Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 569 - Chương 566: Bạn Học Trường Đảng (3)

Chưa xác định
Chương 566: Bạn học trường Đảng (3)

Thẩm Hoài cùng Trần Đan tiễn Diêu Vinh Hoa, Trương Lực Thăng rời khỏi Di Viên, đi vào đại sảnh.

Lúc này có ba đứa bé đuổi theo vào, đẩy cánh cổng lớn của hội sảnh Đông Yến.

Nhìn qua khe cửa, Thẩm Hoài nhìn thấy Tần Đại Vỹ đang ngồi cùng bàn với nhóm phụ nữ, đang vô vị sờ vào chiếc bật lửa trong tay, dường như muốn hút thuốc, lại e dè bên cạnh toàn là phụ nữ trẻ con.

- Bạn của anh, trông như không được chào đón cho lắm nhỉ? Trần Đan kéo vai của Thẩm Hoài, nhìn thấy tình hình trong sảnh, nhỏ tiếng nói.

Phó chủ nhiệm Hoàng Đồng thành phố Từ Thành vô cùng hiển hách, cũng không thể xem một cán bộ của cơ quan trực thuộc không ra gì, trừ khi là cố tình lạnh nhạt, không thì Tần Đại Vỹ cũng không bị đưa đến ngồi chung bàn với phụ nữ trẻ con.

Phùng Chi Sơ cùng với Tần Đại Vỹ là bạn học cùng trường Đảng, không ngờ trong buổi tiệc cũng chia ra ngồi, đằng sau chuyện này ắt hẳn có một câu chuyện mà người ngoài không biết.

Nghĩ đến đây, Thẩm Hoài cười, xem ra giữa Tần Đại Vỹ và Phùng Chi Sơ, hắn chỉ được nắm giữ một người.

************* Hoàng Đồng là loại người không thích ai, thì sẽ biểu lộ rõ trên gương mặt; tuy cả người không tự nhiên, Tần Đại Vỹ không thể không ngồi chung với những thân thích khác, chịu đựng không khí trong buổi tiệc. Nếu ghẻ lạnh như vậy cũng chịu không được, vậy sự khúm núm đối với Hoàng gia trước đó, chẳng phải đều là kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư?

Chỉ là lúc ngẩng đầu nhìn thấy Thẩm Hoài, Tần Đại Vỹ chỉ muốn tìm cái lỗ để mà chui xuống.

Sau khi hơi hoảng loạn, Tần Đại Vỹ cũng hồi phục bình tĩnh, vô tình và ấu trĩ che giấu vẻ đáng thương lúc này, nhìn thấy Thẩm Hoài cười hướng về mình, y liền kéo vợ rời khỏi bàn đi qua chào hỏi: - Trùng hợp vậy, Bí thư Thẩm cũng đến Thượng Khê Viên dùng cơm sao? Đây là Từ Lệ vợ của tôi... Giới thiệu người vợ cho Thẩm Hoài quen biết.

Từ Lệ nhìn qua Ủy viên Thành ủy thành phố Hoa Đông, Phó bí thư huyện Hạ Phổ Thẩm Hoài sắp xếp cho xe tiễn chồng về nhà chiều nay, , chồng nói Thẩm Hoài rất trẻ, cô ta cũng không có gì đặc biệt quan tâm

Cha của Từ Lệ tuy đã miễn chức, nhưng từ nhỏ cô ta đã một mình trưởng thành, rất nhiều người làm hành chính, ba mươi tuổi đã là cán bộ trưởng phòng, do đó cô ta đối với tuổi tác của cán bộ trẻ tuổi tương đối nhạy cảm.

Tuy nhiên lúc này nhìn thấy con người thật của Thẩm Hoài, Từ Lệ vẫn không kiềm chế liền cảm thán: Thật sự quá trẻ.

Thẩm Hoài nhìn thấy vợ của Tần Đại Vỹ là một người phụ nữ dịu dàng, cười nắm tay cô ta, nói với Tần Đại Vỹ: - Ồ, Thượng Khê Viên là tiệm của một người bạn mở, tôi cũng thỉnh thoảng qua đây ăn chực...

- Sau này còn phải nhờ Trưởng phòng Tần chiếu cố nhiều... Đôi tay Trần Đan đưa danh thiếp cho Tần Đại Vỹ.

Tần Đại Vỹ nhận lấy danh thiếp, ánh mắt hơi kinh ngạc: - Trần Đan - Tổng giám đốc công ty quản lý ẩm thực Thượng Khê Viên.

Tuy trước mặt là một người quá xinh đẹp, đứng cách xa Thẩm Hoài, nhưng lúc y nhìn phía ngoài đại sảnh, cô ta và Thẩm Hoài là đứng chung với nhau. Đối với điều này Tần Đại Vỹ cũng không thấy kỳ lạ, trong lòng nghĩ người phụ nữ trước mắt cũng khoảng hai mươi lăm hai sáu tuổi, với danh nghĩa có thể sở hữu một nhà hàng cao cấp hoa lệ, không có hoàn cảnh nào là không thể.

Trông thấy Tần Đại Vỹ dường như bị lạnh nhạt trong buổi tiệc, Thẩm Hoài cũng không muốn vào sảnh để trò chuyện, khiến Tần Đại Vỹ khó xử.

Góc tây bắc trong sảnh có quầy trà, Thẩm Hoài chỉ về phía đó, nói với Tần Đại Vỹ: - Một tí tôi sẽ quay lại trường Đảng, hôm nay anh có qua đó?

- Có, dự định ăn cơm xong sẽ qua đó. Tần Đại Vỹ cũng không muốn ngượng ngùng ngồi vào bàn tiệc, đứa con cũng có mẹ vợ chăm sóc, cùng với vợ đi chung với Thẩm Hoài ngồi vào quầy trà trò chuyện... Phùng Chi Sơ nhìn thấy Tần Đại Vỹ rời khỏi bàn, vừa đúng có người đẩy cánh cửa đại sảnh, khiến y trông thấy Tần Đại Vỹ và vợ đang rời khỏi, y lớn tiếng chào hỏi: - Trưởng phòng Tần, sao sớm như vậy anh muốn về à? Anh còn chưa kính rượu cho Chủ nhiệm Hoàng, Bí thư Trần nữa...

Đơn giản là Phùng Chi Sơ muốn khiến Tần Đại Vỹ khó xử, giọng nói vừa to vừa trong, Tần Đại Vỹ muốn giả vờ không nghe cũng không được, da đầu muốn nổ tung, nhưng lại không thể không dừng bước, chỉ sợ nếu bỏ đi như vậy, sẽ khiến Hoàng Đồng ghi hận.

Thẩm Hoài quay lưng lại, nhìn về phía bên trong bữa tiệc.

Phùng Chi Sơ nhìn thấy gương mặt của Thẩm Hoài, cũng rất sửng sốt.

Giọng lớn tiếng của Phùng Chi Sơ, khiến ánh mắt của mọi người dồn hết về phía cửa lớn đại sảnh.

- Họ là ai thế? Hoàng Đồng nhìn thấy hai gương mặt Thẩm Hoài, Trần Đan, không giống như vị khách trong tối nay, trông thấy Tần Đại Vỹ đứng chung với họ, nghi ngờ hỏi con gái.

- Bạn của Đại Vỹ à?

Hoàng Hồng Hà sao có thể nhận ra Thẩm Hoài và Trần Đan.

Phùng Chi Sơ không biết Thẩm Hoài có bước vào chào hỏi không, e sợ một khi hắn bước vào chào hỏi thì càng khó xử hơn, chỉ biết cắn răng nói: - Một người bạn học trong trường Đảng, cùng con và Đại Vỹ chung một ký túc xá, không ngờ hắn cũng dùng cơm ở đây...

Từ Thành tuy là thành phố tỉnh, nhưng nền kinh tế phát triển cũng vậy, nhà hàng cao cấp thật sự cũng chỉ có vài cái, cơ hội gặp nhau vẫn rất lớn, điều này không đáng ngạc nhiên.

Lúc nãy Phùng Chi Sơ cũng có nói đến cán bộ trong huyện, đa số vị khách trong bàn này đều trong thể chế, đều từng trải qua một hoặc nhiều lần tu dưỡng tại trường Đảng, biết được bước đầu của nhóm cán bộ Huyện, xem vẻ mặt của Thẩm Hoài, cũng âm thầm cảm thấy quá trẻ.

Phùng Chi Sơ do dự nên đợi Thẩm Hoài bước vào, hay để mình chủ động đi ra chào hỏi.

Chưa đợi y hành động, người ngồi cạnh Hoàng Đồng là Bí thư Đảng tập đoàn Lộ Kiều - Trương Đại Niên liền đẩy bàn ra đứng lên, lại không xác định hỏi Phùng Chi Sơ một câu: - Trưởng phòng Phùng, hắn là Thẩm Hoài?

Anh ta trước đây cũng chỉ gặp được Thẩm Hoài hai lần, nhưng không sâu, khoảng cách hơi xa, nhìn gương mặt hơi quen thuộc, nhưng không xác nhận đó là Thẩm Hoài, thấy Phùng Chi Sơ gật đầu, bèn nhẹ giọng nói với Hoàng Đồng: - Là một người quen mà tôi quen biết, tôi qua đó chào hỏi một tiếng... Bèn rời khỏi bàn qua đó chào hỏi.

Nhất thời Hoàng Đồng chưa kịp phản ứng, không nghĩ ra tên Thẩm Hoài là thần thánh chui từ đâu ra, khiến cho Trương Đại Niên chủ động qua đó chào hỏi.

Trương Đại Niên là Bí thư Đảng của tập đoàn Lộ Kiều, chỉ là Phó giám đốc, còn thua cả Hoàng Đồng. Chẳng qua, Hoàng Đồng đã lui về tuyến sau, là quá khứ hôm qua, dù là chức vụ Phó Chủ nhiệm Chủ tịch cũng không thể làm thêm vài năm, nhưng quyền thế cũng không thể sánh bằng với quyền thế hiện tại của Trương Đại Niên.

Trương Đại Niên mới hơn bốn mươi, thực sự thuộc phái trẻ, tương lai tiền đồ không giới hạn, không thể cho đời trước xem nhẹ.

Càng quan trọng hơn, Trương Đại Niên lại là cấp trên của con gái Hoàng Hồng Hà, tương lai phát trển của Hồng Hà đều nằm trong tay của Trương Đại Niên, khiến Hoàng Đồng không thể nào sơ sài đối xử với Trương Đại Niên; cũng khiến y không dám xem thường người mà Trương Đại Niên đang tới chào hỏi được gọi là “người quen”.

Hoàng Đồng kéo con gái Hoàng Hồng Hà một cái, nhắc cô ta cùng đi chung.

Trong tình huống này, Phùng Chi Sơ cũng chỉ biết chịu đựng, cùng nhau bước tới.

Mọi người trong buổi tiệc nhìn thấy cha con Hoàng Đồng, Trương Đại Niên cùng bước ra ngoài chào hỏi người thanh niên đứng ngoài sảnh, ánh nhìn thì lại chú ý đến người phụ nữ xinh đẹp đang đứng bên cạnh hắn, không biết đôi thanh niên nam nữ là thần thánh nào, cần đến Hoàng Đồng bước đến chào hỏi.

Thẩm Hoài bất động nhìn Trương Đại Niên, Hoàng Đồng, Phùng Chi Sơ bước tới, hắn mặc kệ Hoàng Đồng, bắt tay với Trương Đại Niên, nói: - Bí thư Trương cùng với Chi Sơ cũng dùng cơm ở đây à? Cách nói trông giống không quen biết Phùng Chi Sơ, còn nhiệt tình đưa tay trái sang bắt tay với y.

- Hôm nay là sinh nhật lần thứ bốn mươi của con gái của Phó Chủ nhiệm hội đồng nhân dân thành phố Từ Thành - Hoàng Đồng, tôi cũng qua đây cho vui. Trương Đại Niên giới thiệu cha con Hoàng Đồng, lại sợ Hoàng Đồng không hiểu tính cách của Thẩm Hoài, nói: - Bí thư Điền nói sẽ phát triển nền kinh tế của tỉnh Hoài Hải, khu khai thác kinh tế Tân Phổ là đầu cầu quan trọng trong tương lai ba tới năm năm của toàn tỉnh, Bí thư Thẩm là Phó Bí thư huyện ủy huyện Hạ Phổ, đồng thời là người đứng đầu khu khai thác Tân Phổ. Dù là chủ tịch Tỉnh Triệu, hay là Bí thư Điền, nhắc đến điểm nóng phát triển nền kinh tế trong tỉnh, đều không thể rời khỏi Tân Phổ, rời bỏ Bí thư Thẩm. Thẩm Hoài, đồng thời là nhân vật trung tâm mà tập đoàn Lộ Kiều chúng ta đang muốn tấn công vào thành phố Hoa Đông...

- Bí thư Trương muốn đưa tôi lên tận trời cao rồi... Thẩm Hoài mỉm cười nắm tay Hoàng Đồng.

Nghe Trương Đại Niên giới thiệu nhiều như vậy, Hoàng Đồng đương nhiên biết người thanh niên không mấy bắt mắt đứng trước mặt, không ngờ là người ép Đàm Khải Bình rời khỏi Hoa Đông, bắt tay làm quen, không kiềm chế nhìn vài lượt.

Thẩm Hoài lại hàn huyên với Trương Đại Niên: - Hôm nay tôi dùng cơm với Diêu Vinh Hoa của ngân hàng Nghiệp Tín, vừa tiễn Chủ tịch Diêu, không biết Bí thư Trương dùng cơm ở đây...

Nghe Thẩm Hoài nói bên hắn đã tiệc xong tiễn người, Trương Đại Niên bèn chủ động mời: - Không thì, đến phía chỗ chúng tôi uống thêm vài ly?

Hoàng Hồng Hà có người cha là Phó chủ tịch thành phố, từ nhỏ đã có tầm nhìn rất cao, nhưng tầm nhìn của cô ta để phân biệt đối tượng.

Trương Đại Niên trong cuộc họp xây dựng toàn tỉnh, cho Bí thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh đưa ra phê bình, áp lực này thật sự rất ghê sợ. Dù sau khi Điền Gia Canh rời khỏi tỉnh Hoài Hải, sau này Trương Đại Niên sẽ được lên chức, cũng sẽ cho đối phương cạnh tranh một câu nói nhẹ nhàng “Tiền Bí thư tỉnh ủy không mấy xem trọng y” liền bị đánh bại.

Tập đoàn Lộ Kiều là doanh nghiệp đầu rồng có sản nghiệp cơ bản trong toàn tỉnh, những năm này thành tích có chút rơi xuống, cũng không trách được Điền Gia Canh luôn nghiêm khắc cũng bị phê bình.

Hiện tại toàn tỉnh đang khơi dậy xây dựng lớn, gần một phần ba đều tập trung tại thành phố Hoa Đông.

Nền tảng cầu đường của thành phố Hoa Đông, đã đạt đến tốc độ nhanh chóng mười ngày ba kilômét, thậm chí đã vượt qua tốc độ xây dựng của thành phố Từ Thành.

Tập đoàn Lộ Kiều phải đưa ra một số thành tích để thay đổi ấn tượng với Bí thư Tỉnh ủy, nhất định phải vào thị trường của thành phố Đông Hoa lấy được một công trình nhất định.

Tập đoàn Lộ Kiều tuy thuộc Phó trưởng phòng Quốc Doanh, nhưng muốn đánh vào thị trường xây dựng Đông Hoa, Thẩm Hoài tuyệt đối là đối tượng mà họ phải xu nịnh mà không được đắc tội; đây cũng chính là khó khăn mà tập đoàn gặp phải vào kỳ trước, nên mới nhận được tình báo cụ thể này.

Hoàng Hồng Hà là cán bộ tầng trung của tập đoàn Lộ Kiều, cũng biết được mối quan hệ bên trong. Cô ta có tầm nhìn cao, cũng biết đã quá xem thường tên Thẩm Hoài trước mắt, có lẽ Thẩm Hoài cũng không làm gì cô ta, nhưng Trương Đại Niên ắt hẳn sẽ thấy không vui trong lòng.

Trương Đại Niên chủ đồng mời Thẩm Hoài họ đến uống rượu, Hoàng Hồng Hà có ngốc cũng biết phải đi chung.

Hoàng Đồng cũng nhiệt tình mời: - Bí thư Thẩm, qua đây uống hai ly rượu...

- Hôm nay tôi uống hơi quá rồi, không phiền mọi người uống rượu nữa. Thẩm Hoài từ chối, lại nói với Tần Đại Vỹ: - Đại Vỹ, anh ăn cơm xong thì gọi điện cho tôi, chúng ta cùng về trường Đảng, tôi không phiền mọi người uống rượu nữa... Trông giống như không muốn làm phiền họ, hàn huyên đơn giản, rồi cùng Trần Đan rời khỏi.

Nhất thời Hoàng Hồng Hà cũng không đoán được quan hệ giữa Tần Đại Vỹ và Thẩm Hoài.

Dựa theo hôm nay mới chính là ngày trường Đảng chính thức khai giảng lớp cán bộ trong huyện, thời gian Tần Đại Vỹ và Thẩm Hoài tiếp xúc không nhiều, nhưng Thẩm Hoài hẹn gặp Tần Đại Vỹ cùng quay về trường Đảng sau bữa tiệc, mà sau khi hàn huyên với Phùng Chi Sơ tỏ vẻ hơi lạnh nhạt, khác biệt trong này, Hoàng Hồng Hà vẫn có thể cảm nhận được... nhìn Thẩm Hoài rời khỏi, ánh mắt nhìn về đại sảnh buổi tiệc, Hoàng Hồng Hà liền sửng sốt, chỗ Thẩm Hoài nhìn, chính là vị trí mà tối nay họ sắp xếp cho Tần Đại Vỹ ngồi, rõ ràng Thẩm Hoài không muốn vì chuyện này khiến Tần Đại Vỹ ngại ngùng, mới từ chối uống hai ly.

Nghĩ đến đây, Hoàng Hồng Hà cũng hơi ngượng ngùng, có chút dè dặt, không biết nên xử lý thế nào mới đúng.

Kéo người vào yến tiệc cũng phải xem trường hợp nào, Thẩm Hoài kiên trì rời khỏi, người khác cũng không tiện ngăn lại, cũng không thể nói Thẩm Hoài thất lễ.

Sau khi quay lại buổi tiệc, Trương Đại Niên lại như cố tình nói rõ, nói với Hoàng Đồng: - Cái tên Thẩm Hoài không chỉ là trọng điểm mà Lộ Kiều cần nắm lấy trong thành phố Đông Hoa, hơn nữa lai lịch cũng không đơn giản. Hôm nay thời cơ không được tốt, sau này tôi cần nhờ Hồng Hà sắp xếp để gặp hắn. Liếc nhìn Tần Đại Vỹ đang ngồi phía xa.

Trương Đại Niên tuy không trực tiếp chỉ ra, vẻ mặt của Hoàng Đồng cũng đỏ ửng.

Bình Luận (0)
Comment