Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1091 - Chương 1030: Chim Sẻ Phía Sau

Chưa xác định
Chương 1030: Chim sẻ phía sau

Tuy nói có máy điều hòa, ngủ trong phòng khách cũng sẽ không bị lạnh, nhưng ngủ trên sô pha mềm mại, tay chân không duỗi ra được, ngủ đến nửa đêm tỉnh lại, sẽ bị đau lưng.

Thẩm Hoài lăn qua lộn lại đổi tư thế mấy lần cũng không ngủ thoải mái được, cảm thấy có chút khô miệng, ngồi dậy vào nhà bếp tìm nước uống.

Thẩm Hoài cầm ly nước trở lại phòng khách, thì thấy Khấu Huyên lim dim mơ màng mở cửa phòng ngủ đi ra, cô thấy trong phòng khách sáng đèn, đang nheo mắt nhìn qua.

Khấu Huyên mặc một bộ đồ ngủ bằng bông rộng thùng thình, bên trong không mặc thêm gì cả, bộ ngực săn chắc đẩy áo ngủ lên, ngoài trừ hai nhũ hoa giống như nhị hoa nổi lên ra, đường vòng cung hình tròn nhô lên. Thẩm Hoài ý thức được lúc này cô nàng này đã hoàn toàn trưởng thành rồi; cặp chân dài thẳng tắp nhẵn mịn dưới váy ngủ mềm mịn trắng nõn dưới ánh đèn chiếu sáng, lại chói mắt như thế.

- Nghe tiếng anh lăn qua lộn lại, có phải ngủ trên sô pha không thoải mái không? Khấu Huyên hỏi.

Thẩm Hoài ngồi lại trên sô pha, đặt ly nước lên bàn trà, xoa xoa cái cổ, cũng không nói là ngủ trên sô pha không thoải mái, nói: - Mấy ngày nay thời gian ngồi quá lâu, ban đêm ngủ cổ làm sao thoải mái được.

- Tôi xoa giúp anh nhé. Khấu Huyên đi qua, bảo Thẩm Hoài xoay người lại, dùng bàn tay nhỏ mềm mại ấn cổ Thẩm Hoài hai cái, ngón tay đè lại cơ bên đó, dùng sức ấn hai cái, hỏi Thẩm Hoài: - Có thoải mái không?

- Thoải mái Tuy mới hai cái thôi, Thẩm Hoài lập tức cảm thấy chỗ cứng ngắc hơi đau trên cổ đã hòa hoãn rất nhiều, cũng không cự tuyệt cô nàng này ấn thêm hai cái cho anh.

- Tôi từng học khóa chuyên nghiệp ở thẩm mỹ viện Dương Tỷ. Khấu Huyên dương dương đắc ý nói, để tiện xoa cổ cho Thẩm Hoài, một chân đã quỳ trên sô pha.

Khi Khấu Huyên muốn ôm lấy cánh tay Thẩm Hoài từ phía sau kéo gần ngược lại, dĩ nhiên phải vươn tay luồn dưới nách, ôm lấy Thẩm Hoài từ phía sau.

Thẩm Hoài cũng mặc một bộ áo bông đơn giản, hai người cách hai lớp y phục mỏng manh, có thể cảm nhận rõ ràng bộ ngực hơi có quy mô của cô nàng truyền đến cảm giác mềm mại và săn chắc, sự ấm áp và hơi thở thơm tho truyền đến từ phía sau khiến Thẩm Hoài cũng không nhịn được mà bị mê hoặc.

Đại khái là Khấu Huyên cũng ý thức được động tác kéo gân này đối với hai người cô và Thẩm Hoài mà nói có sự ám muội thân mật đột ngột, buông tay ra, một chân quỳ trên sô pha, đoạn nói: - Động tác kéo gân này tôi vẫn chưa học được, không làm cho anh được Cô vừa nói, tay lại không ngừng lại, mà giống như muốn bù lại cho Thẩm Hoài thứ gì đó, ấn lấy vai Thẩm Hoài để anh thả lỏng sau lưng, tựa lên bắp đùi của cô: - Anh thả lỏng ra dựa vào đi, ngồi như vậy sẽ thoải mái

Đùi Khấu Huyên mặc dù không đẫy đà mềm mại như Chu Dụ, Hùng Đại Ny, nhưng cũng đàn hồi no tròn, Thẩm Hoài bị Khấu Huyên đè vai, sau lưng dĩ nhiên là cong lên, dán lưng lên bắp đùi của cô, da đầu tê dại cả lên.

Chỉ là thân thể thơm mát như thế, anh không dám trầm mê trong đó quá nhiều, Thẩm Hoài hơi ngồi thẳng dậy, để lưng rời khỏi bắp đùi Khấu Huyên. Một lát sau, Khấu Huyên lại chủ động từ phía sau sáp lại, hình như để tiện nắm vai cho Thẩm Hoài.

Thẩm Hoài nghiêng đầu thấy gương mặt cô nàng ửng đỏ quyến rũ, hình như xoa bóp cho anh tốn sức rất lớn, ánh mắt mê man dưới ánh đèn, khiến lòng người say đắm, nghĩ bụng ngày mai vẫn nên nhanh chóng tìm chỗ ở khác, nếu còn ở đây ngủ trên sô pha thêm hai đêm, vậy thì không hề thoải mái, mà là đau khổ.

Thẩm Hoài đưa tay ra, đoạn nói:

- Được cô xoa hai cái, thần thanh khí sảng, lần này có thể ngủ được rồi

Thẩm Hoài kéo chăn, nằm xuống sô pha lần nữa, nói với Khấu Huyên: - Cô cũng về phòng ngủ đi.

- Anh còn chưa uống nước đâu. Khấu Huyên cầm lấy chén nước trên bàn trà, thấy Thẩm Hoài đưa tay ra khỏi chăn, cô liền nói: - Anh đừng động đậy, tôi bưng cho anh uống. Rồi cẩn thận tỉ mỉ bưng ly nước đưa đến bên miệng Thẩm Hoài, hầu anh uống nước.

Thẩm Hoài đứng lên uống nước, cười nói: - Đợi khi nào tôi bệnh, tay chân không thể nhúc nhích, thì gọi cô đến hầu hạ.

- Nói rồi đó, không cho lừa tôi. Khấu Huyên cầm tấm đệm thả lên sàn, cô khoanh chân ngồi đó, tựa người vào sô pha, đặt tay lên chăn nhìn chằm chằm ánh mắt Thẩm Hoài, lại giống như coi lời nói đùa khi nãy của Thẩm Hoài là thật, ánh mắt trong suốt lộ ra vẻ tình ý chân thật, nhỏ giọng nói: - Có còn tức giận tôi không?

Không ngờ Khấu Huyên nửa đêm không ngủ đến bóp eo xoa vai cho anh, là do lo lắng chuyện cô không chào hỏi thì đã dọn qua, chọc mình tức giận, Thẩm Hoài nghiêng mình mỉm cười, đoạn nói: - Chuyện lớn bao nhiêu chứ, tôi đã quên rồi.

- Vậy anh có dọn ra ngoài không? Khấu Huyên lại hỏi.

Từ sự cẩn thật dè dặt của cô, Thẩm Hoài có thể cảm nhận được tình cảm chân thật của cô gái này đối với mình.

Anh không phải là người một lòng chung thủy hoặc là nói có bệnh sạch sẽ, thậm chí còn tham lam hơn người đàn ông bình thường, bên cạnh có Chu Dụ, Hùng Đại Ny, Trần Đan. Tuy rằng sau chuyện đó Dương Lệ Lệ luôn né tránh anh, nhưng chuyện phong lưu đêm đó làm sao mà xóa đi được. Tuy không có xé đi bức màn cuối cùng với Tôn Á Lâm, nhưng anh có cảm giác với cô ấy, mà Thành Di cũng dung túng cho anh.

Chỉ là bất luận là ở chung với Chu Dụ, Hùng Đại Ny, hay là Trần Đan, Dương Lệ Lệ, trong lòng Thẩm Hoài đều không có gánh nặng. Đôi bên đều sa vào chuyện tình, khát vọng chuyện nam nữ với đối phương, tuy có mấy phần hoang đường, nhưng có thể có mấy phần chân tình, đã có thể khiến đôi bên bôn ba chốn hồng trần hỗn loạn cảm thấy có được sự an ủi rất lớn, mà đối với Khấu Huyên, Thẩm Hoài luôn coi cô như Tiểu Lệ vậy, nên có cảm nhận hoàn toàn khác nhau.

Thẩm Hoài nghiêng người, an tĩnh nhìn gương mặt trong vắt, làn da tuyết trắng, gần như trong suốt, hàng mi dài con khẽ rung động, ngũ quan tinh tế của Khấu Huyên ngay trước mặt lại sinh động mê người như thế, đôi mắt thâm thúy như suối nước kia rõ ràng động lòng người, khiến người ta không đành lòng nói một câu tổn thương đến cô.

Thẩm Hoài giơ tay khẽ nhéo cái mũi thanh tú mà nhỏ nhắn của cô, đoạn nói: - Cô nghĩ nhiều như thế làm gì?

- Vậy anh nói đi, anh có dọn ra ngoài không nha? Khấu Huyên đưa tay vắt trên chăn, đặt cằm lên mu bàn tay, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Thẩm Hoài.

- Nếu không chuyển đi, nếu lại có ai đó theo dõi, cùng lắm lại chạy đến chỗ cô mượn sô pha ngủ Thẩm Hoài cười nói. Trong lòng anh nghĩ, không thể hoàn toàn không để người khác biết chỗ ở của anh được, bất luận là người thân bạn bè, hay là cấp trên cấp dưới, giao tiếp bình thường ngoài trừ công việc vẫn phải duy trì, bởi vì chỉ cần là người có lòng thì luôn có thể nghe ngóng xem anh ở chỗ nào. Nghĩ như thế, cũng không cần dọn ra ngoài tìm chỗ ở gì khác, có lẽ có thêm hai chỗ ở khiến đối phương khó lòng nắm được hành tung của mình cũng gọi là thỏ khôn đào ba hang.

- Thật à. Khấu Huyên hân hoan hỏi, có chút không xác định, sợ Thẩm Hoài dỗ cho cô vui, lại hỏi:

- Dù sao cũng còn một phòng trống, hay là tôi chuẩn bị một cái giường cho anh đi?

- Chuyện đó thì thôi đi, tôi ngủ trên sô pha cũng rất tốt. Thẩm Hoài nói. Anh nghĩ bụng Khấu Huyên sống ở đây, cũng không thể hoàn toàn không qua lại với ai, nếu người khác nhìn thấy trong nhà có hai chiếc giường, có thể giải thích sao đây?

Sáng sớm ngủ dậy, Thẩm Hoài theo lệ dậy sớm, về nhà thay đồ thể thao, chạy một vòng quanh hồ Nguyệt Nha, đến cửa tiểu khu ăn sáng, lại đi vào trong tiểu khu, chiếc Santa biến mất đêm qua lại đậu ở một góc bồn hoa.

Thẩm Hoài giấu camera sau màn, lén chụp hình chiếc Santa đó, tắm nước nóng rồi, đồng thời đến thư phòng đọc văn kiện thì gọi điện thoại thông báo tài xế Triệu Hồng Quân lái xe đến đón anh.

Đợi Triệu Hồng Quân lái xe sang, Thẩm Hoài cầm tập văn kiện xuống lầu, chiếc Santa kia lại biến mất không thấy đâu. Xem ra người lái xe chỉ muốn xác nhận hành tung của anh, không có nhược điểm để bắt cũng sẽ không theo dõi chặt chẽ suốt hai mươi bốn tiếng, bằng không, anh hẳn cũng phát hiện bất thường từ sớm rồi.

Trở lại văn phòng, Thẩm Hoài mới gọi điện cho Thiệu Chinh. Từ Thành không phải là không ai có thể tín nhiệm, nhưng điều tra chuyện này vẫn là để Thiệu Chinh làm hay hơn.

Buổi trưa Thẩm Hoài đưa cuộn phim chụp chiếc Santa kia giao cho Thiệu Chinh từ Đông Hoa chạy qua đi rửa, lại chép lại biển số xe bảo Thiệu Chinh đi điều tra tìm hiểu xem rốt cuộc là ai đang theo dõi sát sao anh ở sau lưng như thế

Mặc dù có biển số xe tư nhân, nhưng không thể bắt người lại tra tấn bức cung, muốn yên lặng không tiếng động điều tra ra rốt cuộc là ai chỉ huy phía sau lưng, cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai thì có thể thành. Thẩm Hoài chỉ thúc đẩy mọi công tác giống hệt như bình thường thôi.

Xí nghiệp quản lý tài sản doan nghiệp Hoài Hải sắp thành lập, nhưng sau khi hội nghị thường vụ tỉnh thông qua quyết nghị, Hội nghị thường ủy tỉnh, Hội đồng nhân dân tỉnh ở một mức độ nào đó cũng là một cửa ải phải thông qua, do vậy Thẩm Hoài cũng bị Tưởng Ích Bân kéo qua tham gia đủ mọi hội nghị tư vấn, hội nghị chấn vấn.

Buổi trưa Thiệu Chinh chạy qua, Thẩm Hoài và anh ta ăn qua loa trong căn tin tòa nhà Quốc Kim Đại Hạ rồi, buổi chiều liền dẫn theo đám người Đường Bảo Thành, Từ Kiến chạy đến Hội đồng nhân dân tỉnh tham gia hội nghị nghiên cứu, đến lúc chạng vạng mới ra khỏi Hội đồng nhân dân, chạy về Quốc Kim Đại Hạ chỗ của văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh.

- Bí thư Thẩm

Xe dừng trước tòa nhà Quốc Kim Đại Hạ, Thẩm Hoài xuống xe vừa cất bước đi vào tiền sảnh tòa lầu, Dư Vi mang cao gót đi qua từ khu nghỉ ngơi của tiền sảnh, dáng người thướt tha vừa đi qua, vừa giơ tay chào hỏi.

Gương mặt rạng rỡ tươi tắn của Dư Vi tràn ngập nhiệt tình như gặp người quen cũ, mặt mày như gióng, chiếc váy suông màu đen bó lấy bờ mông căng tròn vun cao, chân dài như suyên, mang giày cao gót đế đỏ mặt đen, hiện rõ vẻ gợi cảm vô song.

Thẩm Hoài trầm mặc nhìn Dư Vi không gọi mà đến, thấy phía sau cô ta còn có hai nhân viên công tác dáng vẻ như trợ lý, hơi chau mày lại hỏi: - Dư tổng sao lại đến Quốc Kim Đại Hạ vậy?

- À, tôi qua làm cố vấn một chuyện, mới nhớ ra Bí thư Thẩm cũng làm việc ở Quốc Kim Đại Hạ, nên muốn dựa vào chuyện cũ để được Bí thư Thẩm chiếu cố cho, ngay cả một bữa cơm tôi cũng không mời, thật sự là có lỗi, cũng không biết Bí thư Thẩm khi nào sẽ họp xong, không dám đường đột quấy rầy, nên đợi ở tiền sảnh, nói không chừng sẽ có duyên với Bí thư Thẩm

Dư Vi nhiệt tình đi qua, bộ ngực săn chắc gần như sát vào cánh tay Thẩm Hoài. Lúc này nhân viên công tác của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh và đầu tư Quốc Tín đang lục tục tan làm, bọn họ lại không biết Thẩm Hoài và thiếu phụ xinh đẹp phong tao mê người như thế rốt cuộc có quan hệ gì, hai người lại dựa sát vào nhau ở tiền sảnh như thế.

Thẩm Hoài thầm nhủ nếu Dư Vi gọi điện hẹn trước, hơn phân nửa anh sẽ thoái thác có việc, sẽ không về Quốc Kim Đại Hạ, Dư Vi rõ ràng cũng đoán được điểm này, nên mới không gọi điện liên hệ trước một tiếng, trực tiếp chạy qua chặn cửa.

Chỉ là đêm qua anh vừa "qua đêm" ở chỗ Khấu Huyên, hôm nay Dư Vi lại chạy tới chặn cửa, không phải trùng hợp thế chứ. Thẩm Hoài tin Khấu Huyên sẽ không lừa anh, cô ấy hẳn thật sự cho rằng Dư Vi không biết một tháng trước cô đã từ ký túc xá dọn đến hồ Nguyệt Nha sống, nhưng cô rất có thể đánh giá thấp tâm cơ và năng lực của mẹ cô rồi

Bình Luận (0)
Comment