Thẩm Hoài dùng lời nói kíchh thích Đới Nghị và Cao Tiểu Hổ, quay sang liếc nhìn Từ Vy ngồi bên cạnh, nhìn cô ấy từ đầu đến chân vài cái, hỏi:
- Tổng giám đốc Từ không khỏe à, thân thể cứng đơ vậy?
Thẩm Hoài ép ngồi giữa cô ta và Thích Tĩnh Dao, trong lòng Từ Vy thấy thoải mái mới lạ, cô ta miễn cưỡng cười, nói:
- Bí thư Thẩm cũng rất quan tâm người khác nhỉ, tuy nhiên anh trong số những học viên trường Đảng, anh cứ cố ngồi giữa bên cạnh tôi và Trưởng ban Thích, không sợ thất lễ sao?
- Sao được chứ?
Thẩm Hoài cười ha hả, chỉ vào Thiệu Chí Sơ bọn họ, nói:
- Thời gian này tôi luôn đi chung với họ, với Tổng giám đốc Từ thì chỉ gặp qua lần thứ hai, không thân thiết một chút, mới gọi là thất lễ. Hơn nữa, tôi và Trưởng ban Thích là bạn học với nhau, ngồi giữa hai người, xem như đều có thể chăm sóc cho hai bên...
Nghe những lời không biết sĩ diện của Thẩm Hoài, Từ Vy hận đến nỗi muốn đưa tay tát một bạt tay vào hắn.
Những người bên cạnh liền hùa vào trách Thẩm Hoài trọng sắc khinh bạn, chỉ biết lấy lòng người đẹp, Từ Vy càng tức giận hơn, nghĩ đến tên này có liên quan đến con gái Khấu Huyên, còn trơ mặt ve vãn mình, càng hận đến nỗi muốn lập tức đứng lên bỏ đi, nhưng lại không thể không lo đại cục, trong lòng đồng thời cũng kỳ lạ: Thẩm Hoài trông thấy con Đới Lạc Sinh và con Cao Thiên Hà trong phòng, sao lại có vẻ không có gì?
Họ Tống có ghê gớm mấy, cũng không có cách để tranh giành với Hồ Tri Thành đằng sau của Triệu Thu Hoa chứ? Sức ảnh hưởng của Mai Cương tại Hoa Đông sâu đậm đến mấy, cũng không thể xem thường thế lực kết hợp giữa Trưởng Ban tổ chức tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh của Hoa Đông chứ?
Trong lòng Từ Vy có chút hoài nghi, cô ta là người duy nhất từng đọ sức với Thẩm Hoài, chính trong sự việc xảy ra, lúc đó khiến cô ấy lãnh ngộ được cái đau như bị giẫm phải. Sau đó tìm hiểu sâu hơn về Mai Cương cùng với hoàn cảnh của họ Tống, càng khiến cô ấy cảm thấy e sợ.
Cuối cùng Hồng Kông cũng phải trả về Đại Lục, Bảo Hòa nhà họ Cố dù có nguồn gốc tại Hồng Kông, dù có tài chính hùng hậu, vô cớ đụng phải họ Tống có thể lực mạnh về chính trị, một khi nắm được điểm yếu, cũng là không chết cũng phải tìm chỗ thoát thân.
Hơn nữa tại nhà họ Cố cô ta chỉ vì thay Cố Hưng Nguyên sinh được đứa con trai út nên được yêu thương, mà những người khác của nhà họ Cố đối với cô như hổ rình mồi,hận đến nỗi muốn nắm được điểm yếu của cô ấy để đẩy cô ấy ra khỏi nhà.
Hiện tại nghĩ lại việc của Vạn Tử Thiên Hồng, cũng thật sự rất kinh hiểm, tuy Từ Vy có chút không rõ, tại sao Thẩm Hoài không có hành động tiếp theo đối với cô ta, thậm chí còn cho Vạn Tử Thiên Hồng ngưng hoạt động cho đến nay, nhưng trong lòng cô ấy ngày càng cảnh giác nhiều hơn với Thẩm Hoài.
Đơn thuần chỉ là một kẻ lang thang háo sắc, gia thế có lợi hại đến mấy, đều không có nhiều uy hiếp lớn; vì loại người này dù trong gia tộc, cũng không được xem trọng. Bề ngoài dù thân phận họ không được mạo phạm, nhưng năng lực có thể dùng đến trên thực tế đều có hạn.
Thật sự có uy hiếp, vẫn là loại người có suy nghĩ nhiều, có thủ đoạn và năng lực, đồng thời nắm được nguồn tài chính cực lớn như Thẩm Hoài.
Trong tình huống hiện tại, Từ Vy cũng chỉ biết tạm thời chịu đựng cho con gái để tiếp tục bị Thẩm Hoài “khống chế”, suy nghĩ lâu dài.
Vẻ mặt Thẩm Hoài biểu lộ, trong lòng cũng không nói là bình tĩnh, Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ cùng với Từ Vy, Thích Tĩnh Dao cùng chung với nhau, với hắn xem ra có chút hơi quỷ quyệt, một bên nghe ngóng, một bên lấy tin nội bộ, tuy nhiên ẩn chứa đằng sau quá sâu, nhất thời hắn cũng không nghĩ ra được tình tiết nào.
***************
Học viên của trường Đảng ủy, đại đa số đều là những tinh anh chính trị trong tỉnh.
Vì xe hư nên hơn mười người ở lại Hoa Đông, phía bên Hoa Đông cũng không đơn thuần đẩy cho Thích Tĩnh Dao, Phan Chí Cường, Thẩm Hoài họ thể hiện tình hữu nghị,trong thành phố thì không quan tâm đến.
Bên này cười nói vui vẻ, uống rượu với nhau, Cao Dương nhanh chóng cũng đại diện cho thành phố qua chào hỏi, tối nay chi tiêu tại Vương Triều của mọi người cũng được tính vào Ủy ban thành phố.
Đa số chức vị của mọi người đều tương đương nhau, không thể mang dáng vẻ nào, có mặt các đồng chí nữ, mọi người đều biết giữ thân phận, không chơi quá hạn. Ngoài Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ không có công việc bên mình nên tìm các cô cùng uống rượu, những người khác cũng đều uống rượu trò chuyện.
Uống rượu tại Vương Triều xong, thành phố sắp xếp cho xe chở mọi người về khu viên phía Nam nghỉ ngơi; có người chưa chơi chán, cũng có dăm ba người tự sắp xếp hoạt động đêm khuya, trong thành phố hoặc những người khác cũng không thống nhất sắp xếp.
Thẩm Hoài cùng với Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ bọn họ cùng đi chung với nhau; dù cố gắng đi cùng, cũng không thể lấy được thông tin xác thật từ miệng của họ.
Thẩm Hoài nhận được cú điện thoại của Chu Tri Bạch, biết được anh ta đang ở khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, hắn nói với Tần Đại Vỹ:
- Tổng giám đốc của Bằng Duyệt, thường xuyên liên lạc với các mậu dịch tỉnh ngoài, anh cũng nên làm quen...
Tập đoàn Bằng Duyệt phát triển mậu dịch thương nghiệp đối ngoại từ sớm, cần phải thường xuyên làm quen chào hỏi với các bộ phận quản lý trong tỉnh thành.
Tần Đại Vỹ cũng sớm quen biết với Chu Tri Bạch làm việc tại mậu dịch tỉnh ngoài, tuy nhiên trước đó cũng chỉ là kết giao bình thường; Tần Đại Vỹ cũng là gần đây mới được đề cử lên vị trí Phó giám đốc, trở nên “rõ ràng” hơn.
Tần Đại Vỹ cũng đồng ý tiếp xúc nhiều với nhân vật quan trọng của hệ Mai Cương, đương nhiên cùng với Thẩm Hoài, Dương Hải Bằng, Trần Đồng bọn họ cùng nhau đến khách sạn quốc tế Bằng Duyệt đổi địa điểm uống rượu.
Tuy nhiên lúc này Thẩm Hoài không còn làm việc tại Mai Khê, nhưng hình thức Mai Khê cũng nhận được khẳng định trong tỉnh. Đến nghiên cứu Mai Khê cũng là một trong những khóa học thực tiễn được sắp xếp cho cán bộ trong trường Đảng.
Chiều qua Tần Đại Vỹ mới cùng những học viên đến Mai Khê tham quan được nửa ngày
Lúc này đã vào đêm khuya, dưới đại sảnh sang trọng của khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, có thể nhìn thấy hai dãy đèn sáng được phân bố hai bên của Mai Khê, còn phát ra những tia sáng chói.
Lúc tới họ trông thấy những tòa nhà cũ của Đông Hoa, tạo cho người khác có cảm giác tốc độ phát triển của Mai Khê trong ba bốn năm nay khiến mọi người đều phải kinh ngạc.
Sau khi hạng mục xưởng Tân Phổ được khởi động, dưới nguồn đầu tư chủ yếu của Mai Cương tại Mai Khê đã là hạng mục chiếm tám chục nghìn tấn gang thép. Tuy nhiên kết hợp đầu tư với tài chính một triệu thép điện trong tỉnh, chế tạo sắt thép Phú Sĩ cùng với tập đoàn Trường Thanh cũng bắt đầu nhanh chóng xây dựng vào hạ tuần tháng sáu, bao gồm kỳ thứ hai cảng Mai Khê, giai đoạn hai của xưởng điện Mai Khê cùng với những hạng mục lần lượt được xây dựng, đều nằm trong dây chuyền sản xuất đang từng bước hoàn thiện của Mai Khê, mở rộng quy mô sản nghiệp của Mai Khê.
Ngay cả khuôn viên sản xuất kỹ thuật phía Tây của Mai Khê, trong nửa năm nay, cũng là từ không thành có, thu hút được mười lăm mười sáu doanh nghiệp kỹ thuật đầu tư vào; quy mô của những doanh nghiệp đầu tư này không lớn, nhưng cũng thay khuôn viên kỹ thuật tạo nên một nền tảng cơ bản.
*****************
Cũng không biết Hùng Văn Bân nghe được tin hắn ở trong thành phố từ đâu, phía bên Thẩm Hoài, Tần Đại Vỹ cùng với Chu Tri Bạch bọn họ ngồi chưa được bao lâu, tiếp đến Hùng Văn Bân liền chạy tới.
Trong thời gian vỏn vẹn hơn nửa năm, tóc Hùng Văn Bân lấm tấm bạc phơ, Thẩm Hoài cũng không biết đưa anh ta ra phía trước, đối với gia đình Hùng Văn Bân mà nói, là tốt hay xấu.
Thẩm Hoài mang việc vừa gặp Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ tại Vương Triều kể lại cho Hùng Văn Bân, Chu Tri Bạch họ nghe.
- Cha con họ Cao đã trở thành kẻ lang thang, lúc này còn dám sao?
Chu Tri Bạch ngồi bên cạnh cười nói.
- Chỉ sợ họ cũng thân bất do dự thôi...
Thẩm Hoài nói.
Hiệp nghị trao đổi cổ phần giữa tập đoàn Vạn Hổ và tập đoàn Thiên Ích, tất cả đều được tiến hành bí mật, không công khai tiết lộ ra ngoài; nếu không phải lúc nãy Thích Tĩnh Dao cố tình nhắc tới tại Vương Triều, Thẩm Hoài họ cũng phải đợi qua một khoảng thời gian mới biết được sự tình.
Hiện tại cha con nhà họ Cao trở thành kẻ lang thang, Thẩm Hoài mới không tin giữa họ với Đới Nghị có giao dịch công bằng nào; khả năng lớn nhất, họ nhượng ra một phần lớn quyền lợi của tập đoàn Vạn Hổ, đổi lấy an toàn cho Cao Thiên Hà lui xuống từ vị trí Chủ tịch thành phố.
Hùng Văn Bân hơi chau mày, nói:
- Những năm gần đây tập đoàn Thiên Ích tại Từ Thành, Chử Nam thu mua rất nhiều, ngoài một số doanh nghiệp chìm vào khó khăn, phần thu mua can thiệp vào doanh nghiệp tư nhân, đa số đều như tập đoàn Vạn Hổ, đều mang theo “chứng bệnh”. Tôi cảm thấy cần thiết điều tra lại hoàn cảnh của tập đoàn Thiên Ích, đằng sau họ chưa nhất thiết chỉ có mỗi Đới Nghị đơn giản như vậy...
Thu mua với quy mô lớn, thông thường đều cần đến nguồn tài chính khủng.
Trước vụ Anh Hoàng, Đới Nghị khống chế tập đoàn Thiên Ích, là công ty mậu dịch đăng ký tại Hồng Kông, còn chủ yếu núp dưới bóng của cha y, từ hoạt động mua bán mậu dịch để được lợi.
Trong thời gian hơn hai năm ngắn ngủi, rất khó tưởng tượng tập đoàn Thiên Ích lại sở hữu được tài chính thực lực để hỗ trợ cho thu mua dạng quy mô lớn.
Nên nói ngoài Đới Nghị ra, đằng sau tập đoàn Thiên Ích còn che giấu những người nào, khả năng lớn nhất cũng là Hồ Lâm hoặc liên quan mật thiết giữa nhà họ Hồ, Triệu Thu Hoa.
Quá rõ ràng, Đới Nghị quay về Đông Hoa, không thể chỉ là hành động thương nghiệp đơn giản, nhất định được dựng lên giữa sự hợp tác của Triệu Thu Hoa và Đới Lạc Sinh.
Triệu Thu Hoa làm việc nhiều năm tại Hoài Hải, nhưng vẫn là người ngoài, y cùng với phái địa phương tỉnh Hoài Hải đưa Đới Lạc Sinh làm lợi ích tạm thời là điều có thể,nhưng hợp tác sâu hơn, người hợp tác cần phải có đủ phân lượng. Tuy nhiên, Hồ Lâm hoặc những người khác, lại làm cách nào để mang nguồn tài chính lớn như vậy vận hành dưới cái tên của tập đoàn Thiên Ích, cái này cũng cần phải suy nghĩ kỹ lưỡng.
- Tập đoàn Thiên Ích đăng ký tại Hồng Kông, rốt cuộc còn có thông tin nội bộ nào, tôi gọi điện cho Tống Hồng Quân, cho anh ta điều tra.
Thẩm Hoài trầm ngâm nói.
- Tuy nhiên hai năm nay tập đoàn Vạn Hổ cũng không có gì đặc biệt, sau khi thị trường sắt thép được cải cách, nghiệp vụ kinh doanh gần như đều bị phế, ngoài khung kệ vẫn còn bên ngoài, không có thứ gì có giá trị cao. Thiên Ích cùng với Vạn Hổ thay đổi cổ phần, tôi nghĩ họ vẫn muốn lấy danh nghĩa của doanh nghiệp địa phương, cùng Bảo Hòa tham dự vào hạng mục đầu tư vào Đông Hoa. Với riêng cá nhân Từ Vy mà nói, cô ấy tại nhạ họ Cố không có gốc, cũng không có cảm giác an toàn, cô ấy giấu nhà họ Cố, nhượng ra lợi ích đầu tư hạng mục, để đổi lấy chỗ dựa của chính trị nội bộ, là điều không khó hiểu.
- Sự thật như anh phán đoán, Từ Vy không ngờ cũng cùng hổ mưu lợi...
Hùng Văn Bân nói.
Thẩm Hoài gật gật đầu, thật sự Từ Vy muốn hy sinh phần lợi ích của họ Cố, để đổi lại được bên ngoài ủng hộ, tâm trạng của cô ấy không khó hiểu, nhưng mấu chốt vẫn nằm ở họ Đới, Hồ sau khi nhận được phần lợi ích này phải chăng sẽ thấy hài lòng? Tuy nhiên nội bộ bên trong rốt cuộc có giống như hắn đoán không, vẫn cần phải tiến hành điều chỉnh đối với tập đoàn Vạn Hổ, mới có thể xử lý rõ ràng lợi ích đằng sau của họ Đới, Hồ.
- Rốt cuộc Thiên Ích đã chiếm bao nhiêu cổ phần tại tập đoàn Vạn Hổ, hai ngày nữa có thể họ sẽ đến bộ phận công thương thành phố để báo cáo, cái này không khó điều tra.
Chu Tri Bạch nói.
- Làm rõ được điểm này, tổng thể có thể đoán được mục đích của họ.