Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 909 - Chương 909 Thói Quen Của Phát Thanh 2

Chương 909

Thói Quen Của Phát Thanh 2


Nhưng cũng may, hình như đối phương cũng không biết ma pháp, nên lực sát thương từ đòn tấn công xác thịt thực sự cũng rất có hạn, giống với Khang Hy trước đây, cũng chỉ biết dùng sức mạnh của cơ thể, mà không biết dùng những thủ đoạn khác của cương thi.


Phải biết rằng, cương thi ở cấp bậc cao thật sự, sở hữu không ít thủ đoạn đặc biệt, mà Khang Hy trước đó lại chỉ biết quấn lấy Tô Bạch liều chiến bằng cơ thể.


“Vù vù…”


Đối phương vươn đầu lưỡi, cơ thể vặn vẹo, lại hóa thành sương mù máu, bay về phía Tô Bạch.


Tô Bạch cũng không hóa thành sương mù theo, mà lại chủ động xông qua, ngay khi sương mù máu bao phủ lấy hắn, xung quanh hắn lập tức dâng lên một tầng băng lạnh, trong nháy mắt, băng lạnh tản ra, trực tiếp bắn ra khắp bốn phía, khí lạnh dày đặc lạnh đến thấu xương, sương màu máu dường như hoàn toàn không ngờ được Tô Bạch còn có một chiêu này, nên không thể không hiện ra nguyên hình.


Đối phương xuất hiện trước mặt Tô Bạch, Tô Bạch xoay người húc thẳng bả vai tới.


“Rầm…”


Một tiếng giòn tan vang lên, cơ thể của đối phương trực tiếp tản ra!


Ánh mắt của Tô Bạch híp lại, đây là hiện tượng giả!


Đối phương đã dùng một phần nhỏ sương mù máu ngưng tụ ra thân ảnh của mình ngay khi vừa mới phải hứng chịu băng lạnh đánh lén của mình.


“Hầy…”


Một tiếng cười lạnh truyền tới sau lưng Tô Bạch, ngay sau đó, hai bàn tay, một cái quấn lấy cổ hắn, cái còn lại thì chụp lên đầu hắn, đồng thời, hai chân của đối phương cũng ngoắc vào eo của hắn.


Đây là một tư thế cực kỳ hạ lưu, chẳng có gì khác biệt với mấy tên đầu đường xó chợ đánh nhau cả, nhưng đối phương cũng chỉ có thể làm như vậy mới có thể bù lại vấn đề tấn công không có đủ lực sát thương.


“Phập!”


Vị trí sau gáy Tô Bạch bị răng của đối phương xuyên thủng, máu tươi ào ạt bị hút ra, rồi bị đối phương nuốt vào trong bụng.


Tô Bạch bắt đầu giãy dụa, nhưng đối phương đè lên phía sau hắn rất chặt chẽ, mặc cho Tô Bạch không ngừng tấn công và giãy giụa, thì anh ta vẫn chẳng mảy may nhúc nhích, bởi vì anh ta biết, chỉ cần tiếp tục duy trì vị trí này, chỉ cần tiếp tục giữ nguyên tư thế này, và chỉ cần tiếp tục hút máu, thì toàn bộ thương thế của mình đều sẽ nhanh chóng hồi phục, đồng thời, kẻ địch của mình sẽ càng lúc càng suy yếu, và bị mình giết chết.


Dần dần, Tô Bạch phát hiện ra mình càng giãy dụa, thì đối phương dường như càng cố tình duỗi dài răng nanh của anh ta ra, càng đâm sâu vào trong máu thịt của mình hơn, thậm chí ngay cả xương cốt của mình cũng cảm giác được sự sắc nhọn từ răng nanh của đối phương.


Tới đi, đâm vào nữa đi, lại đâm sâu hơn nữa đi!


Tô Bạch trước đó còn đang ra sức giãy dụa điên cuồng, trong nháy mắt cũng lộ ra vẻ tàn nhẫn, nếu như vị Khang Hy trước đó chỉ là da dày thịt béo thì vị hiện tại đây quả thực là một con gián đập mãi không chết, cho dù là với thực lực của Tô Bạch hiện tại, có thể giành được ưu thế khi đối chiến với anh, nhưng lại rất khó chuyển ưu thế thành thế thắng, huống chi khả năng kiểm soát năng lực Huyết tộc của đối phương lại càng cao hơn mình một chút, dù sao thì, Huyết tộc vốn cũng rất khó giết chết.


“Rắc!”


Một tầng vảy màu đen xuất hiện trên vị trí sau gáy của Tô Bạch, một nguồn sức mạnh nóng rực lập tức phun ra, phải biết rằng, lúc trước mập mạp chỉ tùy tiện vỗ một cái lên miếng vảy trên vai Tô Bạch, mà nửa bàn tay đã trực tiếp tan chảy.


“Á á á á á á á á á á!”


Vị Vampire này chỉ cảm thấy răng nanh của mình trong nháy mắt bị cắt đứt, đồng thời khí tức nóng rực đáng sợ cũng tiến vào trong cơ thể mình hệt như cái cách mà mình đã hút máu trước đó, điều này khiến cho trong cơ thể mình lúc nóng bừng như núi lửa phun trào.


“Bịch!”


“Bịch!”


“Bịch!”


Anh ta rớt khỏi người Tô Bạch, cơ thể từ trên xuống dưới bắt đầu không ngừng bùng cháy, giống như cây trúc bị đốt, phát ra tiếng vang trong trẻo.


Tô Bạch quay người, giơ hai tay lên một cách bình tĩnh, hai khẩu Địa ngục hỏa shotgun xuất hiện trong tay hắn.


“Chết đi, chết đi, chết đi, chết đi!”


“Bằng! Bằng! Bằng…”


Đạn của Địa ngục hỏa shotgun trút xuống, trong này hiển nhiên bao gồm cả oán khí của Tô Bạch đối với con hàng này, con hàng này thực sự rất khó chơi, khiến cơn tức của Tô Bạch cũng bị tích tụ nhiều lên.


Cơ thể của Vampire không ngừng nổ tung, tuy rằng thân thể vẫn còn đang không ngừng hồi phục, nhưng tốc độ bị thương lại vượt xa tốc độ hồi phục, lúc này phần lớn máu thịt trên người anh ta đã không còn, mà lộ ra xương cốt trắng hếu.


Anh ta bắt đầu chạy trốn, quả thực, anh ta đang bắt đầu chạy trốn, hơn nữa, anh ta cũng không trở về căn phòng mà mình đã đi ra, mà là chạy về phía căn phòng đã sụp đổ trước đó, bên ngoài bờ ranh giới là thế giới mà Huân Nhi đang ở!


Trong nháy mắt, dường như có một tia chớp xẹt qua đầu Tô Bạch, hắn cuối cùng cũng hiểu rốt cuộc Khang Hy trước đó và Vampire hiện tại từ đâu mà tới, cuối cùng cũng biết mình bị Phát Thanh sắp xếp ở nơi này là có mục đích!


“Chết tiệt, không cho phép đi xuống đó!”


Cơ thể của Tô Bạch đứng phắt dậy ngay tại chỗ, đuổi theo Vampire đó với tốc độ cực nhanh, hắn duỗi tay, kẹp cổ đối phương, ý đồ muốn kéo đối phương trở về.


Con hàng này không thể xuống đó được, nếu anh ta xuống đó sẽ biến thành hình thức giống với Khang Hy trước đó, tiến vào trong tình tiết thế giới chuyện xưa mà Huân Nhi đang ở với một phương thức khác, và trở thành một tình tiết nguy hiểm!


Thế nhưng, đối phương chỉ hét một tiếng chói tai, cơ thể nổ tung, hóa thành một màn sương máu rất nhạt, thoát khỏi sự kìm hãm của Tô Bạch, trực tiếp vượt qua ranh giới đó.


Cơ thể của Tô Bạch lảo đảo một cái, suýt chút nữa thì hắn cũng bị mang xuống dưới theo.


Chương 909

Bình Luận (0)
Comment