Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 541 - Chương 539: Bồng Cửa Chưa Vào.

Chưa xác định
Chương 539: Bồng cửa chưa vào.

Những ngày tiếp theo, Thẩm Hoài đáng thương không có cơ hội đến Từ Thành gặp mặt Trần Đan, cũng không có cơ hội kéo Chu Dụ ra bàn việc, hắn chỉ biết sớm đi chiều về, giảm bớt cơ hội đơn độc gặp gỡ Khấu Huyên, tránh mình chịu đả kích quá lớn.

Công việc bên phía tàu thuyền Hằng Dương phát triển xem như thuận lợi, sau khi bàn bạc với Hạ Phổ, Bằng Duyệt, Hoài Năng cùng với tập đoàn Phong Lập Bình Giang đều phái người, do Giám đốc thư ký công ty vận chuyển đi cùng, cùng với Tăng Chí Vinh cùng đến Nam Dương để khảo sát tình hình đóng tàu.

Những ngày này, Thẩm Hoài nhiều lần gặp mặt Bí thư huyện ủy Đào Kế Hưng, tuy nhiên Đào Kế Hưng không chủ động nhắc đến việc Triệu Thiên Minh đến tìm y báo cáo về công việc của tàu thuyền Hằng Dương.

Sống trong giang hồ, thân bất do kỷ, Thẩm Hoài không có ý tạo ban phái, nhưng thực tế hắn đang trong các ban phái, một số chuyện không phải hắn có được quyền lựa chọn.

Ba năm trước, Đào Kế Hưng trong giai đoạn khó khăn nhất tại huyện Hạ Phổ, lúc đó Triệu Thiên Minh mà y đề cử không có đứng lên ủng hộ y, thậm chí có ý rời xa, để tự bảo vệ, cũng không thể trách Đào Kế Hưng cứ không quên chuyện cũ này.

Triệu Thiên Minh không thể lấy được cảm thông từ Đào Kế Hưng, dù anh ta có năng lực, Thẩm Hoài cũng không vì duyên cớ của Triệu Thiên Minh, làm hỏng mối quan hệ với Đào Kế Hưng.

Triệu Thiên Minh không thể nhận được cảm thông từ phía Đào Kế Hưng, dù anh ta có năng lực, Thẩm Hoài cũng không thể vì lý do của Triệu Thiên Minh, gây hỏng mối quan hệ với Đào Kế Hưng. Thẩm Hoài liền nghĩ sau khi đợi người trong đoàn khảo sát từ Dương Thành trở về, sẽ đưa công ty vận tải đường thuỷ huyện quy hoạch dưới tên của Cục cảng huyện, đưa vào tập đoàn khai thác Tân Phổ. Như vậy dù có tranh chấp với đơn hàng còn thiếu với công ty tàu thuyền Hằng Dương, tiếp theo vẫn phải cải cách công việc, đều có thể bỏ qua cho Triệu Thiên Minh.

Đầu tháng bảy, chính phủ nhà nước chính thức cùng ký hợp đồng chuyển nhượng xưởng điện Thiên Sinh với tập đoàn Hoài Năng.

Đến nay, bao gồm nhà máy điện Mai Khê, thủy điện Du Sơn, nhà máy điện cảng Thiên Sinh, xưởng điện Hạ Phổ, toàn thành phố chưa tới ba phần tư nguồn điện cung ứng đề thuộc tập đoàn Hoài Năng; đợi xưởng điện Tân Phổ, Mai Khê hoàn thành xong giai đoạn thứ hai, phần tham gia của Hoài Năng chiếm càng cao hơn trong thị trường điện lực Hoa Đông.

Tuy nhiên, so sánh ý đồ Hoài Năng muốn trở thành nơi phát điện và nguồn năng cung cấp chủ yếu cho các doanh nghiệp khu vực vịnh Hoài Hải với mục tiêu này mà nói, lúc này chỉ xem như đi được bước đầu tiên.

Đồng thời, phía chính phủ nhà nước cũng đã ký kết với tập đoàn Bảo Hòa về hiệp định xây dựng khai thác khuôn viên. Và nguồn vốn gần hai tỷ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sẽ do tập đoàn khai thác Mai Khê phụ trách sau khi liên kết lại.

Ngày năm tháng bảy, Thẩm Hoài vào thành phố tham gia buổi thảo luận nghiên cứu trang bị công việc hàng hải toàn thành phố do Chính phủ tổ chức.

Như sản nghiệp phát triển đóng tàu Hoa Đông, Thẩm Hoài có một số suy nghĩ muốn trao đổi với Hùng Văn Bân, tuy nhiên vừa đúng có người tìm Hùng Văn Bân để báo cáo công việc, Thẩm Hoài bèn đến nhà Hùng Văn Bân đợi, tiện thể suy nghĩ tối nay ăn chậc một bữa tại nhà y.

Nhà họ Hùng chuyển từ khu phố nhỏ, dọn đến khu phía Bắc của khuôn viên Tướng Quân, tuy không phải là dãy biệt thự, nhưng nhà ở lại rộng hơn nhiều so với trước đây, không gian rộng rãi còn có thêm một cái sân với diện tích không nhỏ.

Thẩm Hoài lái xe vào khuôn viên Tướng Quân, đã nhìn thấy Bạch Tố Mai đang bế Thất Thất đi ra, hắn xuống xe chào hỏi.

Bạch Tố Mai nói với hắn:

- Tôi cùng Thất Thất ra ngoài mua ít đồ, Đại Ny đang ở trong nhà...

Bảo Thẩm Hoài vào nhà trước.

Nghe thấy một mình Đại Ny trong nhà, trong lòng Thẩm Hoài chợt nóng lên, cho xe đậu dưới nhà họ Hùng, “Cốc cốc cốc” bước vào gõ cửa.

Trong phòng tắm Hùng Đại Ny vừa trút hết quần áo định bước vào bồn tắm, nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa, hỏi:

- Ai vậy?

- Tôi, Thẩm Hoài.

Chiếc quần lót của Hùng Đới Ni bị ướt khi bỏ vào trong chậu, liền lấy chiếc váy đơn giản quấn quanh người, bước ra ngoài mở cửa cho Thẩm Hoài.

- Không phải nói tối nay mới qua dùng cơm sao, sao bây giờ đã đến rồi?

Hùng Đại Ny mở cửa, xoay lưng cúi xuống lấy đôi dép lê cho Thẩm Hoài.

Hùng Đại Ny không cúi lưng vẫn không sao, nhưng cô ấy xoay người cúi xuống, khiến cho máu mũi của Thẩm Hoài suýt chút chảy ra.

Hùng Đại Ny cứ ngỡ chiếc váy dài không mấy trong suốt, bên trong không mặc quần lót cũng không nhìn thấy, nhưng không ngờ trong lúc cô ấy luống cuống chạy ra ngoài mở cửa cho Thẩm Hoài, chiếc váy chưa được kéo lại, phía sau có một mảnh bị quấn vào phần hông, lúc cô ấy xoay người cúi xuống, phần hông trắng nõn liền lộ ra ngoài.

Tuyết trắng rất tròn, đường cong tuyệt đẹp, đẫy đà cân xứng, giữa hai chân lộ ra bồng cửa đỏ bừng như cánh hoa hồng

- Anh sao vậy, chưa từng thấy qua phụ nữ sao?

Hùng Đại Ny nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Hoài cứ nhìn chằm chằm vào mình, trông như tám kiếp này chưa từng thấy qua phụ nữ, nũng nịu liếc hắn một phát, trách cứ nói.

Thẩm Hoài cứ ngỡchỉ có Hùng Đại Ny một mình ở nhà, nhất thời hắn liền nghĩ đến chuyện xấu, nhìn thấy đôi mắt quyến rũ của cô ấy, phần dưới lại nhô cao, liền ôm người đẹp vào lòng.

Hùng Đại Ny chưa từng thấy bộ dạng vội vàng của Thẩm Hoài, muốn tránh ra, đến khi bàn tay Thẩm Hoài đặt vào phần mông bị lộ ra ngoài, cô ấy mới ý thức được lúc nãy đã bị lộ ra.

Bờ môi bị Thẩm Hoài vồ lấy, hắn cứ hôn lấy, khiến Hùng Đại Ny chỉ biết “a a” phản kháng.

Thẩm Hoài mặc kệ, liền đẩy Hùng Đại Ny vào cánh cửa trong phòng vệ sinh mà hôn.

Lúc này Hùng Đại Linh uể oải, giọng nói vừa mới tỉnh dậy được vọng ra từ trong phòng ngủ:

- Chị ơi, có phải có ai tới không?

Nghe được Hùng Đại Linh cũng ở nhà, Thẩm Hoài hoảng sợ đến nỗi toát cả mồ hôi, trợn mắt nhìn Hùng Đại Ny, hỏi cô ấy tại sao lúc nãy lại không nói.

Phần dưới Thẩm Hoài cao như này, hình ảnh xấu này không thể cho Hùng Đại Linh thấy được, nghe thấy tiếng bước chân của Hùng Đại Linh trong phòng, hắn liền mở cửa phòng vệ sinh, nhanh chóng trốn vào.

Hùng Đại Ny cũng hoảng lên, cùng với Thẩm Hoài trốn vào, nhanh chóng đóng cửa lại, thì đã nghe được cửa phòng được mở ra, Hùng Đại Linh đi đến phòng khách rót nước uống.

Hùng Đại Ny khóa lại cánh cửa trong phòng vệ sinh, tim đập thình thịch, cách bởi cánh cửa nói chuyện với em gái:

- Không ai tới hết, có lẽ mẹ vừa đưa Thất Thất ra ngoài, em ngủ dậy rồi à?

- Chị làm gì trong phòng vệ sinh vậy, sao nghe có tiếng kỳ lạ?

Hùng Đới Linh hỏi.

- Đâu có, chị vừa cởi áo để chuẩn bị tắm đây?

Hùng Đại Ny nói.

- Vậy em ngủ thêm một lúc nữa, chị tắm xong, phiền chị cũng mở nước dùm em

Nghe được tiếng đóng cửa của Hùng Đại Linh, Thẩm Hoài nhỏ tiếng hỏi Hùng Đại Ny:

- Sao em của em lại ở nhà?

Hùng Đại Ny lấy tay véo Thẩm Hoài một cái, chau mày nói:

- Đại Linh không thể ở nhà sao? Ai lại trơ trẽn như vậy? Nếu cho Đại Linh nhìn thấy, em chỉ còn biết nhảy lầu thôi.

Ánh mắt dữ tợn của Hùng Đại Ny cứ nhìn thẳng, Thẩm Hoài nhìn thấy trong bồn có nội y mà cô ấy vừa trút ra, trong lòng nghĩ Hùng Đại Ny đang chuẩn bị đi tắm, bên trong váy dài ắt hẳn sẽ không có mặc gì.

Thẩm Hoài ôm cô ấy vào lòng, nhẹ nhàng nói:

- Anh đâu biết, vừa bước vào liền thấy mông của em, em bảo làm sao anh chịu được chứ?

Hùng Đại Ny liếc Thẩm Hoài một cái, trong lòng lại ngọt lịm, không nói thành lời. Mấu chốt tay Thẩm Hoài hiện tại cũng không thành thật mà trườn xuống, kéo váy đi vào, du ngoạn ngực cô mông cô, khiến cô cả người tê dại khó nhịn, muốn đẩy hắn ra, lại không sinh ra khí lực.

Dù sao Hùng Đại Ny cũng không dám cùng với Thẩm Hoài làm càn trước mặt em gái mình, chỉ biết nhỏ tiếng nói,

- Được rồi, đừng đùa nữa.

Cô ta nhìn thấy Thẩm Hoài vẫn chưa cởi giầy, liền cho Thẩm Hoài leo ra từ cửa sổ phòng vệ sinh, tránh bị Đại Linh phát hiện.

Thẩm Hoài không dễ dàng nào bỏ đi, đặt nắp bồn cầu xuống, hắn ngồi lên, chỉ vào phần dưới, nói:

- Em phải chịu trách nhiệm với anh.

Hùng Đại Ny cay đắng, nắm lấy tay của Thẩm Hoài, không cho hắn cởi dây nịt, bĩu môi nói:

- Không phải anh bảo không ép buộc em sao?

- Không quan tâm được nhiều, ai bảo em mê người như vậy? Em cứ xem anh là kẻ vô lại.

Thẩm Hoài ôm lấy Hùng Đới Ni, đặt cô ấy ngồi lên đùi của mình, khiến phần váy đằng sau của cô ấy khơi lên, vô tình lại tiếp xúc phần mông trắng nõn của cô ấy, làn da mềm mại và đàn hồi.

Nhìn Hùng Đại Ny mặt đỏ ửng, đẹp như ánh bình minh, trong con ngươi quyến rũ lưu chuyển, rõ ràng cũng đã động tình, bảo hắn lúc này sao có thể khống chế nổi nhào nặn thêm hồi, liền khống chế Hùng Đại Ny nằm trong lòng, đem cái vừa cứng lại vừa lớn vuốt ve trên phần đùi mềm mại của cô tìm chút an ủi

Hùng Đại Ny thân dưới chạm đến một vật, Thẩm Hoài mặc dù không cởi bỏ dây lung, nhưng cách quần áo mỏng manh, có thể cảm giác được

Mà hai chân cô giang rộng ra,

Thẩm Hoài khát khao khó nhịn, Hùng Đại Ny lại khát khao khó nhịn gấp bội, chỉ có điều đủ loại đạo đức, gia đình, xã hội trói buộc, khiến cô không dám dễ dàng vượt qua ranh giới

Để ngón tay Thẩm Hoài luồn vào chạm đến đóa hoa hơi dính sương sớm, Hùng Đại Ny trong lòng sướng đến mềm mại, dây thần kinh cả người đều như có luồng điện lưu rất nhỏ lưu chuyển mà run lên, khát vọng trong nội tâm nàng đã thức tỉnh, buông tay ra không ngăn trở Thẩm Hoài cởi dây lưng.

Đợi đến khi vật lớn kia của Thẩm Hoài lộ ra, Hùng Đại Ny cũng là bị hù một phen, bàn tay đưa qua nắm lấy, không ngờ không thể cầm vững, ngẩng đầu nhỏ giọng hỏi Thẩm Hoài:

- Sao thô thế?

Nghe Hùng Đại Ny nói vậy, xương cốt của Thẩm Hoài liền đơ cứng, nhấc mông của Hùng Đới Ni ngồi vào.

Bàn tay bé nhỏ của Hùng Đại Ny nắm vào vật lớn, hơi lắc đầu, ánh mắt như cầu xin nhìn vào Thẩm Hoài:

- Em đang trong thời kỳ nguy hiểm, lỡ như có thai, chắc em sẽ nhảy lầu quá…

- Vậy anh nên làm thế nào?

Vẻ mặt đáng thương của Thẩm Hoài nhìn Hùng Đại Ny, hắn vào lúc này quả thật rất thảm thương.

Hùng Đại Ny cắn đôi môi đỏ mọng, đôi mắt quyến rũ buông xuống, tránh đi ánh mắt nóng rực của Thẩm Hoài, cắn tai Thẩm Hoài nói:

- Anh không được cười em...

Cô nâng mông ngồi qua, đem phần ẩm ướt kia ngồi vào vật ngang ngược của Thẩm Hoài, nhưng không cho hắn đi vào, mông không ngừng chuyển động, bàn tay nhỏ cũng ôn nhu luồn vào giúp Thẩm Hoài mơn trớn, kiểu này khiến hai người đều có thể cảm nhận không thua gì đang ân ái

Nhưng mà Hùng Đại Ny trải qua nhiều năm vườn không nhà trống, đã chịu không nổi sự ma sát này mà co rút, chất dịch đã tưới vào trên người Thẩm Hoài, tản mát ra hương thơm thản nhiên, cô vô lực nhào vào trong lòng Thẩm Hoài, thở phì phò, nghỉ ngơi một hồi lâu, mới tiếp tục giúp Thẩm Hoài ra…

Bình Luận (0)
Comment