Bóng đêm sâu dần, Tống Đồng cùng với Chu Tri Bạch đón cha mẹ về khách sạn.
Lần này Tống Văn Tuệ, Đường Kiến Dân đến cần phải nghe ý kiến của mọi người trước chứ không vội vàng gọi điện thoại cho Tống Kiều Sinh, sự việc cũng chưa đến mức gấp gáp gì.
Tạ Thành Giang còn muốn mời Tống Hồng Quân, Thẩm Hoài đến chỗ khác uống rượu trò chuyện, Tống Hồng Quân ngáp dài, nói:
- Hôm khác đi, hai ngày qua tôi chẳng được ngủ một giấc ngon rồi.
Bởi tình thế quan trọng, lần này họ buộc phải cắm một chân vào, nhưng không có nghĩa quan hệ với cha con Tạ gia sẽ tốt đẹp hơn. Trong lòng Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân vẫn không ưa cha con Tạ gia, đương nhiên không muốn thân cận gì.
Cho dù biết lúc này bỏ vốn nhập cổ phần vào bất động sản Kim Đỉnh là có lợi, nhưng bất kể Chúng Tín hay Hồng Cơ đều không trực tiếp tham gia, mà để cho Dư Vi lấy danh nghĩa tư bản Phúc Dụ tham gia. Quan trọng hơn cũng là do Tống Hồng Quân, Tôn Á Lâm không muốn có quan hệ quá sâu với Tạ gia.
Thấy Tống Hồng Quân từ chối, Tạ Thành Giang cười gượng gạo. Tạ Thành Hải thì cũng không nói gì nhiều, trong lòng trăm vị phức tạp, nhìn Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân lên xe rời khỏi mới đi vào trong viện.
Trong lòng Tống Bính Sinh càng khó chịu hơn, lần rút vốn thanh toán này, rốt cuộc là anh hai ông ta đứng sau bày mưu đặt kế hay là Hồng Kỳ trong tình thế cấp bách nói lung tung cũng đã không còn quan trọng nữa. Khiến ông ta khó chịu chính là tất cả mọi người đã không ký thác kỳ vọng giải quyết vấn đề lên người ông ta.
Nói cách khác, cần gì phải làm cho em út Văn Tuệ cùng Đường Kiến Dân đi chuyến này?
- Bất động sản Kim Đỉnh chính là muốn mau chóng tranh thủ đưa ra thị trường. – Tạ Thành Giang yên lặng ở trong sân một lúc lâu mới lên tiếng với cha mình Tạ Hải Thành.
Tạ Hải Thành gật gật đầu. Sự việc đã ỉm đi hơn một tháng thì không phát sinh phức tạp thêm nữa. Tống Hồng Kỳ lại yên tâm thoải mái hưởng tân hôn ở Thanh Sa, cũng mới dám công khai lợi thế như vậy, nhưng lúc này đang có nguy cơ rút vốn thanh toán, không có nghĩa trong lòng Tống Kiều Sinh không có khúc mắc.
Tạ Hải Thành quá quen thuộc Tống Kiều Sinh, trong lòng Tống Kiều Sinh chỉ có hai loại người mới có thể vì ông ta sử dụng, hiện tại Tạ gia đã bị loại một người rồi, trước khi Bất động sản Kim Đỉnh đưa ra thị trường, sợ là không thể có cảm giác ngủ yên được.
Nghĩ đến đây, Tạ Hải Thành nói với Tạ Thành Giang:
- Bên tư bản Phúc Dụ con cần phải gia tăng liên hệ. Nếu Kim Đỉnh lựa chọn thị trường HongKong, bên phía Dư Vi có thể giúp được đấy.
Tạ Thành Giang gật đầu, không nói gì nữa.
Tống Đồng muốn kéo Tống Văn Tuệ, Đường Kiến Dân đến Đông Hoa ở hai ngày, sáng mai sẽ đi.
Tống Văn Tuệ đã nghĩ sẽ ở Đông Hoa hai ngày, liền đi máy bay từ Đông Hoa bay về Yến Kinh, đến trước nhà khách, xuống xe, giữ Thẩm Hoài lại, hỏi:
- Cháu với Thành Di định bao giờ mới có con thế?
- Sắp rồi, đang cố gắng ạ.
Thẩm Hoài giả lả đáp.
Tống Văn Tuệ vừa bực mình vừa buồn cười, không để ý tới anh nữa, nghiêm chỉnh nói:
- Qua một thời nữa cha cháu có khả năng sẽ quay về Yến Kinh làm việc. Có lẽ, hai cha con cháu cũng không có thời gian gặp mặt nhau nhiều nữa đâu.
- Cháu cũng chẳng muốn gặp ông ta.
Thẩm Hoài nhún vai, cười nói:
- Bác hai đúng là tài giỏi, nhanh như thế đã ném được giỏ rác đi rồi.
Tống Hồng Quân và Chu Tri Bạch đều không hé răng, bụng nghĩ cha của Thẩm Hoài mấy năm nay làm việc ở Hoài Hải, ngoại trừ có phối hợp công tác giữa Tạ gia, Tống hệ cùng với tập đoàn Hoài Năng ra thì còn làm được việc gì đâu cơ chứ?
Hiện tại điều cha của Thẩm Hoài về Yến Kinh đảm nhiệm chức quan nhàn tản, còn có thể khiến cho Tống hệ tiết kiệm được một chức phó tỉnh cấp bộ.
Công tác điều động của anh Tư, Tống Văn Tuệ cũng chỉ nói qua loa, trừng mắt nhìn Thẩm Hoài, không cho anh nói hươu nói vượn nữa, lại quay lại đề tài cũ:
- Thật sự cháu và Thành Di nên có con rồi đó. Nếu sợ không ai chăm sóc, ảnh hưởng đến sự phát triển sự nghiệp của các cháu, vậy qua hai năm nữa cô sẽ xin nghỉ hưu trước tuổi, chăm sóc con cho các cháu.
- Mẹ, còn còn ở đây mà mẹ đã thiên vị đến thế rồi.
Tống Đồng “hết sức ghen tị” nói:
- Cũng chẳng thấy mẹ nói sẽ xin nghỉ hưu sớm để trông con giúp con gì cả.
Tống Văn Tuệ lườm Tống Đồng một cái, không cho cô nói linh tinh.
Thẩm Hoài cũng không trêu dì út nữa, nói:
- Cháu và Thành Di cũng đang mong có con đây ạ.
Càng là gia tộc lớn thì càng có quan niệm truyền thống.
Tống Hồng Kỳ ở Thanh Sa bị Nguỵ Nam Huy cản trở, con đường làm quan phát triển gập ghềnh, trong lúc đó lại đòi ly hôn, điều này đối với tiền đồ phát triển của anh ta tuyệt đối càng bị ảnh hưởng.
Nhưng, cho dù là ly hôn phiền phức như thế, bác hai y Tống Kiều Sinh cuối cùng đã lựa chọn buông tha cho Tạ gia, ông cụ bên kia cũng không lên tiếng, hẳn là đã chấp nhận sự thật. Nói cho cùng người phụ nữ ở Thanh Sa đã mang cốt nhục của Tống gia, mà Tạ Chỉ và Tống Hồng Kỳ sống với nhau nhiều năm cũng không sinh được đứa con nào.
Tống Hồng Quân năm nay đã ba mươi lăm tuổi rồi.
Thẩm Hoài nghĩ tuy rằng anh và Thành Di đều đang rất hoà hợp, đợi Thành Di qua ba mươi tuổi mới nghĩ đến chuyện sinh con cũng chưa muộn, nhưng trong tình hình này,ông cụ của hai nhà chưa chắc đã chờ đợi được.
Lúc này, cũng bất chấp tình cảm anh em, Thẩm Hoài cũng đành lấy Tống Hồng Quân làm đệm lưng:
- Hồng Quân sắp bốn mươi tuổi rồi, ngay cả lấy vợ cũng chưa, vợ chồng dì cả chắc rất lo lắng rồi. Dì út à, dì cùng dượng nên thúc giục anh ấy được rồi đó.
- Này này này, tôi gây gì tới cậu mà cậu kéo tôi vào?
Tống Hồng Quân mắng xong trốn vào trong xe, hiển nhiên không muốn tham gia vào đề tài này nữa.
Mọi người bật cười, sau đó từ biệt ngay trước quán rượu.
Về đến nhà đã là hơn mười một giờ, Thẩm Hoài đi đánh răng, Thành Di đi tới, mở nước vào bồn tắm, cô búi tóc cao, lấy kẹp tóc kẹp lại làm lộ ra chiếc cổ thon dài, một tay chống vào bồn tắm lớn, một tay kia thì thử nước ấm.
Thẩm Hoài ngậm bài chải đánh răng, cầm lấy hộp thuốc tránh thai mà Thành Di đặt trên bàn trang điểm, đi tới ôm Thành Di từ phía sau, giờ hộp thuốc lên:
- Hay là, từ giờ đừng dùng cái này nữa được không?
Thành Di quay đầu nhìn Thẩm Hoài, gắt:
- Ai đồng ý sinh con với anh rồi hả?
- Để anh hỏi một chút?
Thẩm Hoài cười nói: - Em không biết là Tống Đồng, Chu Tri Bạch sinh con làm ai nấy cũng yêu thích hay sao? Anh nghĩ hai chúng ta cũng nên sinh con rồi, mà còn phải sinh con thông minh, xinh đẹp. Em không muốn con chúng ta xinh đẹp, thông minh hay sao?
Nhìn thấy đôi mắt đẹp của Thành Di mở to, giả bộ vứt hộp thuốc tránh thai vào trong thùng rác…
Thành Di cướp lại, không cho Thẩm Hoài ném vào thùng rác, gắt:
- Cho dù là dừng uống thuốc thì cũng phải một thời gian nữa mới có con được, anh ngay cả chút kiến thức phổ thông cũng không có…Còn nữa, giờ anh phải cai thuốc lá,rượu cũng không được uống nhiều.
- Sinh con mà còn phải cai thuốc lá ư? - Thẩm Hoài mặt mày nhăn nhó hỏi.
- Sao, anh không muốn à? – Thành Di nhìn Thẩm Hoài, hỏi.
- Muốn chứ, đương nhiên là muốn. Sao anh lại không muốn được?
- Muốn thì sao anh còn nhăn nhó mặt mày hả?
Thành Di xoa lông mày đang nhăn lại của Thẩm Hoài.
- Anh không nhăn nhó mặt mày.
Thẩm Hoài toét miệng:
- Em có thấy anh đang cười to không…
Sau đó áp sát mặt lại, giả bộ hôn Thành Di.
- Anh đồng ý là tốt rồi. Từ hôm nay em sẽ không uống thuốc nữa, nhưng hôm nay anh không được đụng vào em. Hôm nay không an toàn, đại khái qua hai tháng thì không vấn đề gì rồi…
- Hôm nay không được!
Thẩm Hoài hét toáng lên, sao mà nghĩ vì chuyện mang thai, phúc lợi đêm nay của anh sẽ bị đứt…
Sau khi dì út Tống Văn Tuệ về Yến Kinh, rất nhanh tập đoàn Hoài Năng đã đưa ra quyết định điều chỉnh đối với tập đoàn Kim Đỉnh, cơ bản tiếp nhận điều kiện đề xuất của nhà họ Tạ: Kim Đỉnh sẽ phân làm ba, thực nghiệp Kim Đỉnh sẽ duy trì không thay đổi, Du lịch Kim Đỉnh sẽ do Tạ gia thu mua toàn bộ, điểm khác biệt duy nhất là tập đoàn Hoài Năng muốn nắm giữ cổ phần của bất động sản Kim Đỉnh bán cho Tư bản Phúc Dụ, mà không phải Tư bản Phúc Dụ trực tiếp rót vào bất động sản Kim Đỉnh.
Hai khác biệt lớn nhất, chính là tập đoàn Hoài Năng bán ra toàn bộ cổ phần của bất động sản Kim Đỉnh, tỷ lệ cổ phiếu giảm chậm lại, có thể thu lại mấy tỷ tài chính. Tuy rằng Bất động sản Kim Đỉnh có thể đạt được mấy tỷ tiền vốn để dùng cho phát triển, nhưng không chịu để Hoài Năng khống chế.
Hoài Năng đề xuất điều kiện như vậy cũng không tính là hà khắc, đầu tháng 9 đã chính thức triển khai đàm phán.
Tống Hồng Quân, Tôn Á Lâm cũng không muốn dấn quá sâu với Tạ gia, nghiệp vụ bất động sản của Mai thép hệ chủ yếu vẫn tập trung tại Bất động sản Bằng Duyệt, cũng không muốn phân tán tài nguyên. Tiềm lực phát triển của Bất động sản Kim Đỉnh không thể so sánh với bất động sản Bằng Duyệt, nhưng đối với tư bản Phúc Dụ mà nói,lại là cơ hội đầu tư bất động sản mở rộng trong nước khó có được.
Bất động sản Kim Đỉnh ở Đông Hoa, Từ Thành phát triển đã được mấy năm, tích luỹ được nhiều tài nguyên, hơn nữa cũng có vài chung cư đã tiến vào giai đoạn tiêu thụ phát triển. Theo việc Từ Thành, Đông Hoa xây dựng đô thị mở rộng quy mô, phát triển sản nghiệp bất động sản trong nước, bất động sản Kim Đỉnh có thể ổn định lại,tương lai sẽ phát triển rất lớn.
Bất động sản Kim Đỉnh đang tích cực chuẩn bị các công việc đưa ra thị trường, lúc này bỏ vốn tham gia cổ phần, ý nghĩa ngoại trừ tham gia kinh doanh chia hoa hồng bình thường ra, qua một hai năm còn có thể có được cơ hội từ thị trường chứng khoán bán ra cổ phiếu, kiếm được lợi ích từ đó, có khả năng sẽ rất lớn.
Tuy nhiên, hết thảy điều này cần phải có một điều kiện tiên quyết: Chính là Bất động sản Kim Đỉnh không thể vì nội bộ Tống hệ phân chia mà làm loạn tiết tấu phát triển.
Đây là lợi ích tập đoàn, cho dù nhìn thấy có lợi cũng sẽ không tranh nước đục này. Nếu không có Thẩm Hoài đứng sau ủng hộ, Tư bản Phúc Dụ cũng sẽ không tuỳ tiện lấy mấy tỷ để tham gia vào.
Điều này đối với Tạ gia cũng không tính là chuyện xấu, xuất ra một chút lợi ích, ngoại trừ trong thời gian ngắn không phải suy xét nguy cơ rút vốn thanh toán ra, tương lai đưa ra thị trường Hong Kong có thể mượn sự trợ giúp tài nguyên của tập đoàn đóng tàu Bảo Hoà và Vư, Tư bảo Phúc Dụ.
Ba bên rất nhanh cũng đạt thành nhất trí, Tư bản Phúc Dụ bỏ ra 6 trăm triệu đô la Hồng Kông, phân chia thu mua 25%, 5% cổ phần của Bất động sản Kim Đỉnh khống chế cổ phần Hải Phong mà Tạ gia nắm giữ, từ nay về sau trở thành đại cổ đông lớn thứ hai của bất động sản Kim Đỉnh.
Nguy cơ đã qua, bên ngoài thậm chí không phát hiện ra chút khác thường gì, thậm chí thậm chí còn là dấu hiệu tăng thêm một vết nứt của nội bộ Tống hệ đem Tư bản Phúc Dụ tham gia vào bất động sản Kim Đỉnh.
Tư bản Phúc Dụ thể hiện năng lực ở Từ Thành, hạng mục hợp tác đầu tiên là với bất động sản Đông Giang. Người sáng suốt có thể đoán được sau lưng có sự ủng hộ của Thẩm Hoài. Lúc này tư bản Phúc Dụ lại tham gia vào Bất động sản Kim Đỉnh, dĩ nhiên cũng không khó đoán là Thẩm Hoài ở sau lưng trợ giúp.
Một năm trước, Thẩm Hoài kéo tập đoàn Hoài Năng tham gia tổ chức và thành lập điện khí Hoài Hải, này lại thúc đẩy tư bản Phúc Dụ tham gia vào Hoài Năm khống chế bất động sản Kim Đỉnh của Tạ gia. Trong mắt người ngoài, đây không phải là vết rách nội bộ Tống hệ thì là gì?
Tới trung tuần tháng 10, trong tỉnh lan truyền tin tức Tống Bính Sinh sắp sửa được điều về Yến Kinh, mọi người càng khẳng định suy đoán đó là quyết định của nội bộ Tống hệ, nhằm trải đường cho Thẩm Hoài ở Hoài Năng tiếp tục ở thăng tiến rồi.