Họp hội nghị thường vụ của uỷ ban huyện Hà Phổ trước kia là 1 tháng 1 lần, nếu có gì cần thiết thì chủ tịch huyện có thể mở cuộc họp gấp. Từ lúc Thẩm Hoài đến Hà Phổ thì đã đề nghị uỷ ban huyện họp hội nghị thường vụ một tuần một lần.
Nếu như vậy, ngoài trừ nâng cao năng suất giải quyết vấn đề, đồng thời cũng làm suy yếu thế lực của Chủ tịch huyện Cát Vĩnh Thu mới có thể nắm được quyền lực triệu tập hội nghị thường vụ.
Thẩm Hoài chính là nhắm vào điểm này. Hắn cầm ly nước đi vào hội nghị, cũng không để ý chỗ ngồi, kéo ghế ra ngồi đại ở trong góc của bàn hội nghị.
Những người khác bao gồm cả Cát Vĩnh Thu, thấy Thẩm Hoài đi vào đều gật đầu chào, chỉ có Phó chủ tịch huyện Từ Phúc Lâm sa sầm mặt lại, ngồi ở một chỗ không động đậy gì.
Thẩm Hoài thấy Từ Phúc Lâm mặt mày như vậy cũng coi như là không thấy; những người khác đều ghé tai nhau xì xầm, tránh nhìn vào ánh mắt của Từ Phúc Lâm.
Hội nghị thường vụ của huyện thực hiện chế độ phê duyệt đề tài thảo luận
Tổ chức của đề tài thảo luận, báo cáo, thẩm định đưa lên cấp trên và tập hợp tài liệu, thẩm tra hợp pháp, cho vay đều phải có trình tự.
Đừng nói Từ Phúc Lâm là phó chủ tịch được phân công quản lý các công tác chính phủ, người khác chỉ cần phụ trách chút xíu chuyện cũng đã có thể biết được tình hình thảo luận đề tài hôm nay trong cuộc họp từ trong các tài liệu được in ra trước đề nghiên cứu và quyết định.
Đề tài hôm nay có 1 chuyện liên quan đến Từ Phúc Lâm, đó là thay đổi chính sách xây dựng khách sạn Bắc Sơn, các vấn đề liên quan đến việc giải phóng mặt bằng trong dự án nâng cao bên ngoài quảng trường và xây dựng cải tạo công trình, chuyện này có liên quan đến quán rượu của Từ Gia giao nhau trên đường trong huyện và đường Bắc Sơn.
Tuy là khách sạn Bắc Sơn thay đổi chính sách xây dựng không liên quan đến quán Từ Ký, nhưng trong kế hoạch cải tạo nâng cao quảng trường Bắc Sơn, Từ Kí lại nằm trong phạm vi bị dỡ bỏ.
Đề tài thảo luận này là do Đỗ Kiến làm đội trưởng, các ban ngành có liên quan trước trước sau sau cũng đã nghiên cứu hơn nửa tháng mới đưa ra kết luận báo cáo, cũng do sự việc trọng đại, cũng không có pháp luật hiện hành nào quy định rõ ràng điều này, cho nên cần nghiên cứu quyết định trên hội nghị thường vụ.
Đỗ Kiến là một trong những phó chủ nhiệm giúp đỡ công việc cho Thẩm Hoài, nhà khách huyện Bắc Sơn là nơi tiếp khách của huyện, lại thuộc phạm vi phân công quản lý của Thẩm Hoài, chuyện nhà khách Bắc Sơn thay đổi chế độ cũng là do Thẩm Hoài đã uỷ thác rõ ràng cho Đỗ Kiếm làm đội trưởng xử lý, nhà trọ Từ Kí cuối cùng cũng bị xếp vào phạm vi bị dỡ bỏ, cho dù chưa chắc là do Thẩm Hoài gợi ý nhưng tất nhiên phải được Thẩm Hoài tán thành.
Mọi người đều không cảm thấy quán Từ Kí bị dỡ hay không dỡ sẽ trở thành vấn đề, chủ yếu là xem làm sao để dỡ, xem Từ Phúc Lâm có thể giãy dụa lần cuối không.
Quán Từ Ký xây dựng chưa đến hai năm, lúc khánh thành những người đang nhậm chức đều được mời đến uống rượu, nhận quà. Biết Từ gia xây dựng quán rượu đã tốn rất nhiều tiền vào đó.
Tiền chưa kiếm được bao nhiêu, quán rượu xây dựng trang trí hơn hai triệu đồng vậy mà bị tháo dỡ, đổi lại là người khác thì ai không đau lòng chứ?
Có lẽ trong mắt người ngoài, hai triệu không là cái gì nhưng đối với thu nhập bình quân vừa qua khỏi con số hai ngàn của huyện Hà Phổ, thì hai triệu có thể đủ cho mấy người sống nhàn nhã cả đời mà không cần lo nghĩ gì. Vậy mà bây giờ, một căn nhà có vị trí tốt chút xíu ở trấn Thành Quan cũng chỉ có thể bán năm sáu trăm ngàn mà thôi, còn về đứa con của Từ Phúc Lâm, tuổi còn trẻ làm sao lo nổi số tiền này, cho nên tự nhiên không có ai thèm quan tâm.
Tuy rằng ai cũng biết không sờ được mông của Thẩm lão hổ nhưng cũng phải xem tình hình như thế nào.
Con thỏ sốt ruột còn duỗi thẳng chân, mọi người không cho rằng Từ Phúc Lâm thật sự sẽ ngồi chờ chết, một chút cũng không giãy dụa.
Đề tài này qua đề tài khác đều có thể gõ thước tán thành thì sẽ hình thành quyết nghị của hội nghị, đợi một lát sau sắp xếp ban ngành thực hiện để xác thực; không thể tán thành thì báo cáo lên thành phố, còn báo cáo, thảo luận ở hội nghị thường vụ huyện, bổ sung tư liệu nghiên cứu sau, đều đưa ra kết luận tạm thời.
Khách sạn Bắc Sơn thay đổi chế độ liên quan đến các sự vụ đều tương đối phức tạp, để thảo luận cuối cùng, Đỗ Kiến giới thiệu các vấn đề có liên quan rất rõ ràng, thời gian giới thiệu cũng hơn mười phút.
Năm trước Sở kế hoạch đã hạch toán cho khách sạn Bắc Sơn, lần nay thay đổi chế độ cũng tiến hành bổ sung đánh giá tài sản buôn bán nhà đất, bao gồm đất sử dụng của chính quyền huyện ở hai bên bờ sông Bắc Đường, tất cả tài sản của khách sạn Bắc Sơn hạch định cuối cùng là bốn mươi triệu. Con số này vượt qua dự đoán ban đầu của mọi người, cho nên đối với việc đánh giá tài sản không ai có thể đề xuất ra ý kiến.
Sau khi thay đổi chế độ, huyện sẽ thành lập tập đoàn Thành Đầu, đại diện cho chính phủ chiếm 33% cổ phần khách sạn quốc tế Bằng Duyệt Bắc Sơn, không can thiệp kinh doanh cụ thể.
Đồng thời về chính quyền huyện cũng sẽ kí hiệp nghị với khách sạn quốc tế Bằng Duyệt Bắc Sơn, chỉ định nơi đây là nơi tiếp đãi huyện uỷ huyện Bắc Sơn.
Mà nguồn đầu tư chính vào các xí nghiệp như Bằng Duyệt ngoài trừ các tiền hoạt động trang hoàng cần thiết ra thì chủ yếu dùng cho việc xây dựng khách sạn quốc tế Bằng Duyệt Bắc Sơn, cuối cùng là xây hồ phía bắc sông Bắc Sơn thành một khách sạn cao cấp kiểu lâm viên.
Đường Bắc Sơn nối tiếp khu vực bên ngoài với đường bên trong huyện. Tuy là không trực tiếp chia cho Bằng Duyệt Bắc Sơn nhưng vì phối hợp nâng cao đẳng cấp của Bằng Duyệt Bắc Sơn, chính quyền huyện cũng phụ trách tháo dỡ những căn nhà ở đó, nâng cao sửa chữa khu vực bên ngoài.
Quán rượu Từ Kí nằm ở khu phải tháo dỡ hết toàn bộ, để giải phóng mặt bằng cho việc xây dựng nơi nghỉ ngơi thư giãn lành mạnh đầu tiên ở huyện Hà Phổ, thuộc loại công trình cấp thành phố, kinh phí xây dựng là do khách sạn quốc tế Duyệt Bằng Bắc Sơn tài trợ, nhưng công việc sắp xếp giải phóng mặt bằng là do chính quyền phụ trách
Trong đề tài thảo luận, thậm chí còn bao gồm ngân sách cấp cho huyện và tiến hành thay đổi các khu liên quan của khách sạn Bắc Sơn
Đề tài thảo luận này gần như là hiệp nghị thay đổi chế độ hùng vốn của đại biểu chính quyền huyện Đỗ Kiến với các nhà máy đã nói như Bằng Duyệt.
Trước đây khi uỷ ban kế hoạch huyện hoạch định tài sản, khách sạn Bắc Sơn mới định ra chỉ hơn 5.600.000
Trước đây đất xây dựng của huyện Hà Phổ đều trực tiếp phân cho đơn vị sử dụng đất, cả công tác sắp xếp cho giải phóng mặt bằng, thường tất cả đều do đơn vị sử dụng đất phụ trách. Cho nên mặc dù Thẩm Hoài kiên trì đem nhà khách Bắc Sơn và sau khi xây dựng mở rộng thêm ba bốn mươi mẫu đất. Tính toán ra cũng là cả tỷ, hợp tác với Bằng Duyệt, mọi người không có cách nào để nói gì nữa.
Cách làm bây giờ của Thẩm Hoài là để chính quyền ra mặt, sắp xếp công tác giải phóng mặt bằng sau đó cải tạo và nâng cao cảnh quan của các khu vực bên ngoài, nhưng khách sạn quốc tế Bằng Duyệt đều thuộc về chính phủ, cổ phần chiếm trong đó lên đến bốn mươi triệu, đây hiển nhiên là vô cùng có lợi với chính quyền, không ai dám nói bậy nói bạ về chuyện này được.
Vấn đề mấu chốt chính là làm sao dỡ quán rượu Từ Kí?
Mọi người vừa xem tài liệu, vừa nhìn lén đánh giá sắc mặt của Thẩm Hoài và Từ Phúc Lâm.
Thẩm Hoài đặt tài liệu trên đầu gối xem, không ngẩng đầu lên nhìn mọi người, nhìn vào giống như người mới tới dự thính hội nghị.
Cùng Thẩm Hoài đi dự thính là Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành cũng không có vẻ mặt đặc biệt gì, còn Từ Phúc Lâm tuy là xám xịt nhưng mà không giống bộ dạng muốn nói gì, mọi người đều cảm thấy kì lạ, chẳng lẽ Từ Phúc Lâm nhận thua như vậy sao?
- Công việc phải phục vụ cho đại cục, quán rượu Từ Kí nhất định phải tháo bỏ. Nhưng mà quán rượu Từ Kí cũng là xí nghiệp ăn uống huyện sớm đã chỉ định phải chú trọng đến, lại đề cập đến vấn đề việc làm gần đây của hàng trăm công nhân viên, tôi cảm thấy việc sắp xếp không thể qua loa, không thể đơn giản nói dựa theo cách sắp xếp bình thường bồi thường là bồi thường, phải thảo luận một chút…
Tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn chủ nhiệm chính phủ Trần Vĩ Binh, không ngờ là y sẽ nhảy ra làm đuôi sói, ngay cả Cát Vĩnh Thu cũng không kìm nổi hướng mắt nhìn Trần Vĩ Bình một cái, nhưng mà trong lúc nghĩ lại thì đã thông suốt, trước đây có người nói Trần Vĩ Binh có cổ phần trong quán rượu Từ Kí, y không xem là thật nhưng mà bây giờ xem ra tin đồn quả thật không sai.
Quán rượu Từ Kí phá hoại mảng xanh thành phố là chuyện nhỏ, ở nơi đất xây dựng, vi phạm quy tắc các mặt chẳng hạn tồn tại một số vấn đề rất nghiêm trọng, sau khi xây dựng xong có thể kinh doanh đắt đỏ bình yên vô sự, cũng là nhờ vào Từ Phúc Lâm chống đỡ.
Nhượng bộ một phần lợi ích, có đồ ăn chia sẽ với mọi người mới là kế lâu dài, Từ Phúc Lâm không chỗ nương tựa mà có thể lên làm phó chủ tịch huyện, đó là vì y có điểm hơn người, chủ tịch Trần Vĩ Binh có liên quan đền quán rượu Từ Kí, cũng không phải là chuyện kì lạ.
Ánh mắt của Thẩm Hoài dừng lại ở trên tập tài liệu để trên đầu gối, không có nâng cao lên chút nào.
Đỗ Kiến trực tiếp phản bác Trần Vĩ Binh:
- Từ Kiến Trung lúc trước mua hai dãy nhà dân ven đường, không có làm thủ tục phê duyệt đã xây nên quán rượu, phút cuối mới xếp vào danh sách xí nghiệp trọng điểm huyện, lại ngang nhiên lấy mất khu đất phía tây của huyện, xây dựng thêm nhà và sân, hình thành nên quy mô lớn như hôm nay, cũng chính là việc xây dựng quán rượu Từ Kí, một là tính chất khu đất đó không có gì thay đổi, hai là không trả lại miếng đất chiếm trong huyện lại không có trả phí, quán rượu từ khi thi công đến khi thành lập và kinh doanh không có tài liệu phê duyệt đầy đủ, có thể nói quán rượu Từ Kí vi phạm luật lệ xây dưng. Mà văn bản ghi nộp thuế của công thương trang thứ 29 đã ghi các chuyện như là quán rượu Từ Kí thải nước bẩn trực tiếp ra sông Hà Đường, không đủ sức nói rõ quán rượu Từ Kí đã trở thành xí nghiệp giúp đỡ huyện. Tôi không biết bây giờ chúng ta đối xử khác với quán rượu Từ Kí, cho một số tiền bồi thường lớn thì công tác phá dỡ sau này làm sao tiếp tục tiến hành? Bây giờ hồ sơ quyền sở hữu tài sản ghi là Từ Kiến Trung mua hai dãy nhà huyện, thì sẽ cho số tiền bồi thường đúng theo quy định, còn cái khác tôi không biết có nên do chính sách nhà nước hỗ trợ không, chuyện này thì nên hỏi đồng chí văn phòng pháp chế.
Phó chủ tịch được phân công quản lý văn phòng Pháp chế liền cúi mặt xuống, giống như như vậy có thể khiến mọi người không nhìn thấy y
- Dỡ bỏ!
Đồng thời trong đầu mọi người xuất hiện chữ này đều thầm nhủ Đỗ Kiến cắn người thật độc ác
Họ bắt đầu cho rằng Thẩm Hoài sẽ nể mặt Từ Phúc Lâm, lấy một triệu ở huyện ra trấn an Từ gia một chút, không ngờ tới một đồng cũng không cho đã dỡ bỏ Từ ký một cách sạch sẽ, nghe nói con trai Từ Phúc Lâm là Từ Kiến Trung từng đắc tội qua Thẩm Hoài, xem ra tin đồn không phải là giả.
- Chủ tịch Thẩm, anh quản lý chuyện này, anh thấy như thế nào?
Cát Vĩnh Thu thấy chủ nhiệm pháp chế cúi đầu không lên tiếng, cũng không muốn ép y trả lời, trực tiếp hỏi thẳng Thẩm Hoài.
- Giám đốc Từ Kiến Trung của quán rượu Từ Ký hình như là con của phó chủ tịch Từ
Thẩm Hoài nhìn Từ Phúc Lâm
- Đúng rồi, phó chủ tịch Từ, anh thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?
Những người đang ngồi ở đây không có ai là không biết Từ Kiến Trung là con của Từ Phúc Lâm, Thẩm Hoài trực tiếp mở hết cửa sổ thế này thì kêu Từ Phúc Lâm có thể nói gì nữa chứ?
Từ Phúc Lâm sầm mặt lại, nói:
- Luật pháp quy định như thế nào thì cứ như thế, không thể vì Từ Kiến Trung là con tôi mà đối xử khác.
Thẩm Hoài xèo tay với Cát Vĩnh Thu, giống như chuyện này không liên quan đến hắn vậy
Cát Vĩnh Thu xoay mặt đi, gã cũng rất lo âu với gương mặt này của Thẩm Hoài, mắt không có biểu hiện gì cả, trực tiếp kết luận:
- Nếu đã có quy định sẵn, vậy cứ theo quy định mà làm, không còn gì để nói nữa, văn phòng Pháp chế nhớ đem quy định liên quan bổ sung cho kỷ yếu hội nghị …