Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 880 - Chương 880 [Cương Thi Tiên Sinh] Lần Thứ Hai 2

Chương 880

[Cương Thi Tiên Sinh] Lần Thứ Hai 2


“Ặc…”


Trong cổ họng anh ta phát ra một tiếng gầm nhẹ, tay trái mở ra, một cây trường thương màu bạc cộng thêm thánh quang xuất hiện trong tay anh ta, nhưng cho dù đã có pháp khí trong tay, thì trong lòng Cố Phàm vẫn không có một chút tự tin nào tiếp tục đối mặt với Tô Bạch.


Đáng ghét, tại sao cậu ta lại tiến bộ rõ ràng như vậy!


Nếu không phải vì trên người Tô Bạch không lộ ra loại khí tức mà thính giả cao cấp có, thì Cố Phàm suýt chút nữa còn cho rằng hắn đã tăng lên thành thính giả cao cấp rồi.


Thánh thương trong tay, nhưng Cố Phàm chỉ mượn thánh thương để đứng dậy, về mặt khí thế, anh ta đã rơi vào trong sự nhụt chí tuyệt đối, trong màn đánh nhau liên tiếp trước đó, anh ta không chỉ không chiếm được thế thượng phong, mà quả thực còn giống như một bao cát bị Tô Bạch đè xuống đánh điên cuồng.


Cũng may, lúc này Huân Nhi và Sở Triệu cuối cùng cũng tới nơi, Sở Triệu chạy tới chỗ Cố Phàm, còn Huân Nhi thì lại chạy đến bên cạnh Tô Bạch.


“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà!” Hai tay của Huân Nhi nắm chặt cổ tay của hắn.


Tô Bạch dừng tấn công, đứng nguyên tại chỗ.


Cố Phàm dưới sự dìu đỡ của Sở Triệu cũng từng bước đi qua đó, hơn nữa trong suốt quá trình này, anh ta cũng thu lại đôi cánh của mình.


“Cậu phát điên cái gì?”


Cho dù là vào lúc này, Cố Phàm vẫn dám nổi nóng với Tô Bạch như cũ, bởi vì anh ta biết rõ, Tô Bạch dám đánh mình nhưng lại không dám giết mình.


Ánh mắt lạnh lùng của Tô Bạch liếc lên người Cố Phàm, anh ta sững sờ, vì anh ta đột nhiên cảm giác được, một người bạn thời thơ ấu tức cười mà trước kia mình cảm thấy chỉ là đầu óc có chút vấn đề ở phía đối diện này, vào lúc này thật sự có thể sẽ giết chết mình!


Nếu như, mình tiếp tục không biết thức thời.


“Cô ấy không biết nhân quả, lẽ nào cậu không biết sao?” Tô Bạch quát hỏi: “Cậu không biết cậu đang hại chết cô ấy sao?”


Cố Phàm lập tức nghẹn lời.


“Tô Bạch, đây là yêu cầu của em, Cố Phàm đã nói cho em biết về sự nguy hiểm của nó rồi, nhưng em vẫn quyết định làm như vậy, không trở nên mạnh hơn thì chết, mà trở nên mạnh hơn vẫn chết, em chọn cái sau.” Huân Nhi đáp một cách rất nghiêm túc.


“Được rồi.” Tô Bạch hất bàn tay đang giữ mình của Huân Nhi ra.


“Các cậu chơi đi.”


Nhìn bóng người đi xa của hắn, Huân Nhi cắn răng lên đôi môi đỏ của mình khiến những vết máu lộ ra.


Cố Phàm ngồi xổm trên mặt đất, xoa những vết bầm tím trên người mình.


Sở Triệu thì lại thở dài, đuổi theo Tô Bạch.


“Cô ấy cũng không muốn làm gánh nặng cho cậu, cũng không muốn bị cậu bỏ quá xa, tuy rằng bây giờ tôi không có bất cứ quan hệ gì với cậu, nhưng cậu đối xử với Huân Nhi như vậy, chính là cậu không đúng.” Sở Triệu không kề vai sát cánh với Tô Bạch, mà chỉ song song với hắn và nói.


“Cô ta và cậu giống nhau, đều là đồ ngu.” Tô Bạch chỉ nói vài chữ này.


“Được, tôi không muốn cãi nhau với cậu, tôi không đánh lại cậu, cũng sợ cậu nữa, thế giới chuyện xưa tiếp theo của Huân Nhi là [Cương Thi Tiên Sinh], Phát Thanh đã thông báo từ trước, chập tối mai sẽ tiến vào thế giới chuyện xưa, tôi biết cậu có nhiều kinh nghiệm, Cố Phàm và cậu… dù sao thì hiện tại cậu ta cũng không so được với cậu. Đợi cậu hết giận, trước khi cô ấy tiến vào thế giới chuyện xưa, hãy gọi điện quan tâm, để ý đến cô ấy một chút.”


Sở Triệu định vỗ lên bả vai của Tô Bạch, nhưng nghĩ lại vẫn thôi, rồi quay người trở về.


Anh ta không nhìn thấy khi Tô Bạch nghe được bốn chữ [Cương Thi Tiên Sinh], biểu cảm trên gương mặt đột nhiên trở nên nặng nề.


.


Tô Bạch ngồi về xe của mình rồi khởi động xe, cùng với Santana chấn động, tay của hắn nhẹ nhàng đặt lên chóp mũi mình, rất lâu trước đó, mình nhận được một phần thưởng, đó chính là có thể trở về thế giới chuyện xưa đã từng trải qua trước đó, thời gian đại khái khoảng ba tiếng đồng hồ.


Thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] này, đã mang đến sự xúc động rất lớn cho hắn, và cũng để lại cho hắn ký ức rất sâu sắc, Lâm Chính Anh thật giả, cương thi vương, bức tranh trên núi đạo gia đó, đương nhiên, ký ức lớn nhất thực ra vẫn là mình mang thằng nhóc về từ trong thế giới chuyện xưa này.


Tuy rằng cho đến hiện tại, Tô Bạch vẫn không hiểu được tại sao mình có thể mang được thằng nhóc từ trong một thế giới chuyện xưa về đến thế giới hiện thực, suy đoán trước đây của hắn là có khả năng trong định vị của Phát Thanh, thằng nhóc không có sự khác biệt với linh đồng, thuộc loại phạm vi cho phép mang ra khỏi thế giới chuyện xưa, để trở thành thứ tương tự với pháp khí của thính giả.


“Cũng không biết, nếu sau khi mình chọn tiến vào thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] của Huân Nhi, rồi mình lại sử dụng phần thưởng trước đó vẫn luôn chưa dùng đến để tiến vào thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh], hai chuyện xưa cùng tên này, như rốt cuộc có được tính là cùng một nơi không, hay chỉ là hai vị diện chung một cái tên mà thôi?”


Đây mới là chỗ Tô Bạch do dự nhất, nếu như đến lúc đó thế giới chuyện xưa mà mình tiến vào đó, là thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] mà mình và đám người hòa thượng đã từng làm xong nhiệm vụ, mà không phải là thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] được Phát Thanh chỉnh lại, vậy Tô Bạch hoàn toàn đã làm một việc toi công vô ích, không chỉ không giúp được Huân Nhi, mà mình còn lãng phí một phần thưởng đặc biệt quý giá vẫn luôn không nỡ dùng đến.


Dưới loại tình huống này, Tô Bạch có hơi khó chọn lựa, đây chắc chắn là điều hiển nhiên rồi.


“Khả năng là mình vẫn còn quá ích kỷ.” Tô Bạch cười tự giễu.


Đúng vậy, trong chuyện này, vẫn còn vì nguyên nhân ích kỷ quấy rối, cho đối với Huân Nhi, tuy Tô Bạch có hảo cảm, nhưng lại không có loại không tiếc bất cứ giá nào vì cô ta đó, dù sao thì giữa tình bạn và tình yêu vẫn có sự khác nhau về mặt bản chất.


Nếu Tô Bạch có thể thích Huân Nhi thật lòng mà trả giá tất cả, vậy thì lúc đầu đối với việc chủ động bày tỏ của cô ta, hắn có khả năng đã sớm chấp nhận rồi.


Tô Bạch gạt cần số, quyết định vẫn nên về nhà trước, chuyện này tốt nhất là có thể tìm đám người hòa thượng để thương lượng một chút, dù sao thì thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] này, hòa thượng, mập mạp và Gia Thố cũng đều tham gia vào, nói không chừng mọi người có thể tìm ra được một vài điểm hữu ích có thể ở trong thế giới chuyện xưa đã từng hoàn thành lúc trước này.


Chương 880

Bình Luận (0)
Comment