Khu Tây Pha Áp và cảng Thiên Sinh không nằm trong phạm vi quận mới Mai Khê và quận Đường Áp, nhưng Hùng Văn Bân không chỉ là bí thư Quận ủy quận Đường Áp, còn là phó chủ tịch thường trực thành phố, phụ trách mảng kinh tế, nên khi xem xét vấn đề đương nhiên là phải nghĩ đến đại cục.
Một năm trước, Thẩm Hoài đã đưa ra đề nghị xây dựng con đường cao tốc vùng ven sông, không chỉ để nối tiếp quận mới Mai Khê và đường cao tốc Từ Đông sắp được xây dựng xong, mà quan trọng hơn nữa đó là phải thúc đẩy vành đai công nghiệp thực sự ở phía Bắc bờ sông Chử Giang.
Cảng Tây Pha Áp và cảng Thiên Sinh đều nằm trong khu vực này, đối với việc nâng cấp mở rộng cảng Tây Pha Áp và cảng Thiên Sinh thì mục đích cuối cùng vẫn là có lợi cho việc nhanh chóng hình thành vành đai công nghiệp này.
Hùng Văn Bân bây giờ lại nói rõ ra ý định này, Thẩm Hoài mặc dù miệng còn nói cứng, nhưng thực tế hắn không thể không ủng hộ kế hoạch này.
Tuy nhiên, ủng hộ đồng nghĩa với việc phải bỏ tiền ra.
Con đường cao tốc khu vực ven sông dài 8 km, bao gồm cả cây cầu lớn ở sông Mai Khê, chi phí xây dựng chắc chắn không ít hơn 200 triệu, bằng với việc xây dựng 4 đại lộ ở Chử Khê.
Công Đầu và Tân Thành thực lực đầu tư lớn mạnh nhưng không có nghĩa là có khả năng đầu tư được liền một lúc 200 triệu tiền mặt.
Mà đường cao tốc ven sông là đường ô tô không thu phí, sẽ không đem lại bất kỳ một lợi ích trực tiếp nào, không có lợi nhuận, cũng không có nguồn vốn lưu động, nếu muốn vay tiền từ các công ty tài chính khác cũng không phải việc dễ dàng gì, vì thế cần hai công ty Công Đầu và Tân Thành bớt ra 200 triệu từ việc đầu tư các công trình khác.
Ngoài ra, số tiền vốn cho việc nâng cấp mở rộng Cảng Tây Đường Áp và cảng Thiên Sinh càng lớn hơn, không phải là số tiền mà hai tập đoàn Công Đầu và Tân Thành có thể đảm nhận được.
- Lão Hùng ạ, những việc ông muốn làm nhiều như thế, nếu như chỉ dựa vào Công Đầu và Tân Thành thôi thì không đủ đâu.
Thẩm Hoài trầm ngâm nói:
- Thành phố cũng phải yêu cầu đầu tư từ trên thủ đô, tổ chức xây dựng 2 tập đoàn Công Đầu và Thành đầu thì mới có thể làm tốt công việc xây dựng nền móng ở chính quyền thành phố được.
- Công việc ở thành phố phải đẩy mạnh, nhưng cũng không thể gấp gáp được.
Hùng Văn Bân nói:
- Việc xây dựng quận mới Mai Khê đã được đưa ra gần một năm rồi, nhưng Mai Khê, Trúc Xã, Hoàng Kiều, 3 thị trấn này hiện tại vẫn chưa thực sự bắt đầu đi vào hoạt động, tôi hi vọng sau một thời gian làm việc nữa, chủ yếu là đưa quyền khai thác đất công nghiệp của hai thị trấn Trúc Xã và Hoàng Kiều, trong đó bao gồm khoa học kỹ thuật đều giao cho Công Đầu ở Mai Khê, đưa kiến thiết công việc quản lý thành phố cho Tân Thành Đầu. Một mặt, sức mạnh của Tân Thành Đầu sẽ thúc đẩy quận mới Mai Khê nhanh chóng phát triển, một mặt cũng yêu cầu Công Đầu và Tân Thành Đầu chịu trách nhiệm nhiều hơn nữa.
Công Đầu và Tân Thành Đầu Mai Khê dù sao cũng là tập đoàn đầu tư trực thuộc chính quyền Mai Khê, Hoàng Kiều và Trúc Xã dù có nghèo thế nào đi chăng nữa thì xét về địa vị cũng không thuộc về Mai Khê, mà 2 khu vực này sẽ cùng với Mai Khê cùng xây dựng nên quận mới Mai Khê.
Bây giờ đưa quyền khai thác đất công nghiệp của Trúc Xã và Hoàng Kiều cho Công Đầu Mai Khê, đưa quyền kiến thiết của công việc quản lý thành phố trong khu vực hai thị trấn này cho Tân Thành Đầu, tăng nhanh việc phát triển của 3 thị trấn trong Mai Khê mới, trên thực tế tức là đưa hai thị trấn Hoàng Kiều và Trúc Xã chính thức thuộc về trị trấn Mai Khê.
Quách Toàn, Hoàng Tân Lương chắc chắn là không có ý kiến gì với việc này rồi ,nhưng Hoàng Kiều và Trúc Xã chắc chắn sẽ không đồng ý.
Chỉ là nếu như thành phố và quận gây áp lực thì Hoàng Kiều và Trúc Xã mới không làm gì được.
Nếu muốn Thành phố và quận gây sức ép dưới hình thức ra lệnh hành chính không có nghĩa là Hùng Văn Bân là phó chủ tịch Thường trực thành phố, chỉ cần lấy chức danh là bí thư Quận ủy là được rồi, nếu như không muốn có điểm yếu để người khác nắm được thì tốt hơn hết là nên có một lý do chính đáng có thể chặn được miệng của mọi người.
Lý do chính đáng ở đây đó là muốn Công Đầu, Tân Thành Đầu tiếp nhận trọng trách mở rộng nâng cấp con đường ven biển và cảng Tây Pha Áp và cảng Thiên Sinh, để cho người khác làm việc thì phải cho người ta được lợi.
Cách này của Hùng Văn Bân đúng là một mũi tên trúng vài đích.
Đương nhiên, Thẩm Hoài có thể hiểu được tại sao Hùng Văn Bân nói là những việc này không thể vội được.
Có những cách làm không phải là không hay, cũng không phải là do người khác không biết rằng cách đó hay mà vấn đề mấu chốt ở chỗ là vấn đề này do ai đưa ra.
Trừ khi có lợi ích rõ ràng, làm cho người khác không có cách nào để từ chối, nếu không bất cứ việc gì nhìn thì có vẻ có hi vọng, nhưng cùng với những rủi ro mà phương án đó mang lại, nếu như muốn thực hiện thì sẽ gặp phải những trở ngại lớn.
Đông Hoa trong những năm gần đây mới có những thành tích nhất định trong công tác thu hút đầu tư, việc đầu tư vào cơ sở vật chất chủ yếu vẫn phải dựa vào sự tích lũy của bản thân thành phố.
Năm 1995, thành phố Đông Hoa tổng đầu tư là 1.6 tỷ, cứ cho là dùng một nửa số tiền này vào việc xây dựng thì cũng chỉ có 800 triệu, nếu như không thay đổi mô hình này thì cơ sở hạ tầng khó có thể được đầu tư với số tiền lớn, một khi cơ sở vật chất này không theo kịp thì tốc độ phát triển của việc thu hút đầu tư và kinh tế sẽ chịu ảnh hưởng.
Để thoát khỏi vòng tuần hoàn ác tính này, thì nhất định phải đổi mới phương thức xây dựng của cơ sở hạ tầng, Thẩm Hoài lúc ở thị trấn Mai Khê đã lập thành lập văn phòng kiểm soát việc thu chi, dưới sự lãnh đạo của văn phòng kiểm soát thu chi, với các tập đoàn đầu tư công nghiệp làm chủ thể, chủ yếu đảm nhận công tác khai thác của khu đất công nghiệp và các cơ sở hạ tầng, với chủ thể khác là tập đoàn đầu tư thành phố mới, với nhiệm vụ chủ yếu là đảm nhiệm việc kiến thiết cơ sở hạ tầng của công việc quản lý thành phố và các công tác phát triển của công việc quản lý thành phố, những việc này đều do chính quyền đảm nhiệm.
Cũng chính nhờ có mô hình mới này, quy mô đầu tư cơ sở hạ tầng ở Mai Khê tăng 100 đến 200 triệu so với trước đây mỗi năm chỉ được khoảng 1 hoặc hai triệu.
Qua hai, ba năm phát triển, Công Đầu và Tân Thành Đầu ở Mai Khê đều phát triển đến một quy mô nhất định.
Tài sản chủ yếu của Công Đầu Mai Khê hiện nay ngoài việc nắm giữ quận mới Mai Khê ra, còn nắm giữ quyền khai thác 2 khu công nghiệp lớn khác, ngoài ra còn có cổ phần trong nhà máy điện Mai Cương, Mai Khê, và công ty quản lý công việc ở bến cảng Mai Khê, tổng tài sản lên đến 300 triệu.
Trong các nhà máy xí nghiệp ở Đông Hoa, sau khi xưởng thép thành phố bị hợp nhất bởi xưởng thép tỉnh, do thiếu nguồn điện trầm trọng và quy mô của xưởng điện Thiên Sinh với lãi cao lớn hơn quy mô của Công Đầu Mai Khê.
Trong thời gian Tô Khải Văn đảm nhiệm chức vụ bí thư Đảng ủy thị trấn Mai Khê, để hạn chế quyền lực của Hoàng Tân Lương và cướp lấy quyền xây dựng từ tay Tân Thành Đầu.
Mặc dù trong tay của Tô Khải Văn, chủ yếu là đưa quyền xây dựng đường Hạ Mai và quyền khai thác 2 khu đất thương nghiệp cho công ty xây dựng trực thuộc xưởng gang thép thành phố, sau đó giao cho công ty hợp vốn của tập đoàn Trường Thanh và tập đoàn Hải Phong trực tiếp thi công, nhưng việc phát triển của Tân Thành Đầu vẫn chịu ảnh hưởng, hiện nay, tài sản hiện nay chủ yếu gồm có trị trấn cũ Mai Khê, phố Học Đường và 2 biệt thự ở phía bắc thị trấn, tổng giá trị tài sản lên đến 200 triệu.
Dù cho nói thế nào đi chăng nữa, thành tích của Công Đầu Mai Khê và Tân Thành Đầu Mai Khê quả thật rất tuyệt vời.
Lúc mà Thẩm Hoài đến thị trấn Mai Khê, khi ấy tài sản của trị trấn Mai Khê, mặc dù đều do Mai Cương nắm giữ, nhưng Mai Cương lúc bấy giờ cũng đang nằm trong vận mệnh sắp bị phá sản, cuối cùng để tiện cho việc thế chấp tài sản để vay tiền, phải đưa con số số tiền tài sản lên đến 40 triệu, cộng tất cả số tài sản trực thuộc của nó lại cũng không được 100 triệu.
Không đến 3 năm, Mai Khê ngoài việc vượt chỉ tiêu về quy mô kinh tế, thống kê tài sản của thị trấn Mai Khê tăng lên đến 6, 7 lần, quả là một thành tích đáng khâm phục.
Nhưng Tân Thành Đầu và Công Đầu nếu như đặt ở thị trấn Mai Khê thì sẽ phát triển và đầu tư dịch vụ cho việc xây dựng kiến thiết thị trấn Mai Khê, nhưng điều đáng nói ở đây là, cùng với việc phục vụ thị trấn Mai Khê thì còn phải lo việc mở rộng nâng cấp đường cao tốc và cảng Tây Pha Áp, cảng Thiên Sinh nữa, Thẩm Hoài lo lắng ở đây đó là 2 tập đoàn này không làm hết được.
Thẩm Hoài trầm ngâm một lúc lâu, rồi nói:
- Lần này Hoài Năng vay của ngân hàng Berkeley và ngân hàng Paris 200 triệu đô la Mỹ, ngoài việc đưa Ký Hà, Hà Phổ vào hoạt động, xây dựng công trình 3 xưởng điện ở Bình Giang, còn phải để lại một phần, hiện nay, còn phải xem xem thành phố có ý định thực hiện xây dựng xưởng Thiên Sinh hay không, nếu như thực sự có ý định này thì số tiền đầu tư của thành phố vào việc kiến thiết cần phải nhiều hơn.
Hùng Văn Bân gật gật đầu:
- Việc này cần phải có quyết định của thành phố, nhưng tôi tin rằng, Trần Bảo Tề đến Đông Hoa không thể khoanh tay đứng nhìn, hắn nhất định cũng muốn làm điều gì đó
Do tình hình trước mắt nguồn cung cấp điện đang thiếu, xưởng điện Thiên Sinh dù là về chất lượng hay lợi ích thì đối với thành phố mà nói đều là tốt nhất, thích hợp nhất.
Hoài Năng là doanh nghiệp vốn riêng thuộc sở hữu nhà nước thuộc cấp quốc gia, chính quyền thành phố bán lại xưởng Thiên Sinh cho Hoài Năng không có trở ngại gì về mặt chính sách cả, hơn nữa nếu như bán lại cho Hoài Năng thì cũng không có tổn thất gì, lại còn được nguồn vốn lớn để xây dựng nữa.
Vấn đề mấu chốt là ở chỗ, trước đây có hàng loạt các công ty sống được là nhờ có lợi ích từ xưởng điện, bây giờ lại bán lại xưởng điện cho Hoài Năng, số tiền bán này sẽ được trực tiếp gửi vào tài khoản của chính quyền thành phố, các công ty này sẽ không thể tiếp tục ăn bám vào xưởng điện nữa, lại còn không thể có được một chút ít lợi ích nào từ việc buôn bán này, áp lực từ sau việc này không cần nghĩ cũng quá rõ ràng rồi.
Về việc này, các quan chức Mai Khê có thể làm được, dù thế nào cũng là tăng cường sức mạnh của Hoài Năng, vấn đề là ở chỗ Trần Bảo Tề có ủng hộ hay không.
Nếu không có sự ủng hộ từ cấp lãnh đạo cao hơn, chỉ cần một câu "Thận trọng" của Trần Bảo Tề cũng có thể làm cho cả kế hoạch bị sụp đổ.
Trần Bảo Tề liệu có ủng hộ kế hoạch này hay không?
Hùng Văn Bân nói Trần Bảo Tề muốn làm một cái gì đó, Thẩm Hoài không phủ nhận việc này.
Trần Bảo Tề nếu như không muốn làm một việc gì đó thì đã không từ chức trưởng ban thư kí ủy ban nhân dân tỉnh lại nhảy xuống giữ chức bí thư thành ủy ở Đông Hoa.
Nhưng, Trần Bảo Tề muốn làm gì đó ở Đông Hoa, y sẽ đặt lợi ích của nhà họ Triệu lên hàng đầu hay một lòng vì việc công, nghĩ cho sự phát triển của cả thành phố Đông Hoa, điều này rất khó để nói trước.
Nói cho cùng vẫn là sự trao đổi về lợi ích.
Hùng Văn Bân mặc dù không nói toạc móng heo ra nhưng ý của y, Thẩm Hoài có thể hiểu được, Thẩm Hoài hỏi Hùng Văn Bân:
- Lão Hùng này, ý của ông là, Hoài Năng rút vốn ra để mua xưởng điện Thiên Sinh, mà đưa quyền này cho Trần Bảo Tề, tham gia vào quá trình xây dựng con đường cao ốc, cảng Tây Pha Áp và cảng Thiên Sinh?
- Cậu thấy việc này thế nào?
Hùng Văn Bân hỏi.
- Tôi nghĩ sau này có thể hợp tác hơn nữa với nhà họ Triệu.
Thẩm Hoài cắn răng nói
- Như thế thì có thể tiếp tục bàn tiếp. Vì dù sao cũng không thể việc gì lợi đều vơ vào mình, nhưng toàn bộ tiền vốn do nhà họ Triệu bỏ ra, số tiền này có thể giảm bớt thì giảm, nhà địa chủ thật sự cũng không có bao nhiêu lương thực dư
Hùng Văn Bân cười ha hả, chỉ vào Thẩm Hoài
- Thẩm Hoài cậu kêu nghèo ở đây thì có tác dụng gì
Hà Thanh Xã, Lý Phong cùng cười.
Thẩm Hoài lại nói tiếp
- Hiện nay, đối với tình hình doanh nghiệp mà nói, tập hợp lại sẽ có lợi hơn là phân tán ra, Công Đầu Mai Khê và Tân Thành Đầu thực lực còn quá yếu, lúc trước ở thị trấn Mai Khê cũng phải phân công công việc ra mới có thể được, nhưng hiện nay đứng từ góc độ cao hơn để nhìn vấn đề thì có thể thấy rằng nếu hợp nhất hai công ty này lại với nhau, dường như tốt hơn.
Hùng Văn Bân gật đầu, y hiểu ý của Thẩm Hoài, các doanh nghiệp trực thuộc của thành phố có hơn 300 nhà, thêm vào đó là các doanh nghiệp trực thuộc quận, huyện và thị trấn, tổng cộng cũng đến hơn 1000, nếu như không tập trung lại thì việc quản lý sẽ khó khăn.
Tiếp theo đó dù là phía Mai Cương hay là phía nhà họ Triệu thì việc cải cách thể chế ở các doanh nghiệp trực thuộc thành phố, và quận huyện đều nên hợp nhất sẽ hợp nhất, nên giải tán sẽ giải tán, nên tổ chức lại sẽ tổ chức lại, phát triển theo cơ chế tập đoàn lớn hóa cũng là xu hướng tất yếu bây giờ.
Mai Khê là nền móng của hệ thống Mai Cương, chủ yếu thể hiện ở chỗ việc đầu tư và ảnh hưởng đối với Công Đầu Mai Khê và Tân Thành Đầu Mai Khê, trước đây, Thẩm Hoài chỉ cần bảo đảm vị trí và sức ảnh hưởng của hắn ở Mai Khê, vì thế việc phân hay hợp Công Đầu Mai Khê và Tân Thành Đầu Mai Khê ảnh hưởng không lớn với hắn.
Bây giờ, hệ thống Mai Khê ở thành phố Đông Hoa, cùng với đó là sự cạnh tranh của hệ thống nhà họ Triệu, Công Đầu và Tân Thành Đầu, hắn là đại diện của thế lực của Mai Khê, rõ ràng việc hợp nhất có lợi hơn rất nhiều so với việc tách ra.