Thực ra mặc dù Lý Ngọc ít nói nhưng cũng không phải là người cô độc, trong lớp cũng có một vài người bạn khá thân thiết, chẳng hạn như bạn cùng bàn của cậu - Chương Phi, cậu ta luôn tự mình xưng huynh gọi đệ với Lý Ngọc— đặc biệt là sau mỗi lần Lý Ngọc chia sẻ đáp án môn toán.
Chỉ có điều theo quan sát của Lý Ngọc, tình bạn giữa học sinh tiểu học chủ yếu có ba kiểu: cùng đi vệ sinh, cùng bàn luận về phim hoạt hình, hoặc cùng làm bài tập. Lý Ngọc không hứng thú tham gia vào những mối quan hệ kiểu này.
Do vậy trong kỳ nghỉ đông, bài tập về nhà của Lý Ngọc – một học sinh lớp 3 Trường Tiểu học Thực nghiệm Thành phố Bắc Hoa, lại có thêm hai phần đặc biệt: tìm một người bạn và viết lại bài văn "Người bạn của tôi".
Giáo viên ngữ văn không phải là giáo viên toán, không thể cung cấp cho Lý Ngọc một công thức cố định để kết bạn, cô chỉ chia sẻ trước khi đi rằng: "Có bạn bè tốt bên cạnh là một điều rất hạnh phúc, em hãy đi tìm thử đi." Cách nói của cô giống như người dẫn chương trình trong các chương trình truy tìm kho báu trên truyền hình, khuyến khích Lý Ngọc lập tức lên đường để tìm kho báu.
Lý Ngọc ngồi rất lâu trên ghế dài ven đường, tính toán thầm trong đầu: trong kỳ nghỉ đông, ngoài việc đọc sách, làm bài tập, tham gia các lớp học năng khiếu thì vẫn còn có khá nhiều thời gian rảnh rỗi nên có thể dùng để hoàn thành nhiệm vụ kết bạn. Sau khi tính toán xong cậu mới cảm thấy nhẹ nhõm một chút, cho bài thi vào trong cặp rồi đứng dậy và đi về nhà.
Sau bữa tối Lý Ngọc bị ba mẹ gọi vào phòng làm việc để bàn chuyện quan trọng. Ba cậu nói: "Hoạt động tham quan học tập của trường kỳ này, ba và mẹ con muốn đăng ký mời một bạn học sinh tiểu học về nhà chúng ta." Mẹ cậu nói: "Cũng là một cậu bé, cùng tuổi với con." Cha cậu sửa lại: "Cách nhau hai tuổi." Mẹ cậu hỏi: "Thế nào, con có muốn có thêm một bạn nhỏ ở nhà chơi cùng không?"
Ba mẹ Lý Ngọc đều giảng dạy tại một trường đại học, mỗi kỳ nghỉ hè và đông, trường đều tổ chức các hoạt động tham quan học tập, mời học sinh từ khắp nơi trên cả nước đến tham quan khuôn viên trường, dự các buổi giảng từ đó đặt ra lý tưởng, mục tiêu cho mình. Cũng có một số học sinh may mắn được ở lại nhà giảng viên, được tiếp cận gần hơn với môi trường học thuật.
Khi Lý Ngọc mới vào tiểu học, ba mẹ cậu cũng đã mời một học sinh về nhà nhưng do sở thích không giống nhau, họ ít giao tiếp và chỉ ở với nhau vài ngày. Sau đó Lý Ngọc đã đi tham gia trại hè nên hiện giờ cũng không còn ấn tượng gì với người bạn cùng tuổi đó.
Cậu không phản đối đề nghị của cha mẹ, gật đầu đồng ý sau đó ngay lập tức nghĩ đến bài thi ngữ văn trong cặp và người bạn mà mình không biết sẽ tìm ở đâu.
"Vâng" cậu trả lời, rồi lại hỏi: "Cậu ấy khi nào đến?"