Việc thu mua nhà máy điện cảng Thiên Sinh, Thẩm Hoài cùng cô út và lãnh đạo Đông Điện liên kết với nhau, còn trong thành phố, thì do Hùng Văn Bân làm đề tài thảo luận trong hội nghị thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố để đưa ra thảo luận, thả tin ra.
Đương nhiên, đề tài thảo luận mà Hùng Văn Bân đề xuất phải lớn hơn nhiều so với việc nguồn tài nguyên nhà máy điện cảng Thiên Sinh đơn thuần kết hợp vào trong tập đoàn Hoài Năng, là hi vọng kết hợp thông qua tài sản và nguồn tài nguyên, sắp xếp hợp lý, thúc đẩy sự phát triển của quận mới Mai Khê, tiến hành kế hoạch thống nhất đối với sự phát triển công nghiệp khu vực duyên hải, đưa duyên hải nhanh chóng xây dựng tuyến đường và cảng Thiên Sinh, việc nâng cấp mở rộng cảng Tây Pha Áp cũng được thắt chặt vào.
Ngoại trừ kiến nghị tập đoàn công đầu (đầu tư công nghiệp) Mai Khê và tập đoàn đầu tư Tân Thành Mai Khê xác nhập trở thành tập đoàn đầu tư phát triển Mai Khê, trở thành tập đoàn đứng đầu xây dựng quận mới Mai Khê ra, Hùng Văn Bân vẫn kiến nghị thành phố tổ chức và thành lập tập đoàn đầu tư tài chính mới, thống nhất phụ trách thúc đẩu cảng Tây Pha Áp, đầu tư và phát triển việc cải tạo nâng cấp cảng Thiên Sinh và xây dựng nền tảng khu vực duyên hải
Nghe thấy dây cung mà hiểu rõ nhã ý, Trần Bảo Tề lại không phải người ngu xuẩn, đương nhiên có thể biết sau lưng đề nghị của Hùng Văn Bân , thứ mà Mai Cương truyền cho ông ta là một tín hiệu như thế nào.
Trần Bảo Tề mới đến nơi này, trừ khi bên dưới có ai vạch trần cái bản án lớn này ra, anh ta mới có cớ trực tiếp tiền hành điều chỉnh nhân sự quy mô lớn. Trong tình hình chung, anh ta cũng không thể gây rắc rối quá nhiều.
Vụ Phan Thạch Hoa vội vàng vạch trần ra trước khi Đàm Khải Bình từ chức, còn Đàm Khải Bình lại vội vàng trước đêm ông ta rời khỏi Đông Hoa, kiến nghị tạm thời đưa Hùng Văn Bân đẩy lên vị trí của Bí thư Quận ủy Đường Áp, gọi Trần Bảo Tề đến Đông Hoa tiến hành điều chỉnh nhân sự, các băng nhóm lớn nhất cũng đã bị san bằng rồi
Tập đoàn đầu tư tài chính mới thành lập, một mặt là phát triển tốt hơn việc xây dựng khu vực duyên hải, nhưng đối với Trần Bảo Tề và nhà họ Triệu mà anh ta đại diện mà nói, chỉ cần Mai Cương không ra ngoài tranh giành, tập đoàn đầu tư tài chính mới thành lập, nhân sự của tập đoàn được hình thành đương nhiên là do họ quản lý.
Trần Bảo Tề ngồi ở phía sau bàn làm việc, lật qua lật lại xem đề tài thảo luận mà Hùng Văn Bân đưa lên. Hành động lớn như vậy, bên Ủy ban nhân dân thành phố không thể quyết định được, đương nhiên phải đưa lên hội nghị thường ủy thành phố thảo luận.
- Cao Dương, anh nói đây là chuyện mà họ muốn bình an vô sự sao?
Trần Bảo Tề ném văn kiện vào góc bàn làm việc, ngẩng đầu hỏi Cao Dương.
Ở Du Sơn, trong thành phố cuối cùng đưa Tống Vân Hoa lên thay Thẩm Hoài đảm nhiệm Phó chủ tịch thường trực huyện, Cao Dương thì có thể sẽ chủ yếu an phận ở bên Thành ủy này. Trước khi Đàm Khải Bình đi, đẩy Hùng Văn Bân kiêm nhiệm chức Bí thư Quận ủy quận Đường Áp, khiến cho nhiều người vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, hiện nay Hùng Văn Bân đưa ra đề tài thảo luận có thể khiến Mai Cương và nhà họ Triệu có cùng lợi ích chung, cũng quả thực có thể nói là Thẩm Hoài được giấu ở phía sau Hùng Văn Bân, muốn đôi bên có thể bình an vô sự.
Trần Bảo Tề cũng không thể nói là đơn độc đến Đông Hoa nhận chức, dù sao có Tỉnh Cương và Ngu Thành Chấn sớm có chỗ đứng ở Đông Hoa làm chi viện, nhưng tương đối mà nói vẫn đơn độc một chút.
Đặc biệt là Tỉnh Cương, trong mắt của rất nhiều người, trong tỉnh là trong tỉnh, trong thành phố là trong thành phố, trong lòng phân rất rõ, đối với chuyện Tỉnh Cương sát nhập tổ chức lại nhà máy Thị Cương, rất nhiều người ở Đông Hoa vẫn đề cao cảnh giác trong lòng, cho rằng Tỉnh Cương là hộ ở bên ngoài, không thể tận tâm tận lực cho sự phát triển của Đông Hoa, không thể mang lợi ích để lại cho nơi này, thậm chí có thể là người hút máu.
Ngoài ra giữa Trần Bảo Tề và Ngu Thành Chấn cũng không có giữ lại sự tín nhiệm nào cả.
Còn Mai Cương, xung quanh Mai Cương, Hoài Năng, Bằng Duyệt và một loạt những xí nghiệp thực thể khác, trong thành phố, có Ngô Hải Phong ở Hội đồng nhân dân, Dương Ngọc Quyền, Hùng Văn Bân hai người này ở ủy viên thường vụ, còn giống như Chu Dụ, chú ý bồi dưỡng tiếng Anh. Những người này cũng đưa mạng lưới quan chức của Mai Cương và các tổ chức ban ngành của Ủy ban nhân dân Thành phố, còn đến huyện Du Sơn, Lương Chấn Bảo cũng rõ ràng nghiêng về phía Mai Cương, hận không thể khắc hai chữ Mai Cương lên trên mặt. Tầm quan trọng của quận Đường Áp trong nền kinh tế toàn thành phố càng ngày càng lớn, Hùng Văn Bân sau khi nhận chức Bí thư Quận ủy quận Đường Áp liền bị người ngoài hắt nước khó vào được, còn Thẩm Hoài phối hợp với Đào Kế Hưng ở Hà Phổ, trong thành phố cũng rất khó vung chân múa tay đối với Hà Phổ lần nữa.
Mai Cương tuy không đi tranh giành hai vị trí quan trọng là Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, nhưng căn bản còn thâm hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của người ngoài. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Cao Dương vội vàng nhảy ra khỏi Du Sơn. Tuy anh ta ở trong thành phố có Ngu Thành Chấn nâng đỡ, nhưng anh ta ở lại Du Sơn, kẹp giữa Bí thư huyện ủy Lương Chấn Bảo và La Khánh, Phùng Ngọc Mai, Tiếu Hạo Dân, Hồ Chí Quân, Từ Cường và những người khác mà Thẩm Hoài giữ lại, nhất định sẽ đặc biệt khó chịu.
Nếu như tập đoàn đầu tư tài chính quy mô lớn được tổ chức và thành lập ở trong thành phố vào lúc này, có thể do Trần Bảo Tề chọn người phụ trách, điều này có nghĩa là nhà họ Triệu có thể chiếm giữ được một mảnh đất mới ở Đông Hoa với tốc độ nhanh nhất, giành lại thế yếu tương đối của Mai Cương.
Đương nhiên, Thẩm Hoài truyền tín hiệu này cho Hùng Văn Bân, cũng không thể chứng minh sự vô tội của Thẩm Hoài trong chuyện Hùng Văn Bân kiêm nhiệm chức Bí thư Quận ủy quận Đường Áp, cũng có khả năng quan điểm của Thẩm Hoài vừa bắt đầu đánh là tiến ba bước lùi hai bước vẫn lời một bước.
Đương nhiên, Thẩm Hoài rốt cuộc có suy nghĩ gì không quan trọng, cái quan trọng là Hùng Văn Bân kiêm nhiệm chức Bí thư Quận ủy quận Đường Áp đã thành sự thực, còn trong thành phố hiện nay tập đoàn quy mô lớn đầu tư tài chính mới thành lập rõ ràng có lợi đối với Trần Bảo Tề và nhà họ Triệu ở sau lưng anh ta.
Cao Dương nhìn thấy đề tài thảo luận của Hùng Văn Bân, biết được suy nghĩ khi anh ta kiến nghị thành phố tổ chức và thành lập tập đoàn đầu tư tài chính là gì.
Đem tổng thể nhà máy điện cảng Thiên Sinh chia cho tập đoàn Hoài Năng. Tập đoàn Hoài Năng thêm vào cho Ủy ban nhân dân thành phố ba trăm triệu tiền mặt bồi thường. Thành phố đưa cảng Thiên Sinh, cảng Tây Pha Áp từ phòng cảng vụ tách ra, để hoàn thành cảng Thiên Sinh. Cảng Tây Pha Áp mở rộng xây dựng và phối hợp xây dựng cơ sở thiết bị.
Nhà máy Thị Cương lúc hưng thịnh nhất có khối lượng tài sản lên đến tám trăm triệu, lúc phát hiện ra thì sớm đã bị sâu đục hết chỉ còn vỏ bọc, nhưng không ngại một loạt người dựa vào nhà máy Thị Cương để thăng quan phát tài.
Tập đoàn đầu tư tài chính mới tổ chức và thành lập, tiền mặt chỉ rót vào ba trăm triệu, quy mô trong tương lai và địa vị trong thành phố Đông Hoa của tập đoàn này đương nhiên không khó tưởng tượng.
Trong lòng Cao Dương có một tia hi vọng xa vời, hi vọng Trần Bảo Tề có thể để anh ta kiêm nhiệm chức Chủ tịch tập đoàn, nhưng anh ta biết, đây thật là hi vọng xa vời của anh ta. Trần Bảo Tề không thể hoàn toàn không tín nhiệm anh ta, cho dù trong tỉnh không có người xuống tranh ăn, Trần Bảo Tề tất nhiên cũng sẽ dùng miếng bánh ngọt mới này đi thu hoạch nhiều trung tâm hơn nữa.
Mấy ngày nay, việc lập dự án bến tàu cảng thu mua than đá mà Hoài Năng hợp tác với Bằng Duyệt và các xí nghiệp đang đầu tư ở Ký Hà giành được phê chuẩn chính thức, tập đoàn sắt thép Tân Phổ cũng đồng thời treo biển thành lập ở huyện Hà Phổ.
Tập đoàn khai thác Tân Phổ thuộc Ủy ban nhân dân huyện Hà Phổ, cũng theo bước đầu lấy 600 mẫu đất công nghiệp tiến hành đầu tư giữ cổ phần đối với nhà máy thép Tân Phổ.
Như vậy, Thẩm Hoài cũng đường hoàng với thân phận Phó bí thư huyện ủy huyện Hà Phổ, Phó chủ tịch huyện và bí thư Đảng công ủy khu kinh tế Tân Phổ, tổng giám đốc tập đoàn khai thác Tân Phổ, kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn sắt thép Tân Phổ, tự mình đảm nhiệm trọng trách tổng chỉ huy xây dựng công trình giai đoạn một của nhà máy thép Tân Phổ.
Thẩm Hoài ở Tân Phổ rất bận rộn, cảng Ký Hà lúc sắp khánh thành ở khu công nghiệp cảng, Kỷ Thành Hi vẫn gọi điện đến mấy lần, kéo hắn cùng đám người Tống Hồng Quân cùng đi giữ thể diện.
Ở Ký Hà thì chậm trễ một ngày, đêm hôm đó Thẩm Hoài kéo Tống Hồng Quân cùng lên tàu hỏa về Đông Hoa.
- Mấy anh có đúng là đã thật thà đưa ba trăm triệu cho Trần Bảo Tề dùng hay không?
Tống Hồng Quân cũng biết chuyện của nhà máy điện cảng Thiên Sinh, nhưng anh ta luôn ở Hong Kong, cũng không được biết rõ lắm, lần này gặp liền muốn hỏi rõ cụ thể tình hình.
- Đương nhiên rồi. Trần Bảo Tề cũng là người không thấy thỏ không thả đại bàng ra. Anh ta tốt xấu gì cũng là Bí thư Thành ủy, nếu chúng ta nói không giữ lời với Bí thư Thành ủy, cũng không được thích hợp cho lắm?
Thẩm Hoài cười nói.
- Hơn nữa, nhà máy điện cảng Thiên Sinh thật sự muốn tính ra, hẳn là không chỉ dừng lại ở ba trăm triệu.
- Nhà máy điện cảng Thiên Sinh của thành phố thuộc Nhà nước, chia cho tập đoàn Hoài Năng, cũng coi như là của Nhà nước rồi, sao có thể tính thông thường theo kiểu tư bản chủ nghĩa như vậy?
Tống Hồng Quân nói.
- Tuy Hoài Năng lần này chỉ kiếm được 200 triệu USD. Nhưng cũng không tiêu giống như các anh. Hơn nữa, thật sự phải đưa tiền cho thành phố, cũng hẳn là rót vào bên thủ đô, cần chi thành lập tập đoàn đầu tư tài chính mới.
- Sao có thể có chuyện tốt như vậy được?
Thẩm Hoài ôm đầu nằm ở ghế cuối xe, cười nói:
- Cuối cùng để Trần Bảo tề không kiếm được một chút lợi ích nào. Chỉ cần anh ta ngồi yên mặc kệ, chuyện này chúng ta không làm tiếp nữa. Cho dù trong tương lai Trần Bảo Tề không qua lại với chúng ta thì sao chứ? Hiện nay công việc của chúng ta tồn tại ở hai con đường: một là tôi kéo anh sau lưng, không để anh làm tốt hơn tôi, như vậy tôi có thể giữ được ưu thế, hai là anh làm cái của anh, thậm chí để anh kiếm chút lợi ích, nhưng tôi có thể làm cho anh tốt hơn thế, tôi cứ quăng anh ở phía sau như vậy...
- Được, được, được, kéo cả tôi thành kẻ tiểu nhân rồi.
Tống Hồng Quân cười khổ nói, nhưng cũng biết Thẩm Hoài có thể khiến cho Mai Cương phát triển tốt như vậy, cũng là nhờ bộ mặt lôi đình của hắn, những thủ đoạn khi sử dụng phải cụ thể hơn so với người thường.
Đề án của Hùng Văn Bân, Trần Bảo Tề tạm thời vẫn không có tin tức phản ứng trực tiếp gì cả, văn phòng Thành ủy bên kia cũng không có suy nghĩ đem đề án gia nhập vào đề tài thảo luận hội nghị thường ủy gần nhất để tiến hành thảo luận. Song, im lặng không có nghĩa là chuyện xấu, cũng có thể Trần Bảo Tề muốn chọn được người thích hợp, hoặc trước khi Triệu Thu Hoa làm một bước kết nối, có thể có một khoảng thời gian.
Tuy rằng cả phương án này, Trần Bảo Tề và nhà họ Triệu ở phía sau được lợi nhiều nhất, Thẩm Hoài suy xét để tập đoàn đầu tư tài chính mới hoàn toàn cho Trần Bảo Tề nắm giữ, nhưng đối với Mai Cương mà nói, lợi ích cũng không ít.
Dung lượng lắp đặt máy ở nhà máy điện cảng Thiên Sinh có 300 ngàn kW, là nhà máy nhiệt điện lớn nhất hiện có ở khu vực Đông Hoa thậm chí là Chử Bắc, hiện nay muốn tân tạo lại nhà máy nhiệt điện có 300 ngàn kW, cần phải có số tiền mặt không dưới 500 triệu.
Mặc dù trong tình hình thiếu điện của cả nước, hai ba năm nay nhà máy điện cảng Thiên Sinh đều nộp lợi nhuận lên trên mỗi năm đều vượt quá con số trăm triệu, nhưng đồng thời cũng chứng minh quản lý nội bộ ở đây, cho dù không đủ so với bên trên, nhưng quả thực là xuất sắc hơn nhiều so với nhà máy Thị Cương.
Lúc này Hoài Năng có mấy nhà máy điện, quy mô đều còn hơi nhỏ, tổng dung lượng lắp đặt máy mới hơn 300 ngàn kW, tuy cũng sẽ đồng thời cải tạo ba nhà máy điện với quy mô lớn, nhưng cùng thời gian xây dựng nhà máy điện khá dài, Hoài Năng muốn hình thành quy mô ở phương diện điện lực cung ứng và các nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu, phương thức nhanh nhất chính là thôn tính nhà máy điện ở địa phương.
Tuy phải chi ra 300 triệu, nhưng sự sát nhập của nhà máy điện cảng Thiên Sinh, thì có thể khiến dung lượng lắp đặt máy mà Hoài Năng hiện có lập tức tăng lên gấp đôi. Ngoài ra, nhân tài ở phương diện xây dựng nhà máy điện ở Đông Điện khá nhiều, còn nhân tài ở phương diện vận chuyển kinh doanh nhà máy điện lại không đủ, giờ nhập vào nhà máy điện cảng Thiên Sinh, Hoài Năng cũng có thể bù lại một bước ngắn.
Vì những điều này, chi trả cho những khoản này vẫn xứng đáng. Cũng không thể nói, một người đã chiếm hết lợi ích của người trong thiên hạ rồi.
Hiện giờ Hoài Năng tiếp tục mở rộng quy mô đầu tư bỏ vốn ở bên ngoài, đồng thời cũng muốn để vốn tiền mặt đủ để sản xuất nhà máy điện Kỳ Hạ tiến hành chống đỡ.
Thêm một điều nữa là, Đàm Khải Bình trước khi rời đi đột nhiên đưa Hùng Văn Bân đẩy lên vị trí Bí thư Quận ủy quận Đường Áp, điều này phá vỡ đi ký kết ngầm được hình thành giữa anh ta và trong tỉnh trước đây. Thẩm Hoài cũng quả thực không muốn đưa quận mới Mai Khê giao vào tay của người khác làm loạn lên, vậy thì hắn phải lùi một bước, khiến cho đôi bên bình an vô sự, không muốn việc Trần Bảo Tề mới đến làm việc, làm quan hệ căng thẳng, khiến cho công việc tiếp theo trở nên khó làm.