Chương 92
Không Ngờ Quả Báo Lại Đến Sớm Thế
Đối với vấn đề này, Tô Bạch thật ra không có ý kiến gì, cô gái ngồi ở vị trí ghế lái phụ, cũng là cô gái đã nhắn tin trên wechat cho hắn, tên là Tô Noãn, bắt đầu tỏ vẻ bất mãn nói với những người còn lại:
- Cô ta cũng thật biết điều, cô ta hẹn chúng ta đi Thành Đô du lịch tự túc, cuối cùng chỉ có cô ta và bạn trai, hai người ngồi một xe, lại để cho chúng ta phải chen chúc trên một chiếc xe như thế này.
- Được rồi, Noãn Noãn, trên đường đi, không phải tiền khách sạn và tiền ăn uống của chúng ta đều do bạn trai của cô ta bao sao, chúng ta nhịn một chút là được, hơn nữa chiếc xe này cũng lớn, không quá chật chội.
Một cô gái ngồi cùng bạn trai lên tiếng khuyên nhủ.
- Hừ, có mấy đồng tiền là giỏi à, không phải chỉ là có một người bạn trai giàu có thôi sao? Xem như cô ta xinh đẹp, lần này sở dĩ cô ta hẹn tất cả chúng ta đi chơi, không phải chỉ là để khoe khoang thôi sao?
Tô Noãn vẫn tiếp tục nói, bản thân cô ta cũng biết, nếu không có người bạn trai của cô gái kia bao tất cả, bọn họ cũng sẽ không tham dự chuyến đi này.
Tô Bạch hạ kính xe xuống, hút một điếu thuốc, đối với chuyện của những người này, hắn không thấy hứng thú cho lắm.
Chiếc xe BMW chạy ở phía trước, Tô Bạch lái theo phía sau.
Ngồi trên xe Tô Bạch là hai nam hai nữ, Tô Noãn cùng một người nữa là Tôn Lâm, cả hai người đều còn độc thân, còn có một đôi là Chu Đình Đình và Lưu Cương, bốn người họ đều là người Giang Tô.
Tô Noãn oán trách thật lâu, chờ xe ra khỏi Thành Đô tiến vào trong khu Giang Yến, cảm xúc của bốn người cũng bắt đầu tiến triển, Lưu Cương và Tôn Lâm bắt đầu thi nhau khoe khoang về những kiến thức của mình, từ chuyện nguồn gốc của Giang Yến cho tới sự thống nhất của triều đại nhà Tần, Tô Noãn và Chu Đình Đình chăm chú lắng nghe, lâu lâu lại đùa vài tiếng, không khí trong xe dịu đi vài phần.
Chờ đến khi trên đường cao tốc có thông báo “Vấn Xuyên” xuất hiện, Tô Noãn lập tức kích động, lấy di động ra chụp lại cột mốc đường.
- Thật đáng sợ, chúng ta đã đến Vấn Xuyên
- Đúng vậy, đến Vấn Xuyên rồi.
Cảm xúc của hai người nam thanh niên và hai cô gái trong xe bỗng nhiên giống như được nhóm lửa.
Lúc này, thật ra khoảng cách đến Vấn Xuyên còn 20km, bầu trời cũng bắt đầu mưa, một mảnh âm u, bầu trời ảm đạm cũng ảnh hưởng tới bầu không khí và tâm trạng của những người trên xe.
Đợi đến khi xe thật sự tiến vào Vấn Xuyên, Lưu Cương bỗng nhiên nói:
- Các cậu nói xem, nơi này có thể có quỷ không, phía dưới này, có thể chôn vùi một vài thi thể không?
- A, anh đừng nói thế, em sợ lắm.
Chu Đình Đình- bạn gái của Lưu Cương, sợ tới mức vùi đầu vào lòng Lưu Cương.
- Thật đáng ghét, cố tình dọa người ta.
- Ha ha, sợ cái gì chứ, tôi nói cho các cậu biết, tôi đã kiểm tra lộ trình du lịch trước rồi, lúc biết phải đi qua Vấn Xuyên, tôi đã cố ý đi xin một cái bùa hộ mệnh.
Tô Noãn làm ra bộ dáng tôi thật lợi hại nói.
- Vẫn là Tô Noãn cẩn thận, nhưng mà cậu cũng không cần sợ, có tôi ở đây.
Tôn Lâm dường như có hảo cảm với Tô Noãn, tính toán phát động một cuộc tấn công trong chuyến đi này.
- Không bằng, chúng ta nói với Lam Lam và bạn trai cô ta, đêm nay chúng ta ngủ lại ở Vấn Xuyên một đêm, nói không chừng buổi tối còn có quỷ gõ cửa.
- Haha, đề nghị này hay đấy, nơi này có rất nhiều người chết, hẳn là sẽ có rất nhiều quỷ.
Tô Noãn đem hình ảnh vừa chụp xong đăng lên trên vòng bạn bè với dòng tin.
“Bây giờ, người ta đang ở Vấn Xuyên, thật đáng sợ.”
Tô Bạch nhíu mày, trên đường đi, hắn gần như không nói câu nào, lúc này rốt cuộc cũng mở miệng:
- Xin lỗi chư vị, nơi này là thành phố mới của Vấn Xuyên, nơi xảy ra động đất của thành phố Vấn Xuyên ở cách đây khá xa, cho nên nơi này hoàn toàn không có thi thể hay ma quỷ gì đó. Hơn nữa, một số câu vui đùa, là điều không tôn trọng với người chết, làm người vẫn nên có chút phòng tuyến cuối cùng.
Tô Bạch nói xong, sắc mặt bốn người trong xe đều không được đẹp cho lắm, họ có vẻ xấu hổ, điều này cứ như vừa bị Tô Bạch tát thẳng một cái vào mặt vậy. Hơn nữa Tô Bạch còn nói đạo lý cao siêu, bọn họ căn bản không có cách nào phản bác lại được.
Nhưng mà, vào lúc này, Chu Đình Đình vẫn luôn dựa vào ngực Luu Cương bỗng nhiên run lên, miệng sùi bọt mép, khiến cho Lưu Cương sợ tới mức kêu lên, sau đó Tôn Lâm và Tô Noãn cũng theo đó hét lên.
Ngay cả Tô Bạch cũng có chút không ngờ tới, hắn đánh lái vào bên phải và dừng xe lại ven đường, trong lòng buồn bực.
Quả báo đến nhanh vậy sao?
………….
Chiếc xe đang đi trên đường cao tốc thì dừng lại, Tô Bạch mở khóa cửa xe, Tô Noãn và Tôn Lâm, hai người lập tức mở cửa và xuống xe, sau đó bạn trai của Chu Đình Đình là Lưu Cương cũng run rẩy xuống xe, trước đó mọi người kể chuyện, cộng thêm lời cảnh cáo của Tô Bạch, khiến cho ba người theo bản năng nghĩ tới, bộ dạng này của Chu Đình Đình là bị quỷ đến báo ứng, bọn họ đều rất hoảng sợ.
Tô Bạch có chút câm nín, Tô Noãn và Tôn Lâm, hai người vội vàng xuống xe còn dễ nói, Lưu Cương là bạn trai của Chu Đình Đình, thế mà lại đối xử với bạn gái của mình một cách vô tâm, thực sự có chút không biết nói gì.
Sau khi xuống xe, mở cửa xe ra, Tô Bạch lập tức nắm chặt lấy vai của Chu Đình Đình, lôi cô ta từ trong xe ra, cơ thể của Chu Đình Đình vẫn còn đang trong trạng thái co giật, miệng vẫn đang sùi bọt mép, có một chút giống động kinh.
Tô Bạch đặt cô gái này nằm dưới đất, hắn dùng tay sờ vào trán cô ta, về phần có phải là do bị quỷ trả thù hay là do vấn đề cơ thể, Tô Bạch thật đúng là không có cách nào phân biệt được, cách tốt nhất bây giờ là gọi cho 120.
Nhưng đây là đường cao tốc, không phải là trong nội thành, xe cấp cứu cũng không thể đến ngay được. Ngay lúc này, Tô Bạch cau mày, bởi vì hắn nhìn thấy một người đang đi về hướng này, người đó mặc một chiếc áo cà sa màu đen, trên tay cầm một chuỗi phật châu, đầu trọc, khôi ngô tuấn tú, vẻ ngoài rất đại từ đại bi, không xác định được bao nhiêu tuổi, người này mang tới một cảm giác rất hiền hòa, trước đó đối phương ngồi trên chiếc xe bus mini, chiếc xe đó cũng đỗ ở phía bên phải và dừng lại
- A di đà phật, thí chủ, để bần tăng nhìn qua được không?
Hòa thượng niệm một tiếng kinh phật. Tô Bạch vô thức muốn từ chối, người hòa thượng này xuất hiện quá trùng hợp, trùng hợp đến mức bất bình thường.
Nếu mà buộc phải lựa chọn, Tô Bạch thà để mập mạp đến coi còn hơn, mặc dù quan hệ của hắn và tên mập đã hạ xuống bằng 0, nhưng mập mạp sẽ không từ chối giúp một người đang bệnh nặng như vậy, còn đối với hòa thượng này, Tô Bạch không biết anh ta là ai.
- Đại sư giúp đỡ một chút đi, giúp đỡ một chút đi.
Lúc này Tô Noãn khẩn cầu, nói.
Tôn Lâm và Lưu Cương, hai người chắp tay trước ngực cầu xin hòa thượng, hiển nhiên bọn họ đã coi hòa thượng này thành cọng cỏ cứu mạng.
Hòa thượng chỉ nhìn vào Tô Bạch, không để ý đến ba người kia.
Tô Bạch cười cười, lùi về sau một bước, làm một tư thế mời hòa thượng đi vào.
Lúc này, Hòa thượng mới đến, một tay để lên ấn đường của Chu Đình Đình, tay còn lại để vào bụng của cô ta, sau đó miệng hét lên một tiếng, bỗng nhiên, cơ thể của Chu Đình Đình ngồi dậy, sau đó cô ta ho một hơi rất dài, mùi hôi khó chịu, tiếp theo Chu Đình Đình từ từ mở mắt ra, giống như đã khôi phục lại bình thường.
- A di đà phật, nữ thí chủ chỉ là bị kinh sợ cộng thêm sức khỏe không tốt, cho nên mới xuất hiện tình huống này, hơn nữa, có lẽ nữ thí chủ có bệnh động kinh di truyền từ người nhà.