Tống Hồng Kỳ ly hôn với Tạ Chỉ, không đơn thuần là chuyện giữa hai bọn họ, còn liên quan đến lợi ích giằng co cùng những vấn đề phức tạp của Tạ gia và Tống hệ những năm gần đây.
Chỉ cần một chút lơ là, chưa nói đến sự vất vả kinh doanh nửa đời phù hoa của Tạ gia biến thành bọt nước, mà chỉ cần Tạ gia quay giáo một đòn, đối với sự phân liệt suy yếu bên trong của Tống hệ cũng chưa chắc có thể chịu được.
Từ lời của Tống Hồng Kỳ là Hoài Năng muốn rút vốn của tập đoàn Kim Đỉnh mà nói cũng không có thêm một chút tin tức nào.
Tạ Gia và Tống hệ, ngoại trừ hôn nhân giữa Tống Hồng Kỳ và Tạ Chỉ, Tống Bính Sinh và Tạ Giai Huệ, ở các phương diện khác có hàng trăm vòng tròn quấn quanh, cũng không phải muốn phân cách là có thể phân cách được.
Từ lời nói của Tống Hồng Kỳ, rốt cuộc là do sau khi y hiểu lầm nên mới khẩn trương nói như vậy, hay là Tống Kiều Sinh ở sau lấy thế bức người, cũng không thể phân biệt được. Cũng không biết có phải là Thẩm Hoài tỏ thái độ kiên quyết có tác dụng, hay là nói Tống Bính Sinh ở giữa hòa giải, tóm lại mãi cho đến giữa tháng 8 dì út Tống Văn Tuệ cùng chồng là Đường Kiến Dân lại đến Từ Thành, cũng không có động tĩnh trung gian nào.
Tống Văn Tuệ và Đường Kiến Dân lại đến Từ Thành, hay là làm nhân vật cứu hỏa.
Từ Thành đang trong thời tiết nóng bức nhất trong năm, ve ẩn thân trong bụi cây cũng uể oải, Thẩm Hoài, Thành Di, còn có Chu Tri Bạch, Tống Đồng, Tống Hồng Quân cùng nhau đi tới sây bay để tiếp đón vợ chồng dì út.
- Các cháu cũng thật là không ra làm sao, đang êm đẹp lại đi ly hôn Tống Văn Tuệ nhìn thấy Thẩm Hoài cùng những người xung quanh đứng ở đại sảnh phòng chờ, không kìm nổi liền lải nhải.
Tống Hồng Quân cười nói: - Những người nên chịu dì lải nhải đều không có ở đây ạ.
- Ta đây không thể ngăn cản các con làm bậy, không thể lải nhải hai câu hay sao? Tống Văn Tuệ tức giận nói.
Tống Hồng Quân giơ tay xin hàng, mọi người cười tiếp nhận hành lý của Tống Văn Tuệ và Đường Kiến Dân, cầm giữ đi ra ngoài.
Tống Văn Tuệ đón lấy con gái của Tống Đồng ôm vào lòng, hỏi bọn Thẩm Hoài: - Trong các cháu, có ai gặp được cô gái ở huyện Thanh Sa chưa?
- Chưa ai gặp, cũng không ai quan tâm. Tống Đồng khách khí nói. Cũng không phải cô đối với mẹ mình không khách khí, chẳng qua thân là phụ nữ nên đối với tất cả ý đồ thông qua phương thức này ở trên cương vị là phụ nữ cũng có " oán hận".
Mà những người đàn ông như Tống Hồng Quân, Thẩm Hoài đối với loại chuyện này được bao nhiêu sự bao dung của phụ nữ.
Tống Hồng Quân nhún vai nói: - Nghe nói hai người đều đã đi đăng ký rồi? Người thì chưa người nào gặp, mà Hồng Kỳ cũng không có mời chúng ta đi uống rượu mừng.
- Cũng phải xem anh ta còn mặt mũi mời không. Tống Đồng nói.
- Thì ra là các cháu gây sức ép, ông cụ tại Yến Kinh cũng không ngủ ngon, bị cảm lạnh, ho khan hơn một tháng chưa đỡ, các cháu thật là Tống Văn Tuệ cũng không biết phải nói thế nào về chuyện của lớp trẻ, lắc đầu thở dài. Bà vốn muốn đến Từ Thành sớm nhưng ông cụ hồi đầu tháng bảy bị bệnh, phải ở lại một thời gian, muốn trong thời gian này sóng yên bể lặng không có vấn đề gì phức tạp, cũng không muốn nói thêm điều gì, nói: - Nếu chuyện đã xảy ra, cũng đã xảy ra rồi, cũng không cần làm ầm ĩ, ông cụ cũng nói như vậy Lại hỏi Thẩm Hoài: - Việc này, cháu xen vào bên trong làm cái gì?
- Người khác không cần thì cháu lấy.
Thẩm Hoài lặng lẽ cười, cũng không có một chút chột dạ nào, nói: - Mấy năm nay cháu chính là làm như vậy.
- Cháu đúng là tiểu lưu manh, còn ngại sự việc chưa đủ loạn hay sao? Tống Văn Tuệ thấy bộ dạng dương dương tự đắc của Thẩm Hoài, cười mắng anh.
Ngẫm lại thì cũng đúng, sự phát triển mấy năm qua của Mai thép không phải là do " người bỏ thì ta lấy " hay sao?
Mai thép ở cục diện rối rắm ban đầu không có ai nguyện tiếp nhận, trước khi Thẩm Hoài bắt tay với Triệu Đông, Dương Hải Bằng quật khởi Mai Thép, người nào có thể được những nhân vật lớn để vào trong mắt chứ, Thẩm Hoài sẽ dùng, mà Chu gia ở Đông Hoa bị Đàm Khải Bình, Cao Thiên Hà xa lánh, được Thẩm Hoài kéo tới, cũng là hòn đá tảng cho sự phát triển của Mai Khê.
Sáu năm trước, Tân Phổ vẫn chỉ là một mảnh vắng vẻ, Thẩm Hoài đi tới.
Nhà máy lọc dầu Từ Thành là một cục diện rối rắm, Thẩm Hoài tiếp tay.
Thẩm Hoài bị điều đến tỉnh, thực tế là chủ trì công tác Văn phòng quản lý tài sản doanh nhiệp nhà nước tỉnh, cũng đều bắt tay từ cục diện rối rắm, từng bước đổi mới cục diện.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Văn Tuệ thật sự xúc động, nhưng không muốn cái đuôi của Thẩm Hoài vểnh lên trời như vậy, " đả kích " nói: - Cục diện rối rắm của cháu, lúc trước là do Thành Di có thể cân nhắc với cháu, cháu còn đắc ý gì chứ?
Thẩm Hoài cười, liếc mắt nhìn Thành Di hỏi: - Anh có thể đắc ý không?
- Hoài Năng rút vốn khỏi Kim Đỉnh, là Hồng Kỳ trong tình thế cấp bách nói nhảm, tất cả mọi người không nên tưởng thật. Tống Văn Tuệ còn nói thêm: - Cha của Hồng Kỳ cũng gọi điện thoại giải thích với Tạ Hải Thành rồi.
- Chỉ có điều lời này chưa chắc có thể an ủi được lòng người ta. Tống Hồng Quân bên cạnh nói.
Ông cụ vẫn còn, Tống hệ có mất đoàn kết nội bộ đến đâu thì mọi người ít nhất cũng không dám cãi, nhưng bên trong đã phân làm hai hệ tất cả mọi người trong lòng đều biết rõ.
Hiện tại bác hai muốn cùng Tạ gia cắt rời, nếu Thẩm Hoài không biểu lộ thái độ, Tống Hồng Quân cũng nguyện đi bỏ thêm củi vào trong đấy.
Nói trở lại, cho dù là bọn họ bên này hoàn toàn không nhúng tay vào, Tống Hồng Kỳ đã nói ra chuyện này, sau này muốn Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang bên kia hoàn toàn yên tâm, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì thì hoàn toàn không thể.
Tống Văn Tuệ nhẹ nhàng thở dài, đây cũng là " tàn cục" mà bà và Đường Kiến Dân muốn đến Từ Thành thu dọn.
Thẩm Hoài và Thành Di ở tòa nhà hồ Nguyệt Nha, cũng chỉ có một gian phòng khách, nhiều người đến đó cũng không tiện, mọi người cùng ngồi xe đi tới toàn nhà lớn tại đường Yến Kinh gặp nhau.
Sau khi sự kiện phát sinh, Tạ gia phải nhờ Thẩm Hoài giải quyết sự việc thích đáng, việc này khiến cho thái độ của Tạ Giai Huệ đối với Thẩm Hoài cũng không lãnh đạm như trước nữa, lần này tiếp đãi Tống Văn Huệ, Đường Kiến Dân, bà đặc biệt chuẩn bị một chút, cũng không sắp xếp ăn cơm bên ngoài quán rượu.
Chẳng qua là chuyện cũ năm đó, bất kể là Tạ Chỉ, Tạ Đường, hay là Thẩm Hoài cũng không có ý nhắc lại. Sự việc đã qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều đã quên đi chuyện xưa, cũng không cần phải ở trước mặt Tạ Giai Huệ thanh minh cho chính mình.
Tạ Đường ngược lại rất thân thiết với Thẩm Hoài, tuy rằng cô bận trương trình học nên không thể ra sân bay ngênh đón, nhưng về đến nhà thấy mọi người đều ở đó, nhiệt tình tiếp đón, ít nhất cũng khiến mọi người biết rằng năm đó cô cũng không chịu quá nhiều "thương tổn".
Chuyện Tống Hồng Kỳ và Tạ Chỉ ly hôn, ngoại trừ cha con Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang không được yên ổn, thì tình cảnh của Tống Bính Sinh cũng rất xấu hổ, ông ta quả thực cũng không ngờ, Tạ gia và Tống hệ trước nay liên hệ chặt chẽ như vậy đột nhiên sinh ra vết rách lớn như vậy, nặng nề, nhưng cũng không thể chỉ trích Thẩm Hoài tỏ thái độ trợ giúp.
Tống Bính Sinh cũng bởi vậy mà đánh mất chí khí, một phó tỉnh trưởng Hoài Hải lại thành một nhân vật có cũng được mà không có cũng được. Tạ gia và Tống hệ lại sinh ra vết rách sâu như vậy, Tạ gia thậm trí cuối cùng mọi hi vọng đều kí thác trên người Thẩm Hoài, ông ta thì càng không có giá trị tồn tại.
- Mấy năm qua Kim Đỉnh lấy khai thác, phát triển bất động sản làm hoạt động chính, và hợp tác cùng Hoài Năng cũng không có gì là không thoải mái, nhưng bên ngoài lại có ngôn ngữ khó nghe như vậy. Sau khi ăn cơm xong, mọi người ngồi trong thư phòng, Tạ Hải Thành trực tiếp đi vào đề chính: - Kim Đỉnh phải tiến thêm một bước phát triển, quả thật cũng cần tiến thêm càng nhiều tài nguyên hợp tác, để cho công ty hoạt động càng hợp quy hóa, đợt tới sẽ suy xét thời điểm đưa ra thị trường.
Kim Đỉnh làm thế nào để có tài nguyên hợp tác, Thẩm Hoài đã nói qua điện thoại cùng dì út Tống Văn Tuệ, nhưng để kéo Diệp Tuyển Phong ngồi xuống nói chuyện, Tống Văn Tuệ cũng chỉ có thể làm một cho chuyện cho tới bây giờ chưa biết chi tiết, hỏi Tạ Hải Thành: - Kim Đinh phải tiến cử tài nguyên hợp tác như thế nào, đã từng thử nghiệm phương diện này chưa?
- Tư bản Phúc Dụ Hong Kong vẫn có ý nguyện tiến thêm một bước mở rộng bất động sản đầu tư nội địa - Tạ Thành Hải nói.
Diệp Tuyển Phong hôm nay tới dùng cơm bề ngoài không tỏ rõ thái độ gì, chỉ kiên nhẫn nghe Tạ Hải Thành nói tiếp.
Tư bản Phúc Dụ là do Dư Vi ngành đóng tàu Bảo Hòa sáng lập, trước sau cũng chưa tới một năm, trước đây động tác lớn nhất là tham dự xây dựng khai thác giai đoạn hai thị trường Hoa Khê, bỏ tám trăm triệu đô la HongKong tiền vốn để mua gia phưởng loại bán sỉ của thị trường Hoa Khê cùng quyền sở hữu văn phòng làm việc, mà tổng diện tích hơn sáu trăm ngàn mét vuông giai đoạn hai của thị trường Hoa Khê, lại là Thẩm Hoài ở bên trong hệ thống doanh nghiệp nhà nước tỉnh thành lập bất động sản Đông Giang trủ chì dự án.
Tư bản Phúc Dụ và Mai thép hệ quan hệ chặt chẽ như thế nào, tự nhiên chỉ cần nhìn qua là biết.
Hơn nữa tư bản Phúc Dụ có thể ở HongKong thu thập phần lớn vốn đầu tư, có quan hệ mật thiết với sự trợ giúp của Tống Hồng Quân và Tôn Khải Nghĩa.
Không cần nói nhiều Tạ Hải Thành cũng biết nếu tư bản Phúc Dụ không có Thẩm Hoài ở sau lưng bày mưu đặt kế, có thể chiếm được bao nhiêu tiện nghi, cũng không thể có đến khả năng tranh được chuyến nước đục này.
Diệp Tuyển Phong bên kia không biểu lộ thái độ, Tạ Hải Thành liền nói tiếp, ngả bài luôn, điều kiện tất cả mọi người thỏa hiệp, sau này còn có thể bình an vô sự, lúc này lùi một bước chỉ có tự chôn mầm tai họa.
Tạ Hải Thành nói cho hết lời, ý kiến cũng rất rõ ràng, ông ta kì vọng tập đoàn Kim Đỉnh một hủy thành ba: trọng yếu nhất là bất động sản Kim Đỉnh, tiến cử tư bản Phúc Dụ, cổ quyền chia làm ba, ai cũng không khống chế cổ phần, tận khả năng sắp tới đưa ra thị trường nội địa Hong Kong. Mấy năm nay phát triển nghiệp vụ không quá lớn, điều chỉnh đến thực nghiệp Kim Đỉnh, cổ quyền có thể duy trị hiện trạng; ở đây chính là Tạ gia phải bỏ vốn thu mua toàn bộ tài sản du lịch Kim Đỉnh.
Du lịch Kim Đỉnh chủ yếu là ở Đông Hoa cùng với Du Sơn là bất động sản du lịch cùng với nghiệp vụ phát triển liên quan, cũng là công tác Tạ Chỉ phải chịu trách nhiệm, lúc này có bộ phận cổ phần trực tiếp đặt trên danh nghĩa cá nhân Tạ Chỉ, lần này Tạ gia bỏ vốn thu mua toàn bộ du lịch Kim Đỉnh, cũng là muốn toàn bộ giao cho danh nghĩa Tạ Chỉ.
Ly hôn lần này nguyên nhân đều do cá nhân Tống Hồng Kỳ gây ra, Tạ gia cũng không có ý ngăn cản không cho Tống Hồng Kỳ cưới vợ mới, nhưng nhiều ít cũng phải bồi thường cho Tạ Chỉ.
Tập đoàn Kim Đỉnh là thành quả quan trọng nhất của Hoài Năng mấy năm nay, đặc biệt là nghiệp vụ khai thác, phát triển bất động sản, toàn bộ tài sản lắng đọng gần hai tỉ.
Giá trị bất động sản Kim Đỉnh không chỉ là giá trị tài sản hai tỉ, quan trọng hơn chính là bất động sản nhiều năm lắng đọng lại, phát triển tài nguyên xây dựng, giá trị rất cao.
Hiện tại ngành bất động sản trong nước đang mở ra một thời kì mới, tương lai còn phát triển thêm một bước nhảy vọt, cho dù là ở khu vực Hoài Hải, Từ Thành, quy mô xây dựng đô thị Đông Hoa, tương lai khai thác, phát triển bất động sản rất có triển vọng.
Hiện tại bất động sản Kim Đỉnh đã khai thác ở Từ Thành, Đông Hoa, phát triển nhiều khu chung cư, đang tiến vào tiêu thụ, tài chính thu về theo chu kì, tuy rằng không thể so sánh với bất động sản Bằng Duyệt, bất động sản Dung Tín, nhưng quy mô cũng không phải bất động sản Đông Giang có thể so được, Diệp Tuyển Phong còn muốn đầu tư thêm vào ngành bất động sản, để có thể làm lớn hơn nữa.
Ai cũng không ngờ lúc này Tống Hồng Kỳ và Tạ Chỉ lại ly hôn, quấy rối tất cả mọi người, tất cả mọi người trước đó đều không hi vọng phát sinh biến cố này.
Nghĩ tới những thứ này, Diệp Tuyển Phong lại uất ức.
Hoài Năng và Hoài Môi đã hình thành quy mô liên doanh, hàng năm không ngừng sản sinh ra hơn một tỷ lợi nhuận, bước tiếp theo chính là suy xét đem tài sản điện lực đưa ra thị trường, huy động được càng nhiều vốn dùng cho phát triển.
Đường sắt hai chiều Từ Đông cũng tiến vào xây dựng giai đoạn cuối cùng, Hoài Năng đã sống qua giai đoạn tài chính gian nan hai năm trước, không hề khó khăn như trước, thậm chí có dư lực tham dự tổ chức và thành lập điện khí Hoài Hải.
Nói cách khác, chỉ cần qua một năm nữa thôi, khi hoàn thành công trình cải tạo đường sắt hai chiều Từ Đông, cùng tài sản điện lực Hoài Hải đưa ra thị trường thành công, tài chính Hoài Năng cùng quy mô các phương diện khác đều hoàn toàn được mở ra, có thể đi vào thời kì phát triển mới.
Lúc này lại phát sinh biến cố như vậy, khiến cho mọi người hoảng loạn, không biết phải làm sao, muốn nói trong lòng Diệp Tuyển Phong không có chút oán khí nào thì hoàn toàn không thực tế.
Nhưng mà sự việc cũng đã xảy ra, cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật, Diệp Tuyển Phong cũng không thể xác nhận những điều kiện này của Tạ Hải Thành có được bộ trưởng Tống chấp nhận hay không, y chỉ nhìn về phía Tống Văn Tuệ, không biết bà có thể làm công tác tư tưởng cho bộ trưởng Tống hay không. Y cũng biết, lời nói Tống Văn Tuệ không chỉ có trọng lượng ở Tống gia, mà còn là người sáng lập Hoài Năng, thái độ của bà cũng có thể cho biết Hoài Năng có thể dễ dàng chấp nhận phương án mà Tạ Hải Thành đưa ra hay không.
Hiện tại đối với Diệp Tuyển Phong mà nói, lúc này mấu chốt vẫn là thúc đẩy tài sản điện lực Hoài Năng đưa ra thị trường và dự án cải tạo đường sắt hai chiều Từ Đông, hai việc lớn này chưa thể nhanh chóng hoàn thành thì Hoài Năng nói cho cùng chưa thể ổn định.