Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 968 - Chương 968 Giết Người Rồi 2

Chương 968

Giết Người Rồi 2


Rất dễ nhận thấy, Bách Túc không phải là một người biết uống rượu, một ngụm rượu trắng này uống vào cũng gấp quá, nên lập tức ho khan.


“Anh đó anh đó, anh không uống một hơi thì anh họ cũng sẽ không trách anh mà.” Em họ ở bên cạnh cầm khăn giấy lau quần áo cho chồng mình.


“Ha ha.” Bách Túc cũng nở nụ cười hơi ngại ngùng: “Bỏ đi, anh đi vào nhà vệ sinh chỉnh lại một chút.”


Bách Túc đứng dậy, chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh.


Lúc này, Tô Bạch cũng bẻ lại cổ áo của mình một chút, rồi đứng dậy: “Vừa vặn, cùng đi đi.”


Em họ và dì út ở lại trong phòng bao, Tô Bạch và Bách Túc cùng nhau đi ra ngoài.


Nhà vệ sinh nằm ở góc rẽ tận cùng bên trái của tầng này, Bách Túc đi ở phía trước Tô Bạch.


Đối phương dường như cố tình đợi Tô Bạch đi tới gần để đi song song, nhưng Tô Bạch vẫn cố tình để mình đi ở phía sau.


Đợi sắp đến phòng vệ sinh, Bách Túc đột nhiên nhanh chóng xông vào, đợi khi Tô Bạch tiến vào, đã nhìn thấy hai tay của anh ta đặt lên mép bồn rửa mặt, nôn ọe vào trong bồn.


Tô Bạch duỗi tay, nhẹ nhàng vỗ lên lưng Bách Túc.


“Không biết uống rượu thì đừng miễn cưỡng.” Tô Bạch an ủi: “Lần sau, đừng cố thể hiện.”


“Cảm ơn anh họ.” Bách Túc mở vòi nước, bắt đầu súc miệng.


Tô Bạch chuyển chai nước rửa tay tới trước mặt Bách Túc, ngay khi anh ta duỗi tay tới, Tô Bạch giúp anh ấn vòi chai nước rửa tay.


Trong phút chốc, hắn cảm thấy một màn này rất quen thuộc.


Nhà vệ sinh, nôn ọe, trong không khí tràn ngập mùi chua tanh, mình đứng ở phía sau người này, Tô Bạch từ từ nhắm mắt lại, trong trí nhớ, mình của khi ấy chắc hẳn mặc một chiếc áo hoodie, đứng ở phía sau nữ nhân viên văn phòng đó, sau đó bóp cổ của đối phương một cách rất thuần thục.


“Á……”


Cổ của Bách Túc bị Tô Bạch bóp, tay phải của hắn trực tiếp chặn ngang trước ngực anh ta, khiến anh ta hoàn toàn mất đi cơ hội phản kháng.


Gần như hoàn toàn giống nhau, thế nhưng lần này, mình dường như không thể nói ra những lời giống như khi ấy được nữa.


“Tôi không biết cậu có tội nghiệt hay không, tôi thậm chí còn không biết cậu có phải là người mà tôi cần tìm hay không, rất có khả năng, bây giờ cậu vẫn còn đang chọn che giấu, cho nên mới không tiến hành phản kháng.


Thế nhưng, xin lỗi nhé, lần này sẽ không giống với cách làm khi tôi ở trong câu lạc bộ giết người ngày trước, khi ấy, tôi vẫn còn có thể khoác lên cho mình một lớp da sự trừng phạt của chính nghĩa, mà lúc này, việc tôi có thể làm, chỉ là thừa nhận sự ích kỷ trong lòng mình.


Cậu tới tìm tôi, cậu bất mãn với tôi, cậu tức giận với tôi, là chuyện nên có mà thôi, bởi vì cậu là chủ nhân chân chính của cơ thể này, chỉ có điều, đã kết thúc rồi.”


“Ặc.”


Tô Bạch vặn gãy cổ của Bách Túc, đồng thời hắn cúi đầu, cắm răng nanh của mình vào trong cơ thể của anh ta, bắt đầu hút máu dịch trong cơ thể đối phương một cách điên cuồng.


Máu nhạt nhẽo, không có vị đặc thù, nhưng Tô Bạch lại thưởng thức được một loại cảm giác tội ác thuộc về riêng mình.


Rất nhanh, Bách Túc đã biến thành một cái xác khô, sau khi Tô Bạch buông tay, anh ta trực tiếp khuỵu xuống đất.


Tô Bạch bước tới gần bồn rửa mặt, dùng nước lạnh rửa hai bàn tay mình, đồng thời, cầm một tờ khăn giấy lên, nhẹ nhàng lau vết máu còn sót lại ở khóe miệng.


Xét từ các yếu tố khác nhau, Bách Túc chỉ là một người bình thường, nhưng sao có thể trùng hợp như vậy được?


Có lẽ cậu ta đang cố ý chăng?


Cho dù mình đã giết chết cậu ta, nhưng lại cảm thấy mình đã giết lầm người, khiến mình vô tình còn không thể không giật mình một cái, cảm thấy cậu ta có khả năng đang nấp ở nơi nào đó nhìn chằm chằm vào mình?


Cảm giác tội lỗi, có, cảm giác nghi ngờ cũng có, nhưng phần lớn vẫn là một loại nghi ngờ.


Tô Bạch đặt tay dưới máy sấy tay, ngay khi luồng gió ấm áp thổi vào tay mình, Tô Bạch lại đột nhiên rút tay mình lại, không biết tại sao, lúc này, hắn cảm thấy rất bài xích bất cứ sự ấm áp nào.


Hắn chỉnh lại quần áo một chút, rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh, thậm chí, ngay cả cửa hắn còn chẳng thèm đóng.


Bây giờ giết một người đối với hắn mà nói, không có ảnh hưởng gì lớn, giống như trước đây khi ở câu lạc bộ giết người, mỗi lần giết người, thực ra đều mang theo một loại cảm giác khẩn trương và bức thiết, có thể khiến da đầu mình tê rần.


Chỉ là không biết tại sao, Tô Bạch bắt đầu càng ngày càng nhớ lại loại cảm giác sau khi giết người ngày trước.


Hắn hít một hơi, rồi chậm rãi phun ra, hắn nói với chính mình từ trong đáy lòng, đã kết thúc rồi, đã kết thúc rồi, ít nhất thì khúc mắc này mình chắc hẳn đã qua rồi.


Về phần người phụ nữ đó, rốt cuộc bà ta đang ở đâu, rốt cuộc bà ta đang làm gì?


Tạm thời có thể mặc kệ trước.


Hắn đẩy cửa phòng bao, đi vào một cách rất tự nhiên, khi bước vào, lại phát hiện ra dì út nhà mình đang nằm phục bên bàn ăn, hô hấp đều đều, ngực cũng chậm rãi phập phồng, giống như đang ngủ.


Mà em họ mình thì đang ngồi ở nơi đó chơi di động, thấy Tô Bạch tiến vào, em họ đứng dậy, có hơi khó hiểu, hỏi: “Anh họ, Bách Túc đâu rồi?”


“Cậu ta vẫn còn ở trong nhà vệ sinh.” Tô Bạch giải thích, ngay khi hắn cầm di động, định giả vờ có việc chuẩn bị rời đi, thì lại ngây ngẩn cả người. Bởi vì hắn nhìn thấy khóe miệng của em họ lộ ra một nụ cười ý vị sâu xa, nụ cười này, khiến cô ta thoạt nhìn giống như hoàn toàn biến thành một người khác hẳn so với trước đây.


“Cậu giết anh ta rồi, đúng không?”


Em họ cầm một chén rượu ở trên bàn rồi uống, trên gò má lộ ra một vệt hồng nhạt mê người.


Chương 968

Bình Luận (0)
Comment