Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 560 - Chương 558: Nhập Học Ở Trường Đảng.

Chưa xác định
Chương 558: Nhập học ở trường Đảng.

Thẩm Hoài đồng ý việc Vương Vệ Thành thống kê tình hình những công nhân viên chức cấp huyện không được phân phà ở, Vương Vệ Thành quay về bàn bạc với Đỗ Kiến, rồi quay lại báo cáo với Thẩm Hoài: - Có nhất thiết là bây giờ thông báo cho mọi người biết về thông tin này không ạ, nếu như trong vòng 2, 3 tháng có thể làm xong phương án thì là tốt nhất.

Thẩm Hoài hiểu ý của Đỗ Kiến, nói: - Huyện không thể một lần đầu tư 20, 30 triệu để giải quyết vấn đề nhà ở cho công nhân viên chức được, nhưng có thể có được 300, 400 căn hộ nếu chia làm hai đợt, điều này có lẽ không khó khăn gì. Nếu như các anh có thể nắm chắc trong vòng 2 tháng có thể hoàn thành công việc thì có thể thông báo ngay việc này với mọi người. Về phương án cụ thể và tiêu chuẩn để phân chia nhà ở, các anh phải làm trước, sau đó tôi sẽ điều chỉnh lại sau. Vì dù sao đi nữa thì việc này vẫn chưa nằm trong phạm vi quản lí của tôi.

Kế hoạch của Huyện là trước cuối năm nay phải giải quyết được vấn đề nhà ở cho công nhân viên chức, quy mô lớn, có thể phải đầu tư để xây dựng 300, 400 căn hộ.

Hơn nữa việc sắp xếp tiêu chuẩn nhà ở không giống như trước nữa, được ở trong những căn hộ chung cư, ở trong khu trọ tập thể được sắp xếp theo cấp bậc, mà kế hoạch lần này sẽ làm đến nơi đến chốn, toàn bộ công nhân viên chức sẽ được sắp xếp vào chung cư ở gần thành Cảng Tân.

Tin tức sắp xếp chỗ ở cho công nhân viên chức nhanh chóng được lan truyền, cả Huyện xôn xao cả lên.

Với những cán bộ các ban ngành đã lên lãnh đạo thì vấn đề nhà ở không có gì phải gấp gáp cả, nhưng đối với những người mới tham gia công việc hoặc những công nhân viên chức cấp cơ sở thì vấn đề nhà ở lại là một vấn đề lớn, có khi còn khó khăn hơn cả những người dân bình thường trong việc tìm kiếm nhà ở.

Công nhân viên chức huyện Hà Phổ bao gồm các giáo viên trong ngành giáo dục, chính quyền Huyện phải chịu trách nhiệm về phúc lợi, lương cho gần vạn người, cứ cho là Huyện không chi tiền vào việc gì khác, đều để tiền phát lương và phúc lợi cho công nhân viên chức thì thu nhập bình quân của mỗi người cũng chỉ có hơn một vạn nhân dân tệ, mà trên thực tế tì thu nhập bình quân một năm của họ chỉ có khoảng 4000 nhân dân tệ.

Về vấn đề giải quyết nhà ở cho công nhân viên chức, Huyện Hà Phổ từ trước tới nay vẫn là làm chưa đến nơi. Không có một đơn vị nào có thể đầu tư tiền để xây dựng 2 tòa nhà chung cư, thường là phải xin đầu tư từ nhiều cơ quan khác nhau. Ví dụ như thị trấn Thành Quan để xây dựng 2 khu chung cư cho công nhân viên chức, Huyện phải đầu tư 3/10 đến 4/10, các cơ quan khác cho thêm kinh phí, việc như thế này đã thành lệ thường.

Một lúc có thể đầu tư xây dựng được 200, 300 căn hộ thật làm người ta phiền não.

Nếu đầu tư được 200, 300 căn hộ, có lẽ cũng không giải quyết được vấn đề nhà ở, hơn nữa những căn nhà tốt lại dành cho lãnh đạo, các vị quyền cao chức trọng lại được sắp xếp các phòng tốt trước.

Có những người 3, 4 năm chuyển nhà một lần, nhiều lãnh đạo thấy quá phiền phức, nên sau khi chuyển nhà, các đồ đạc trong nhà cũng không bày hết ra, đợi đến lần chuyển nhà lần sau khỏi phải thu dọn lại đồ đạc, cứ thế đem đến nơi ở mới.

Kế hoạch lần này của huyện là phá bỏ thông lệ cũ, thực hiện tốt, thực hiện nhanh, giải quyết vấn đề nhà ở cho công nhân viên chức.

Mặc dù tin tức mới chỉ được công bố, phương án cụ thể thực hiện như thế nào vẫn chưa được đưa ra, nhiều người cảm thấy lo lắng. Nếu như không thể thực hiện đúng theo kế hoạch thì có thể có được 200 căn hộ, cho dù là vẫn theo quy tắc phân phòng ở lúc trước, phòng ở chất lượng tốt cho lãnh đạo ở thì cũng vẫn có 200 căn phòng cũ được bỏ ra, như vậy cũng đã giải quyết phần nào vấn đề nhà ở của công nhân viên chức rồi. Như thế cũng đã đủ làm lòng người phấn khởi. Nếu như dự án thành công thì khác gì bảo Cát Vĩnh Thu biến sớm.

Cát Vĩnh Thu tức giận đến hộc máu.

Thẩm Hoài đến trường Đảng tỉnh ủy để bổ túc 3 tháng, tin tức sắp xếp phòng ở cho công nhân viên chức đã được truyền đi, dù cho Cát Vĩnh Thu có thúc đẩy việc này hay không thì nhỡ ra nếu như có ảnh hưởng gì không tốt thì Thẩm Hoài sẽ đổ lên đầu Cát Vĩnh Thu, nói là Cát Vĩnh Thu chưa làm hết chức trách. Thẩm Hoài lại không phải chịu trách nhiệm trực tiếp vì vấn đề phòng ở cho nhân viên, nhưng nếu kế hoạch này thành công thì mọi người sẽ lại chỉ biết đến công lao của Thẩm Hoài, chẳng ai nghĩ là việc này Cát Vĩnh Thu có thể làm được cả.

Thẩm Hoài sẽ không giải quyết những tranh chấp nổi lên do vấn đề nhà ở cho công nhân viên chức. Hắn vẫn sẽ theo kế hoạch ban đầu khi được điều đến đây, đó là chiều ngày mồng 9 đến trường đảng Tỉnh Ủy để báo danh.

Mặc dù cán bộ cấp Huyện xét trong phạm vi Huyện là rất ít, nhưng nếu tính theo phạm vi toàn tỉnh thì không được một vạn người cũng được 8000 người. Những cán bộ này sau khi thăng chức sẽ phải đến trường Đảng của Tỉnh để học mà trong trường tỉnh thì cho dù là những công nhân viên chức nhỏ nhất cũng không coi họ ra gì.

Thiệu Chinh lái xe đưa Thẩm Hoài đi, Vương Vệ Thành cũng đi cùng với Thẩm Hoài đến trường Đảng để báo danh nhập học. Nhưng nếu như không có giấy thông hành của trường Đảng thì không được vào trường, những xe con đưa cán bộ đến đây vào học đều không được đậu xe vào khuôn viên trường. Thẩm Hoài đành bảo Thiệu Trưng, Vương Vệ Thành ở trong xe đợi hắn, để hắn vào trường báo danh trước.

Điền Gia Canh kiêm luôn chức hiệu trưởng trường Đảng, rất nghiêm khắc trong việc kỉ luật của trường, tất cả những người đến học đều phải ở trong kí túc xá chung, ngay cả việc nghỉ phép cũng phải tuân thủ theo quy định nghiêm ngặt.

Việc này làm cho rất nhiều cán bộ thấy không quen nhưng đây là địa bàn của Điền Gia Canh, làm sao có thể làm càn được. Chẳng lẽ lại không cần cái mũ quan trên đầu mình nữa chắc?

Các công nhân viên chức ở trường Đảng cũng có vẻ bảo thủ, không có sự nhạy cảm của những người trong chốn quan trường thực sự, không quan tâm gì đến kinh tế của toàn tỉnh cả.

Khi Thẩm Hoài đến phòng giáo vụ để làm thủ tục nhập học, nhân viên giáo vụ ngạc nhiên khi thấy Thẩm Hoài trẻ thế, nhưng đối với sự thay đổi lớn mà huyện Hà Phổ gần đây lại chẳng có phản ứng hay hứng thú gì cả.

Thẩm Hoài sẽ không cảm thấy lạc lỏng vì mình không được coi trọng nhưng lại thấy ngạc nhiên trước sự lạc hâu của trường Đảng, những thứ dạy cho học viên chủ yếu chú trọng về hình thức.

Một cơ cấu trường đảng không phát triển như thế, thêm vào đó là những quy định do Điền Gia Canh đặt ra, càng làm cho trường Đảng thêm lạc hậu. Không phải nói là cải cách là có thể cải cách được ngay.

Thẩm Hoài sau khi đến báo danh ở phòng giáo vụ, làm xong xuôi đâu đấy thủ tục thì một thanh niên họ Ngũ dẫn Thẩm Hoài đến chỗ ở kí túc xá.

Thiệu Trưng, Vương Vệ Thành giúp Thẩm Hoài đem đồ đến kí túc.

4 người một phòng trong kí túc xá, một nhà vệ sinh, tốt hơn nhiều so với kí túc xá sinh viên đại học nhưng cũng có những cái bất tiện.

Ba người cùng phòng với Thẩm Hoài không thấy mặt mũi đâu, mặc dù là cán bộ cấp huyện thì khi đến Từ Thành cũng phải đi chào hỏi trước đã. Làm gì có ai làm xong thủ tục lại ngoan ngoãn ở trong kí túc xá bao giờ. Thông thường là đi tiếp khách, chào hỏi, gặp gỡ bạn bè xong, trước khi kí túc đóng cổng về tới nơi là được.

Trên cửa chính của phòng có dán danh sách những người ở phòng đó, nhưng lại không hề ghi chức danh là gì, nhìn vào tên danh sách Thẩm Hoài không biết ai vào ai cả.

Vương Vệ Thành và Thiệu Chinh đang giúp Thẩm Hoài sắp xếp lại hành lý và giường chiếu, Thẩm Hoài đưa điếu thuốc cho gã thanh niên họ Ngũ ban nãy dẫn Thẩm Hoài vào kí túc xá

- Thầy giáo Ngũ, hút điếu thuốc.

- Cám ơn. Tiểu Ngũ cầm lấy điếu thuốc Thẩm Hoài đưa cho rồi ghé vào bật lửa của Thẩm Hoài để lấy lửa, xong xuôi đâu đấy mới nói: - Nếu anh có việc gì cần cứ gọi tôi, gọi tôi Tiểu Ngũ được rồi, tôi còn kém anh 2 tuổi kìa. Mà này, trong kí túc xá hút thuốc thì được chứ ra ngoài kí túc phải cẩn thận chút nhé, trong trường ta có vài người nghiêm khắc, quy củ lắm đấy….

Theo quy tắc thì trong kí túc xá cấm hút thuốc.

Nhưng khác với kí túc xá sinh viên, đến đây học là những cán bộ Huyện, mà cán bộ Huyện thì có mấy người không nghiện thuốc chứ. Tiểu Ngũ cũng là người dễ nói chuyện, hòa đồng, nên không gây khó dễ gì cho những cán bộ Huyện mới đến này cả.

Đương nhiên, trường Đảng này được sự bảo hộ của Bí thư Tỉnh ủy, nào có ai dám phạm quy, không ai không đâu lại ăn no lửng mỡ, chỉ có tên Tiểu Ngũ này là tính cách hòa hợp một chút.

Nói đi thì phải nói lại, những cán bộ cấp Huyện này cũng là người biết suy nghĩ, đến trường này, họ cũng không cố tình lấy lòng cán bộ nhân viên trong trường, cũng không muốn móc nối quan hệ gì, nên tốt nhất là làm tốt công việc của mình, giữ khoảng cách vừa phải là tốt nhất.

Tuy nhiên, Tiểu Ngũ vẫn thấy rất ngạc nhiên trước sự trẻ trung của Thẩm Hoài.

Các cán bộ cấp Huyện lần này tham gia lớp học bồi dưỡng chủ yếu với mục đích bồi dưỡng những nhân tài trẻ.

Trên chốn quan trường, chỉ cần không quá 50 tuổi, mặt dày một chút là có thể được xếp vào hàng ngũ cán bộ trẻ.

Đến lớp học bồi dưỡng lần này có 50 người, cũng có vài người chưa đến 30 tuổi, đều là những người có thân thế. Nói thẳng ra, nếu như không có gia cảnh, ô dù thì làm gì có chuyện trước 40 tuổi làm lên được chức vụ ở Huyện. Nhưng như Thẩm Hoài, chưa đến 30 tuổi, lại còn kiêm cả chức ủy viên Thành ủy thì chắc không tìm được người thứ hai trong những cán bộ Huyện đến đây.

Một thành phố cấp 3, cán bộ cấp Huyện có khoảng 300, 400 người hoặc hơn thế nữa, nhưng để leo lên cái nghế cán bộ cấp huyện kiêm ủy viên Thành ủy như Thẩm Hoài thì không vượt quá 4, 50 người.

Được xếp vào hàng ngũ ủy viên Thành ủy thì thế lực đúng là không vừa rồi.

Thẩm Hoài được thêm vào do Thành ủy Đông Hoa tiến cử, bên trường Đảng Tỉnh ủy, với những công nhân viên chức cỏn con như Tiểu Ngũ chưa được xem tư liệu chi tiết về Thẩm Hoài.

- Hôm nay, sau khi báo danh xong, anh có thể không ở kí túc xá cũng được, nhưng từ ngày mai trở đi thì việc quản lí sẽ nghiêm ngặt hơn đấy… Tiểu Ngũ nhắc Thẩm Hoài thêm một câu rồi nhìn quanh, thấy không còn việc gì nữa bèn xin phép ra về.

Nghe thấy lời nhắc nhở của Tiểu Ngũ, Thẩm Hoài vừa cười vừa tiễn Tiểu Ngũ ra về, đóng cửa lại, đưa thuốc lá cho Thiệu Trinh, Trương Thác, Vương Vệ Thành, cười nói: - Phải chịu khó chịu khổ thêm một thời gian nữa, những ngày tháng tốt đẹp sẽ đến ngay thôi, tôi đưa thuốc lá cho các anh, phải quyết tâm cai thuốc lá trong vòng 3 tháng thôi.

Bọn Thiệu Trưng cũng không khách sáo gì, đem luôn thuốc lá của Thẩm Hoài về.

Huyện Hà Phổ ở Từ Thành có phòng ban lo liệu việc điều động người, hôm nay Thẩm Hoài qua, vẫn chưa thông báo được kịp thời, nên định vài hôm nữa liên hệ với phòng ban, để nếu có công việc gì còn tiện liên hệ, không cần Thiệu Trinh và Vương Vệ Thành túc trực ở Từ Thành nữa.

Thấy công việc cũng sắp xếp tương đối ổn thỏa rồi, Thẩm Hoài bảo Vương Vệ Thành và Thiệu Chinh ra về.

Bình Luận (0)
Comment