắm lông thôi.
Nhất Cố và mập mạp không hề biết Tô Bạch đã trải qua những việc này, lúc đầu Tô Bạch cũng nghĩ hắn có một lợi thế siêu nhiên, nhưng thật sự trong mắt người khác thì hắn, Nhất Cố và mập mạp không hề khác nhau.
Chính mình liên tục bị thiết lập lại, trước khi hắn được thiết lập lại lần cuối, hắn đã lấy được pháp trượng từ trong tay Nhất Cố và mập mạp, nhưng chính hắn lại không lấy được tư cách để qua sông. Dẫn đến việc ba người kia giữ được ký ức nguyên vẹn, những người còn lại bao gồm cả chính Tô Bạch đều bị buộc xóa đi ký ức, bắt đầu thiết lập lại.
Đây là sự thật, hơn nữa về cơ bản sẽ không có sai lầm nào, đồng thời cũng là một kết quả khiến người ta dựng tóc gáy.
Bàn tay Tô Bạch hơi run rẩy, cho tới bây giờ nội tâm hắn vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. Thế nhưng hắn biết, hiện tại mình cần phải làm gì, vì lần trước hắn không có được tư cách qua sông, cho nên lần này hắn nhất định phải đạt được nó!
Thà rằng để người khác bị thiết lập lại, bị xóa sạch ký ức, chứ không thể để bản thân mình tiếp tục vụt mất cơ hội, tiếp tục bị thiết lập lại.
Bây giờ, thời gian thật sự rất gấp rồi!
Tô Bạch giơ lên thanh pháp trượng màu xanh đậm trong tay, trực tiếp đánh về phía bản sao của hắn, bản sao kia cũng vung pháp trượng cùng màu trong tay hắn ta lên, hai thanh pháp trượng va chạm thẳng vào nhau, song phương đều đem máu tươi của mình nhỏ lên pháp trượng. Cho nên, ngay sau khi hai thanh pháp trượng giống nhau như đúc va chạm, lập tức vỡ nát!
“Shhhh…..”
Tô Bạch hít vào một ngụm khí lạnh, toàn bộ cánh tay hắn gần như muốn vỡ vụn ra, máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.
Mà vết thương của bản sao bên kia càng nặng hơn, khắp người đều là thương tích, lúc này hắn ta vẫn còn đứng thẳng được thật sự là chuyện không hề dễ dàng gì.
Tô Bạch lại giơ tay trái lên, máu tươi của hắn thấm đẫm vào thanh pháp trượng khác màu xanh lam, sau đó gian nan bước từng bước đến trước mặt cái tên bản sao cứng đầu kia, đập thẳng vào đầu hắn ta.
Bản sao giận dữ gầm lên một tiếng, nhưng một giây sau, thân thể hắn ta đã bị thanh pháp trượng thứ hai trong tay Tô Bạch nổ tung.
Thi thể của bản sao bị chia năm sẻ bảy rơi xuống mặt đất, có vẻ vô cùng thê thảm.
Xem ra lần trước hắn chỉ lấy một thanh pháp trượng màu xanh đậm kia chứ không lấy luôn cả thanh pháp trượng màu xanh lam này, cho nên trên người của bản sao này chỉ có một thanh pháp trượng mà thôi. Điều rất đơn giản này khiến cho bản sao kia lại một lần nữa chết trước mặt Tô Bạch.
Nhìn vào thi thể tan nát của bản sao, Tô Bạch cầm pháp trượng trong tay, thật ra Phát Thanh Khủng Bố thêm vai trò của bản sao này vào chỉ là muốn “nhắc nhở”, ngọn nguồn của dòng sông đã kích hoạt trò chơi thiết lập lại, còn Phát Thanh khủng bố được coi là boss cuối kia rất thích xem chuyện này, nhưng mặt khác nó cũng cung cấp thêm một cơ hội cho thính giả, không đến mức để tất cả mơ mơ màng màng bị thiết lập lại hết lần này đến lần khác, quây ba chừa một, tặng cho thính giả thêm một cơ hội, cũng như tạo ra thêm nhiều tính thú vị cho cốt truyện.
(Giải thích: Quây ba chừa một
Một tòa thành bao giờ cũng gồm bốn phía, tướng quân lúc công thành cũng sẽ không vây cả bốn cửa mà bao giờ cũng lưu lại một đường thoát
Nếu như vây cả 4 phía không còn đường chạy trốn, quân địch sẽ liều chết chiến đấu, ngược lại thành ra mất nhiều hơn được, khó mà thành công
Nhưng nếu lưu lại một đường thoát, quân địch thấy có khả năng chạy được sẽ không cố sức giữ thành mà bỏ thành chạy trốn, như vậy lại có thể truy kích tàn dư kẻ địch.)
Lúc này, tốc độ chạy của Tô Bạch rất nhanh, hắn không còn chút do dự gì, cũng không còn thời gian để dừng lại, tuy rằng phải mất thêm một khoảng thời gian nữa mới đến lúc mặt trời mọc, nhưng trong lòng Tô Bạch vẫn không có chút cảm giác thả lỏng nào.
Lần trước hắn chỉ có một thanh pháp trượng màu xanh đậm, cho nên lần này hắn mới có thể giết chết được bản sao của mình, khó khăn không lớn, cũng không làm trì hoãn thời gian, nhưng hắn bắt buộc phải lấy được tư cách của một trong ba người. Bị xóa sạch trí nhớ, bị thiết lập lại, thời gian lần này cũng vừa đúng, có thể xảy ra kết cục giống nhau không?
Rốt cuộc Tô Bạch cũng đi tới vị trí bên bờ sông.
Nơi đó, đã có ba người.
Một trong số đó là cô bé tóc đen, lúc này cô ta đang đứng chân trần bên bờ sông, giống như là đang nghịch nước, cũng giống như là đang soi gương, có vẻ rất thản nhiên…
Còn có hai người đàn ông, nhìn qua đều là người phương Tây, một người là Jack, được coi như là đại ca đứng đầu trong đám thính giả phương Tây trong thế giới chuyện xưa lần này. Người còn lại dáng người hơi gầy hơn một chút, người này, Tô Bạch đã từng gặp qua, thậm chí Tô Bạch đã từng giết qua, là một thính giả phương Tây, mang trong người huyết thống của tinh linh.
Hiện tại đã đủ ba người, lúc này Tô Bạch là người thứ tư đến được nơi đây.
Ánh mắt của ba người đến từ lâu cùng rơi xuống người Tô Bạch, vị khách thứ tư không mời mà đến này.
- Anh đã đến muộn rồi.
Cô bé tóc đen nói.
Jack và một cường giả tinh linh đứng chắn ngang trước mặt Tô Bạch, rõ ràng là không ai nguyện ý từ bỏ cơ hội và tư cách của mình.
Cô bé tóc đen nhún vai, nói với một vẻ đầy buồn rầu:
- Thật sự là đã đủ người.