Vương Vệ Thành điều đến Ủy ban nhân dân huyện, tạm thời vẫn sống ở trong khu ký túc xá giáo viên và công nhân viên chức của huyện, hai vợ chồng thêm con nhỏ, và mẹ vợ giúp họ chăm sóc đứa con, chen chúc trong căn phòng nhỏ một phòng ngủ một phòng khách, lợi dụng ban công hướng bắc sửa thành nhà vệ sinh và nhà bếp cạnh nhau, điều kiện rất đơn sơ.
Thấy Hùng Đại Ny từ nhà vệ sinh đi ra, liền rửa tay ở bồn rửa tay trong phòng bếp, Thẩm Hoài kéo dây lưng, làm bộ muốn vào nhà vệ sinh đi tiểu, đi đến chỗ phòng bếp được cải tạo từ ban công, nhìn thấy tầm nhìn của mọi người trong phòng khách bị cản lại, đưa tay sờ vào cái mông đầy đặn đang vểnh lên của Hùng Đại Ny, thấp giọng hỏi:
- Em gái em sao cũng đi qua đây? Điều này cũng khiến người ta giận rồi.
Nghe thấy những lời nói không dấu khỏi sự nóng lòng, Hùng Đại Ny không kìm nổi bật cười. Sáng nay cô hẹn gặp mặt Thẩm Hoài ở nhà Vương Vệ Thành, vốn dĩ có dự định đó, mong đợi việc hẹn hò bí mật cả một ngày, không nghĩ gọi cả Đại Linh xen vào lúc này, là khiến cho người ta rất giận.
- Em ấy vẫn còn có hai ngày nữa để đến trường, ở nhà kêu nhàm chán, cứ quấn lấy muốn cùng em qua đây ăn cơm, em cũng không có cách nào khác.
Hùng Đại Ny không dám quay người lại, sợ khiến cho những người ở trong phòng khách nhìn ra chỗ sơ hở, cái mông hơi vẫy vẫy, muốn thoát ra khỏi bàn tay nóng rực của Thẩm Hoài.
Chỉ là độ rộng của ban công rất nhỏ hẹp, khiến cho bồn rửa bình thường chiếm đến nửa non, không gian còn lại cũng không đủ cho hai người đi qua, mông của Hùng Đại Ny hơi chạm vào phía sau, liền trực tiếp chạm vào vùng bẹn của hắn, dính chặt vào nhau, cũng là thể hiện tình cảm, dính vào nhau thì có thể cảm nhận được sự cứng dần lên của bên kia, tâm hồn của cô tuy cũng nóng rực lên, nhưng lúc này không dám trêu chọc Thẩm Hoài, sợ khiến cho Đại Linh nhìn ra sơ hở.
Hùng Đại Ny không dám lưu lại ở phòng bếp quá lâu, nhìn thấy những người trong phòng khách không chú ý, cười khẽ lấy tay ướt vẩy những giọt nước lên mặt Thẩm Hoài, rồi trở lại phòng khách. Thẩm Hoài không có cách nào với Hùng Đại Ny, chỉ có thể vào nhà vệ sinh đi tiểu.
Thẩm Hoài vào nhà vệ sinh, nhìn bên trong cũng nhỏ hẹp lạ thường, đặt một cái máy giặt của Tiểu Thiên Nga, chỗ ngồi cầu quay người đều khó khăn. Hắn cởi quần đi tiểu, phải cẩn thận một chút mới không bị bắn tung tóe ra khắp nơi.
Thẩm Hoài từ nhà vệ sinh đi ra, lấy khăn tay lau khô tay, nói với Vương Vệ Thành:
- Bên chỗ khoa hậu cần chắc là vẫn còn phòng có điều kiện tốt hơn một chút, nếu anh không ngại, tôi bảo Đỗ Kiến dẫn anh đến khoa hậu cần lấy một phòng...
Một nhà bốn người chen chúc trong căn phòng nhỏ này, quả thực quá chật chội. Nghe thấy Thẩm Hoài nói muốn sắp xếp phòng cho nhà anh ta, Từ Huệ Lệ đương nhiên không kìm được vui mừng, nhưng Vương Vệ Thành có chút do dự, nói:
- Đợi một khoảng thời gian nữa, không có vấn đề gì, tôi vừa đến huyện này, vẫn chưa có thành tích gì trong công việc...
- Tôi hi vọng cán bộ nhà nước đều có thể có đạo đức tốt, nhưng lại có chút không thực tế.
Thẩm Hoài nói:
- Sở dĩ tôi hi vọng các anh có thể nắm lấy điểm mấu chốt cần có, đãi ngộ nên hưởng thụ cũng không cần phải nhún nhường.
Vương Vệ Thành cũng hiểu được đạo lý này, ở trong một xã hội thực tế không nói đến đạo đức tốt như vậy, anh mà quá đột ngột, ngược lại sẽ khiến bản thân trở nên lẻ loi, hơn nữa trong nhà cũng quả thực là quá chật chội, thì không nên tiếp tục kiên trì từ chối nữa.
Thẩm Hoài cũng không ở lại nhà Vương Vệ Thành được lâu, liền cáo từ ra về, tiện đường lái xe đưa hai chị em Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh về thành phố.
Lúc về đến thành phố, Thẩm Hoài nhận được điện thoại của Chử Cường.
Chử Cường bình thường đều ở trụ sở chính ở Yến Kinh của công ty Kinh Đầu, khó có thể về Đông Hoa một chuyến, tối nay ở cùng với đám người Dương Hải Bằng, Chu Tri Bạch, gọi điện thoại đến rủ Thẩm Hoài ra ngoài uống rượu.
Hùng Đại Linh la lối muốn qua đó cùng vui chơi.
Chử Cường nói "Câu lạc bộ Vương Triều" là một hộp đêm có bộ phận chuyên phục vụ, hơn nữa vừa nãy lúc hắn vừa mới nhận cuộc điện thoại của Chử Cường, nghe thấy bên cạnh họ có tiếng của con gái nói chuyện, Thẩm Hoài đương nhiên không phải là đặc biệt muốn đưa Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh qua đó mở mang kiến thức, nói:
- Chỗ mà đàn ông uống rượu nói chuyện, em đi qua đó làm gì?
- Tân Kỳ không ở Đông Hoa, em có nghĩa vụ thay cô ấy giám sát Chử Cường không làm loạn.
Chưa đến hai ngày Hùng Đại Linh quay về trường chính thức nhập học, nhưng không muốn đàng hoàng làm một cô gái ngoan ngoãn, bình thường không có gan đi đến hộp đêm mở mang kiến thức, lúc này đương nhiên không buông tha Thẩm Hoài, kéo chị mình cùng đi:
- Thất Thất chắc chắn đã ngủ với mẹ rồi, cùng đi chơi nhé.
Hùng Đại Ny giả bộ từ chối nhìn vào gương chiếu hậu liếc nhìn Thẩm Hoài một cái, hỏi:
- Có phải chúng tôi không nên qua đó phải không?
Thẩm Hoài không biết làm sao, chỉ có thể lái xe đưa hai chị em họ Hùng đi đến "câu lạc bộ Vương Triều", tụ họp với đám người Chử Cường, Chu Tri Bạch, Dương Hải Bằng.
Sau khi quốc tế Anh Hoàng bị phá sản, cuộc sống về đêm ở Đông Hoa không vì thế mà yên lặng, ngược lại có mấy hộp đêm kinh doanh hưng thịnh, song hai năm nay Thẩm Hoài muốn ra ngoài uống rượu hoặc người quen mời hắn ra ngoài uống rượu vào ban đêm, đều đi đến Vạn Tử Thiên Hồng, đối với những hộp đêm khác trong thành phố cũng không quen thuộc cho lắm.
Vạn Tử Thiên Hồng ngừng kinh doanh, cũng không biết bao lâu nữa sẽ kinh doanh lại, đám người Thẩm Hoài ra ngoài uống rượu vào ban đêm, cũng chỉ có thể chuyển địa điểm.
Trong cánh cửa thủy tinh rực rỡ ánh đèn của "câu lạc bộ Vương Triều", có bốn nhân viên mặc sườn xám gợi cảm, sườn xám ngắn đến mức gần như muốn lộ ra bẹn đùi, cặp đùi trắng như tuyết được ngọn đèn chiếu rọi xuống, càng phát ra mùi vị của sự xa hoa đồi trụy.
Tuy rằng trước cửa hộp đêm có bãi đỗ xe khá lớn, song Thẩm Hoài vẫn lái xe đi qua, rẽ vào trong một ngõ hẻm gần đó rồi dừng lại.
Hùng Đại Linh bĩu môi cùng chị mình Đại Ny nói:
- Chị nhìn bộ dạng dè dặt của anh ấy xem, ai mà lấy phải người đàn ông như vậy thật đáng sợ. Nếu anh ấy ăn vụn ở bên ngoài, căn bản khỏi phải nghĩ đến việc có thể nắm được nhược điểm của anh ấy.
Thẩm Hoài lấy chìa khóa xe giả bộ muốn đập Hùng Đại Linh:
- Em còn lải nhải nữa thì đuổi em về đấy.
Hùng Đại Ny cười khanh khách, khoác lấy cánh tay của em mình, không để cô nói bậy nữa.
Đi vào phòng riêng, xung quanh đám người Chử Cường, Dương Hải Bằng, Chu Tri Bạch quả nhiên đều là những cô gái xinh đẹp ngồi cạnh. Dương Hải Bằng, Chu Tri Bạch là người từng trải, nhìn thấy chị em Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh cùng Thẩm Hoài đi vào, không có sự kinh ngạc gì, nhưng Chử Cường giống như kẻ trộm bị bắt được vậy, vội vàng đưa mông dịch sang bên cạnh, tạo khoảng cách với các cô gái xung quanh mình. Hùng Đại Linh khinh thường nói:
- Có cần thiết phải làm giống trộm như vậy không? Tôi và chị tôi cùng Thẩm Hoài qua đây mở mang tầm mắt, lại không phải là đại diện Tân Kỳ tới bắt anh.
- Tuy nói cây ngay không sợ chết đứng, nhưng tình ngay lý gian cũng không dễ gì giải thích được.
Chử Cường nghiêm mặt nói:
- Tôi ra ngoài uống rượu, là đã đặc biệt xin phép Tân Kỳ nhà chúng tôi. Cô bé này là người mà Chu tổng đặc biệt chọn cho Thẩm Hoài, tôi chỉ là thay mặt anh ấy xem trước thôi.
- Anh cũng có chút tiền đồ đấy chứ.
Thẩm Hoài đánh Chử Cường một đấm, nói:
- Có nước bẩn lại tạt lên đầu tôi sao?
- Thật là chọn cho anh mà, cái này tôi làm chứng.
Dương Hải Bằng ở bên cạnh bênh vực nói:
- Sợ anh đến muộn, cô gái đẹp này sẽ bị những người khách khác chọn mất, liền đặc biệt giúp anh để lại vài cô, cái này nếu anh không thích, còn có hai người dự bị nữa đấy.
- Ai mời khách vậy, sao lại khí khái như vậy?
Thẩm Hoài hỏi.
- Hôm nay là Chử nhị phú mời khách, chúng tôi cũng không khách sáo.
Dương Hải Bằng nói.
Thẩm Hoài thấy cô gái ngồi cạnh Chử Cường rất xinh đẹp, chỉ đơn giản mặc chiếc áo sơ mi bông trắng, vạt áo viền ren cùng chiếc quần jeans mài trắng, dáng vẻ chưa đến 20 tuổi, diện mạo xinh đẹp thuần khiết, ngồi ở đó nhìn không cao lắm, nhưng ngực to lưng thon mông tròn, cả người toát ra hơi thở của tuổi trẻ, trong hộp đêm cũng coi như là cô gái xinh đẹp hiếm thấy rồi.
Tuy nhiên, Thẩm Hoài tự biết thân phận nhạy cảm, sẽ không dây dưa mập mờ với những cô gái ở hộp đêm. Thừa dịp Chu Tri Bạch, Dương Hải Bằng chào hỏi Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh, ngồi xuống một bên, cũng không dùng đến dịch vụ hầu hạ trong phòng, bản thân rót một cốc bia đặt ở trước bàn.
Chu Tri Bạch ngồi xuống, nói với Thẩm Hoài:
- Dường như hai ngày nay ở Hà Phổ không được yên bình cho lắm.
- Ừ.
Thẩm Hoài kể lại đầu đuôi chuyện đêm hôm trước gặp đám người Thích Tĩnh Dao, Cao Dương, Cát Vĩnh Thu ở Am Đường cho Chu Tri Bạch nghe, nói:
- Những cái khác tôi lại không lo lắng, Trần Bảo Tề với Cao Dương có suy nghĩ muốn nắm lấy nhược điểm của tôi về chuyện ở xưởng đóng tàu, tôi có thể hiểu được, nhưng Thích Tĩnh Dao cùng đám người Cao Dương ở cùng với nhau lúc nửa đêm, tôi lo rằng đằng sau chuyện này, có thể còn ẩn chứa mưu đồ khác...
- Nên kinh tế trụ cột hiện nay ở Đông Hoa là sản xuất công nghiệp sắt thép. Mai Cương đang chiếm ưu thế, khả năng Tỉnh Cương, nhà máy thép Fuji trong thời gian ngắn muốn vượt qua Mai Cương về phân bố sản xuất công nghiệp là rất nhỏ.
Chu Tri Bạch phân tích nói:
- Hiện nay anh cùng Chủ tịch thành phố Hùng đề ra khái niệm Đông Hoa phải dốc sức phát triển sản nghiệp chế tạo trang bị công trình Hải Dương, hẳn là họ cũng biết rõ ưu thế của Đông Hoa có những cái gì, chưa chắc không muốn ra tay đoạt lấy cơ hội cũng không đoạt được bằng anh, kéo chân sau của anh cũng là chuyện tốt...
Tuy nhiên Chu Tri Bạch phân tích chủ yếu là xuất phát từ âm mưu luận, nhưng không phải không có lý, đêm hôm trước Thích Tĩnh Dao còn cùng với Cao Dương đuổi đến Hà Phổ, rõ ràng là có ý đồ tiếp cận với Tần Bính Khuê.
Hiện nay đề ra khái niệm sản xuất công nghiệp là một chuyện, quan trọng vẫn là muốn xem ai có thể bước đi bước đầu tiên trên con đường của mình.
Dưới cờ tập đoàn đầu tư cảng Bảo Hòa cũng có sản xuất công nghiệp đóng tàu, cùng với quận Tây Thành kí kết hiệp nghị phát triển tổng hợp cảng Tây Pha Áp, cũng đề cập đến vấn đề phát triển xưởng đóng tàu quy mô lớn trong khu công nghiệp cảng Tây Pha Áp.
Tuy nhiên liên quan đến tiến trình phê chuẩn của khu công nghiệp cảng Tây Pha Áp và thiết kế thăm dò quy hoạch xưởng đóng tàu quy mô lớn, xưởng đóng tàu đầu tư cảng Bảo Hòa nếu tiến vào giai đoạn thực thi, cần phải có sự trù bị trong một khoảng thời gian tương đối dài.
Còn Thẩm Hoài ở Tân Phổ, lấy việc thay đổi chế độ ở xưởng đóng tàu Chiêu Phổ làm bàn đạp, các bước thu hút các nhà đầu tư để nhanh chóng phát triển sản xuất công nghiệp đóng tàu cần phải nhanh hơn nữa.
Đám người Trần Bảo Tề nhận thấy độ khó để vượt qua Mai Cương trong lĩnh vực sản xuất công nghiệp sắt thép rất lớn, muốn kéo chân sau ở bên này, cướp cơ hội phát triển sản xuất công nghiệp đóng tàu, quả thực có tính khả năng rất lớn.
Dương Hải Bằng qua đó nói:
- Trước đây Thị Cương cùng xưởng đóng tàu Chiêu Phổ cũng có qua lại về nghiệp vụ, tính bướng bỉnh của Tần Bính Khuê bên này cũng rất nổi tiếng, nhưng uy tín ở xưởng đóng tàu cũng cao. Tôi bắt đầu cũng có chút lo lắng nếu anh cưỡng ép điều anh ta đi, có khả năng sẽ có mâu thuẫn gay gắt. Tôi cũng không ngờ anh lôi anh ta và Từ Phúc Lâm đi. Danh tiếng của Từ Phúc Lâm ở Hà Phổ không tốt, tướng ăn của anh ta quá khó coi, ai mà tạo mối quan hệ với anh ta, danh tiếng cũng bị giảm đi một nửa. Chiêu này của anh thật sự lợi hại. Tính bưởng bỉnh của Tần Bính Khuê hiện nay chắc là khổ không nói nên lời rồi...
Mặc dù Thẩm Hoài không nói rõ với người khác, tuy rằng từ góc độ cá nhân hắn cũng tôn trọng cán bộ có thể giữ vững nguyên tắc như Tần Bính Khuê, nhưng tư tưởng cứng nhắc hóa của Tần Bính Khuê lúc này đã không còn phù hợp với sự phát triển của xưởng đóng tàu, hơn nữa Tần Bính Khuê vì cản trở thay đổi chế độ, tình nguyện đưa quan chức nhà họ Trần làm vũ khí sử dụng. Thẩm Hoài cũng không kìm được việc dùng thủ đoạn, khiến nhà họ Trần đem tiếng xấu đổ lên đầu Tần Bính Khuê.