Chương 964
Trong Nhà Chưa Tỏ Ngoài Ngõ Đã Tường 2
Thân là một sự tồn tại đứng trên cảnh giới vô cùng gần với thính giả cao cấp, tuy rằng những thính giả ở bên ngoài biết đến sự tồn tại của mình, đều cho rằng mình chỉ thiếu một bước nữa có thể trở thành thính giả cao cấp, nhưng cũng chỉ có bản thân Giải Bẩm biết, muốn tăng lên thành thính giả có thâm niên, chỉ cần dung hợp với một vũ khí bản mệnh, cái này thực ra cũng không có, thậm chí có thể nói chỉ là một quá trình, một quá trình biến đổi về lượng rồi tích lũy đến biến đổi về chất cuối cùng, một cách đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn.
Đương nhiên, tích lũy biến đổi về lượng còn phụ thuộc vào thiên phú, có vài người có thiên phú khá cao, có khả năng hoàn thành việc tích lũy biến đổi về lượng từ rất sớm, ví dụ như bốn người ở trong nhà lão Phương kia, theo quan điểm của Giải Bẩm, thiên phú và tâm tính của cả bốn người này, đã định trước bọn họ sẽ trở thành những người ưu tú trong những thính giả cùng cấp bậc, cho nên, bọn họ đã sớm một chút hoàn thành việc tích lũy biến đổi về lượng, thậm chí còn nhàn rỗi, có thể tạm thời dừng lại, đi tìm kiếm, đi cân nhắc, và đi chọn xem rốt cuộc mình nên chọn loại vũ khí nào để dung hợp thành vũ khí bản mệnh của mình.
Loại cảm giác này, cũng tương tự với kho lương sung túc mới biết lễ nghi, bước vào cuộc sống sung túc ấm no từ rất sớm, hiển nhiên có thể kiên nhẫn chọn món ngon trên bàn ăn của mình, không giống với những thính giả có tư chất không cao, tâm tính cũng không ổn, theo đuổi không ngừng cuối cùng sau khi hoàn thành tích lũy biến đổi về lượng, tìm được một vũ khí đã nôn nóng dung hợp, bản thân đã chậm hơn người ta mấy bước rồi, lại dung hợp với một pháp khí không có khoa học đối với sự phát triển tương lai của mình như vậy, tương đương với lại bị người ta bỏ rớt vài bậc.
Thế nhưng, từ thính giả có thâm niên tăng lên làm thính giả cao cấp hoàn toàn khác hẳn, không còn đơn giản là quá trình chuyển đổi từ sự tích lũy biến đổi về lượng dẫn đến biến đổi về chất nữa, mà còn cần một cơ hội, cần một loại tâm cảnh, mà loại tâm cảnh này cũng tương tự với dũng khí phá kén trùng sinh.
Dù sao thì thính giả cao cấp, cho dù là xét từ thực lực hay là việc đối xử của Phát Thanh, đều có sự khác biệt về bản chất đối với thính giả không cao cấp.
Giải Bẩm từng hỏi Lương Sâm vừa mới tăng lên làm thính giả cao cấp rằng bí quyết là gì.
Câu trả lời của Lương Sâm là không sợ hãi.
Chỉ là rất đáng tiếc, thực sự dựa theo lý mà nói, Giải Bẩm chắc hẳn đã sớm có thể thử đi đột phá, nhưng anh ta biết rõ, mình không thể thành công, có câu nói, gọi là thành bởi phong vân cũng bởi phong vân, Giải Bẩm vẫn luôn ở chung với Lương Sâm, hiển nhiên có thể rút kinh nghiệm từ Lương Sâm, chắc chắn sẽ càng nhanh hơn người khác rất nhiều.
Chỉ có điều, cũng chính bởi vì tận mắt chứng kiến Lương Sâm co rúm ở dưới chân bàn làm việc, run như cầy sấy, nước mắt giàn dụa khi đối mặt với khí tức của Phát Thanh giáng đến, khiến Giải Bẩm rất khó có dũng khí thật sự bước ra một bước đó.
Đó là một bóng ma tới từ Lương Sâm, hình ảnh đó thực ra chính là một chướng ngại vật to lớn nhất chặn bước chân tiến lên của Giải Bẩm.
Đây cũng là lý do tại sao Giải Bẩm muốn mời Tô Bạch và mập mạp cùng tới biệt thự của Lương Sâm, phá giải phong ấn phân thân của Lương Sâm, có lẽ, anh ta cũng chỉ thích hợp làm trợ thủ của Lương Sâm mà thôi, cho dù là ở trong công ty trò chơi, hay là trong giới thính giả, anh ta đã quen với việc làm cái bóng của Lương Sâm, cho nên, chỉ cần ép Lương Sâm đối mặt với Phát Thanh một lần nữa, lại sở hữu dũng khí đối mặt với tất cả, vậy Giải Bẩm thân là cái bóng của Lương Sâm, mới có cơ hội, mới có khả năng, tăng lên làm thính giả cao cấp.
Mùi hương chậm rãi tản đi, nhưng sự báo động trong đầu Giải Bẩm lại chưa hề giảm xuống một chút nào hết.
Rất ít người biết, cường hóa và con át chủ bài chân chính của Giải Bẩm rốt cuộc là gì. Thực ra, cường hóa của anh ta cũng giống y như công việc của anh ta trong thế giới hiện thực.
Trò chơi trực tuyến bện ra một thế giới hư ảo cho người chơi, mà cường hóa chân chính của Giải Bẩm cũng là ảo thuật.
Phương thức hạ thuốc này thực ra rất đơn giản, đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, đây chính là thuốc mê, tương tự với thuốc mê trong phim truyền hình võ hiệp, muốn cấp thấp bao nhiêu thì cấp thấp bấy nhiêu.
Nó không liên quan đến tinh thần lực, không ảnh hưởng đến môi trường, cũng không móc nối với tâm cảnh của anh, không tìm kiếm sơ hở trong tâm linh của anh, mà chính là hạ thuốc anh!
Nhưng, ngay khi phát hiện ra mùi hương này, Giải Bẩm lại khiếp sợ nhận ra, mình tỉnh táo cũng đã muộn rồi.
Ngay khi anh ta gọi bồi bàn đứng lại, ánh mắt của anh ta liếc ra bên ngoài cửa sổ, đây là tầng sáu, bên ngoài là một con phố thương mại, chỉ là khi đó nhìn qua, trên con đường thương mại, phía dưới lại là màn đêm tối tăm.
Thuốc mê đã có tác dụng, mà mình cũng đã sớm trúng thuốc rồi.
Giải Bẩm nhắm mắt lại, anh ta bắt đầu cưỡng ép mình tỉnh táo, không ngừng tiến hành truyền tin vào trong tiềm thức của mình, đây là mơ, đây là mơ, đây là giả, chết tiệt, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi!
“Quý ngài, đồ ăn đã lên đủ rồi, ngài còn gì cần dặn dò gì nữa không?” Bồi bàn hỏi Giải Bẩm.
Nhưng anh ta không hề trả lời, mà chỉ nghiêng người ngồi lên ghế, ánh mắt sâu xa và bình tĩnh liếc ra bên ngoài cửa sổ.
“Vậy tôi đi xuống trước, có gì dặn dò ngài cứ rung chuông nhé.”
Trong lòng bồi bàn oán thầm một câu, lại là một tên không coi ai ra gì, sau đó đẩy xe đồ ăn trống ra khỏi phòng bao.
Ngay khi xe đến cửa thang máy, cửa thang máy vừa vặn mở ra, bên trong có một người phụ nữ trung niên mặc sườn xám màu lam và một người đàn ông trẻ tuổi.
Bồi bàn nhanh chóng tránh sang một bên, để khách ở bên trong ra khỏi thang máy trước.
“Mẹ yên tâm đi ạ, dì Lý chỉ làm một phẫu thuật nhỏ mà thôi, không có vấn đề gì lớn đâu.”
“Nhưng trong lòng mẹ vẫn khẩn trương lắm, bỏ đi, tiểu Bách à, đợi sau khi dì Lý con phẫu thuật xong, lại cùng mẹ tới bệnh viện thăm bà ấy lần nữa vậy.”