Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 89 - Chương 89 Có Một Người Không Phải Là Người

Chương 89

Có Một Người Không Phải Là Người


Có vẻ như ba người đến sớm này đã liên minh với nhau để đối phó với người thứ tư!


Thế nhưng bầu không khí giương cung bạt kiếm đã nháy mắt tan đi ngay sau câu nói tiếp theo của Tô Bạch.


- Được, vậy tôi chờ lần sau.


Sau khi nói xong, Tô Bạch đi thẳng đến một sườn núi nhỏ ở phía xa và ngồi xuống, nơi đó cách bờ sông một khoảng đủ xa , lại đủ để hai bên nhìn thấy nhau rõ ràng.


- Chờ lần sau?


Jack và người thanh niên phương Tây liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Người phương Đông kia coi đây là một chiếc xe buýt công cộng sao? Lần này đi không được thì chờ lần sau?


Có dễ dàng vậy không?


Nhưng mà, lúc này mặt trời đã ló dạng.


Bên trong dòng nước sông xuất hiện một dãy ánh sáng tím, cô bé tóc đen là người đầu tiên bước vào trong nước, quanh thân cô ta bị ánh sáng tím bao lấy rồi nháy mắt biến mất.


Lúc này Tô Bạch chậm rãi đứng dậy, đi về phía bờ sông.


Jack nhìn chằm chằm bước chân của Tô Bạch, sau đó anh ta chậm rãi lùi về dưới dòng nước và cũng biến mất ngay sau đó.


Cường giả tinh linh kia một bên giương cung nhắm vào Tô Bạch, một bên cũng lùi vào dòng nước, ánh sáng màu tím bao phủ lấy anh ta, anh ta cũng hoàn toàn biến mất.


Từ đầu đến cuối, Tô Bạch đều đi rất chậm, sau khi cả ba người đều đã đi hết, Tô Bạch mới lững thững đi đến, thế nhưng Tô Bạch cũng bước thẳng vào nước sông, ánh sáng tím gần như đã biến mất, vậy mà vào lúc này lại ngưng tụ thêm lần nữa, dần dần bao phủ khắp người Tô Bạch.


Một bóng người từ dưới mặt nước nổi lên nhìn chằm chằm Tô Bạch.


- Anh đã biết?


Giọng nói của đối phương mang theo sự tức giận và không cam lòng.


- Cô đã quá xem thường trí tuệ của nhân loại, cũng đánh giá quá thấp năng lực của họ. Cho dù là mỗi lần cô đều cố gắng khâu vá thì đến cuối cùng nó vẫn chỉ là một trò chơi, cuối cùng vẫn sẽ bị đóng băng.


Trong đầu Tô Bạch hiện ra hình ảnh trước khi chết của Sophie, những hành động của cô ta, đầu tiên là dựng lên ba ngón tay, sau đó lại biến thành hai ngón.


Số người có tư cách, mỗi lần thật sự chỉ có ba người,


Tuy nhiên,


Mỗi một lần ba người thì bên trong lại có,


Một kẻ,


Không phải người!


……………


Hình dáng của cô gái tóc đen chậm rãi hiện rõ lên, cô ta nhìn Tô Bạch một cách lạnh lùng. Lúc này cô ta đã mất đi vẻ thản nhiên ban đầu, loáng thoáng trong đó lộ ra một loại hương vị cuồng loạn, giống như một người phụ nữ xấu xí bị cuốn trôi mất lớp trang điểm dày cộm của mình, cô ta tức giận, xấu hổ và buồn bực, cộng thêm một màn tay chân luống cuống.


- Đúng vậy, tôi đã coi thường các người, thế nhưng người tôi xem thường không phải là anh, mà chính là cô gái tên Sophie kia. Nếu không dây vào cô ta, tôi đã không cần phải tốn nhiều tâm tư và sức lực đến vậy, anh cũng không có khả năng đi được đến bước này.


Cô gái tóc đen nở một nụ cười âm u, vô cùng đáng sợ.


- Thế nhưng, các người đừng nghĩ việc đều còn sống rời khỏi nơi này.


Tô Bạch lắc đầu thầm nghĩ: Chúng tôi vốn dĩ không có hy vọng xa vời đều còn sống rời đi, dù sao đây cũng là thế giới chuyện xưa, chỉ cần chính mình sống sót là đủ, về phần những người khác, nếu phải chết thì cứ chết


Bên người Tô Bạch được ánh sáng tím bao lấy, ngưng tụ lại và không hề tan đi, thế nhưng nó cũng không làm Tô Bạch biến mất như những người khác, vẫn luôn giằng co ở nơi này.


- Sao thế, sợ rồi?


Tô Bạch nhìn về hướng cô gái tóc đen.


- Không dám tiếp tục đem tôi đi thiết lập lại?


Thật ra thế giới chuyện xưa này có một nguyên tắc thiết lập lại thời gian rất đơn giản, bên trong có 20 thính giả tham gia, mỗi lần chỉ có thể thiết lập lại 3 người. Nhưng lần nào cũng bị cô gái tóc đen này chiếm mất một vị trí trong ba người, điều này cũng có nghĩa là cô gái tóc đen này đã làm giảm số người được thiết lập lại từ 3 người xuống thành 2 người.


Đây là một cách giảm dần độ khó của trò chơi, hơn nữa mặc dù chỉ thiếu đi một người nhưng những trình tự bên trong vẫn tiếp tục, áp lực sẽ càng lớn hơn.


Thế nhưng lần này Tô Bạch đã nắm được thời gian, để cho cô gái tóc đen và hai người phương Tây kia tiến vào dòng sông trước, sau đó ngay trước khi kết thúc, chính hắn cũng đến đó, đi vào trước khi cánh cửa dưới sông này đóng lại. Chẳng khác gì khi cánh cửa này chưa đóng lại hoàn toàn, Tô Bạch đã vươn tay vào, thậm chí là nửa thân người dưới của hắn cũng đã lọt vào được, nhưng chủ nhân phía sau cánh cửa này lại không dám để hắn tiến vào.


Khi Tô Bạch đi vào thì cô gái tóc đen sẽ mất đi vị trí này, bởi vì cô ta không phải người, cô ta chỉ là hóa thân của dòng sông này, miễn cưỡng vàng thau lẫn lộn thì được, nhưng nếu thính giả chân chính, hàng thật giá thật bước vào dòng sông, bước vào vùng ánh sáng tím này, hắn sẽ chiếm được vị trí này một cách tự nhiên, một vị trí không thể tranh cãi được, đồng thời, cô gái tóc đen vàng thau lẫn lôn kia cũng sẽ mất đi tư cách.


Nói một cách đơn giản hơn, nếu Tô Bạch đứng ở đây, giữ lấy vị trí của mình thì sẽ trực tiếp ép cô bé tóc đen kia ra ngoài.


Ánh sáng tím không làm Tô Bạch biến mất, bởi vì nếu như lần này thiết lập lại, cô gái tóc đen sẽ trở thành đối tượng bị thiết lập lại, con sông chế tạo ra trò chơi này, nhưng cũng không thể thoát khỏi quy tắc của chính trò chơi.


Không chỉ một mình Sophie hay một mình Tô Bạch, toàn bộ 20 người thính giả, nhất định sẽ có người liên tiếp phát hiện ra vấn đề trong thế giới chuyện xưa lần này, không có cô gái tóc đen làm các loại bù đắp, không có cô ta vá lại các lỗ hổng/bug, trò chơi này căn bản sẽ không thể tiếp tục.


- Lần tiếp theo sẽ thiết lập lại hết tất cả, tôi rất tò mò, trong số các người, có bao nhiêu người có thể sống sót.


Đồng tử của cô gái tóc đen đỏ sẫm, hiển nhiên, thái độ này của cô ta là muốn bất chấp vò đã mẻ thì không sợ rơi.


- Thực ra tôi rất bội phục sự giãy giụa của các người.


Tô Bạch nhìn về phía con sông này, đến bây giờ hắn cũng không biết thế giới chuyện xưa và Phát Thanh Khủng Bố có liên quan gì đến nhau, nhưng ở trước mặt Phát Thanh Khủng Bố, hắn chỉ là thính giả,, hiển nhiên vô cùng yếu ớt bất lực, mà con sông này, lần này thật sự chủ động vật tay với Phát Thanh Khủng Bố, kết cục, nhất định sẽ là một kết cục bi kịch, nhưng trong đó, cũng chứa đầy sự bi tráng.


Cuối cùng ánh sáng màu tím mở rộng, Tô Bạch biến mất tại chỗ.


Tất cả,


Bị thiết lập lại,


Bị thiết lập lại một lần cuối cùng!


………


Mở mắt ra, Tô Bạch thoáng có chút kinh ngạc, chính mình thế mà không phải đang đứng ở bên lề đường, hắn đang ngồi bên cạnh lò lửa trong một ngôi nhà gỗ nhỏ, đối diện hắn, có một người phụ nữ phương Tây đang ngồi, đó là Sophie.


Lúc này, Sophie cũng mở to mắt, nhìn thẳng vào Tô Bạch.


- Xin chào.


Tô Bạch mở miệng nói, đồng thời đứng dậy, tỏ ý tôn trọng.


- Không cần cảm ơn tôi, tôi vốn dĩ muốn báo cho Jack. Nhưng lần nào cũng vậy, tôi đều bỏ lỡ anh ta ở một điểm nào đó, hơn nữa, xét trên một số khía cạnh, quả thật trình độ của Jack không bằng anh, cho nên, tôi lựa chọn báo cho anh.


Chương 89

Bình Luận (0)
Comment