Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 890 - Chương 890 Ăn Không? 1

Chương 890

Ăn Không? 1


Emma vừa nghe được giọng điệu này, biết là có chỗ trao đổi, lập tức đáp: “Bởi vì thịt của anh rất đặc biệt, bên trong ẩn chứa mấy loại huyết thống, nhưng những huyết thống này lại không mâu thuẫn, mà ngược lại còn dung hợp với nhau một cách rất hòa hợp.


Tôi nghĩ, khi tôi ăn thịt anh, tôi có thể thưởng thức được loại mùi vị của nhiều loại huyết thống kết hợp với nhau, mà về mặt hiểu biết và khống chế sức mạnh của tôi, cũng có thể tăng lên một bước tiến rất dài, hơn nữa còn là loại bước tiến với hiệu quả nhanh chóng, loại hình cường hóa thập cẩm như anh, hơn nữa còn có thể tăng lên đến làm thính giả ở cấp bậc cao như vậy, thật sự là lần đầu tiên tôi gặp được.”


Người phụ nữ này, thực sự dựa vào ăn thịt để hiểu và cường hóa à.


“Được rồi, tôi có thể đồng ý.” Dù sao tối nay mình cũng sẽ tiến vào thế giới chuyện xưa, bị thương cũng có thể hồi phục lại được, cho nên cắt một miếng thịt cho cô ta cũng không phải không thể, nhưng cái gốc rễ bên dưới của mình đó thì bỏ đi, loại chuyện này quá khiến người ghê tởm, Tô Bạch vẫn chưa không có giới hạn đến mức độ này: “Nhưng loại mà cô nói đó, tôi không thể chấp nhận được.”


“Vậy, ý của anh là đổi cách giao dịch khác?” Emma ghé sát gương mặt mình đến trước mặt Tô Bạch với vẻ hơi tò mò: “Anh thật sự không cảm thấy hứng thú với cơ thể của tôi sao?”


Tô Bạch có thể nhìn ra được, gương mặt của Emma không mang kiểu lỗ chân lông thô to như của phụ nữ phương Tây bình thường, ngược lại có loại sáng bóng và mịn màng của phụ nữ phương Đông, người phụ nữ này thật đúng là báu vật làm điên đảo chúng sinh.


“Cô phải lấy ra thứ có thể đả động được tôi.” Tô Bạch đáp: “Bằng không, cô có thể thử, xem có thể dùng cách cố chấp cắt được một miếng thịt trên người tôi hay không?”


Emma nhìn vào trong nhà lão Phương, nói: “Nếu như tôi đoán không lầm, thì trong căn nhà đó chắc hẳn vẫn còn bạn của anh nhỉ?”


Tô Bạch từ chối cho ý kiến.


“Nhưng lần này tôi thật sự không mang theo gì cả.” Emma đáp với vẻ có hơi vô tội: “Ngoại trừ thích ăn ra, thì tôi cũng không có sở thích hay hứng thú gì khác.”


“Cô Emma, Trung Quốc chúng tôi có một câu nói, gọi là không làm ăn mà chỉ thích đi lừa đảo, cô không cảm thấy bây giờ cô đang làm loại chuyện này hay sao?”


“Anh cũng không muốn hưởng dụng cơ thể tôi, vậy tôi có thể làm thế nào đây?” Emma đáp một cách rất buồn phiền: “Tôi vốn nghĩ anh là Vampire, tôi đưa cơ thể sạch sẽ của mình cho anh hưởng dụng một lần, anh cắt một miếng thịt, ngược lại còn có thể hồi phục lại được, không có gì là ghê gớm hết, nhưng ai biết đàn ông Trung Quốc các anh lại nhỏ mọn như vậy.”


Emma nói xong, lại nhìn chằm chằm vào bên dưới của Tô Bạch thêm vài lần: “Sẽ không bên dưới của anh không được đấy chứ?”


Con yêu tinh này!


“Nếu cô không thể lấy ra được lòng thành gì để trao đổi, vậy mời về cho, nếu còn cố tình gây sự với tôi, thì cẩn thận tôi không khách sáo với cô đâu.”


Tô Bạch quay người, dự định rời đi.


“Tô, Tô…” Emma ở phía sau gọi hai tiếng, sau đó lắc đầu với vẻ hơi bất đắc dĩ, cô ta duỗi tay, lôi một miếng vảy từ trong ngực mình ra, phía trên in dấu vân màu đen, trước đó nó rõ ràng đã bị sức mạnh của bản thân Emma trấn áp, cho nên mới là chân nhân bất lộ tướng, nhưng lúc này sau khi được lấy ra, ngay cả gió ở xung quanh dường như cũng yên tĩnh hẳn.


Charre nhìn thứ mà Emma lôi ra, khiếp sợ bảo: “Vảy của hắc long, Emma, cô điên rồi sao, cô thật sự điên rồi!”


Rõ ràng, Charre nhìn ra được dự định trong lòng cô ta, cô ta muốn dùng miếng vảy hắc long quý giá này để đổi lấy một miếng thịt trên người Tô Bạch!


“Emma, thịt trên người người đàn ông Trung Quốc đó thật sự quý giá trên vậy sao?” Charre nhìn miếng vảy rồng hắc long này, bản thân anh ta cũng không nhịn được mà xuất hiện vẻ thèm rỏ dãi, nếu như khi luyện chế pháp khí hoặc cường hóa pháp khí, đặt miếng vảy hắc long này vào trong, vậy có xác suất rất cao có thể khiến pháp khí này nhận được sự chúc phúc tới từ chủng tộc hắc long, thậm chí còn phủ lên pháp khí một chút long khí!


“Nhìn thì đẹp đấy, nhưng ăn cũng không thể ăn được, tôi lại không thiếu gì pháp khí, đối với tôi mà nói, nó thực ra cũng không có tác dụng gì, chẳng có gì khác biệt với một món trang sức đắt tiền cả.


Nhưng thịt của người đàn ông Trung Quốc này, lại có thể khiến sự hiểu biết và khống chế sức mạnh của tôi tiến thêm một bậc, Charre, đây là sức hấp dẫn khiến tôi khó có thể từ chối được.”


Charre nuốt nước miếng, nói với vẻ mặt cầu xin: “Tôi có thể dùng thứ khác để đổi miếng vảy hắc long này được không? Lúc trước tôi thật sự không ngờ cô sẽ dùng nó ra để làm vật phẩm giao dịch.”


Emma nhìn anh ta với vẻ mặt coi thường: “Thịt thiên thần bị thánh quang gột rửa nhiều nên quá nhạt, mùi vị vốn không ngon, hơn nữa đối với tôi mà nói, thịt quá tinh thuần, ngược lại ăn không được giòn, Ôi, đuổi kịp anh ta đi, anh ta sắp vào cửa nhà rồi.”


Charre bày ra vẻ mặt tôi rất tổn thương, nhưng cũng chỉ có thể lại khởi động xe lái về phía đó, đuổi theo Tô Bạch sắp tiến vào cửa nhà.


Tô Bạch lại dừng bước chân, lúc này, hắn nhìn thấy trong tay người phụ nữ đó cầm một thứ màu đen, dưới ánh mặt trời nó trông có vẻ rất áp lực, dường như ngay cả nhiệt độ xung quanh và độ sáng cũng có thể bị nó che lấp.


“Đây là một miếng vảy hắc long của long tộc phương Tây, là thứ tôi có được trong một bí cảnh ở thế giới chuyện xưa, tôi bằng lòng lấy nó để đổi một miếng thịt trên người anh, có được không?” Lần này Emma rất đi thẳng vào vấn đề.


Tô Bạch duỗi tay, muốn cầm lấy miếng vảy rồng màu đen này, nhưng kết quả Emma lại thu tay lại, nhìn hắn: “Không phải tôi không tin anh, nhưng anh phải đồng ý trao đổi với tôi, thì tôi mới đặt nó vào tay anh được.”


Ngay khi bàn tay của Tô Bạch sắp chạm vào miếng vảy hắc long đó, hắn lờ mờ cảm giác được một cơn đau nhói, đây chính là long uy còn sót lại sao?


Cho dù là còn sót lại trên miếng vảy rồng, nhưng vẫn có thể mang đến cho mình một cảm giác rất chân thật?


Ồ, Tô Bạch gật đầu: “Chốt.”


Emma không hề do dự mà ném miếng vảy hắc long cho Tô Bạch, không hề sợ hắn sẽ nuốt lời không nhận nợ.


“Cô tin tưởng tôi như vậy sao?” Tô Bạch hỏi.


“Bởi vì tôi và anh là đồng loại.” Emma đáp.


Chương 890

Bình Luận (0)
Comment