Chương 885
Bóng Dáng Trở Về 2
Nhưng hôm nay, nó rõ ràng phát hiện ra có gì đó không bình thường, dù sao mèo cũng là một trong những động vật nhạy bén nhất, hơn nữa, Cát Tường còn là một đại yêu.
Chỉ là rất đáng tiếc, Cát Tường vẫn luôn không có dự định nói chuyện, mà cũng từ chối kể một vài chuyện cho Tô Bạch biết, hiện trạng của nó dường như rất yên tĩnh, mỗi ngày ở bên cạnh thằng nhóc ăn, uống, chơi, ngủ, thế đã là đủ rồi.
Lúc này, nhìn thấy thân hình của Cát Tường biến mất ở lối rẽ vào phòng ngủ, Tô Bạch dường như cảm giác được một loại già nua trên người mình.
Trong phòng khách, mập mạp ngồi ở nơi đó vừa ăn lạc, vừa xem một chương trình tạp kỹ, hai người hòa thượng và Gia Thố sau khi nghe thấy tiếng Tô Bạch trở về, cũng từ phòng ngủ của mình đi ra ngoài phòng khách.
Tô Bạch đích thân rót bốn chén trà, đặt lên bàn trà.
“Tôi thật sự không biết cậu có phần thưởng đặc biệt này đấy.” Mập mạp có hơi bất ngờ: “Trở về thế giới chuyện xưa đã từng trải qua trong ba tiếng, tại sao loại chuyện tốt như vậy lại rơi lên đầu cậu chứ?”
“Cái đó còn phải dựa vào cơ duyên.” Hòa thượng bảo: “Ngay sau khi thực lực của cậu tăng cao, Phát Thanh sẽ cố tình đè thấp phần thưởng của cậu xuống, không nhìn thấy hiện tại trong mỗi một thế giới chuyện xưa sẽ dùng một ít điểm cốt truyện coi như phần thưởng một cách rất tùy tiện hay sao, những điểm cốt truyện này đối với loại cấp bậc như chúng ta mà nói đã hoàn toàn không có tác dụng gì rồi, đây là đang ép chúng ta phải phát hiện và tranh giành trong cả thế giới chuyện xưa và thế giới hiện thực đây mà.”
“Lúc đầu đút cho anh ăn, sau đó lại giảm thức ăn của anh, nhìn các anh tranh giành nhau.” Gia Thố phụ họa: “Nhưng Tô Bạch, tại sao cậu nhất định muốn đi vào thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] vậy? Những chỗ đáng giá trong thế giới chuyện xưa đó cũng chỉ có một là sơn môn đạo gia đó, và một cái khác là yêu huyệt, nhưng hai nơi này thực ra cũng không xuất hiện mục tiêu lợi nhuận rõ ràng đáng để cướp đoạt thực sự, mà vẫn còn cần cậu đi tìm kiếm, nhưng cậu chỉ có ba tiếng thôi, đầu tiên, có trời mới biết Phát Thanh sẽ truyền tống cộng tới vị trí nào, tiếp đó, cậu có thể đi đến sơn môn đạo gia hoặc là yêu huyệt, nhưng ba tiếng có thể vẫn không đủ đâu.”
“Tôi có lý do của mình.” Tô Bạch thở dài một cách hơi bất đắc dĩ.
Hòa thượng hơi gật đầu, đáp: “Nếu đã như vậy, chúng tôi cũng chỉ có thể vạch kế hoạch cho cậu thế này, nếu vị trí truyền tống ở gần yêu huyệt, vậy cậu có thể đi vào trong yêu huyệt săn yêu thú, cậu của hiện tại cho dù có tiếp tục gặp phải đại yêu trong yêu huyệt đó, thì cũng không phải không có sức đánh một trận, lại thêm, sau ba tiếng cậu sẽ được tự động truyền tống trở về, vậy cậu hoàn toàn có thể nắm chắc thời gian, cho dù phải trả cái giá to lớn để đánh chết được một đến hai yêu thú, rồi lấy bộ phận quý giá trên cơ thể chúng, có thể là xương cốt mà cũng có thể là nội đan các loại trở về, vậy cũng đã là một khoản của cải to lớn rồi.
Nếu là ở gần sơn môn đạo gia, vậy cậu có thể lên núi với tốc độ nhanh nhất, thực ra tuy rằng sơn môn này đã bị phá hủy, nhưng ví dụ các nơi như phòng luyện võ hoặc là phường đúc kiếm, tuy có nguy hiểm, nhưng cơ hội đụng phải một vài pháp khí cũng rất lớn, cũng không cầu cậu có thể nhặt được bảo kiếm, như vậy thật không thực tế, nhưng nhặt mấy thanh pháp khí phi kiếm, cũng là một chuyến thu hoạch rất lớn rồi, pháp khí phi kiếm vốn không nhiều, mập mạp đến bây giờ cũng chỉ có thể dùng kiếm gỗ đào.”
Rõ ràng, đây là kết quả mà ba người hòa thượng đã bàn bạc với nhau vào buổi chiều trước đó, sau khi Tô Bạch gửi sự việc vào trong nhóm wechat, bọn họ đã bàn bạc một lúc, nhưng bởi vì không rõ chi tiết cụ thể, cũng không biết Tô Bạch cụ thể sẽ bị truyền tống đến vị trí nào, cho nên muốn vạch kế hoạch và sắp xếp chi tiết cũng là một chuyện không thực tế.
“Nếu truyền tống đến một vị trí khác…” Hòa thượng hơi ngừng một chút, rồi nói tiếp: “Vậy cứ ngắm phong cảnh, đi chơi đi vậy.”
“Không đúng, thực ra tôi nhớ hình như vẫn còn một nơi nữa.” Mập mạp đột nhiên mở miệng nói: “Tôi nhớ lúc trước Đại Bạch bị một đám người luyện khí triều Thanh bắt đi mất, rồi giam vào địa lao.”
Tô Bạch nhìn về phía anh ta với vẻ hơi bất ngờ: “Anh nói vậy là có ý gì?”
“Ý của tôi là, lúc trước cậu đi ra từ vị trí nào trong thế giới chuyện xưa, thì có khả năng khi quay trở lại, cũng vẫn sẽ trở về đúng vị trí ban đầu đó.
Chúng tôi tạm thời không biết, thế giới chuyện xưa đó có bị Phát thanh sửa lại hay không, nhưng xem ra khả năng sửa lại không lớn, một là vì thế giới chuyện xưa đó vẫn giữ nguyên hệ thống thế giới nguyên vẹn của mình, không bị chúng ta thật sự phá hỏng thứ gì vào lần trước. Hai là hòa thượng đã mang một con hồ ly từ trong thế giới chuyện xưa đó ra, con hồ ly đó vì không có yêu lực nên đã bị hòa thượng để trong chùa chiền, mà Đại Bạch cậu thì lại dẫn con trai cậu ra ngoài, nếu thế giới chuyện xưa này chỉnh lại, vậy cậu có khả năng sẽ dẫn một đứa con trai nữa ra từ trong thế giới chuyện xưa này… loại chuyện này không có khả năng xảy ra.
Cho nên từ đây suy đoán ra, trên cơ bản có thể xác định được thế giới chuyện xưa này vẫn mang bộ dáng sau khi chúng ta rời đi mà không được sửa lại, về phần tốc độ dòng chảy thời gian đã qua bao lâu, dựa theo thẩm mỹ luôn có của Phát Thanh… thì có khả năng sẽ không thay đổi đâu, khả năng là NPC ở bên trong một giây trước vừa nhìn thấy cậu được tia sáng trắng bao trùm và biến mất, thì một giây tiếp theo đã cảm thấy mình hoa mắt bởi vì cậu lại trở về rồi.
Cho nên Đại Bạch, nếu như cậu muốn quay trở về thế giới chuyện xưa đó, cậu phải chuẩn bị cho tốt, bởi vì chắc hẳn sau khi cậu tiến vào, sẽ bị các loại xiềng xích khóa ở nơi đó, giống như một cái bồn cầu thịt vậy.”