Tôn Á Lâm nghe được đối phương là nữ, nhưng cả người Thẩm Hoài dựa vào một góc trong bồn tắm, nói nhỏ, khiến cô nghe không rõ rốt cuộc là ai gọi tới. Thấy Thẩm Hoài dùng giọng điệu rất dịu dàng nói chuyện với đối phương, cô lại càng hiếu kỳ không biết đối phương là ai ...Muốn tới nghe lén, cơ thể cúi xuống, cổ áo ở dưới lay động, cô không sợ Thẩm Hoài có thể từ cổ áo nhìn thấy cảnh xuân của mình.
Thẩm Hoài đưa tay giữ chặt đầu của Tôn Á Lâm, không cho cô tới gần.
Chu Dụ đại khái là nghe bên kia có âm thanh cười nói, biết rõ Thẩm Hoài không có việc gì thì an tâm, rất nhanh chóng cúp điện thoại.
Tuy rằng Chu Dụ đã cúp điện thoại, nhưng Tôn Á Lâm muốn đoạt lấy điện thoại di động, xem lại số điện thoại vừa rồi cô không để ý.
Chỉ có điều, Thẩm Hoài nào cho cô thực hiện được?
Một đoạt một trốn, Thẩm Hoài nép sát ở góc bồn tắm, lúc này Tôn Á Lâm mới phát giác được bồn tắm quá lớn, như vậy không phải chuyện tốt, cô không bước vào trong bồn tắm thì sẽ không bắt được Thẩm Hoài, bèn gọi Dương Lệ Lệ tới giúp. Nhưng không ngờ cô hưng phấn quá, dưới chân bị trượt, mông ngồi bên mép bồn tắm, cơ thể không giữ được thăng bằng, hai tay hai chân trượt chống trong bồn tắm, nước nóng văng khắp nơi.
Di động cũng vì hai người tranh giành nên rơi vào bồn tắm.
Tôn Á Lâm ngã sấp xuống, xương cụt đụng lên bồn tắm, kêu gào đau đớn, tay chống lên đùi của Thẩm Hoài, trong lúc nhất thời cũng không thể đứng lên được, liền ngồi trên đùi của Thẩm Hoài nghỉ ngơi.
Tôn Á Lâm ở trong phòng thì mặc một chiếc áo phông lớn, lúc này ướt sũng, áo dán chặt vào người, màu da như ngọc mơ hồ cũng có thể thấy được, bộ ngực căng tròn như là trần trụi đứng thẳng trước mặt Thẩm Hoài. Thẩm Hoài cũng chẳng quan tâm lấy di động lên từ trong bồn tắm lên.
Tôn Á Lâm thấy Thẩm Hoài híp híp mắt nhìn trước ngực mình, đưa tay tạt nước lên mặt anh, nói: - Đồ xấu xa! Xem anh nhỏ mọn như vậy, hại tôi bị đụng phải đau đến chết.
Thẩm Hoài cảm giác mông của Tôn Á Lâm tròn lẳn ngồi trên đùi mình nhích tới nhích lui, trong lòng nóng bỏng khó thở, nhưng sợ Tôn Á Lâm đánh, không dám vô lễ với cô, nói: - Cô muốn cùng tắm với tôi, cũng không phải tìm cái cớ này chứ.
Tôn Á Lâm thấy điện thoại ngâm nước, dãy số vừa rồi hẳn đã bị mất, cũng không tiếp tục đòi điện thoại nữa, nghĩ đề nghị cùng nhau tắm cũng không tệ, bồn tắm lớn cũng đủ chứa được 3 người, muốn kéo cả Dương Lệ Lệ cùng nhau vào.
- Tôi không thèm điên với hai người. Dương Lệ Lệ né tránh, lại bị Tôn Á Lâm hất nước lên người, quần áo cũng ướt đẫm, lúc này mới ỡm ờ để bị kéo vào bồn tắm lớn.
Cô biết quần áo bị ướt sẽ dán vào người rất khó chịu, ngồi vào trong bồn tắm, để nước ngập đến cổ, lại dùng tay ôm trước ngực, không cho Thẩm Hoài thấy được chút cảnh xuân sắc nào.
Tôn Á Lâm lấy một lượng dầu tắm sữa đổ vào trong bồn tắm, khuấy khuấy, làm chậu nước ấm biến thành màu trắng ngà đục ngầu, mùi thơm tỏa bốn phía, có thể ngâm ở trong nước liền không nhìn thấy cái gì, sau đó Tôn Á Lâm ngâm cả cơ thể ở trong nước, cởi quần áo ra.
Thẩm Hoài phàn nàn, nói: - Mỗi lần nhìn thấy cảnh mỹ nhân hương diễm trên tivi, tôi liền nghĩ cái này có thể mở rộng tầm mắt rồi. Sau đó trên tivi lại tiếp tục có vài hình ảnh khác nữa. Hiện tại, các cô cũng học chiêu này, có còn muốn để cho đàn ông sống nữa hay không?
- Tắm, là không cho anh xem đấy. Tôn Á Lâm lườm Thẩm Hoài một cái, bồn tắm đủ lớn, cô và Dương Lệ Lệ nằm một đầu còn Thẩm Hoài nằm đầu bên kia, còn không khỏi cảnh báo anh. - Chân gọn vào, nếu đưa chân lung tung, anh biết hậu quả đấy. Anh muốn động tâm tư gì thì hãy nghĩ kỹ. Nếu một "Đại lão gia" ở trong phòng bị hai cô gái hành hung, có thể rất mất mặt hay không?
Thẩm Hoài bĩu môi, tỏ vẻ không có lời nào để nói cùng Tôn Á Lâm.
Dương Lệ Lệ ở bên cạnh cười đến run rẩy cả người, cô quần áo ướt sũng mặc ở trên người cuối cùng cũng khó chịu. Một lát sau, cô cũng không chịu nổi, cơ thể chìm ở dưới nước, đem quần áo phông ướt đẫm cởi ném ra ngoài bồn tắm, cho dù có nước cản trở tầm nhìn, cũng nghiêm chỉnh trần như nhộng cùng Thẩm Hoài ở cùng trong một bồn tắm.
Tuy nói nước màu trắng ngà không nhìn thấy gì, nhưng theo nước gợn lay động, Tôn Á Lâm, Dương Lệ Lệ ít nhiều cũng sẽ lộ ra da thịt dưới cái cổ trắng ngần, mà hấp dẫn người nhất là cái loại xuân sắc thấp thoáng này.
Thẩm Hoài mới vừa rồi còn hối hận về muộn nên không được xem cảnh ướt át hai cô cùng tắm, lại nghĩ đến hai cô ngâm ở trong nước cũng không mặc gì cả, cảnh xuân ở dưới không nhìn thấy được, Thẩm Hoài cũng kìm lòng không nổi có phản ứng.
Chỉ có điều e sợ Tôn Á Lâm tính tình nóng nảy, lúc này Thẩm Hoài cũng không dám đi khiêu khích cô. Dương Lệ Lệ xinh đẹp tuyệt trần, ở trước mặt Tôn Á Lâm anh cũng không dám có hành động gì không an phận, chỉ có thể an tâm ngâm nước nóng, thậm chí ở dưới nước cố gắng tránh đụng phải cơ thể của hai cô.
Bồn tắm mặc dù lớn, nhưng cả ba người đều ở trong đó cũng có chút chật chội khó chịu, chỉ có điều trong lòng Thẩm Hoài nghĩ, nếu khiến cho lửa lòng của mình dâng lên, chính mình càng khó chịu, vẫn không nên đụng phải thì tốt hơn.
Nhất trụ kinh thiên về nhất trụ kinh thiên, cũng may đêm nay đã ở bên Chu Dụ nên anh cũng không quá khó chịu. Thẩm Hoài gắng hết sức vứt bỏ tạp niệm, người nằm yên, chân chống lên, đem thân thể đều nằm ở trong nước nóng an tâm hưởng thụ.
Chỉ có điều Thẩm Hoài muốn vứt bỏ tạp niệm, nhưng mà Tôn Á Lâm lại muốn xem tâm anh có vững vàng hay không, ở dưới nước đưa chân lại, đụng hai cái vào "nhất trụ kình thiên" cứng rắn như sắt của anh.
Thẩm Hoài biết Tôn Á Lâm là người không thể nói đạo lý, chỉ cho phép cô đụng vào anh, nếu anh có ý đụng lại cô một chút, khả năng bị hành hung rất cao, lập tức nhích người sang bên không để ý đến cô nữa, thấy cô ghét sát vào Dương Lệ Lệ bên kia thì thầm, tựa hồ nói xấu anh, anh cũng không để ý tới các cô.
Chốc lát ở dưới nước lại có một cái chân mềm mại đưa sang, Thẩm Hoài lúc đầu chưa động, đợi cái chân kia đụng vào hạ thân của mình một chút, khi sắp rụt về thì nhanh tay bắt được.
Thẩm Hoài muốn kéo Tôn Á Lâm xuống nước, làm cho cô sặc nước miếng để giáo huấn', nhưng không ngờ Dương Lệ Lệ lại kêu to đưng lên, nhưng cả người chưa nổi trên mặt nước đã ngã xuống, làm nước văng bốn phía.
Thẩm Hoài mới biết là Dương Lệ Lệ đưa chân đụng anh.
Dương Lệ Lệ ở trong bồn tắm đứng lên, bị sặc nước cũng quên phải che chắn, bộ ngực tuyết trắng tròn vo phơi bày ra ngoài, Thẩm Hoài nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.
Anh nhìn ra bộ ngực của Dương Lệ Lệ to hơn người khác, không thể ngờ thân hình cô nhỏ bé nhưng lại có bộ ngực lớn như thế.
Dương Lệ Lệ hết bị sặc, vội ngồi thụp trong nước, oán trách Tôn Á Lâm hại cô loã thể xấu mặt trước người khác.
Thẩm Hoài biết Tôn Á Lâm đưa chân huých anh xong, một lúc sau lại cổ vũ Dương Lệ Lệ vụng trộm đưa chân đụng chỗ đó của anh. Dương Lệ Lệ chỉ nghĩ Thẩm Hoài sẽ không đoán được cô lại lớn mật như vậy, nhưng làm sao nghĩ Thẩm Hoài sẽ ở dưới nước giơ tay bắt lấy chân của mình.
Thẩm Hoài thấy Dương Lệ Lệ to gan như vậy, anh dĩ nhiên không cam lòng thua kém, di chuyển qua bắt Dương Lệ Lệ muốn chạy trốn, hỏi: - Vừa rồi cô muốn làm gì?
Dương Lệ Lệ không thể né ra, xoay người ôm lấy Tôn Á Lâm kêu cứu mạng.
Dương Lệ Lệ lộ ra bờ vai sáng mịn, trong lòng Thẩm Hoài cũng trào dâng ham muốn, đưa tay tới, bắt lấy bộ ngực to tròn của cô.
Ngay khoảnh khắc đó, cả người Dương Lệ Lệ cứng ngắc, qua một hồi lâu mới xụi xuống, ôm lấy Tôn Á Lâm, khóc lóc oán trách: - Thẩm Hoài sờ tôi... Mà lúc này đôi nhũ hoa của gò bồng đảo của cô cũng đã bị Thẩm Hoài vân vê dựng thẳng lên, cơ thể nghiêng đi, cái mông đầy đặn rất tròn ngồi vào cây cột sắt cứng rắn của Thẩm Hoài, may mà vừa rồi quần lót không cởi ra...