Sau rừng phòng hộ là con đường quốc lộ đầy sỏi đá, mặt đường rất hẹp, miễn cưỡng cũng chỉ có thể cho hai chiếc xe con cùng lúc đi qua.
Nhưng mà bất kể là từ trấn Thành Quan đi đến hay là từ trấn Tân Phổ đi về phía nam để đến nông trường đều là những con đường đá sỏi hẹp như thế này, hai bên đường là hai hàng bạch dương cao vút, tươi xanh che mát cả khu, có lẽ cũng đã vài trăm tuổi.
Hai con đường quốc lộ cao cấp sẽ thu phí là do tập đoàn đầu tư Bắc Kinh đầu tư xây dựng và đã uỷ thác cho viện quy hoạch, thiết kế để đánh giá công trình, nhưng do còn phải giải phóng mặt bằng dọc tuyến đường, công trình có thể khởi công vào mùa thu cũng là dự tính một cách khả quan, chứ như dự án nhà máy thép Tân Phổ là thượng tuần tháng năm đã khởi công trong im lặng.
Đồng thời công trình sáu toà nhà do công ty xây dựng Chử Giang phụ trách, địa điểm là ở khu Tây Bắc trấn Tân Phổ, đi từ cánh bắc trấn Thành Quan đến cánh bắc quốc lộ Tân Phổ.
Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân cùng các nhân viên chạy xe tới các nơi chuẩn bị xây các dự án.
Tuy rằng công trình khu dân cư phải xây hơn sáu trăm căn nhà nhưng dự án lại xây dựng ở một khu nông thôn, không ở trong trung tâm trấn.
Đứng ở trên sườn núi nhìn xuống thì bên phải chỉ là nông thôn hoang vắng, Nếu xây dựng sáu toà nhà này xong thì sẽ không còn cảnh tượng trước không thôn, sau không có tiệm như bây giờ đâu.
Tống Hồng Quân ngẩng đầu nhìn về hướng tây cách khoảng hơn 1km, bên kia cũng có đội thi công đang dựng lô cốt.
Bên đó là địa chỉ của tòa cao ốc Nghiệp Tín, xung quanh là một màu vàng óng ánh của các cây lúa và màu xanh của lúa mì, ở giữa đó cỏ dại mọc lung tung, các nhà nằm rải rác, đa số trên các bức tường đều bị người ta dùng vôi vẽ lên chữ “đập bỏ” to tướng, so với đội thi công bên kia thì cảnh quan nông thôn xung quanh đây chẳng có gì là hài hoà với nhau.
Tống Hồng Quân cảm thán nói với Thẩm Hoài:
- Bây giờ anh xây cao ốc văn phòng đầu tiên ở Tân Phổ này, tôi nghĩ, có người sẽ nghĩ anh điên đó
- Người khác cho là như thế nào không sao, quan trọng là trong lòng chúng ta phải có sắp xếp và kế hoạch rõ ràng
Thẩm Hoài cười nói
- Ngoài trừ hai tuyến đường chính do tập đoàn Bắc Kinh phụ trách thì trong vòng hai năm Tân Phổ cũng sẽ hoàn thành xong 100km đoạn đường cao cấp, cơ bản đã hoàn thành hai tuyến đường ngang và dọc bên ngoài, giá đỡ tuyến đường Tân Phổ bên trong là ba tuyến đường ngang và bốn tuyến đường dọc sẽ khiến Tân Phổ được mở rộng, đồng thời cũng là mở màn thành phố mới Hà Phổ, công trình khởi đầu sao thiếu được? Ngoài trừ dự án nhà ở được sắp xếp ở khu phía bắc đồng thời khởi công vào tháng sáu, còn xây dựng thêm ba trường trung tiểu học, chợ giao dịch nông sản, trạm xe buýt. Như vậy, vào cuối năm này tôi có thể tháo dỡ trấn Tân Phổ cũ thay đổi thành cái mới …
Tống Hồng Quân lắc đầu nói:
- Nếu không thấy tốc độ anh xây dựng trấn Mai Khê, bây giờ anh nói vậy tôi cũng không dám tin; nhưng mà cách anh kết hợp giữa chính quyền và tư bản để đẩy nhanh việc dự án khởi công, đổi lại ở Hồng Kong sẽ có một đám đông người mắng anh cho xem, anh biết chuyện của nhà máy điện hạt nhân Quảng Nam không, tháng trước ở Hongkong có hàng ngàn người xuống đường biểu tình vì lo nhà máy điện hạt nhất quá gần khu dân cư, nếu có sự cố xảy ra sẽ ảnh hưởng đến Hongkong?
- Nghe qua rồi
Thẩm Hoài gật đầu, thể hiện mình nghe qua vấn đề này rồi, sau đó nói:
- Tôi bắt đầu lo lắng vấn đề vừa rồi, ý kiến trung lập có thể làm tình hình bớt nghiêm trọng nhưng mà cuối cùng thì cũng phải có người đứng ra nói, như Hongkong, dân chúng phản đối thì lập tức ngừng ngay nhà máy hạt nhân, vậy sau này bên đây làm công trình gì đều phải thông qua sự phê chuẩn của dân chúng Hongkong sao?
- ...
Tống Hồng Quân cười ha hả, tỏ vẻ cũng biết tin tức bí mật như vậy.
- Bởi vì các nguyên nhân đặc biệt, trong Hongkong chủ yếu chỉ là xuất nhập khẩu, cho nên Hongkong không cần công nghiệp cũng có thể phồn vinh
Thẩm Hoài tiếp tục nói
- Nhưng mà đa số các thành phố ở nước ta thì đi không được con đường như Hongkong đã làm. Đích xác là Tân Phổ sẽ là thành phố chính quyền xây dựng và dấy lên quy mô công nghiệp lớn, muốn đem cảng cá, làng chài nơi này phá huỷ hết thì cũng sẽ tạo ra ảnh hưởng tương đối lớn với môi trường, dù sao quy hoạch 20 km ven biển, bãi bùn, đất mềm và rừng phòng hộ đều phải có xi măng cốt théo bao bọc, nghe vào có hơi không lãng mạn. Những người theo phái tự do của chủ nghĩa môi trường cực đoan sẽ không thể nào chấp nhận điều này, nhưng chúng ta phải suy nghĩ đến miếng cơm của 1 tỷ 2 người trước đã…
- Bữa cơn của 1 tỷ 2 người làm sao giải quyết?
Thẩm Hoài tiếp tục nói
- Cứ như Hà Phổ, 9 trăm ngàn nhân khẩu, nông dân chiếm 8 phần, hơn 700 ngàn, bây giờ bình quân diện tích trồng lúa của họ không đầy 1 mẫu, 1 năm 365 ngày, vụ mùa cũng là 30, 50 ngày, cũng là khu nông thôn rộng lớn Tân Phổ đã có hơn 600 ngàn người không có trình độ, trong cuộc sống, vẫn còn có chênh lệch rất lớn. Đối với những người này, chính phủ có thể bao an bao mặc không? Chính phủ có khả năng bao hết tất cả mọi chuyện không? Trách nhiệm lớn nhất của chính phủ chính là tạo việc làm cho họ, để đa số người dân có thể dựa vào đôi tay của mình để sống chứ không phải để họ dư thừa ở đó; đây cũng chính là điều lớn nhất mà trung ương sắp phải đối mặt. Cho dù là thu hút đầu tư hay kiến thiết kinh tế thì cũng sẽ có rất nhiều khuyết điểm, có khuyết điểm thì chúng ta phải chú ý sửa chữa, nhưng theo sự thu hút đầu tư và nền knh tế quốc doanh phát triển, đồng thời GDP tăng trưởng nhanh, có thể cho lợi ích cho 1 tỷ hai người chính là càng tạo ra nhiều việc làm, chứ không phải lại để đa số sống trong nông thôn lạc hậu.
Lúc này Vương Vệ Thành cầm điện thoại đi đến, nói:
- Giám đốc ngân hàng Trương đã đến công trường tóa cao ốc Nghiệp tín rồi, hỏi chúng ta đang ở đâu?
- Anh ta không thấy chúng ta à?
Thẩm Hoài ngó sang phía tây cũng không thấy xe của Trương Lực Thăng, nói với Tống Hồng Quân
- Được, chúng ta lái xe qua đó.
Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân lên xe, từ trong cánh đồng đi đến công trường dự án cao ốc Nghiệp tín. Thấy xe Trương Lực Thăng đậu bên đường, thì ra là gã vòng con đường nhỏ phía Bắc đi vào, Thẩm Hoài đứng ở trên đường quốc lộ cho nên không thấy.
Nhìn thấyTrương Lực Thăng, Tống Hồng Quân cười hỏi:
- Nếu đợi cao ốc Nghiệp Tính xây xong, xung quang đây vẫn là ruộng đất; Giám đốc Trương, anh không sợ đến lúc đó bị người ta chế giễu sao?
- Nếu hai năm sau, xung quanh đây vẫn là nông thôn thì áp lực lên bản thân ta không phải là nhỏ đâu đó
Trương Lực Thăng cười nói
- Cho nên đối với sự xây dựng khu công nghiệp và thành phố mới Tân Phổ, ngân hàng Nghiệp Tín ta lo lắng hơn Tống tổng anh nhiều, tôi cũng không thể nhàn nhã như anh được.
Tống Hồng Quân cười ha hả, chỉ vào Trương Lực Thăng cùng Thẩm Hoài nói:
- Trước đây không phát hiện tài ăn nói của giám đốc Trương hay đến như vậy.
Thẩm Hoài bắt tay Trương Lực Thăng, nói với Tống Hồng Quân:
- Lão Trương là người thực thà, không quỷ quyệt như anh, bây giờ anh do dự, không có lòng tin vào miếng bánh ngon Tân Phổ trong tương lai sẽ hoàn thành thì anh cũng sẽ không ăn được miếng lớn nhất đâu.
- Tôi có thể rút toàn bộ tiến vốn đầu tư vào trong nhà máy thép Tân Phổ thì lòng tin của tôi chưa đủ kiên định sao
Tống Hồng Quân cười khổ một cách bất đắc dĩ
- Được, trên người tôi còn cả trăm cân mỡ có thể ép đây, anh có cách gì cứ việc ép đi.
Đám người Trương Lực Thăng nghe xong cười ha ha, đều nói đã lĩnh giáo qua tài năng “ép khô người” của Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài lại cùng Trương Lực Thăng bàn chuyện của ngân hàng Nghiệp Tín.
Lần này Trương Lực Thăng vốn là có cơ hội đến tỉnh đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường vụ của ngân hàng, nhưng mà cuối cùng gã vẫn quyết định tiếp tục ở lại Đông Hoa.
Ngân hàng Nghiệp Tín tuy là ngân hàng thương nghiệp đầu tư cổ phần trong nước đầu tiên lấy được giấy phép nhưng do tiềm lực không đủ mạnh nên qua mấy năm phát triển thì quyền lực trong nội bộ các ngân hàng trong nước vẫn chưa chiếm đến 2%, làm sao có thể so sánh được với các ngân hàng lớn như ngân hàng trung ương, ngân hàng giao thông, Ngân hàng Xây dựng, ngân hàng Công thương
Tuy nhiên ở tỉnh Hoài Hải, thế lực phát triển của ngân hàng Nghiệp Tín cũng rất tốt, tiền cho vay lên đến 9 tỷ, trong ngân hàng toàn tỉnh cũng chiếm được 9%.
Tuy nhiên, thế phát triển ngân hàng Nghiệp Tín ở tỉnh Hoài Hải, vẫn là do cống hiến chủ yếu của Đông Hoa.
Ngân hàng Nghiệp Tín hai năm qua ở Đông Hoa đã hợp tác với nhà máy thép, tốc độ phát triển rất nhanh, lúc này tiền cho vay đã gần đến bốn tỷ. Gần như chiếm phân nửa giang sơn trong ngành ngân hàng ở Đông Hoa, cũng chiếm hơn bốn phần tiền cho vay của tỉnh Hoài Hải của ngân hàng Nghiệp Tín.
Trụ sở chính của ngân hàng Nghiệp Tín tất nhiên cũng sẽ đạt đến thành tích như thế mới có thể cất nhắc Trương Lực Thăng từ một giám đốc chi nhánh tỉnh lên đến chức vụ Phó chủ tịch thường vụ ngân hàng.
Chỉ có điều Thẩm Hoài muốn khởi động việc xây dựng Tân Phổ thì cần một số tiền rất là lớn, số tiền này nếu chỉ dựa vào thu hút đầu tư thì không thể giải quyết hết. Dù sao có rất nhiều dự án phải xây dựng, chính sách còn cấm tư bản ngoại lai vào mà quốc doanh của Hà Phổ, doanh nghiệp tư nhân đều rất nhỏ yếu, không có tài chính hùng hậu, lúc này cần phải có số tiền lớn tham gia vào.
Ngân hàng Công thương, Ngân hàng Xây dựng, ngân hàng Nông nghiệp, ngân hàng Trung ương, … đều hơi chậm chạp, trước khi chưa thấy thỏ thì không dễ gì thả con chim ưng, lúc trước đầu tư vào Mai Khê cũng chậm hai nhịp, bây giờ đầu tư vào Hà Phổ cũng không nhanh được đâu. Còn tín dụng nông thôn của hợp tác xã Hà Phổ, tín dụng của thành phố thì còn rất yếu, tiền gửi ngân hàng không đến 100 triệu, có thể cho vay được bao nhiêu chứ?
Lúc này, Thẩm Hoài không kéo ngân hàng Nghiệp Tín vào thì kéo ai?
Lần này, ngân hàng Nghiệp Tín không chỉ là người ủng hộ trực tiếp nhất cho nhà máy thép Tân Phổ, kế hoạch là số tiền cho vay khoảng từ 4 đến 6 tỷ, không chỉ có huyện Hà Phổ mở chi nhánh thứ nhất trong toàn tỉnh, không chỉ cho tập đoàn khai phá Tân Phổ vay hai tỷ đồng, còn trực tiếp đầu tư 1 tỷ đồng. Trong một đồng ruộng quạnh quẽ như thế này, thậm chí là 1 con đường quốc lộ tốt còn chưa có, trực tiếp đầu tư xây dựng cao ốc văn phòng đầu tiên ở huyện Hà Phổ.
Trương Lực Thăng cũng quyết tâm ở lại Đông Hoa, phối hợp với Thẩm Hoài triển khai việc đầu tư vốn ngân sách.
Nhiều khi làm việc phải có lòng tin.
Từ trấn Thành Quan Hà Phổ đến Tân Phổ cách nhau khoảng 11, 12 km lại trong vùng sâu vùng xa, cho dù Thẩm Hoài có vẽ tương lai đẹp như thế nào nếu không ai chịu đi bước đầu tiên thì những người khác cũng sẽ do dự.
Cũng như 1 đầm nước trong vắt, cảnh vật có đẹp đến đâu thì người ta cũng chọn đứng ở bên bờ hồ ngắm phong cảnh; bây giờ ngân hàng Nghiệp Tín, Mai Cương đều đã nhảy vào làm gương, những người khác cũng sẽ nhảy vào theo thôi.
Thẩm Hoài mời ngân hàng Nghiệp Tín xây dựng cao ốc ở trong đồng ruộng cũng là muốn xây dựng sự tin tưởng cho công trình.
Thẩm Hoài nhìn đồng hồ, nói với Tống Hồng Quân, Trương Lực Thăng:
- Tôi phải trở về huyện để họp, hai người cứ ở lại đây trò chuyện, buổi tối gặp nhau ở nhà trọ Bắc Sơn…