Hôm đó, Thẩm Hoài cùng với Thôi Hướng Đông và một số cán bộ lão thành tham quan xây dựng cảng mới tại Tân Phổ, buổi trưa nhận được cú điện thoại của Cao Dương.Trưa nay trong thành phố sẽ có cuộc họp về phát triển sản nghiệp đóng tàu, Trần Bảo Tề hy vọng hắn có thể bỏ chút thời gian đến tham dự.
Buổi chiều Thẩm Hoài nhanh chóng quay về thành phố, trước tiên tìm Hùng Văn Bân, hỏi:
- Trong thành phố sắp xếp cuộc họp lần này vào khi nào vậy?
- Trước tiên chính là thảo luận về tổ chức nghiên cứu quy mô nhỏ, Bí thư Trần vừa mới quyết định tham gia, đã cho gọi nhiều người qua đây.
Hùng Văn Bân nói.
- Có lẽ do hôm qua Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ cùng nhau xuất hiện chăng.
- …
Thẩm Hoài nghe Hùng Văn Bân nói anh ta cũng vừa mới nhận được thông báo, lắc đầu cười, nói:
- Cũng muốn xem họ sẽ lấy ra dự án to lớn thế nào để hù dọa chúng ta.
Sau khi thành phố cùng kí hợp đồng với tập đoàn Bảo Hòa khai thác tổng quát hiệp nghị cảng Tây Pha, thành phố cũng lợi dụng tập đoàn Hoài Năng để thu mua lại nguồn tài chính hai trăm triệu của nhà máy điện Thiên Sinh Cảng, tất cả đầu tư thành lập tập đoàn Tây Pha, do Hàn Thọ Xuân nắm quyền, cùng với tập đoàn Bảo Hòa triển khai xây dựng nền tảng đối với Tây Pha cùng với công việc khai thác khuôn viên.
Dù một số dự án nhất định phải thông qua phê duyệt của thành phố, trước khi cảng Tây Pha và tập đoàn Bảo Hòa ra mắt thành phố, Hùng Văn Bân cũng không có cách nào biết thêm nhiều chi tiết hơn nữa.
Hôm qua Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ cùng với Thích Tĩnh Dao, Từ Vy cùng nhau xuất hiện tại Vương Triều, hôm nay Trần Bảo Tề cho Cao Dương gọi điện thông báo Thẩm Hoài vào thành phố tham dự cuộc họp phát triển sản nghiệp đóng tàu, ý đồ uy hiếp cũng quá ư rõ ràng.
Hùng Văn Bân cũng cười, chỉ vì muốn đánh bại đối thủ, những năm này Thẩm Hoài không phải không có lựa chọn tốt hơn, Trần Bảo Tề bọn họ tạo nên những hành động này, chỉ nói rõ chưa thực sự thấu hiểu Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài cùng với Hùng Văn Bân bước vào phòng họp, Trần Bảo Tề vẫn chưa xuất hiện, nhưng Cao Thiên Hà đã sớm có mặt, tóm lại có thể khẳng định theo phán đoán của dự án tập đoàn Thiên Ích mượn cơ hội Vạn Hổ tham gia vào dự án đóng tàu là điều có khả năng.
Sắc mặt của Cao Thiên Hà cũng không bình thường, trông thấy Hùng Văn Bân và Thẩm Hoài bước vào, hỏi Hùng Văn Bân :
- Năm nay thuế má của khu Đường áp có chắc vượt quá năm trăm triệu? Trong tỉnh hiện đang dự đoán con số để đưa lên báo cáo. Nội các chính phủ đang đưa ra hoạt động bình chọn một trăm khu huyện mạnh nhất, Hoài Hải cũng khó tránh khỏi bị loại trong lúc này, hiện tại nên nắm vài khu huyện trọng điểm để tăng cường công việc.
Cao Thiên Hà vừa hỏi, liền khơi dậy nhiều hứng thú của mọi người trong phòng họp, tất cả đều vây quanh hỏi Hùng Văn Bân:
- Năm nay thuế vụ của khu Đường áp sẽ vượt năm trăm triệu? Không phải chứ, năm ngoái hơn hai trăm triệu đã khiến mọi người kinh ngạc, năm nay sẽ được năm trăm triệu?
Hùng Văn Bân cười cười, trả lời Cao Thiên Hà:
- Thuế vụ cuối năm nên cố gắng, sẽ có khả năng vượt qua năm trăm triệu…
Nhà máy thứ hai của Mai Cương mới chính thức đầu tư vào cuối năm ngoái, đối với thuế má của khu Đường áp năm 95 vẫn chưa có cống hiến trực tiếp. Năm nay sản lượng của Mai Cương có thể đột phát chín trăm nghìn tấn, chỉ duy nhất một nhà nộp được gần hai trăm triệu.
Cộng thêm việc khởi công, vài dự án lớn đầu tư nhà máy thép đều lần lượt đưa vào kinh doanh vào đầu năm, cùng với kỳ hai cảng Mai Khê, nhà máy điện Mai Khê, inox Mai Cương, lò điện trăm nghìn tấn những dự án lớn đều lần lượt được khởi công xây dựng, nguồn thu nhập thuế năm nay của khu Đường áp sẽ vượt năm trăm triệu.
Cộng thêm lượng sử dụng lớn, chuyển nhượng đất công nghiệp, nhà nước tăng trưởng nguồn thu nhập, thuế má của khu Đường áp có thể đạt được tám trăm triệu là có khả năng —— đây là con số không dám tưởng tượng trong hai ba năm trước.
Tuy nhiên con số thống kê phải đến cuối năm mới chính thức ra lò, Hùng Văn Bân cũng không cần thiết hiện tại nói cụ thể với Cao Thiên Hà.
Cao Thiên Hà cũng chỉ gật đầu, không có ý truy hỏi. Anh ta không biết năm sau mình còn trong vị trí Chủ tịch thành phố không, hiện tại chỉ còn biết ngày nào hay ngày đó,không để lại nhiều dấu vết là được, thế gian này là làm nhiều sai nhiều, quá tích cực ngược lại có khả năng làm sai.
Bình chọn trăm khu huyện mạnh nhất cũng không thể chỉ dựa theo con số thuế vụ.
Khu Đường áp, cũng có thể nói là cả thành phố Đông Hoa, nhiều xây dựng đều rất lạc hậu, năm sau thực sự có lựa chọn trăm khu huyện mạnh, khu Đường áp muốn tham dự, còn có nhiều mặt cần phải thực hiện.
Phía Hùng Văn Bân cũng đoán mơ hồ, những người khác thì nắm lấy Thẩm Hoài để hỏi về thuế má năm nay của huyện Hạ Phổ có khả năng đột phá hay không.
Huyện Hạ Phổ và khu phía Tây sau này sẽ là hai nơi tăng trưởng kinh tế của Đông Hoa, huyện Hạ Phổ càng đột phá, mọi người đương nhiên sẽ quan tâm đến tài chính của huyện Hạ Phổ hơn.
Thẩm Hoài cười nói:
- Thống kế và dự tính thuế vụ của huyện, là công việc của Chủ tịch Huyện Cát, thật sự tôi không rõ, mọi người cứ vây hỏi tôi cũng vô ích.
Nhà máy sắt thép Tân Phổ cùng với quy mô triển khai cảng Tân Phổ mới được nửa năm, đối với tăng trưởng tài chính trong huyện tuy có chút kích thích, nhưng mức độ gia tăng cũng không khoa trương như tưởng tượng.
Quan trọng hơn, chuyển nhượng đất đai cùng với thu nhập gia tăng tài sản trong nước, Thẩm Hoài chủ yếu muốn lưu lại tại tập đoàn khai thác Tân Phổ, tiện cho nguồn tài chính tập trung vào khu khai thác Tân Phổ, không hề thống kê chung với tài chính huyện, tiến thêm một bước ức chế tài chính tăng trưởng trong huyện.
Lúc này trên danh nghĩa nhân vật số một của huyện Hạ Phổ vẫn là Cát Vĩnh Thu, Thẩm Hoài vẫn không cố ý thêm vài lời cho y.
Thêm nữa, trước mắt quy mô lớn cộng thêm nguồn tài chính gia tăng được đầu tư cơ bản là điều nghiêm trọng, một khoảng trống lớn cần được thêm dần vào trong nhiều năm của tương lai, hiện Thẩm Hoài cũng không quan tâm nhiều đến con số này.
Lúc này có nhân viên bước vào phát tài liệu cuộc họp, mới thay đổi sự chú ý của mọi người.
Thẩm Hoài nhận lấy số tài liệu của nhân viên Thành ủy đưa, đưa tay lau qua, mực vẫn còn mới, hiển nhiên vừa mới được in từ máy in.
Thẩm Hoài lật qua tài liệu cuộc họp, không có nói rõ tình hình về dự án đóng tàu Tây Pha, nhưng có giới thiệu tình hình của doanh nghiệp Bảo Hòa, Vạn Hổ, Thiên Ích.
Thẩm Hoài và Hùng Văn Bân nhìn nhau, thật sự dự đoán thứ gì là có thứ đó, một tí trì hoãn đều không có.
Sau vụ án Anh Hoàng, Đới Nghị bị trụt xuất ra khỏi Đông Hoa, Thẩm Hoài cũng không còn cách nào để chú ý đến y, chỉ biết y đứng phía sau điều khiển tập đoàn Thiên Ích, mượn danh nghĩa của người khác để thành lập một công ty tư nhân được đăng ký tại Hồng Kông, dưới công ty không có thực nghiệp.
Nói một cách chính xác, tập đoàn Thiên Ích trong hai năm trước, chỉ là một cái vỏ rỗng được Đới Nghị chuyển nhượng lại, một công ty túi da mà thôi, chỉ là thông minh được đăng ký tại Hồng Kông, khoác lên một lớp đầu tư xứ cảng, càng có tính mê hoặc hơn; bên ngoài càng không thể tìm hiểu được tình trạng thực tế của tập đoàn Thiên Ích.
Nếu như tình hình giới thiệu trong dữ liệu không sai, tập đoàn Thiên Ích trong thời gian chưa tới hai năm, thậm chí có thể chỉ có nửa năm, đã hoàn toàn thay đổi.
Tập đoàn Thiên Ích chính là công ty riêng trước đây của Đới Nghị, hiện tại được doanh nghiệp tập đoàn Kim Thạch tham dự cổ phần, là doanh nghiệp xứ cảng được nhiều công ty nước ngoài bắt tay tham gia.
Xem qua phần giới thiệu của tập đoàn Thiên Ích, Thẩm Hoài cũng âm thầm kinh hãi.
Trước đó tập đoàn Thiên Ích không hề có thực nghiệp nào, lúc này đã ít ra nắm được một công ty đầu tư cùng với công ty thực nghiệp Thiên Ích tại Hồng Kông.
Đới Nghị trực tiếp trở thành Tổng Giám đốc của công ty, người phát ngôn của thực nghiệp Thiên Ích cùng với công ty mẹ của tập đoàn Thiên Ích, Chu Ích Văn lại là cái tên mà Thẩm Hoài chưa nghe tới.
Thị trường chứng khoán trong nước trải qua vài năm phát triển, hỗn loạn mà chật hẹp, gần đây Thẩm Hoài không có kế hoạch đưa Mai Cương lên sàn chứng khoán, mà đối với thị trường chứng khoán cũng không quá xem trọng.
Nhìn thấy thực tế tập đoàn Thiên Ích đang khống chế doanh nghiệp của hai nhà, Thẩm Hoài nhanh chóng gọi điện thoại cho văn phòng của Vương Vệ Thành, cho anh ta điều tra tư liệu của hai nhà doanh nghiệp này; không thể có được lợi ích đằng sau, nhưng ít nhiều cũng tìm hiểu được thủ đoạn hoạt động của họ từ thông tin bên ngoài.
Nhiều người có mặt, cũng không tiện nói chi tiết, nhưng Thẩm Hoài nhìn thấy Hùng Văn Bân xem số tài lệu rồi chau mày, ngón tay không ngừng búng vào những trang giấy, nhất định cũng có thể đọc được một số vấn đề cực nghiêm trọng trong đó.
Trần Bảo Tề bước vào, trông thấy Thẩm Hoài ngồi vào một góc trong phòng họp, chào hỏi nói:
- Thẩm Hoài, anh cũng ngồi vào phía trước. Một lát anh còn phải lên phát biểu vấn đề phát triển sản nghiệp đóng tàu trong thành phố chúng ta.
Hôm nay tham dự cuộc họp, có Trần Bảo Tề, Cao Thiên Hà, Hùng Văn Bân ba người là Ủy viên thường vụ, Thẩm Hoài là Ủy viên thành ủy, đương nhiên so với những người khác đều có tư cách ngồi vào vị trí đài Chủ tịch.
Ánh mắt Thẩm Hoài nhìn qua Từ Vy, Đới Nghị, Thích Tĩnh Dao đang đi sau Trần Bảo Tề vào phòng họp, trong số họ còn có một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, nét mặt trông rất lạ.
Trên đài Chủ tịch có đặt bảng tên, trong lòng Thẩm Hoài nghĩ đại khái anh ta chính là Chu Ích Văn đại diện pháp lý của tập đoàn Thiên Ích và công ty Thiên Ích tại Hồng Kồng chăng? Xem ra cũng còn rất trẻ, nhưng không biết là ngây thơ hay là bù nhìn đây, còn có những lai lịch nào.
Trông thấy Trần Bảo Tề nhìn về phía này, kiên trì muốn hắn ngồi vào vị trí đài Chủ tịch, Thẩm Hoài cũng không nói gì, cầm lấy tài liệu tiến về phía trước.
Lúc này Tạ Chỉ đang đi từ cửa chính vào.
Thẩm Hoài nhìn thấy trong tay Tạ Chỉ đang giữ đống tài liệu cuộc họp đang phát ra, bước qua hỏi:
- Hải Phong có tham gia việc này?
Tạ Chỉ nhìn Thẩm Hoài một cái, không muốn hắn hiểu nhầm Hải Phong tham gia vào chuyện này, nhưng cũng không muốn đoái hoài tới hắn, chỉ đơn giản thốt ra một từ:
- Không.
Thẩm Hoài cũng tùy tiện hỏi một câu, không tin Tạ Hải Thành ngốc đến nỗi tham gia vào việc này, Tạ Chỉ nhanh chóng chạy đến tham gia vào cuộc họp này, đại khái muốn kéo số phiếu cho thành phố.
Hùng Văn Bân, Cao Thiên Hà họ đều theo thứ tự ngồi vào vị trí, Trần Bảo Tề tiếp đãi Thẩm Hoài ngồi bên cạnh anh ta, chỉ về phía người thanh niên trẻ tuổi giới thiệu cho hắn:
- Thẩm Hoài anh qua đây, vị này là Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Thiên Ích Chu Ích Văn, giống như anh, đều là nhân tài hiếm có trong lĩnh vực kinh doanh. Hai anh nên làm quen, thân thiết với nhau...
Thẩm Hoài cười, nói với Trần Bảo Tề:
- Bí thư Trần quá đề cao tôi rồi, tôi chỉ là nhân vật thấp hèn, sao có thể so sánh với Chủ tịch Chu được? Anh xem Trưởng ban Thích và Từ Vy, suýt cười thành tiếng rồi. Nếu thực sự muốn tìm một người so với chủ tịch Chu, tôi tiến cử Tổng giám đốc Đới...
Vốn dĩ Thích Tĩnh Dao và Từ Vy cộc cằn không muốn nghĩ đến Thẩm Hoài, nhưng hắn nói như vậy, thô lỗ cũng không phải, cười cũng không xong, chỉ biết ngoảnh mặt không quan tâm hắn, để hắn không tìm được cơ hội để lên mặt.
Đới Nghị giương mày nhìn Thẩm Hoài, cũng không nói gì.
Thẩm Hoài bắt tay với Chu Ích Văn, liền quay về ngồi xuống phía bên đài Chủ tịch, hận đến nỗi muốn người khác không trông thấy hắn mới tốt.