Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 945 - Chương 945 Nhiệt Độ Cuộc Sống 1

Chương 945

Nhiệt Độ Cuộc Sống 1


“Bởi vì… ba tiếng đồng hồ… sắp hết rồi.” Ngay khi Tô Bạch nói ra câu nói này, trong gian suối nước nóng, đột nhiên xuất hiện sự im lặng ngắn ngủi.


“Ha ha, cậu không phải là thính giả trong thế giới chuyện xưa này!”


Sau sự im lặng trong phút chốc là tiếng gào thét gần như là tức giận, ngay sau đó, toàn bộ tơ máu bắt đầu xiên tới cắt bàn tay đang nắm chặt phôi thai đó của Tô Bạch, rõ ràng, Huyết Thi cũng không chắc chắn như trong giọng điệu của anh ta, bây giờ lại có hơi cuồng loạn.


“Nhưng anh… chỉ là một… con rối… một… đạo cụ… chiến lợi phẩm… của tôi!”


Tô Bạch phát ra một tiếng gầm lên giận dữ, ngay khi cả người hắn dường như sắp đến bên bờ diệt vong, thì một tia sáng trắng xuất hiện trên người hắn, trong nháy mắt, Tô Bạch đã biến mất, cùng biến mất còn có phôi thai màu đỏ máu của đó.


Trong gian suối nước nóng, toàn bộ tơ máu đều biến mất không thấy đâu, Huân Nhi mất đi sự trói buộc, “phịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất, phần bụng trào ra máu tươi xối xả, ruột trượt ra ngoài.


Người phụ nữ quyền quý vốn đứng nguyên tại chỗ, cơ thể mất đi toàn bộ sự chống đỡ, cả người ngã xuống, rơi vào trong bể nước khô cạn phía sau.


Máu tươi và mùi máu tanh, lúc này dường như đã biến thành chủ đề của nơi vốn nên trở thành một thắng cảnh nghỉ dưỡng này, nhưng máu tươi có nồng nặc thế nào, mùi tanh tưởi có gai mũi đến đâu, cũng đã định trước sẽ từ từ biến mất cùng với thời gian trôi đi, con người thường khen ngợi thời gian có khả năng chữa lành vết thương trong lòng, nhưng bây giờ, cảnh còn người mất, mới là chuyện mà thời gian sở trường nhất.


Lúc này, tiếng “òng ọc òng ọc” truyền tới, mấy lỗ hổng dẫn nước nóng vốn đã cạn khô, lúc này lại phun ra dòng nước nóng hầm hập, rất nhanh, toàn bộ bể nước đã được đổ đầy nước nóng hổi.


Người cản thi đó không hề lửa ông chủ, nơi này thật sự sẽ xuất hiện suối nước nóng, chỉ có điều, người cản thi xem phong thủy đó và ông chủ đã tốn tiền mời người xây dựng nơi này đều không biết, thực ra bọn họ không nhìn thấy được một ngày này sẽ đến.


Những sợi khí tức màu đen tản ra từ trên thi thể của người phụ nữ quyền quý trong hồ nước nóng đó, oán niệm bắt đầu từ từ ngưng tụ ra. Bào thai mà người phụ nữ quyền quý mang, thực ra không phải là Huyết Thi, Huyết Thi chỉ bám vào người sau đó sẽ lại để mình bám lên cơ thể của đứa trẻ vừa mới sinh ra mà thôi, mà linh hồn vốn có của đứa trẻ, vẫn luôn bị anh ta đè nén và phong ấn.


Không đánh tan linh hồn vốn có của đứa trẻ hoặc luyện hóa nó, ngược lại không có nghĩa Huyết Thi đột nhiên nhân từ, dựa theo biểu hiện tàn sát toàn bộ thính giả có thâm niên ở cảnh nội Thiểm Tây một cách không nhân đạo trước đó, anh ta tuyệt đối không phải là người nhân từ biết nương tay.


Chỉ là vì cơ thể của đứa trẻ mới được ba tháng, cũng chính là lúc yếu ớt nhất và mềm mại nhất, hơn nữa cũng cần linh hồn vốn có của nó tồn tại để duy trì hoạt tính của cơ thể này.


Thế nhưng, đứa trẻ chưa ra đời này, chưa kịp liếc mắt nhìn thấy thế gian này lấy một lần, đã biến mất cùng với Huyết Thi một cách oan uổng như vậy, hoàn toàn mất đi khả năng ra đời từ trong cơ thể mẹ, trở thành người sống ở dương gian.


Không cam lòng, tức giận, bất bình, các loại cảm xúc tiêu cực khác nhau bắt đầu lấp đầy nội tâm nó, lại thêm bị nhiễm khí tức của Huyết Thi, khiến nó đang từ từ tích tụ oán niệm, hóa thành quỷ anh.


Đương nhiên, quá trình này còn cần một khoảng thời gian rất dài nữa, ít nhất sắp tới hoặc là trong nửa năm tới, nó vẫn chưa thể làm được gì, về phần cụ thể đến mốc thời gian nào, thì có khả năng, đại khái, có lẽ, là một đêm khuya nào đó đi, bởi vì, sẽ có ba người đàn ông đột nhiên xuất hiện trong suối nước nóng này, từ đó đánh thức nó.


“Vù vù…”


Bên bờ sông Hoàng Phổ, khi cảm giác mát mẻ vào sáng sớm càng lúc càng mạnh hơn, có bóng dáng một người đàn ông xuất hiện. Một mình người đàn ông bước đi trên con đường nhỏ bằng xi măng ở nơi này, nhìn từ sau lưng, hắn trông có hơi tiêu điều, nhưng lại không lộ rõ vẻ cô đơn bao nhiêu, những bức ảnh không phổ biến theo phong cách chán chường, như kéo lê quần áo hoặc là ngậm điếu thuốc trong miệng được chụp ra, hoàn toàn không xứng để so với hắn.


Lúc này, người già tập thể dục vào buổi sáng còn chưa dậy, nhưng đã có không ít người trẻ tuổi vội vàng đón tàu điện đi làm, đã xuất hiện ở bên đường. Có người cầm bánh bao vừa mới mua vẫn còn nóng hổi, hoặc là waffle trong tay, đang ngấu nghiến từng miếng to, chỉ là vì không muốn khi lên tàu điện mà ngay cả bữa sáng còn chưa ăn xong.


Bọn họ thấp kém, bọn họ cố chấp, mang theo một chút mơ hồ, cũng mang theo một loại dẻo dai thuộc về người trẻ tuổi, cuộc sống không dễ dàng duy trì được ở thành phố lớn, đặc biệt là sinh sống trong một thành phố lớn giống như Thượng Hải này.


Tô Bạch dựa vào lan can, đưa lưng về phía sông Hoàng Phổ, nhìn những bạn cùng trang lứa bước đi vội vàng, không nhịn được mà duỗi tay ra sờ túi.


Ha ha, quần áo cũng được Phát Thanh khôi phục lại, điếu thuốc trong áo hiển nhiên cũng được khôi phục.


Ở trong thế giới chuyện xưa trước đó, Tô Bạch có vài lần muốn lôi thuốc ra theo thói quen, kết quả lại bởi vì lúc đầu “tắm uyên ương” với Khang Hy ở trong hồ nước, nên thuốc đều ướt hết, lại thêm sự xuất hiện của Cửu muội, khiến mỗi một điếu thuốc lại càng trực tiếp biến thành một cây kem, nên hiển nhiên không dùng được nữa.


Lúc này, hắn rút một điếu thuốc ra, gõ vào lòng bàn tay, rồi cắn ở bên miệng, nhẹ nhàng cúi đầu châm thuốc, hút một hơi, phun ra một vòng khói nhạt, rồi lại chống bàn tay đang kẹp thuốc vào bên lan can một cách rất tự nhiên, nhẹ nhàng gạt tàn thuốc.


Chương 945

Bình Luận (0)
Comment