Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 893 - Chương 893 Dự Báo Và Gợi Ý 1

Chương 893

Dự Báo Và Gợi Ý 1


“Vù vù… vù vù… vù vù… vù vù…”


Trong chủ nghĩa quan của phần lớn đàn ông, chiến tranh và phụ nữ dường như là những thứ trời sinh dành cho đàn ông, trong thời đại con người ăn tươi nuốt sống này, một quy luật này đã được giải thích rất tường tận.


Huân Nhi vừa mới kết thúc phần luyện tập sáng hôm nay của mình, cô ta đặt vũ khí trong tay xuống, tiến vào trong phòng tắm ở bên cạnh phòng tập, cởi bỏ bộ quần áo trên người, rồi mở vòi nước nóng xả lên cơ thể mình.


Vóc dáng đẹp đẽ thướt tha, cũng không bị tàn phá vì tu tập cường hóa kiếm sĩ, mà ngược lại, càng giống như đắp nặn ra một vẻ đẹp hình thể càng thêm cân xứng và uyển chuyển hơn.


Huân Nhi vốn là một cô gái phương Đông mang khí chất cổ điển, nhưng lúc này lại càng tăng thêm một vẻ anh khí vừa vặn, càng tôn lên một loại quyến rũ nữ tính.


Sau khi tắm rửa xong và thay một bộ quần áo bình thường, Huân Nhi bước tới bên cạnh hồ nước ở phía trước biệt thự, trong hồ đã không còn nước, trên cơ bản, trước khi bị phá hủy bởi trận va chạm giữa Tô Bạch và Cố Phàm thì hồ nước được thiết kế rất tinh xảo.


Thế nhưng, nhìn vết nứt và cái hố dày đặc ở bên dưới đáy hồ, Huân Nhi có thể cảm giác được vết tích thuộc về sức mạnh.


Người đàn ông đó đã mạnh đến mức độ này rồi sao?


Ngay khi biết được thân phận thực sự của Cố Phàm, Huân Nhi thực ra có thể đoán ra được, lúc trước bốn người cùng nhau thành lập câu lạc bộ giết người, thái độ của Cố Phàm chắc hẳn rất thoải mái và rất đơn giản, thậm chí khi ấy, anh ta còn có khả năng dùng một loại ánh mắt nhìn ba con kiến, rồi ở sau lưng lén lút cười nhạo.


Toàn bộ mọi thứ đối với mình, Sở Triệu và Tô Bạch khi ấy mà nói, là một loại trò chơi tương đối kích thích, nhưng đối với Cố Phàm mà nói, nó là một loại giải trí, một loại thả lỏng, một loại cách thức giết thời gian nhàm chán.


Dù sao thì khi ấy Cố Phàm thực ra đã là một thính giả.


Nhưng thời gian qua dần, chẳng qua cũng chỉ mới hai năm, Huân Nhi vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng ngày hôm qua, ngay khi Tô Bạch bóp cổ Cố Phàm rồi đẩy anh ta vào trong hồ nước, thì vẻ bình tĩnh ung dung mà chỉ riêng Cố Phàm mới có, vẫn luôn duy trì trên người anh ta, đã biến mất không thấy đâu.


Sự kiêu ngạo của anh ta, sự cẩn trọng của anh ta, tất cả đều biến thành trò đùa nực cười dưới sự mạnh mẽ của người đàn ông đó.


Cho dù là khi ở trong hiện trường thảm án diệt môn trước đó, người đàn ông đó chỉ vào Cố Phàm và nói lời chế nhạo, khí thế của Cố Phàm cũng tan rã, không dám tung ra bất cứ đòn đánh trả nào, nhưng cũng có thể nói anh ta suy nghĩ cho đại cục, mới chịu đựng cái gọi là “không coi ai ra gì” do thực lực và địa vị của người bạn thời thơ ấu ngày trước đã tăng lên mang lại.


Nhưng chuyện ngày hôm qua lại chính thức tuyên bố, người bạn thơ ấu có khả năng ngày trước bị Cố Phàm anh coi như một con kiến bình thường, hiện giờ đã có năng lực giẫm anh dưới chân, đánh cho anh không còn nổi nóng được nữa, mà anh chỉ có thể mong đợi đối phương sẽ kiêng dè quy tắc của Phát Thanh mà không ra tay giết chết anh.


Thực lực, thực lực, thực lực, tất cả những thứ này, đều là “nguyên nhân” của hai chữ này.


Huân Nhi cầm nước sô đa đặt trên bàn trà bên cạnh lên, uống một ngụm lớn, trước đó, cô ta cảm thấy thực lực là thủ đoạn cá nhân, là cách gọi khác của tâm kế và thế lực gia tộc ở sau lưng, nhưng hiện giờ, cô ta biết rõ, trong giới thính giả, thực lực trở nên rất thuần túy, và cũng quay trở về bản chất nguyên thủy của nó.


Tuy rằng trước đây Tô Bạch sở hữu một tập đoàn tài chính lớn, nhưng thân là bạn bè thân thích, Huân Nhi có thể hiểu được sự cô độc trong nội tâm của Tô Bạch ngày ấy, mà điều này dường như cũng kích thích “ánh sáng tình mẫu tử” trong lòng Huân Nhi, thân là nữ giới, tóm lại vẫn thích tìm một người đáng để dựa vào, và giao phó toàn bộ sự mềm yếu cùng dịu dàng của mình cho anh ta.


Đây có thể là lý do tại sao lúc trước trong lòng Huân Nhi vẫn luôn có hảo cảm với Tô Bạch.


Nhưng dần dần, cho dù là trước khi mình trở thành thính giả hay là sau khi mình trở thành thính giả, Huân Nhi cũng đã dần dần phát hiện ra, sự cô độc trong lòng Tô Bạch cũng không đơn thuần là nỗi cô đơn và lẻ loi đơn giản như vậy, đó là cách sống mà người đàn ông đó tự mình chủ động lựa chọn.


Mà mình hoàn toàn không thể tiến vào được.


Không thể bên nhau lúc này thì hãy quên nhau đi trong chốn giang hồ.


Huân Nhi biết mình không có khả năng thật sự thoải mái được như vậy, nhưng trong mấy ngày này, mình quả thực cũng đã coi nhẹ và nhìn ra được rất nhiều, mối quan hệ giữa hai người, thay vì nói là một nụ hôn đi đến đỉnh điểm ở trong văn phòng thám tử của Tô Bạch lần đó, còn chẳng bằng nói sau một nụ hôn đó, mối quan hệ của hai người đã chính thức trượt dốc không phanh.


Mà lần đó, hiển nhiên nguyên nhân là do trên người Tô Bạch có thương thế nên bất tiện, nhưng dưới hoàn cảnh đó, hai người nam nữ trẻ tuổi đều không thành công cọ ra được tia lửa, vậy cũng có nghĩa hai người quả thực không có khả năng.


Cảm giác thì có, nhưng si tình thì chưa đến mức, mối quan hệ giữa hai người hiện tại, cũng chỉ tương đương với bạn bè tốt, hơn nữa còn là bạn bè đang không ngừng phai nhạt đi.


Huân Nhi hé môi, nhìn di động đặt trên bàn trà, tối nay mình phải tiến vào thế giới chuyện xưa, hôm qua anh ấy cố tình tới đây cũng là vì chuyện này. Vậy, mình có nên gọi điện cho anh ấy hay không?


Lúc này, hai người Cố Phàm và Sở Triệu cùng nhau tiến vào, Cố Phàm nhìn hồ bơi bị phá hoại, trên gương mặt mang theo vẻ vặn vẹo theo bản năng, trong tay Sở Triệu thì cầm một vài nguyên liệu nấu ăn và giá nướng.


Rất nhanh, giá nướng đã được lắp xong, than lửa cũng đã nhóm lên, ba người tự mình uống bia, cũng tự mình nướng đồ ăn.


Đã có lúc ăn nướng và uống bia là chuyện mà bốn người thích làm nhất, nhưng bây giờ lại trở nên có chút buồn tẻ và vô vị.


Chương 893

Bình Luận (0)
Comment