Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 913 - Chương 913 Cương Thi Xổ Lồng 2

Chương 913

Cương Thi Xổ Lồng 2


Thế nhưng rất đáng tiếc, cũng không biết nguyên nhân do cơ địa của mình hay là dòng giống của ông chồng có vấn đề, bà ta gả cho ông ta cũng được hơn mười năm rồi, vậy mà vẫn chưa thể mang thai, điều này khiến trong lòng bà chủ già có thêm một chút áy náy đối với ông chủ già, cũng may trước đó ông chủ già có một đứa con với người vợ trước, bây giờ đang làm một văn thư trong một phủ nha, cũng được xem là có hương hỏa, nhưng nếu mình đã không thể sinh con cho ông ta, thì ít nhất khi ông ta muốn, mình cũng phải tận tâm phục vụ.


Ông chủ già cởi quần áo phía dưới của bà chủ già ra một cách rất nôn nóng, bàn tay sờ mó, sau đó phun nước miếng lên tay cho trơn một chút rồi tiến vào.


Vừa nghĩ đến ngoài cửa có mười ba cỗ thi thể đang ngồi đấy là ông chủ già lại cảm thấy hưng phấn, thật sự hưng phấn đến không còn là mình nữa, có lẽ cũng bởi vì cái tật xấu này của ông ta, nên ông ta mới từ chối đứa con trai muốn đón mình đến nội địa dưỡng lão, mình còn muốn sinh khí dồi dào thêm vài lần nữa, con mẹ nó còn làm đàn ông mấy lần nữa!


“Phù phù…”


Ông chủ già thoải mái quá, nhưng bà chủ già lại chỉ vừa mới tiến vào trạng thái.


“Đồ quỷ, xong rồi sao?”


Bà chủ già vỗ lên vai chồng mình, nói với vẻ hơi bất mãn: “Kêu ông đừng làm mà ông cứ làm, làm tôi khó chịu nửa vời quá đây này!”


Ông chủ già cũng có hơi ngại ngùng, tự biết mình không thể thỏa mãn được vợ, dù sao cũng là mình không đúng, nên ông ta chỉ đành nói với vợ: “Tôi dùng tay giúp bà được không?”


“Được, mang nến tới cho bà đây, nến bọc trong giấy dầu kia ấy.”


“Dùng cái đó á?” Ông chủ già có hơi ngạc nhiên.


“Phí lời, bây giờ bà ngồi xổm xuống có thể hút đất trên đất cho ông xem, ông có tin không? Ngón tay của ông mới to được bao nhiêu hả?”


Ông chủ già không có cách nào khác, đành đi lấy cây nến chất đống trong góc phòng qua.


“Đưa, đưa ba cây cho tôi, tôi tự làm.”


Xong, ông chủ già cũng có hơi tức giận, ngồi ở trên ghế bên cạnh cầm thuốc lào rồi châm lên.


Đại khái sau mười lăm phút, bà chủ già cuối cùng cũng thoải mái.


“Cuối cùng cũng bớt hứng rồi, đồ quỷ nhà ông, lần nào cũng như vậy, cứ làm người ta chưng hửng, phiền quá đi thôi, vốn tôi không muốn, kết quả bị ông làm lại muốn vô cùng, cái này, cất lại đi.”


Bà chủ già ném ba cây nến ướt sũng xuống dưới giường.


“Thùng thùng thùng…” Bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa.


“Ông chủ.” Là phục vụ trong khách sạn.


“Có chuyện gì, đòi mạng à.” Bây giờ tâm trạng của ông chủ vốn cũng không tốt cho lắm, không nhịn được mà nổi nóng với phục vụ viên.


“Bên ngoài nến sắp cháy hết rồi, cháu muốn vào tìm một vài cây nến cắm tiếp vào giá để cúng.” Phục vụ giải thích.


Trong gian phòng bên rất ít khi có người ở, khách bình thường đều sẽ được sắp xếp ở phòng tầng hai khá tốt, cho nên căn phòng này bình thường cũng dùng để cất chứa một vài thứ, ví dụ như tiền giấy hoặc là nến, đối với khách sạn này mà nói, đây là những thứ cần thiết không thể thiếu, dù sao thì người cản thi lui tới nơi này làm ăn cũng nhiều nhất.


Ông chủ già miễn cưỡng áp chế cơn khó chịu trong lòng mình, ánh mắt liếc đến ba cây nến vừa mới bị vợ mình ném xuống dưới giường kia, ông ta lập tức đứng dậy, nhặt ba cây nến này lên, đi tới bên cửa, mở cửa rồi ném vào trong lòng phục vụ viên.


“Sao, sao lại ướt như vậy?” Phục vụ viên cảm nhận được sự ẩm ướt bên ngoài cây nến.


“Có hơi ẩm, mau đi đốt đi.” Ông chủ trực tiếp đóng cửa lại.


Phục vụ viên gật đầu với vẻ hơi buồn bực, lập tức nhanh chóng đi đổi nến sắp cháy hết trên ba bàn, còn thừa lại người chết ngồi một mình ở bên bàn vuông kia, phục vụ viên nghĩ ngợi một lát, vậy mà mình lại thiếu mất một cây nến rồi, thôi cũng bỏ đi, bàn này ngược lại cũng chỉ là một người chết, chả châm nữa.


“Ôi, buồn ngủ quá.” Phục vụ ngáp một cái, đi trở về phòng ngủ.


Cùng với làn khói xanh mờ ảo bốc lên từ trên ngọn nến đang cháy, một mùi thối bắt đầu tràn ra.


Lúc này, mười hai cỗ thi thể bên ba bàn bắt đầu lắc lư, hai bàn tay vốn dán trên đầu gối của bọn họ, giờ đây lại từ từ dùng sức, rõ ràng là đang kìm nén một cơn tức giận!


Bởi vì bọn họ cảm thấy mình đang bị sỉ nhục. Loại sỉ nhục này, khiến bọn họ thân là người đã chết, oán khí cũng bắt đầu không ngừng tăng lên dữ dội.


Nếu như lúc này người cản thi còn sống, hiển nhiên có thể lập tức ra ngoài trấn áp bọn họ, nhưng bây giờ người cản thi đã chết rồi, hiển nhiên cũng không có người nào quản.


“Vù…”


Lá bùa trên trán một cương thi đột nhiên bắn bay ra ngoài, anh ta đứng bật dậy thẳng tắp, ngay sau đó, lá bùa trên trán những cương thi khác cũng lần lượt bị thổi bay, tất cả đều đứng dậy. Chỉ còn lại một cương thi ngồi một mình một bàn là vẫn yên tĩnh ngồi đó.


Những cương thi này bắt đầu bật nhảy, loanh quanh khắp nơi trong sảnh, thi thoảng còn đụng vào bàn ghế.


“Mày làm cái gì mà nửa đêm còn ồn ào thế?”


Ông chủ già vừa mới ngủ, cho rằng phục vụ đang ở bên ngoài, chỉ đành khoác một chiếc áo khoác, xuống dưới giường mở cửa phòng ra.


Một gương mặt cương thi xanh lét lập tức xuất hiện trước mặt ông ta. Ông chủ há miệng, còn chưa kịp phát ra âm thanh gì, thì hai tay của cương thi đã đâm thủng ngực ông ta.


Chương 913

Bình Luận (0)
Comment