Chương 991
Đây Là Một Sự Hiểu Lầm 1
Cuộc sống luôn tràn đầy các loại bất ngờ khác nhau, đương nhiên, sự bất ngờ trong bất cứ trường hợp nào, nếu tra tìm từng bước một như kéo tơ tằm, thực ra chắc chắn có thể tìm được nó.
So với hiện tại, Tô Bạch có thể xác định được cú nổ của chiếc Sedan đó vào lúc này, nhất định đã bị người tính kế sẵn từ trước, trên thế giới này, không có chuyện trùng hợp như vậy, chiếc xe chở ba thính giả đi qua một thính giả đứng ở cửa quán cơm đột nhiên nổ tung.
Ngọn lửa bùng cháy và những mảnh vỡ bay tứ lung tung, cả người Tô Bạch quay về phía sau, dùng cơ thể của mình bảo vệ thằng bé, hắn cũng không muốn thằng bé bị thương một chút nào hết, mà thực khách ngồi ăn cơm gần cửa sổ quán cơm và những du khách ở bên ngoài, có rất nhiều người đều bị ảnh hưởng đến, trong lúc nhất thời, toàn bộ hiện trường rõ ràng rất tàn khốc và máu me, những bộ hài cốt gãy tay gãy chân chỗ nào cũng có.
Mà ngay khi gợn sóng của vụ nổ kết thúc, Tô Bạch vừa quay người lại, đã nghe thấy một người đàn ông đầu trọc phương Tây với gương mặt nhuốm máu đó dùng tiếng Anh hô một câu với mình: “Người Trung Quốc ra tay trước.”
Trong lúc nhất thời, trong lòng Tô Bạch thật sự có một loại cảm giác vô lực sâu sắc, sao lại có chuyện máu chó như vậy chứ.
Lão tử không đồng ý yêu cầu của bất cứ người nào, chỉ muốn thảnh thơi đi du lịch giải khuây, rốt cuộc là thằng khốn nạn nào lại tính kế lão tử.
Lúc này, thực ra không có sự lựa chọn thứ hai, bởi vì người đàn ông đầu trọc phương tây đó đã xông thẳng về phía Tô Bạch, vụ nổ này hiển nhiên đã khiến ba người vừa vặn ngồi trong xe như bọn họ bị thương thê thảm, nhưng cũng không đến mức thật sự lấy mạng của bọn họ, dù sao thì lực sinh mệnh của thính giả cũng mạnh hơn con gián rất nhiều.
Tô Bạch ôm thằng bé nên không tiện chiến đấu, mà chỉ có thể nhanh chóng lùi về sau, trực tiếp dùng lưng đụng vỡ lan can gỗ ở nhà bếp, mà ngay lúc này, một tiếng mèo kêu cũng xuất hiện trên đỉnh đầu của Tô Bạch.
Ngay một khắc nổ tung đó, Cát Tường vốn đang ngủ gật trong khách sạn vốn cách đó mấy trăm mét lập tức tỉnh lại, hơn nữa còn nhanh chóng chạy tới nơi này, dù sao cũng chỉ cách có vài trăm mét, đối với Cát Tường mà nói, quả thực không tốn thời gian gì.
Tô Bạch ném thằng bé lên trên, Cát Tường đứng trên nóc nhà lập tức phi người tới, ngoạm lấy cổ áo của thằng bé, sau đó mang thằng bé biến mất trên mái nhà.
“Rầm!”
Người đàn ông đầu trọc nhân lúc Tô Bạch ném con trai lên, trực tiếp đâm vào sau lưng hắn, một cái va chạm này của đối phương quả thực là thế lớn sức nặng, trực tiếp húc Tô Bạch bay ra ngoài, hoa văn trang trí trên nền đá hoa cương bị một mình Tô Bạch đụng vỡ, bồn hoa và đá trên đầu cũng vỡ nát rồi rơi xuống vào lúc này, trực tiếp chôn vùi Tô Bạch.
Bấy giờ, người phụ nữ tóc vàng cầm một cây ma trượng trong tay, lơ lửng trên bầu trời của sân quán cơm, môi nhanh chóng lẩm nhẩm, trực tiếp đọc chú ngữ ra, một luồng dung nham nóng rực phun thẳng xuống, trong nháy mắt khu vực Tô Bạch bị chôn vùi đã bị đốt cháy sạch sẽ, nhìn từ xa chỉ còn lại một đống nước thép.
Thế nhưng, cũng xuất hiện một cái hố sâu.
Người đàn ông đầu trọc sững sờ, đang định lên tiếng nhắc nhở đồng bọn của mình, nhưng đã không kịp nữa rồi.
“Rầm!”
Phía bên dưới nữ ma pháp sư tóc vàng đột nhiên nổ tung, Tô Bạch bắn lên từ nơi đó, lao thẳng về phía cô ta.
Bên dưới là tầng hầm của quán cơm, tương đương với một khu vực trống, cho nên Tô Bạch dứt khoát di chuyển tới vị trí này.
Nữ ma pháp sư cũng có kinh nghiệm đối chiến phong phú, tay trái xuất hiện một quyền trục, quyển trục bùng cháy, những đường hỏa xà xuất hiện, bao phủ trên đỉnh đầu của Tô Bạch, tương đương với tạo ra một lớp màng ngăn cách giữa mình và Tô Bạch đang xông lên, đồng thời, nữ ma pháp sư cũng bắt đầu tiếp tục đọc chú ngữ.
Đây là phương thức đối chiến của ma pháp sư, trên cơ bản đều là tạo ra khoảng cách trước, sau đó tiến hành tấn công tầm xa.
Thế nhưng, đúng lúc này gương mặt của Tô Bạch lại vặn vẹo cả lên, hai nắm tay siết chặt, vị trí bàn tay và nửa cánh tay xuất hiện lớp vảy rồng đen, trong lúc nhất thời, vô số hỏa xà trước mặt bị vảy đen hấp thụ, mà thế xông tới của Tô Bạch cũng không giảm, cuối cùng đã xuất hiện trước mắt nữ pháp sư.
Nữ pháp sư ngạc nhiên, cô ta không ngờ Tô Bạch còn có loại thủ đoạn này nữa, tước đó nhìn thấy hắn bị đồng đội của mình mạnh mẽ húc bay đi, thực ra cô ta đã gắn một cái đinh người cường hóa cơ thể lên người Tô Bạch, nhưng cô ta vẫn chưa từng nhìn thấy người cường hóa cơ thể nào còn có thể kháng được lửa.
“Địa Ngục Chi Môn!”
Viên bảo ngọc trên quyền trượng của nữ ma pháp sư trực tiếp nứt ra, một cánh cửa lửa xuất hiện trước mặt cô ta, đồng thời cô ta cũng tiến lên một bước, cả người bùng cháy giữa không trung, hóa thành một ngọn lửa bay về phía mái hiên.
Người đàn ông đầu trọc ở bên dưới cũng nhanh chóng chạy tới, định tiến hành cứu viện cho cô ta.
“Muốn chạy?”
Trong lòng Tô Bạch cười lạnh một tiếng, vốn chuyện này không liên quan gì đến lão tử, nhưng người muốn đánh là các người, người ngu xuẩn cũng là các người, lão tử bị các người đánh, mà còn muốn chạy sao?
Cơ thể của Tô Bạch lập tức tan rã, hóa thành một màn sương máu, bao lấy ngọn lửa này với phương thức cường thế hơn và trực tiếp hơn, giống như đang ăn sủi cảo, không thể ý có phỏng miệng hay không mà trực tiếp cắn một miếng!
Ngọn lửa đốt cháy màn sương máu, sương máu không ngừng bị bốc hơi rồi tiêu tan, nhưng trong màn sương máu cũng mang theo một loại ý tứ tức giận và ương ngạnh, liều mạng ép khô sức sống và hoạt tính tới từ bên trong ngọn lửa.