Chương 992
Đây Là Một Sự Hiểu Lầm 2
Trong lúc nhất thời, trên nóc quán cơm lại truyền tới tiếng hét chói tai càng thêm dữ dội.
Người đàn ông đầu trọc đã nhảy lên mái nhà, nhưng cục diện trước mặt khiến anh ta cũng không có cách nào khác, anh ta chỉ đơn thuần là người cường hóa cơ thể, mà cục diện trước mặt lại không phải thứ anh ta có thể giải quyết được, tung nắm đấm của mình qua đó, có thể đánh trúng lửa được sao? Hay là có thể đánh trúng được sương mù máu?
“Ùm!”
Ngọn lửa bắt đầu ngưng tụ lại, và sương mù máu cũng bắt đầu lại ngưng tụ, sau đó, hai bóng người trực tiếp rơi xuống, rớt vào trong hồ nước trong sân, người đàn ông đầu trọc nhanh chóng nhảy xuống, nhưng rất nhanh, anh ta đã dừng bước chân, không dám động đậy, bởi vì anh ta nhìn thấy đồng bọn của mình đang bị người Trung Quốc đó bóp cổ.
Bây giờ bộ dáng của nữ ma pháp sư thoạt nhìn vô cùng thê thảm, vốn là một cô gái trẻ tuổi hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, nhưng giờ làn da đã hoàn toàn nhăn nheo, cả người giống như trực tiếp già đi mấy chục tuổi, biến thành bộ dáng một bà lão.
Mà trên người Tô Bạch cũng đầy những cháy đen trong mưa đêm, thậm chí có vài chỗ ngay cả máu thịt cũng bị đốt cháy, lộ ra màu xương vậy mà cũng là màu đen, rõ ràng cũng đã bị lửa đốt cháy.
Tình cảnh lúc này, đủ để chứng minh trận chém giết và đánh nhau giữa hai người họ vừa rồi tàn khốc đến đâu. Thế nhưng, kết cục đã xuất hiện rồi, Tô Bạch đã giành được thắng lợi trong trận giao tranh vừa rồi, tuy rằng là thắng thảm, nhưng quả thực đã thắng.
Bạn đồng hành của mình bị đối phương bóp trong tay, người đàn ông đầu trọc không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà lúc này, cô gái tóc hạt dẻ đó cũng bước qua, cô ta nhìn cảnh tượng trước mặt, hơi nhíu mày lại, rõ ràng, cô ta rất khó giải thích được tại sao cục diện lại biến thành cái dạng này.
Hai bạn đồng hành của mình cũng được tính là nhân vật cực kỳ xuất sắc trong lớp thính giả có thâm niên, hai đánh một vậy mà lại thành cục diện hiện tại, nữ ma pháp sư ở bên mình đó lại còn đang bị người phương đông mạnh mẽ khống chế, thế này rốt cuộc còn đánh thế nào nữa?
Nhưng, cô gái tóc nâu hạt dẻ này vẫn nhìn Tô Bạch một cách rất bình tĩnh và nói.
“Anh bạn, đây là một sự hiểu lầm, tôi đã kiểm tra tình hình thương vong bên ngoài một chút, chắc hẳn không phải thủ đoạn của thính giả, mà hẳn là người bình thường làm, phỏng chừng chính là đoàn thể mà chúng tôi đã đắc tội khi ở Hồng Kong đó, vậy mà bọn họ lại đuổi tới tận nơi này ra tay với tôi. Vụ nổ bên ngoài đã tạo thành thương vong cho mấy chục người bình thường, thính giả sẽ không dám chơi lớn như vậy, cho nên, đây là một sự hiểu lầm, xin hãy thả người bạn này của tôi ra.”
Đúng vậy, logic rất rõ ràng, thính giả chắc hẳn không dám chơi lớn như vậy, bằng không anh ta chắc chắn sẽ phải hứng chịu sự trừng phạt tới từ Phát Thanh.
Anh tùy tiện giết mấy người bình thường không sao, Phát Thanh sẽ không để ý, nếu những người đó muốn gây bất lợi cho anh, muốn đối phó với anh hoặc là bạn bè anh và người nhà anh, vậy anh đi báo thù, đi giết trả, cũng không thành vấn đề, Phát Thanh là người nói lý lẽ nhất.
Nhưng vụ nổ này tuyệt đối không giống với thủ đoạn của thính giả, đây cũng là thước đo của Phát Thanh để ràng buộc thính giả, bằng không thế giới hiện thực này, rất có khả năng đã sớm bị thính giả làm cho rối loạn rồi.
Người đàn ông đầu trọc nghe cô gái tóc nâu hạt dẻ nói, rõ ràng cơn giận vẫn chưa tiêu, bởi vì ba người tới nơi này là có mục đích và nhiệm vụ, bây giờ nữ ma pháp trong đội ngũ của mình, trên cơ bản đã bị thương nặng, nên rõ ràng trong nhiệm vụ lần này, cô ta cũng rất khó mà phát huy được công dụng gì, chưa xuất sư đã tự mất một cánh tay, không khỏi khiến anh ta không buồn bực và tức giận.
“Ồ, hiểu lầm sao?”
Tô Bạch cúi đầu với vẻ có hơi bất ngờ, hôn một cái lên gương mặt cô gái, trong mắt của cô gái lóe lên vẻ tức giận, rõ ràng, loại trạng thái người bị hại này khiến cô ta rất khó mà nhịn được, mà người đàn ông Trung Quốc này lại còn cợt nhả mình nữa.
“Cảm giác này cũng tệ quá.” Tô Bạch lắc đầu một cách hơi bất đắc dĩ, bây giờ trên người hắn chỗ nào cũng bốc khói, trạng thái kém đến mức không thể kém hơn, nhưng làn da của cô gái này đã nhăn nheo, hôn vào giống như hôn vỏ cây thô ráp vậy.
Cô gái tóc nâu hạt dẻ cũng có hơi giận dữ, nhưng cô ta vẫn miễn cưỡng mỉm cười, nói với Tô Bạch: “Đây chỉ là một sự hiểu lầm, cho nên, anh bạn, bây giờ được rồi chứ? Xin hãy thả bạn của chúng tôi ra, chúng tôi sẽ rời đi ngay, chuyện này cứ coi như chưa từng xảy ra, chúng tôi cũng sẽ không truy cứu nữa.”
“Cứ coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra? Các người thật sự sẽ không truy cứu tôi nữa?” Tô Bạch hỏi lại với vẻ hơi kinh ngạc.
“Ha ha, nhanh thả người một chút đi, bằng không cậu còn muốn thế nào nữa?” Người đàn ông đầu trọc trừng mắt nhìn Tô Bạch, trong ánh mắt mang theo một vẻ coi thường.
“Tôi chẳng muốn thế nào cả.” Tô Bạch đáp một cách rất vô tội: “Hiểu lầm mà thôi, không phải sao?”
Nói xong, móng tay trái của hắn dài ra một cách điên cuồng, sau đó đâm thẳng vào cổ của nữ ma pháp sư trong tay mình mà không hề do dự chút nào, rồi điên cuồng khuấy.
“Á á á á á á!” Nữ ma pháp sư phát ra tiếng kêu chói tai khàn khàn.
Sự sắc nhọn của móng tay và thi độc điên cuồng tản ra, đang ra sức xâm chiếm cơ thể hấp hối của nữ ma pháp sư.
Rất nhanh, cô ta đã không còn đau đớn nữa, bởi vì cô ta đã chết rồi, sau đó, từ trên thi thể của cô ta, một vòng sáng màu bạc hiện ra, dung nhập vào trong cơ thể của Tô Bạch.
“Ồ, đây là hiểu lầm, thật sự chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi…” Tô Bạch nhìn hai người phương Tây ở trước mặt mình với vẻ rất vô tội và nói.