Chương 973
Mẹ 1
Xác khô đang từ từ căng tràn trở lại, lúc này, làn da khô héo cũng chậm rãi khôi phục lại vẻ căng mịn, thậm chí còn tốt hơn cả trước đây một chút.
“Ọe…”
Bách Túc há miệng, bắt đầu nôn mửa một trận trên nền nhà trong nhà vệ sinh, mới vừa rồi, cơ thể của anh ta lại khôi phục lại hoạt tính, thậm chí lúc này, anh ta cảm thấy mình hiện tại còn dồi dào sức lực hơn cả trước đây, cho dù là thính lực của mình hay là thị lực của mình đều rõ ràng hơn trước rất nhiều.
Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, vào lúc này, thế giới trở nên chi tiết hơn, nhưng dường như sự biến đổi này cũng quá nhanh và quá bất chợt, khiến Bách Túc có hơi không chấp nhận nổi, một phần nhân tố tâm lý và một phần nhân tố cơ thể vẫn chưa hoàn toàn thay đổi thành công, dẫn đến hiện tại anh ta có hơi khó mà thích ứng được, cho nên mới sinh ra một phản ứng từ chối nhất định, chỉ là loại phản ứng từ chối này cũng không liên quan đến đau khổ, nói một cách bình thường thì trải qua vài ngày như vậy có thể hoàn toàn thích ứng được.
Ngay khi Bách Túc từ từ đứng dậy, anh ta nhìn mình trong gương, cả người sững sờ ngay khi trông thấy đôi mắt đỏ thẫm một màu.
Lúc này, linh hồn của Bách Túc vốn đang lôi kéo cũng từ từ tan đi, bởi vì anh ta đã sống lại, nên sự hận thù đối với Tô Bạch hiển nhiên cũng tiêu tan, bất cứ một người bình thường nào đột nhiên sở hữu tuổi thọ dài lâu và dung mạo không già đi, cảm xúc đầu tiên chắc chắn là mừng rỡ như điên, còn về phần trong các bộ phim truyền hình và các tác phẩm nghệ thuật khác, cảm thấy con người sống rất lâu là một chuyện rất đau khổ, có khả năng là thật, nhưng ở trong mắt của đại đa số người, đây cũng chỉ là một hình thức thể hiện phóng đại của nghệ thuật.
Trên thực tế, trong hiện thực, phần lớn người vẫn không có cách nào từ chối được sự cám dỗ trở thành một thành viên phát triển mới của Vampire.
Linh hồn của Tô Bạch ra từ nơi nào thì lại trở về nơi đó, lập tức, Tô Bạch vốn cùng với việc linh hồn rời khỏi cơ thể, tự động rơi vào trạng thái hôn mê, hoặc là gọi trạng thái người thực vật, từ từ mở mắt ra, khóe miệng lại xuất hiện một đồ cung vừa vặn.
Chế nhạo, đây là chế nhạo, một sự chế nhạo không hề giả bộ hay che giấu.
“Ôi…”
Tô Bạch duỗi thắt lưng, cảm giác lại khống chế được cơ thể mình thật sự rất tốt, huống chi, sự mạnh mẽ của cơ thể này, vốn chính là thứ Tô Bạch vất vả từ từ dốc sức làm ra, theo quan điểm của hắn, đây chính là cơ thể của mình, còn về phần cơ thể khi bảy tuổi, và cơ thể hiện tại, cho dù bây giờ đi xét nghiệm DNA, cũng hoàn toàn là hai loại kết quả không dính dáng gì đến nhau, bởi vì huyết thống đã sớm xuất hiện sự thay đổi cực lớn rồi.
Cho nên, kêu Tô Bạch từ bỏ cơ thể này, giao lại cho nguyên chủ của nó, là chuyện không có khả năng, thậm chí đối với hắn mà nói, hoàn toàn không cần phải cân nhắc đến chuyện này.
“Cậu… tại sao cậu không giết anh ta, sao cậu có thể không giết anh ta được?”
“Ha ha.” Tô Bạch nở nụ cười, duỗi tay chỉ vào mặt mình, đáp một cách rất bình tĩnh: “Cậu biết không, trước đây tôi rất hận cái thứ đó, bởi vì nó chơi đùa tôi, chà đạp tôi, dày vò tôi, nhưng tôi cũng thừa nhận, cho dù là tôi, lúc này, cũng có khả năng đã mắc hội chứng Stockholm rồi. Bởi vì hiện tại, tôi đột nhiên cảm thấy, cảm giác có nó đứng ở phía sau tôi, thật sự rất tốt.”
“Tại sao cậu không giết anh ta?” Cả người em gái lùi về sau một bước theo băng năng, cậu ta bắt đầu chủ động sáp lại gần dì út vẫn còn đang hôn mê, nhưng ngay sau đó, cậu ta lại không dám cử động chút nào, bởi vì sát khí của Tô Bạch đã hoàn toàn nhắm thẳng vào cậu ta. Thậm chí, trong lòng bản thân em họ cũng tin, chỉ cần mình còn dám làm bừa một bước, thì đối phương sẽ lên đây trực tiếp xé nát mình!
“Liên quan đến vấn đề giết hay không này của cậu, tôi cảm thấy rất không có ý nghĩa.” Tô Bạch bước tới bên bàn ăn, cầm cốc rượu trắng vốn thuộc về mình, lòng bàn tay đặt lên người dì út, một nguồn sức mạnh ôn hòa thuận theo lòng bàn tay hắn, bắt đầu rót vào trong cơ thể bà ấy.
Nói thực, bây giờ trạng thái cơ thể của dì út không được tốt cho lắm, mà bản thân Tô Bạch, thật sự cũng không giỏi về chữa trị, hắn thử làm loãng nhiệt độ của vảy rồng đen trong người mình rồi truyền cho dì út, không bao lâu sau hắn quả quyết thu tay, bởi vì hắn không chắc cơ thể của dì út sau khi đột nhiên hứng chịu sự xâm nhập nóng lạnh khác nhau, liệu có xảy ra vấn đề lớn gì không.
Chỉ có điều, tuy dì út đã bị đông cứng, nhưng vấn đề chắc hẳn không lớn, cùng lắm sau khi tỉnh lại thì bệnh nặng một trận, ngược lại cũng không đến mức nguy hiểm đến tính mạng, sau đó lại điều dưỡng cẩn thận một hồi, chắc hẳn sẽ không để lại mầm họa gì.
Điểm mấu chốt nhất là, nếu Tô Bạch dùng sức mạnh của mình can thiệp quá nhiều, hơn nữa còn là can thiệp quá nhiều một cách có ý thức, hắn lo lắng dì út cũng sẽ bị kéo vào thế giới chuyện xưa, mà loại người có tính cách như dì út tiến vào thế giới chuyện xưa, kết cục của bà ấy chính là chết thảm trong sự sợ hãi, mà đây lại không phải là điều mà Tô Bạch muốn nhìn thấy.
“Nói, tại sao không giết anh ta?”
Em họ vẫn không nhúc nhích, cậu ta biết mình đã thất bại, cũng biết kết cục của mình đã được định trước, bởi vì cho dù là cậu ta hay là Tô Bạch đều biết rõ, hôm nay trong căn phòng bao này, chắc chắn nhất định chỉ có một người có thể sống sót, mặc cho là ai cũng sẽ không để người còn lại rời đi.
Bây giờ, cậu ta hỏi câu này, thực ra lại càng giống như nghi vấn cuối cùng trước khi chết của mình hơn.