Thi cao đẳng xong, Tiểu Lê liền kéo Khấu Huyên đi cùng với Trần Đan đến Từ Thành, căn nhà vừa mới náo nhiệt được vài ngày liền khôi phục lại sự yên tĩnh. Thành tích thi của Tiểu Lê kém hơn một chút so với yêu cầu của đại học công nghiệp Hoài Hải, cuối cùng chọn vào học đại học liên thông thạc sĩ ở trường đại học y khoa Hoài Hải.
Thẩm Hoài cả ngày chạy ngược chạy xuôi, ban ngày cũng không thấy gì, cũng chỉ có lúc đêm dài vắng người mới thấy cả căn nhà lớn như vậy mà chỉ có mình hắn, có chút quá yên tĩnh. Mà lúc này lại không thể gặp Chu Dụ hay Hùng Đại Ny, ngay cả Kim Tử cũng bị Trần Đan đưa đến Từ Thành.
Đến tháng 8, không chỉ nhà máy thép Tân Phổ chính thức nhận được công văn phê chuẩn của Ủy ban Kế hoạch quốc gia, chuẩn bị xây dựng, mà các hạng mục lớn như hạng mục lò điện thép với quy mô đầu tư 1.5 tỷ của thép tỉnh, thép Fuji và tập đoàn Trường Thanh cùng góp cổ phần, đường cao tốc ven biển với 200 triệu vốn đầu tư của tập đoàn khai thác và phát triển Mai Khê, đường quốc lộ Mai - Phổ với số vốn đầu tư 400 triệu của tập đoàn Kinh Đầu đều lần lượt chính thức khởi công xây dựng.
Chuyện tàu thủy Hằng Dương cũng được giải quyết thuận lợi.
Thương mại Phong Lập của thành phố Bình Giang và tập đoàn Hoài Năng cuối cùng đều theo giá gốc, tiếp nhận hai chiếc thuyền vận chuyển 5000 tấn của công ty tàu thủy Hằng Dương, đầu tư vào tuyến đường thủy Chử Giang giữa Chử Tây và Đông Hoa, Bình Giang, theo ngành vận chuyển than đá.
Ngoài ra, bên công ty vận tải đường thủy cũng thanh toán toàn bộ số tiền nợ công ty tàu thủy Hằng Dương đã nhiều năm là 4 triệu.
Ngày 28 tháng 8, chiếc thuyền vận chuyển than đá đầu tiên của công ty tàu thủy Hằng Dương sẽ chính thức được giao cho tập đoàn Hoài Năng sử dụng.
Ngày này, Tăng Chí Vinh, Tổng giám đốc tàu thủy Hằng Dương đích thân dẫn đội mở tiệc ở khách sạn quốc tế Bằng Duyệt để cảm ơn các bên. Khi hoàng hôn sắp buông xuống, Từ Kiến đến Ủy ban nhân dân huyện trước, định tụ họp với Thẩm Hoài, Triệu Thiên Minh rồi mới cùng nhau đến Mai Khê dự tiệc.
Thấy Từ Kiến đến, Thẩm Hoài liền vứt bỏ công việc trong tay sang một bên, gọi Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành cùng xuống lầu.
Đợi Vương Vệ Thành lái xe từ nhà để xe ra, Thẩm Hoài gọi Từ Kiến:
- Từ Kiến, anh đến văn phòng Bí thư Đào xem một chút, hỏi xem buổi tối ông ấy có thời gian cùng đi đến Mai Khê uống rượu không....
Từ Kiến nhìn Triệu Thiên Minh một cái, thấy Triệu Thiên Minh không tỏ vẻ gì, anh ta do dự một lát mới vào trong tòa nhà gọi Đào Kế Hưng.
Đợi ở dưới lầu một lát là thấy Đào Kế Hưng và Từ Kiến cùng xuống lầu.
Đào Kế Hưng xuống lầu, Thẩm Hoài chú ý thấy Triệu Thiên Minh cảm xúc phức tạp, cũng không muốn để người ta xấu hổ đứng trước cửa tòa nhà chính phủ, lôi Đào Kế Hưng ngồi lên xe của hắn. Từ Kiến ngồi xe của Triệu Thiên Minh, hai chiếc xe một trước một sau lái đến sân Ủy ban nhân dân huyện.
- Cứ tưởng Bí thư Đào rất bận, hôm nay không có thời gian đi cùng chúng tôi vui vẻ đi uống rượu cơ...
Thẩm Hoài cười nói.
Đào Kế Hưng qua kính chiếu hậu nhìn chiếc xe của Triệu Thiên Minh đang đi theo ngay phía sau, lắc đầu cười, nói:
- Tôi là người sắp về hưu rồi, còn có khí chất gì nữa? Ở huyện nhiều cán bộ lãnh đạo như vậy, Triệu Thiên Minh quả thật là người tuổi trẻ tài cao, ở Hà Phổ nếu anh không dùng anh ta thì có chút đáng tiếc. Hơn nữa, thà làm chim đầu bạc cũng đừng nên coi thường người trẻ tuổi, anh có coi như tôi ngang ngạnh, không muốn làm chuyện đắc tội người khác nữa...
- Sao có thể nói như vậy chứ? Đây là Bí thư Đào rộng lượng, không tính toán chuyện cũ.
Thẩm Hoài nói.
- Là chuyện cũ rồi, gặp nhau một nụ cười xóa đi thù hận, khi Triệu Thiên Minh được đề bạt làm Phó chủ tịch huyện mới có 37 tuổi, tiền đồ không thể lường được, lo lắng và sợ hãi khi có thể cùng ngã với lão già như tôi cũng là chuyện có thể hiểu được, nhưng ngoài điều đó ra thì anh ta cũng không làm chuyện gì quá đáng.
Đào Kế Hưng nhẹ nhàng nói.
Thẩm Hoài cũng có cảm giác, trong lòng biết người như Đào Kế Hưng lăn lộn trên chốn quan trường đấu đá cả nửa đời, bất cứ ân oán và sự ngỗ ngược nhỏ nhoi nào đều sẽ bị phóng đại, bây giờ quyết tâm buông tay đoạn ân oán này cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng Đào Kế Hưng là người thiết thực.
Đào Kế Hưng còn một hai năm nữa là đến tuổi về hưu, cũng không thể được đề bạt thêm nữa.
Nếu không phải vì hiện tại các phương diện đều cần ông ta ở lại Hà Phổ ổn định tình hình, theo lẽ thường mà nói ông ta lui về tuyến hai mới là chuyện bình thường.
Triệu Thiên Minh mới ngoài 40 tuổi, mặc dù có hiềm khích với Đào Kế Hưng nhưng không có đụng chạm gì với nhân vật trung tâm của hệ Mai thép. Năng lực của bản thân Triệu Thiên Minh rất tốt, cho dù áp lực áp chế anh ta thì cũng chỉ có thể khiến anh ta quay vòng vòng trên chiếc ghế Phó giám đốc Sở của huyện.
Nếu cả đời thù hận không bằng chủ động hóa giải những ân oán này, được thanh danh tốt đẹp.
Thẩm Hoài cười nói với Tống Hiểu Quân:
- Lão Tống, hôm nay anh phụ trách đánh gục Phó chủ tịch huyện Triệu, chuyện công ty vận tải tàu thủy là chúng ta giải vây thay cho anh ta, lần này không thể dễ dàng tha cho y.
- Chủ tịch huyện Triệu tửu lượng lớn như vậy, hỏa lực một mình tôi sợ không đỡ nổi trận địa của ông ta.
Tống Hiểu Quân ngồi ở ghế lái phụ quay đầu lại, cười nói.
- Vậy anh kéo thêm mấy người. Huyết áp tôi có vấn đề, nếu không cũng không cần mấy tên tiểu quỷ các cậu ra mặt.
Đào Kế Hưng nói. Nếu đã quyết tâm buông hết ân oán thì ông ta sẽ không lề mề không buông tay chân.
Tống Hiểu Quân cười ha ha, nói:
- Có câu này của Bí thư Đào, hôm nay tôi không để ý gì đến chuyện khác cũng là điều nên làm.
Một bàn rượu, Triệu Thiên Minh đương nhiên uống say mèm, Đào Kế Hưng cũng phá lệ uống đến mức người đứng không vững, phải có người dìu, bên Chu Tri Bạch chuyên môn sắp xếp xe đưa bọn họ về.
Thẩm Hoài gọi Từ Kiến lại, nói với anh ta:
- Sắp thành lập tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ rồi, mấy ngày này anh phải đưa ra lựa chọn. Bây giờ trong nước vẫn chưa ủng hộ việc nhân viên quản lý cấp cao của xí nghiệp quốc doanh được hưởng lương cao và trực tiếp nắm giữ cổ phần, vì vậy nếu anh đại diện cho tập đoàn khai thác phát triển Tân Phổ tiến vào chiếm giữ tập đoàn vận tải đường thủy thì lương, đãi ngộ sẽ được nâng cao hơn một chút nhưng sẽ không cao được bao nhiêu. Sau này anh nhìn thấy các lãnh đạo cấp cao khác của tập đoàn vận chuyển đường thủy mới được lương cao thì cũng đừng thấy không cân bằng trong lòng. Hoặc là anh dứt khoát gửi đơn xin nghỉ việc, chuyên tâm đến tập đoàn vận tải đường thủy làm công tác quản lý, phía huyện cũng sẽ ủng hộ các anh làm như vậy. Đương nhiên, sau này xảy ra chuyện gì thì cũng đừng trách không ai bảo vệ anh...
Về chuyện điều chỉnh tài nguyên vận tải đường thủy thành tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ, bắt đầu từ trung tuần tháng 7 cũng do Hoài Năng, Bằng Duyệt dẫn đầu thúc đẩy.
Bao gồm cả công ty vận tải đường thủy, tài nguyên vận tải đường thủy của Hoài Năng, Mai cương, Bằng Duyệt cùng gộp lại, tổng tải trọng quy mô gần 70000 tấn, được coi là doanh nghiệp vận tải với quy mô khá lớn ở trong khu vực, nhưng đặt vào bối cảnh toàn quốc thậm chí quốc tế thì căn bản không đáng để nhắc đến.
Đương nhiên, nếu như phân chia ra để phát triển thì sẽ càng khó phát triển có quy mô.
Lợi ích lớn nhất của việc chỉnh hợp còn ở chỗ sử dụng một cách hợp lí tài nguyên nhân lực.
Tình hình kinh tế 6 tháng đầu năm 96 rất tốt, các doanh nghiệp như Mai cương cũng vận hành một cách êm đẹp, chỉ có Mai cương trong năm nay cho đến tận bây giờ là cuối tháng 7 liền có số lãi ròng là 300 triệu, dự tính lợi nhuận cả năm sẽ vượt qua 500 triệu.
Mà việc xây dựng nhà máy Tân Phổ chủ yếu dựa vào đầu tư nước ngoài và vay vốn ngân hàng, các công ty đầu tư như Mai cương, Hoài Năng và Chử Giang, Hồng Cơ, Chúng Tín lập tức còn có thể lấy ra thêm 200 triệu ra để rót vào tập đoàn vận tải đường thủy.
Ở Đông Hoa, số tiền 200 triệu là một con số rất lớn nhưng đặt vào vận chuyển Viễn Dương mà Thẩm Hoài nhìn trúng thì số tiền này lại quá nhỏ, không mua được hai chiếc thuyền lớn, thuê thuyền, thậm chí còn không thuê được tải trọng 200 nghìn tấn.
Công ty vận tải đường thủy mới, trước mắt chỉ có thể suy nghĩ đến việc thuê thuyền từ thị trường tàu thuyền quốc tế, theo các ngành dịch vụ vận chuyển than đá phế liệu và container
Tài nguyên của các công ty vận tải đường thủy đều dùng tài sản thuần khiết để gia nhập tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ giúp cho tập đoàn vận tải đường thủy mới được thành lập với số tài sản thuần khiết lên đến 400 triệu.
Sau khi công ty vận tải đường thủy gia nhập vào thì 10% cổ phần do tập đoàn khai thác phát triển Tân Phổ đại diện cho Ủy ban nhân dân huyện nắm giữ, không còn quan hệ với Cục cảng vụ.
Hoài Năng và Mai cương sẽ dùng gần 140 triệu tiền mặt và tài nguyên vận tải đường thủy hiện có để gia nhập, nắm 51% (20%+31%) cổ phần tập đoàn vận tải đường thủy, đầu tư Chử Giang, đầu tư Hồng Cơ, đầu tư Chúng Tín nắm giữ 29% cổ phần còn lại.
Cổ phần cá nhân của Dương Hải Bằng chủ yếu là tích hợp dưới trướng của đầu tư Chử Giang, không còn một mình nắm giữ cổ phần của tập đoàn vận tài đường thủy nữa. Tập đoàn Bằng Duyệt khai triển nghiệp vụ vận tải đường thủy đã được hai năm, tài nguyên vận tải đường thủy có quy mô nhất định, sau khi tích hợp, ngoài việc thông qua Mai cương, đầu tư Chử Giang gián tiếp nắm giữ cổ phần tập đoàn vận tải đường thủy ra, còn một mình nắm giữ 10% cổ phần, ngoài ra, các tổ chức tài chính như ngân hàng Nghiệp Tín, ngân hàng Trung ương, ngân hàng phát triển quốc gia cùng nhau dành hạn mức tín dụng với tổng số lên đến 300 triệu cho tập đoàn vận tải đường thủy để tạo điều kiện cho tập đoàn vận tải đường thủy phát triển nghiệp vụ vận tải viễn dương mới.
Xét đến việc trong tương lai tập đoàn vận tải đường thủy mới sẽ lấy việc phát triển nghiệp vụ vận tải vùng ven biển và viễn dương làm chủ, trụ sở chính được đặt ở Tân Phổ.
Về mặt năng lực tổng hợp, Chu Tri Bạch có thể gánh vác trọng trách phát triển tập đoàn vận tải đường thủy mới trong tương lai, sẽ chủ yếu phụ trách việc đưa vào hoạt động của tập đoàn vận tải đường thủy mới.
Bằng Duyệt lấy thương mại thép phế liệu làm nghiệp vụ chính, phát triển trong tương lai có thể có trần nhà, trong thời gian ngắn rất khó có thêm sự tăng trưởng về quy mô, mà tiềm lực phát triển của tập đoàn vận tải đường thủy mới lại rất lớn, Chu Tri Bạch cũng nguyện ý đem sức lực chủ yếu của cá nhân mình chuyển hết vào tập đoàn vận tải đường thủy mới. Từ Kiến sẽ cùng với những người nguyên là người phụ trách nghiệp vụ tàu thuyền của tập đoàn Bằng Duyệt như Vương Kiến Dân đến tập đoàn vận tải đường thủy mới, để Chu Tri Bạch làm trợ thủ.
Từ Kiến không tham gia vào việc trù bị cho sự vùng dậy của Mai cương và hạng mục nhà máy thép Tân Phổ, chỉ là người đứng xem, trong khi đó chuyện tích hợp tài nguyên vận tải đường thủy lại có sự tham gia của anh ta, khiến anh ra nhận thức một cách sâu sắc hơn về sự lớn mạnh của hệ Mai cương.
Trước đó doanh nghiệp vận tải đường thủy Đông Hoa lấy tập đoàn vận tải đường cảng trực thuộc thành phố Đông Hoa làm thủ lĩnh, quy mô tài sản khoảng 400 triệu, dưới cờ có các nghiệp vụ tổng hợp như vận chuyển phà hơi, vận chuyển hàng hóa hành khách.
Trước đây Từ Kiến rất khó tưởng tưởng ở Đông Hoa sẽ có doanh nghiệp vận tải đường thủy nào có thể vượt qua tập đoàn vận tải đường cảng trong thời gian ngắn.
Sự thực trước mắt là chỉ cần làm theo kế hoạch thì trước cuối năm tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ có thể dùng hết số hạn mức tín dụng của ngân hàng Nghiệp Tín, ngân hàng Trung ương, tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ sẽ tập trung vào việc vận chuyển hàng hóa, cũng sẽ là gấp đôi của tập đoàn vận tải đường cảng.
Mà việc xây dựng dựa vào cảng Mai Khê, cảng Tân Phổ, dựa vào nhu cầu về nguyên liệu như than đá, thép phế thải, quặng tinh luyện và ngành vận tải sản phẩm của nhà máy điện trực thuộc Mai cương, Hoài Năng, triển vọng phát triển trong tương lai dăm ba năm tới của tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ sẽ lạc quan hơn tập đoàn vận tải đường cảng nhiều.
Từ Kiến sẽ đến tập đoàn vận tải đường thủy mới nhận chức Phó tổng giám đốc nghiệp vụ vận tải của Chử Giang, anh ta có hai lựa chọn.
Một là làm đại biểu cho huyện Hà Phổ tham gia vào tập đoàn vận tải đường thủy mới, giữ quan hệ tổ chức, cấp bậc thậm chí có thể được điều lên cấp Trưởng phòng, nhưng lương, phúc lợi đều do tập đoàn khai thác phát triển Tân Phổ chi trả, tách khỏi tập đoàn vận tải đường thủy Tân Phổ, tương lai có thể điều về bên Đảng để phát triển. Một là hoàn toàn xin thôi làm công chức, nhận lời mời làm quản lý của tập đoàn vận tải đường thủy mới, không liên hệ gì với bên Đảng nữa.
Thẩm Hoài đối với tất cả những nhân vật trọng yếu của hệ Mai cương đều như vậy, bao gồm những người như Triệu Đông, Triệu Trị Dân, La Khánh... đều xin thôi làm công chức, thuần túy làm chức quản lý cấp cao, nhận lời mời của các doanh nghiệp hệ Mai cương, đương nhiên ngoài thu nhập khá cao ra, còn có thể tham gia nắm giữ cổ phần của quản lý cấp cao.
Nhưng địa vị trong Đảng, Chính phủ sẽ không được giữ lại, thậm chí ngay cả chức đại biểu Hội đồng nhân dân cũng bị hạn chế, không được làm.
Mà mặt khác, Hồ Thư Vệ, Triều Ích Thành chỉ làm đại diện cho các quản lý doanh nghiệp, địa vị rất cao nhưng lương, đãi ngộ thấp hơn rất nhiều.
Năm 96, đối với Từ Kiến mà nói, đây là lựa chọn thật khó mà đưa ra quyết định.