Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1017 - Chương 972: Trận Thế Nghi Binh..

Chưa xác định
Chương 972: Trận thế nghi binh..

Cả một đêm mưa cứ tí tách tí tách rơi vẫn chưa dừng, làm cho người ta cứ lo lắng nghĩ đến trận mưa gây ra thiên tai năm ngoái. Tạ Chỉ trước tiên chạy tới khách sạn Tứ Quý Trường Thanh để gặp anh cô, nghĩ cô cũng có thể thuận tiện ăn sáng xong ở khách sạn, rồi cùng nhau đến công ty chuẩn bị đón tiếp Từ Bái đến tìm hiểu công tác điều tra nghiên cứu.

Đi thẳng đến nhà hàng gặp nhau, Tạ Chỉ thấy anh cô ngồi ở trong góc bên cạnh cửa sổ có ánh đèn chiếu rọi, đang nói chuyện điện thoại với Trần Vĩ Lập, cô lấy đĩa đến dãy đồ ăn chọn một số món ăn rồi quay lại.

- Lần này Từ Bái qua đây, sẽ đàm phán về các vấn đề quan trọng hiện nay của kế hoạch phát triển công nghiệp ưu thế trăm tỉ, nêu ra chuyện hạng mục tấm thép phủ.

Tạ Thành Giang mới từ chỗ của Trần Vĩ Lập lấy được tin tức mới nhất này, để điện thoại xuống, vui mừng hứng khởi, thấy Tạ Chỉ đem tới một ly nước chanh liền cầm lấy uống ừng ực.

Bên dưới Từ Bái điều tra nghiên cứu, những vấn đề quan trọng nào cũng sẽ được đề cập tới trong quá trình đàm phán, trước tiên văn phòng Phó bí thư tỉnh ủy sẽ liên lạc thành phố, đây cũng là thông lệ.

- Toàn bộ quá trình này Thẩm Hoài sẽ đi cùng sao?

Tạ Chỉ hỏi.

- Từ Bái lần này lấy thân phận là tổ trưởng tổ lãnh đạo phát triển khu kinh tế Hoài Hải xuống dưới làm công tác điều tra nghiên cứu Đông Hoa bên này, Quách Thành Trạch cùng với Thẩm Hoài đều là thành viên tổ lãnh đạo phát triển, chỉ cần ở nhà, không có lý nào lại đi cùng cả. Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn cũng không cần phải lộ diện.

Tạ Thành Giang nói.

- Đêm hôm qua, văn phòng làm việc của Từ Bái đã xác định rõ lộ trình làm việc rồi, chủ yếu chính là điều tra nghiên cứu phát triển công nghiệp khu Đường Áp, không đi Hà Phổ, việc kia tự nhiên anh ta phải đi cùng toàn bộ hành trình rồi. Trần Vĩ Lập cũng vừa nói chuyện điện thoại xác nhận với Thẩm Hoài, xe của tỉnh đến, anh ta sẽ đi thành phố hội hợp.

Thấy đến cả lông mày của anh cô giương lên, vẻ hào hứng lộ cả ra mặt, Tạ Chỉ không nhịn được muốn đả kích anh mình, nói:

- Em cảm thấy các anh tự dự đoán sự việc này quá khả quan rồi.

- Sao lại nói là quá lạc quan hả?

Tạ Thành Giang hỏi.

Tạ Chỉ thấy xung quanh cũng không có ai làm phiền, liền đem những điều cô giấu trong lòng nói ra:

- Thứ mà Từ Bái tìm kiếm chính là quyền chủ đạo phát triển Hoài Hải, cuối cùng thứ ông ta muốn vẫn là trở thành quan to một phương ở tỉnh Hoàn Hải, trở thành một bước quyết định nhất cho ông ta tiến vào trung tâm chính quyền trung ương. Ai chống đối ông ta ở mục tiêu này mới là đại địch của ông ta, bằng không thì nếu so với người thường ông ta có những suy nghĩ càng thực tế hơn, linh hoạt hơn. Hoài điện đông tống như vậy, quy hoạch tu sửa xây dựng thành phố Từ Thành cũng là như thế. Một hạng mục tấm thép phủ quan trọng như vậy, đối với việc tăng cường ưu thế của nền công nghiệp sắt thép Đông Hoa, có thể mang đến lợi ích rất lớn, Từ Bài thân là tổ trưởng tiểu tổ lãnh đạo phát triển khu kinh tế Hoàn Hải, đối với việc này mà ông ta không quan tâm, chỉ ngồi nhìn hạng mục này tuột khỏi tay cũng không có ý kiến gì, trái lại không thể nói lên được rằng ông ta coi trọng lợi ích đại cục...

- Đúng vậy.

Tạ Thành Giang nghi ngờ hỏi.

- Em nói như vậy có khác biệt với suy nghĩ của anh sao? Không sai, Từ Bái ở bên ngoài thì quang minh chính đại, cũng là muốn bảo vệ lợi ích đại cục địa phương, vì lẽ đó lần này ông ta sẽ lấy phát triển công nghiệp ưu thế trăm tỉ làm điểm vào, trực tiếp can thiệp thiệt hơn vào hạng mục tấm thép phủ này. Còn Thẩm Hoài chính là muốn một mình tư lợi, chỉ vì ân oán cá nhân, vứt bỏ ích lợi đại cục của địa phương không quan tâm. Từ Bái là Phó bí thư tỉnh ủy, lấy tư cách là tổ trưởng tiểu tổ lãnh đạo phát triển khu kinh tế Hoàn Hải, tham dự vào việc này kịp thời ngăn cản hành vi của hắn, bảo vệ lợi ích đại cục, việc này có gì không đúng?

- ....

Tạ Chỉ muốn nói ra những suy nghĩ trong lòng cô mấy ngày qua, nhưng nhìn bộ dạng anh cô có chút hùng hổ dọa người, cũng không tiện nói ra để gây thêm tranh cãi, chỉ nói rằng:

- Em chỉ cảm thấy bây giờ Thẩm Hoài vẫn có quyền chủ động.

- Cứ cho là hắn có quyền chủ động. Không muốn cùng Ngụy Nam Huy liên kết với nhau, lại cùng bọn Quách Thành Trạch chung sức hợp tác, đem hạng mục tấm thép phủ này thuộc về khu Đường Áp, chính là quyền chủ động duy nhất hắn có thể chọn.

Tạ Thành Giang tràn đầy tự tin nói.

Tạ Chỉ vừa định há miệng nói gì đó, chỉ thấy anh cô ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút cứng ngắc, cô ngoảng lại thì thấy Thẩm Hoài cùng Bí thư huyện Thanh Sa - Ngụy Nam Huy đang đi về hướng cô, còn có Đỗ Kiến, Vương Vệ Thành cùng một số cán bộ huyện ủy Thanh Sa đi theo, túm tụm ở phía sau, xem chừng cũng là đến nhà hàng ăn sáng.

Tạ Chỉ không ngờ sáng sớm lại gặp Ngụy Nam Huy ở bờ Bắc này, nhìn bộ dạng ông ta như vậy, chắc là đêm qua vượt sông để tới đây. Đương nhiên thời gian Ngụy Nam Huy vượt sông tới đây không có khả năng sớm hơn đêm qua, Hồng Kỳ vẫn luôn có người theo dõi hành tung của Ngụy Nam Huy.

Ngoại trừ trong quốc tế Bằng Duyệt của tân khu Mai Khê, ở nhà hàng tại khách sạn bốn sao như vậy trong thành phố Đông Hoa được người nào đó cũng không cảm thấy quá kì lạ, nhưng thấy Thẩm Hoài lững thững đi tới, cô vẫn có chút kinh ngạc, càng bất ngờ hơn khi thấy Thẩm Hoài đi cùng Ngụy Nam Huy. Khả năng lớn nhất là Thẩm Hoài biết rõ tin tức Từ Bái sẽ tới Đông Hoa điều tra nghiên cứu, sau đó hẹn Ngụy Nam Huy tới Đông Hoa để gặp mặt.

Thẩm Hoài mỉm cười đi tới, chỉ vào Ngụy Nam Huy, cười với Tạ Thành Giang và Tạ Chỉ, nói:

- Có lẽ tôi không cần phải giới thiệu lão Ngụy với mọi người nữa. Không biết Hồng Kỳ ở đâu, nghe Thành Di nói hôm qua nhìn thấy Hồng Kỳ đến Từ Thành, tại sao đêm qua không cùng mọi người quay về Đông Hoa?

Tạ Thành Giang vừa sợ vừa nghi, y còn tưởng rằng vì chịu áp lực của Từ Bái mà Thẩm Hoài sẽ cắt đứt liên hệ với Ngụy Nam Huy, không nghĩ rằng Thẩm Hoài lại trắng trợn, không che giấu chút nào, sửng sốt cả nửa ngày cũng không biết nên đáp lại như thế nào mới tốt.

Tạ Chỉ coi như bình thường, chào hỏi Ngụy Nam Huy, mời ôngta cùng Thẩm Hoài ngồi xuống.

Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy cầm đĩa ra lấy một chút thức ăn, quay lại ngồi, lúc này mới hỏi:

- Vừa rồi tôi có nghe mang máng mọi người đang nói chuyện về lợi ích đại cục của địa phương nào đó, không ngại nói ra để tôi cùng Bí thư Ngụy nghe một chút chứ?

- Tôi cùng Tạ Chỉ thuận miệng nói mấy chuyện phiếm.

Lúc này Tạ Thành Giang mới khôi phục lại như bình thường, ánh mắt cảnh giác nhìn Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy, thật sự suy nghĩ không thấu hiện tại Ngụy Nam Huy gặp mặt Thẩm Hoài là có ý đồ gì, hỏi:

- Ngày hôm nay Bí thư Từ Bái muốn tới Đông Hoa để hoạt động nghiên cứu, nghe nói toàn bộ hành trình này cậu sẽ đi cùng, Bí thư Ngụy cũng đến Đông Hoa, có phải muốn gặp mặt Bí thư Từ Bái không?

- Bí thư Ngụy có việc khác cần phải đàm phán, tôi và Bí thư Ngụy là bạn cũ, anh ấy cũng đến Đông Hoa này, tôi nghĩ buổi trưa chắc phải đi cùng Bí thư Từ Bái, không thể thoát thân được, chỉ có thể sáng sớm bò ra khỏi giường, cùng Bí thư Ngụy ăn một bữa sáng.

Thẩm Hoài nói.

Tạ Chỉ hoàn toàn không biết từ khi nào Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy lại là bạn cũ của nhau, trong lòng thầm nghĩ: Lẽ nào chỉ đơn thuần là Thẩm Hoài muốn khiêu khích Hồng Kỳ, liều lĩnh trở mặt muốn cùng với Ngụy Nam Huy liên minh?

Sắc mặt của Tạ Thành Giang rất kém, cũng không tiện hỏi rốt cuộc Ngụy Nam Huy đến Đông Hoa vì chuyện gì, nhưng nghĩ đến việc bên Tống Hồng Kì hôm qua một chút tin tức cũng không có, rất có thể là Từ Bái sắp tạo áp lực về phía Thẩm Hoài, tin tức truyền tới Bình Giang sau, bên kia Bình Giang vừa nhanh chóng thực hiện việc bố trí mới.

Tất cả tình hình của ván cờ này đều biến hóa, lập tức ngay sau đó tích cực tiến thủ muốn tranh giành hạng mục tấm thép phủ, hoàn toàn là Bình Giang.

Nếu Thẩm Hoài muốn đối đầu mạnh mẽ cùng Từ Bái, lần này Bình Giang ắt thể trực tiếp nhờ cậy lực trợ giúp từ hắn.

Chẳng lẽ lần này Thẩm Hoài cứng đầu muốn đối nghịch cùng Từ Bái sao?

Tuy rằng tính tình Thẩm Hoài rất gây rối, nhưng mà trước khi đồng thời nhìn thấy hắn cùng Ngụy Nam Huy xuất hiện ở đại sảnh nhà hàng khách sạn bốn mùa Trường Thanh, Tạ Thành Giang cũng không nghĩ tới loại khả năng này.

Nếu như Thẩm Hoài thật sự muốn quyết định như vậy, sự biến hóa này thật quá vượt xa dự liệu của mọi người. Tạ Thành Giang vừa sợ vừa nghi, “tổ chim bị phá thì trứng còn nguyên vẹn được không”, y cũng không cảm thấy Thẩm Hoài và Từ Bái đối đầu nhau, việc đó có thể mang lại cho bọn y lợi ích gì.

- Tại sao sắc mặt anh lại kém như vậy, đêm qua ở khách sạn ngủ không ngon sao?

Nhìn thấy bộ dạng Tạ Thành Giang vừa sợ vừa nghi, Thẩm Hoài quan tâm hỏi:

- Hay là cảm thấy tôi và Bí thư Ngụy ở đây, làm phiền hai anh em nói chuyện? Tôi đây cùng Bí thư Ngụy không làm phiền mọi người nữa?

Ngụy Nam Huy chính là Bí thư huyện Thanh Sa, Tạ Thành Giang cũng không cần quá cung kính với ông ta. Tạ Thành Giang cảm thấy cần thiết nhất bây giờ là truyền tin tức này đi, hơi hơi ngồi thẳng lưng, cũng không có ý giữ Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy ngồi cùng bọn y ăn cơm.

Thấy bộ dạng Tạ Thành Giang vừa sợ vừa nghi, lén lút lấy điện thoại dưới bàn như muốn nhắn tin cho ai đó, chỉ có Tạ Chỉ bình tĩnh nói:

- Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy công khai lộ diện, có thể là muốn chúng ta giúp hắn truyền tin tức này đi đấy.

Tạ Thành Giang hoàn toàn cả kinh, nghĩ rằng trước sự tình như vậy chính y lại không bình tĩnh bằng Tạ Chỉ, bèn không vội vàng truyền tin tức đi nữa, đặt điện thoại tại góc bàn, thấp giọng hỏi Tạ Chỉ:

- Em nói xem tên chết tiệt này muốn làm gì?

Tạ Chỉ lắc đầu, nói:

- Nếu như em có thể đoán ra thì tốt rồi, nhưng dầu gì so với suy đoán của chúng ta có vẻ càng đơn giản hơn...

- Chắc là sau khi hắn biết tin tức hôm nay Từ Bái sẽ tới Đông Hoa để điều tra nghiên cứu, hẹn Ngụy Nam Huy tới đây để gặp mặt.

Tạ Thành Giang nói.

- Ngụy Nam Huy, có lẽ giấu Vương Vân Thanh nói không hề xuất hiện ở Bình Giang. Nếu việc này tên chết tiệt kia không có một câu trả lời khẳng định thuyết phục hoặc một lời hứa hẹn, hôm nay Ngụy Nam Huy không thể nào xuất hiện ở Đông Hoa.

- Có thể Thẩm Hoài chắc chắn thuyết phục Từ Bái cũng nên...

Tạ Chỉ suy đoán nói, nghiêng đầu thấy đám người Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy ngồi ở bàn ăn phía góc nhà hàng, tầm mắt nhìn về phía này.

Tạ Thành Giang còn muốn nói gì đó, điện thoại đặt ở góc bàn bỗng rung lên, thấy Trần Vĩ Lập gọi điện tới, y vừa muốn nhận điện thoại, lại thấy Trần Vĩ Lập cầm điện thoại xuất hiện ở cửa nhà hàng, vẫy tay về hướng này.

Tạ Chỉ không nghĩ tới việc Trần Vĩ Lập sẽ trực tiếp đến nhà hàng khách sạn để tìm mọi người, lúc này da đầu có chút tê dại, thấy Thẩm Hoài, Ngụy Nam Huy ngồi ở góc nhà hàng chứng kiến tất cả việc này, liền cười yếu ớt, lại càng cảm thấy nan giải.

Cũng giống như việc Thẩm Hoài không thể lộ liễu cấu kết cùng Ngụy Nam Huy, việc cô và Tạ Thành Giang có quan hệ mật thiết với Tống Hồng Kỳ ở thời điểm mấu chốt này lén lút tiếp xúc với Trần Vĩ Lập phụ trách tranh thủ hạng mục tấm thép phủ bên Đông Hoa, truyền tới nội bộ Bình Giang sẽ khiến cho trên dưới Bình Giang có ý kiến với Hồng Kỳ không?

Nhìn thấy Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy từ chỗ góc nhà hàng đi tới, lập tức Trần Vĩ Lập cũng đứng ngốc ở chỗ đó.

Trần Vĩ Lập nhìn thấy Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy đồng thời xuất hiện, suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu giống với suy nghĩ ban đầu của Tạ Thành Giang: Tên họ Thẩm chết tiệt này ý muốn cá chết lưới rách, hướng chống đối Từ Bái rồi!

Mặc kệ Thẩm Hoài chống đối như vậy sẽ nhận được kết cục gì, đương nhiên Từ Bái sẽ không chịu nổi loại chuyện này, thậm chí sẽ lộ ra rất nhiều nhược điểm khiến cho Triệu Thu Hoa nắm được, ở tỉnh sẽ rơi vào thế bị động.

Sau khi sự việc này xảy ra, Từ Bái nhất định sẽ oán hận Thẩm Hoài, mà Trần Vĩ Lập hắn cũng không thoát khỏi can hệ, hắn cũng không có cơ hội gì có thể nắm bắt được nữa.

Trần Vĩ Lập nghĩ đến đây, sống lưng toát ra mồ hôi lạnh, nói chuyện có chút lắp bắp, đứng lên:

- Lão....lão Ngụy, tại sao anh đến Đông Hoa cũng không gọi điện thoại cho tôi?

- Tạm thời có chút việc phải tới đây một chuyến, còn nghĩ buổi trưa nay liên lạc với Thị trưởng Trần đấy.

Ngụy Nam Huy mờ ám nói, cuối cùng không quên bóng gió hỏi một tiếng:

- Tôi còn chưa nghe Bí thư Hồng Kỳ nói lại Tạ tổng có tư giao khá tốt với Thị trưởng Trần đó?

Tạ Chỉ thầm nghĩ trong lòng: Giờ thì hay rồi, đã thành một đống bột nhão rồi.

Thẩm Hoài nhìn bộ dạng Tạ Thành Giang, Trần Vĩ Lập bối rối, hoảng hốt, trong lòng chỉ cười thầm một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment