Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1048 - Chương 999: Điều Tra Nghiên Cứu (1)..

Chưa xác định
Chương 999: Điều tra nghiên cứu (1)..

Chu Đại Niên là tổng phụ trách của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã, đương nhiên Thẩm Hoài đã sớm biết, nhưng ngoại trừ việc trọng điểm điều tra nghiên cứu của anh là các doanh nghiệp, các tổ chức, các doanh nghiệp nhà nước ở các tỉnh khác trong hệ thống, Thẩm Hoài cũng đã từng gặp mặt qua người phụ trách, giống như quản lý Kỳ Kiến Thành vậy, nếu không phải ngẫu nhiên có cơ hội gặp gỡ, trong chốc lát Thẩm Hoài cũng không thể nào nhận biết đầy đủ rồi.

Sau khi tập đoàn cải chế công ty công nghiệp ô tô Nguyên Dã, vì vốn là do nhà nước đầu tư nên không thiết lập Chủ tịch Hội đồng quản trị, Chu Đại Niên là Bí thư Đảng,Tổng giám đốc, là người đứng đầu phụ trách toàn diện, năm nay ông ta cũng đã 58 tuổi, hai năm sau sẽ về hưu, hai bên tóc mai cũng lấm tấm hoa râm, nhìn qua người rất gầy, âu phục bị gió lạnh thổi có chút run lẩy bẩy.

Chu Đại Niên từ công nhân kĩ thuật đi lên, bước vào giữa thập niên 60 vẫn là mạc ba cổn đả (miêu tả việc làm khó khăn cùng với thái độ bất khuất) ở nhà máy ô tô Nguyên Dã Hoài Hải, từ kĩ thuật viên đến tổ trưởng tổ kĩ thuật, đến chủ nhiệm phân xưởng, từng bước một đi tới cấp Phó giám đốc tập đoàn kiêm bí thư Đảng, trên cả chức vụ tổng giám đốc.

Đầu năm 95, Nguyên Dã vừa mới xây dựng chỗ sản xuất xe con, xe thương vụ ở khu công nghiệp Chử Nam, phía tập đoàn được nở mày nở mặt khắp nơi, ngay lúc đó Chu Đại Niên hăm hở, thậm chí có ý tranh đua chức vị bí thư công ủy xí nghiệp nhà nước, nhưng lúc đó lại không được Bí thư tỉnh ủy Điền Gia Canh chọn trúng.

Nhìn nhân viên cao cấp của tập đoàn Nguyên Dã đi ra nghênh đón, đều âu phục giày Tây, Thẩm Hoài không nói thêm gì, bắt tay với đám người Chu Đại Niên và Kỳ Kiến Thành, thấy ánh mắt bọn họ đều đang xem xét việc anh lái xe tải Đông Sư tới, cười nói:

- Khoảng thời gian này tôi muốn tìm hiểu một chút tình hình kinh doanh sản xuất xe trong tỉnh, trên giấy tờ cũng chỉ là mấy hiểu biết ít ỏi, liền mượn mấy chiếc xe sản xuất đại trà, bán chạy nhất trên tỉnh đi thử để mở mang, ngày hôm qua vừa mới đem trả chiếc xe Minibus của Nguyên Dã lại, nếu không hôm nay đã lái tới rồi...

Thẩm Hoài nói vậy cũng chẳng khiến đám người Chu Đại Niên dễ chịu gì, ngược lại mặt lại nóng hơn nhiều.

Mới mấy ngày hôm trước, một chiếc xe Minibus của Nguyên Dã sản xuất khi đi qua Thiên An môn của Yến Kinh bất ngờ cửa xe bị rớt xuống. Tin tức này lan truyền mạnh mẽ trong ngành sản xuất ô tô, Chu Đại Niên cũng không tin vụ bê bối này không truyền tới tai Thẩm Hoài. Trong lòng ông ta còn nghĩ có thể là sau khi Thẩm Hoài nghe được vụ bê bối này mới cố ý không trực tiếp lái chiếc xe Minibus của Nguyên Dã mà anh mượn được từ mấy hôm trước, làm vậy là muốn để cho bọn họ chút mặt mũi,nhưng đám người Chu Đại Niên lại không ngờ tới Thẩm Hoài còn có quyền can thiệp trực tiếp vào việc kinh doanh của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã.

Thẩm Hoài lái xe khá nhanh, đám người Tưởng Ích Bân, Đường Bảo Thành chia nhau ngồi hai xe, qua chỗ giao lộ có đèn đỏ dừng một chút, hơn 2 phút sau mới đến trước cửa nhà máy.

- Lão Chu, các người cũng đã nói chuyện với Phó chủ nhiệm Thẩm đây rồi.

Tưởng Ích Bân xuống xe, thanh âm sang sảng chào hỏi.

- Chúng tôi đang nghe Chủ nhiệm Thẩm nói chuyện về tình hình công nghiệp ô tô đây?

Nhìn thấy Tưởng Ích Bân xuống xe, Chu Đại Niên nhanh chóng đi đến nghênh đón, nhiệt tình bắt tay Tưởng Ích Bân, rồi quay trở lại chỗ Thẩm Hoài.

Buổi sáng lúc Thẩm Hoài và đám người Đường Bảo Thành từ tòa nhà Quốc Kim đi ra, thấy Tưởng Ích Bân và Tô Bình dường như đang đợi bọn họ xuống bãi đỗ xe vậy,nghe nói Thẩm Hoài muốn tới Nguyên Dã để nghiên cứu, liền ngồi vào phía sau xe theo tới đây.

Lại nhìn bộ dạng Chu Đại Niên như đã sớm biết Tưởng Ích Bân cũng sẽ đến đây nghiên cứu, trong lòng Thẩm Hoài chỉ cười nhẹ, nghĩ thầm bản lĩnh của Triệu Mạt Thạch cũng thật mạnh, chỉ vì không biết ván cờ này anh sẽ đi nước nào mà cử Tưởng Ích Bân tự mình thăm dò.

Anh thấy Tưởng Ích Bân đi về phía này, cười nói:

- Đúng vậy, tôi cũng chẳng thể nói là đã quen thuộc ngành công nghiệp ô tô trong tỉnh, cho nên mấy ngày nay liền cố ý nhờ người tìm cho tôi một chiếc xe sản xuất trong tỉnh để tự mình thử.

Thấy không có người phản ứng với lời nói của anh, Thẩm Hoài tiếp tục nói:

- Đều biết trong tỉnh có hai nhà máy sản xuất mô hình loại xe này, hơn nữa hai nhà máy đều ở Từ Thành, mấy ngày nay tôi đặc biệt tìm được xe tải của Đông Sư và Nguyên Dã để thử. Mô hình sản xuất xe tải của hai nhà máy đều giống nhau, đều dùng kĩ thuật Nhật Bản, có thể trực tiếp so sánh. Hai loại này tôi đều tự mình thử, cảm giác máy móc của Đông Sư mạnh hơn một chút. Mà kể cả về tốc độ, tình năng việt dã hay chỗ điều khiển và vật chất bên trong, chất lượng cũng vượt trội hơn của Nguyên Dã, thị trường sản nghiệp thì càng không cần phải nói. Bí thư Chu, những chỗ tôi đã trải nghiệm qua, có phải là tình hình thực tế hay không?

Chu Đại Niên ngượng ngập nói:

- Thị trường sản xuất xe tải Đông Sư, đúng là khá hơn chỗ chúng tôi một chút.

Thẩm Hoài vừa đến mà đã mượn cớ Đông Sư vạch trần lớp vỏ của Nguyên Dã, đánh thẳng vào mặt Nguyên Dã, Tưởng Ích Bân xác thực lời nói của Triệu Mạt Thạch là đúng, bên phía Đông Sư quả là từng có qua lại với Thẩm Hoài. Nhưng vụ bê bối hôm trước nửa đường xe Minibus của Nguyên Dã rớt mất cửa xe, ông ta cũng hận không thể chửi bọn Chu Đại Niên mấy câu, lúc này ông ta phải bất chấp thay bọn họ giải thích mấy câu đúng là khó xử.

- Tình hình của Nguyên Dã và Đông Sư, Bí thư Chu cũng đã sớm báo cáo cho tôi.

Tưởng Ích Bân nói.

- Đông Sư là xí nghiệp hương trấn nhận thầu, nói có cơ chế kinh doanh cũng được, nói không chú trọng về quy củ cũng thế, mấy năm qua dùng đồng lương cao mà ăn cắp những kĩ thuật nòng cốt của Nguyên Dã là sự thật; cho nên năng lực kĩ thuật của Nguyên Dã suy yếu nghiêm trọng. Mà Nguyên Dã là xí nghiệp quốc doanh, cơ chế không linh hoạt lắm, trước tiên thể hiện ở việc phân bố chế độ xí nghiệp không bị tập đoàn khống chế. Hiện tại khắp nơi đều dùng tiền là cái giá để thương lượng, chưa nói đến phát huy tinh thần gì cả, Nguyên Dã mà không giữ được những kĩ thuật nòng cốt, khó mà nói đến chuyện phát triển xí nghiệp. Cũng vì thế, chúng ta mới nói là gây dựng,cải chế lại, phải tách chính xí ra, phải cấp cho xí nghiệp quyền tự chủ kinh doanh lớn hơn...

- Bí thư Tưởng nói cũng đúng, có một chút nguyên nhân khách quan ở bên trên.

Thẩm Hoài gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn đám người Chu Đại Niên, hỏi:

- Trong số các người đã có ai lái thử xe Đông Sư chưa?

Tưởng Ích Bân thấy Thẩm Hoài tra hỏi không ngừng nghỉ, da đầu tê dại. Lẽ ra Thẩm Hoài chọn một đơn vị trong hệ thống gần 200 xí nghiệp để công tác, cho dù ông ta là người đứng đầu Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, cũng không có lý do gì ngăn cản không đồng ý, chỉ là cả Thẩm Hoài và tập đoàn Phổ Thành đều nhắm vào tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã, thật khiến người khác khó xử.

Tưởng Ích Bân thấy đám người Chu Đại Niên đều cúi đầu xuống, trong lòng biết rõ bọn họ chỉ là mấy người chức cao mặc âu phục đi giày Tây, chắc chắn không vứt cái vẻ kiêu ngạo của mình mà đi thử xe tải của Đông Sư rồi.

Thẩm Hoài chờ một lúc, thấy không có người nào nói nửa lời, liền không khách khí nói:

- Thị trường xe tải Nguyên Dã, mấy năm nay đều từ từ bị Đông Sư xơi tái mất bao nhiều rồi, các người lại chẳng có ai lái thử xe của Đông Sư, điểm này tôi và Bí thư Tưởng sao có thể bằng lòng đây?

Bình Luận (0)
Comment