- - Trước khi bắt đầu nghiên cứu thảo luận, tôi thay mặt Thành ủy thông báo cho các vị 3 tin tốt.
Trần Bảo Tề ngồi ở giữa đài chủ tịch, cánh tay đặt trên bàn, thân mình hơi nghiêng về phía trước, dường như để tiện nói ra tin tức tốt, mọi người trên đài dưới đài đều ngừng các động tác, ra vẻ nghiêng tai chăm chú lắng nghe.
- - Tin tốt thứ nhất, Tập đoàn Thiên Ích có vốn nhà nước, thông qua Thực nghiệp Tư Hoa công ty thị trường dưới trướng cùng với Tập đoàn Vạn Hổ đại biểu ưu tú của doanh nghiệp tư nhân thành phố chúng ta ký kết hiệp nghị hợp tác, hôm trước ký kết hiệp nghị hợp tác, trở thành đại cổ đông của Tập đoàn Vạn Hổ. Tập đoàn Thiên Ích cùng với Tập đoàn Kim Thạch đại cổ đông của Tập đoàn Thiên Ích sẽ thông qua thực nghiệp Tư Hoa, Tập đoàn Vạn Hổ tham dự sâu với xây dựng kinh tế địa phương của thành phố chúng ta…
- - Tin tốt thứ hai, trải qua bàn bạc gần một tháng, Tập đoàn Bảo Hòa Hongkong, Tập đoàn Thiên Ích cuối cùng quyết định hợp tác với thành phố chúng ta thành lập mới Tập đoàn đầu tư cảng Tây Pha Áp, ba phương diện sẽ liên hợp đầu tư 1,5 tỷ trong khu quy hoạch sản nghiệp Tây Pha Áp, xây dựng xưởng đóng tàu. Phương án đã thông báo đến thành phố, đợi thành phố sau khi nghiên cứu thảo luận không có vấn đề gì, sắp tới sẽ lựa chọn ngày ký kết hiệp nghị chính thức. Lát nữa do Hàn Thọ Xuân bên Tập đoàn đầu tư Hk thông báo với mọi người một số chi tiết. Đồng thời lúc này, Tập đoàn đầu tư thành phố còn trọng điểm xây dựng vườn sản nghiệp đồng bộ tàu thuyền trong khu quy hoạch sản nghiệp Tây Pha Áp, tăng cường mạnh mẽ công nghiệp đóng tàu của thành phố chúng ta…
- - Tin tức thứ ba là Thực nghiệp Tư Hoa của Tập đoàn Thiên Ích, là doanh nghiệp y dược nổi tiếng trong nước, quyết định đem cơ sở sản xuất khác đến trong khu quy hoạch sản nghiệp Tây Pha Áp của thành phố chúng ta, liên hợp Tập đoàn đầu tư thành phố và Tập đoàn Bảo Hòa tạo thành vườn sản nghiệp y dược sinh vật lớn nhất khu vực Đông Hoa, kế hoạch kỳ một đầu tư 1,5 tỷ, phương án liên quan sắp tới sẽ chính thức báo cáo lên thành phố. Tôi tin tưởng cũng có thể đoán dược, khu quy hoạch sản nghiệp Tây Pha Áp trong 3 năm tới sẽ trở thành một Mai Khê khác của thành phố chúng ta, cống hiến vĩ đại cho sự phát triển kinh tế địa phương…
Nói tới đây, Trần Bảo Tề nghiêng đầu, nhìn về phía Thẩm Hoài, giống như khẳng định thành tích 3 năm qua của Mai Khê.
Tạ Chỉ ngồi ở hàng đầu dựa vào góc cửa sổ phía bắc dưới đài, nghe Trần Bảo Tề nói ra ba “tin tốt” trước khi nghiên cứu thảo luận, cũng giật mình, cô ta muốn biết Thẩm Hoài nghe thấy 3 tin tốt này sẽ có phản ứng gì, ngẩng đầu nhìn lên trên đài.
Nhưng Thẩm Hoài dường như không cảm nhận được ánh mắt của Bí thư Thành ủy Trần Bảo Tề nhìn sang, hắn ngồi ở một góc của đài chủ tịch đang hết sức chăm chú cây bút trong tay, nhưng Tạ Chỉ cảm thấy trong ánh mắt của hắn có chút mơ hồ, cũng không hoàn toàn rơi vào cây bút đang chuyển động như gió trong tay.
Tạ Chỉ trong nháy mắt liền ý thức được, trong ánh mắt của tên súc sinh này đang từ trên cao nhìn xuống đùi của cô.
Tạ Chỉ dưới áo gió mặc váy ngắn ngang gối, trước bàn hội nghị có che chắn, chỉ có bàn chân đeo tất lộ ra. Tạ Chỉ rất chú ý tư thế ngồi, không thể lộ liễu, nhưng nghĩ đến Thẩm Hoài có thể nhìn chăm chú vào đôi chân mang tất của nàng hồi lâu, bèn cố ý kẹp chặt chân.
Cảm nhận thấy trong phòng họp im lặng thái quá, Thẩm Hoài mới dừng bút lại nhìn dưới đài, thấy Tạ Chỉ hung dữ nhìn hắn, dường như không thẹn vì vừa rồi nhìn chằm chặp chân người ta hồi lâu, nghi hoặc không hiểu nhìn sang, sờ sờ mặt, hỏi cô ta có phải trên mặt mình có thứ gì đó.
Tạ Chỉ hận không thể cầm cây bút trong tay đâm mấy cái trên mặt tên súc sinh này.
Thấy Thẩm Hoài bên này hoàn toàn không có phản ứng, Trần Bảo Tề sắc mặt trầm xuống, nhưng rất nhanh bèn chuyển đề tài nói:
- - Tiếp theo vẫn là trả mic cho Hàn Thọ Xuân, để anh ấy thông báo tình hình cụ thể với mọi người…
Sau thời gian ngắn ngủi tạm dừng, Thẩm Hoài lại cúi đầu chuyên tâm luyện thủ pháp quay bút, ánh mắt còn không ngừng liếc lên đôi chân thon dài dưới bàn của Tạ Chỉ,giết thời gian nhàn rỗi, trong lòng nghĩ thầm: “Cô gái này ngoài miệng lưỡi ác độc ra, đôi chân thon dài đều đặn cũng thật là đẹp.”
Đương nhiên, Thích Tĩnh Dao ngồi bên cạnh hắn, dung mạo cũng không kém Tạ Chỉ, chỉ là bọn họ ngồi ở trên đài chủ tịch, nghiêng qua nhìn Thích Tĩnh Dao có chút quá lộ liễu.
…
Thảo luận cũng kéo dài hơn hai tiếng, khi sắp kết thúc Vương Vệ Thành gọi điện thoại đến báo cáo anh ta đã tra ra tin tức của Thực nghiệp Tư Hoa và thực nghiệp Thiên Ích công bố ra ngoài.
Thích Tĩnh Dao ngồi ở bên phải hắn, Thẩm Hoài không muốn ra ngoài phòng họp nghe điện thoại, thân mình dựa vào đằng sau, cách Thích Tĩnh Dao xa hết mức có thể,kẹp điện thoại vào giữa cổ, ghi lại một số tin tức cơ bản của Thực nghiệp Tư Hoa và Thực nghiệp Thiên Ích, qua mặt Thích Tĩnh Dao đưa cho Hùng Văn Bân xem.
Thích Tĩnh Dao không biết Thẩm Hoài nghe điện thoại gì, cũng không thể nói tiến sát vào cùng với Hùng Văn Bân xem Thẩm Hoài viết cái gì đưa cho anh ta xem, nhưng thấy Hùng Văn Bân nhíu mày nhìn hai ba chữ trên quyển sổ rồi đưa lại cho Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài không để ý đến ánh mắt của Thích Tĩnh Dao, nhìn Hùng Văn Bân trên quyển sổ của hắn viết hai chữ “khoanh vùng” liền thở phào một hơi, gập quyển sổ lại không nói gì thêm.
Ở Đường Áp, Hà Phổ, Du Sơn, sự vụ trọng đại bọn họ có thể nắm quyền phát biểu, không cần xem sắc mặt của Trần Bảo Tề, cũng vậy, bọn họ đối với sự vụ của khu huyện như Tây Thành, quyền lên tiếng cũng không mạnh.
Nếu Trần Bảo Tề đem trói lại vườn sản nghiệp y dược cùng với dự án xưởng đóng tàu Bảo Hòa, bọn họ muốn ngăn cản trình tự thực hiện trong tỉnh cũng rất khó.
Sau khi kết thúc nghiên cứu thảo luận, Trần Bảo Tề vẫn ngồi trên đài chủ tịch, nói chuyện cùng với Chu Ích Văn, Dư Vi.
Trần Bảo Tề bất động, chủ tịch cùng với người ngồi ở hàng ghế trước phòng họp cũng ngồi ở đó, chỉ có người ở hàng ghế sau phòng họp không có việc gì, lục tục đi ra từ cửa sau.
Thẩm Hoài không có hứng thú đợi Trần Bảo Tề, giả bộ điện thoại liên hệ với Hùng Văn Bân rồi kẹp bản ghi chép đi xuống đài chủ tịch rời khỏi phòng họp.
Đi đến cầu thang, vừa xuống tầng 1, điện thoại của Tống Hồng Quân liền gọi tới.
Thẩm Hoài ngày hôm qua gọi điện thoại cho Tống Hồng Quân, bảo gã ở Hongkong điều tra thân thế của Thiên Ích, không ngờ hiệu suất của gã nhanh như vậy.
- - Nửa năm trước, Kim Thạch xuất ra 30 triệu đầu tư Tập đoàn Thiên Ích, có được 30% cổ phần, sau đó Tập đoàn Thiên Ích có được vốn đầu tư trái phiếu 1 tỷ đô la Hongkong. Chính là món đầu tư này đã chống đỡ hành vi thu mua trong nội địa gần đây của Tập đoàn Thiên Ích.
Tống Hồng Quân nói trong điện thoại:
- - Trong đầu tư 1 tỷ trái phiếu, Ngân hàng Dung Tín dưới cờ Kim Thạch bỏ ra 3 phần,và giữ tỉ lệ cổ phiếu tương đương, bề ngoài không có tỳ vết gì.
- - …Hazz
Thẩm Hoài thở dài một cái nói
-
- - Cũng chỉ có thể nói bề ngoài không có tỳ vết gì mà thôi.
Tập đoàn Thiên Ích trước khi đầu tư vào Tập đoàn nhà nước Kim Thạch, chỉ là một công ty tư nhân bình thường.
Nhìn bề ngoài đầu tư của Kim Thạch vào Thiên Ích, dựa vào 30 triệu vốn đầu tư có được 30% cổ phần, giá cả quyền nắm giữ cũng là công bằng, sau khi theo tỷ lệ nắm giữ cung cấp vốn trái phiếu tương ứng, cũng phù hợp trình tự trước mắt.
Mà trên thực tế, đầu tư của Tập đoàn nhà nước Kim Thạch và hành vi đầu tư trái phiếu, đã cung cấp bổ sung thêm cho Thiên Ích.
Bằng không dưới cờ một nhà không có thực nghiệp và có thể dự kiến hình thức lợi nhuận, nắm bắt tài sản hữu hình vô hình không đến năm ba mươi triệu, công ty khoản mục không rõ, từ đầu có thể có được đầu tư trái phiếu gần cả tỷ ư?
Cổ phần của Tập đoàn nhà nước Kim Thạch, không chỉ khiến cho Tập đoàn Thiên Ích dễ dàng đạt được đầu tư trái phiếu gần cả tỷ, còn thêm một bước có thể giơ cao lá cờ cổ phần nhà nước, dọn sạch chướng ngại trong chính sách hành động thu mua phung phí trong nội địa….
Tập đoàn nhà nước Kim Thạch bề ngoài xem như là được lợi, Tập đoàn Thiên Ích thông qua bành trướng kịch liệt thu mua quy mô lớn, Kim Thạch nắm giữ 30% cổ phần đương nhiên sẽ nhanh chóng tăng giá trị, nhưng Tập đoàn Thiên Ích mới thực sự là người khống chế đằng sau, bọn họ vì 70% cổ phần của Thiên Ích đã trả giá cái gì?
Hiện giờ công tác tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước ở các nơi, chính do thí điểm mở rộng hơn, liên quan dến toàn bộ giao dịch lớn thì mấy chục tỷ thậm chí đến mấy trăm tỷ. Một số người có khứu giác nhạy cảm, hiển nhiên sớm đã ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm làm cho người ta phát cuồng.
- - Hoàn cảnh trong nước là như vậy, anh có thể oán được ai chứ.
Tống Hồng Quân trong điện thoại cười nói,
- - Hai năm trước anh hoàn toàn có thể biến Mai Khê thành của mình, là anh không cố gắng…
- - Tôi và lũ sâu mọt các anh phân định rõ ràng, đến cuối cùng là của tôi không phải sao?
Thẩm Hoài cười mắng
- - Đúng rồi, tay môi giới chứng khoán Tập đoàn Thiên Ích tên là Chu Ích Văn, là một người rất thông minh, tốt nghiệp khoa chính trị quốc gia Yến Đại, cùng khoa với Hồ Lâm, nhưng trên Hồ Lâm một khóa. Chu Ích Văn sau khi tốt nghiệp vào Bộ Tài Chính công tác một thời gian, sau đó được điều đến công tác tại công ty chứng khoán của Kim Thạch, hẳn là có quen biết với Hồ Lâm…
Lúc này lại có một số người lục tục từ phòng họp đi ra, đi qua người Thẩm Hoài chào hỏi hắn.
Không tiện nói chuyện, Thẩm Hoài đi đến hành lang bên kia, bên cạnh là một phòng tạp vụ của Thành ủy.
Thẩm Hoài liền đứng ở góc bên này tiếp tục nói chuyện với Tống Hồng Quân, không muốn người khác có thể nghe được hắn nói chuyện, còn có thể gật đầu chào hỏi người từ xa đi xuống lầu.
- - Chu Ích Văn người này bây giờ đang ở Đông Hoa, tôi vừa mới họp mặt với lão, xem ra động tác của bọn họ lần này ở Đông Hoa sẽ lớn…
Thẩm Hoài nói
- - Vậy sao?
Tống Hồng Quân nói,
- - Hiện tại Thiên Ích do Chu Ích Văn cầm bàn, cơ bản có thể xác định người phía sau là Hồ Lâm, người khác không thể trêu vào…
- - Có gì mà không chọc vào được,
Thẩm Hoài nói:
- - Bọn họ thiết kế đường lối hành động phức tạp như vậy, không phải chính bọn họ chột dạ sao?
Thẩm Hoài thay đổi tay cầm điện thoại nói tiếp:
- - Theo cải cách sâu thêm một bước, dính líu đến chuỗi lợi ích càng ngày càng phức tạp, càng ngày càng khổng lồ, mà đại hội lần thứ 14 lại xác nhận nguyên tắc phân phối xã hội đi theo hiệu suất, trong chuyện này tất nhiên sẽ làm cho một bộ phận người có được lợi ích nhiều hơn. Điều này cũng không có gì, chúng ta không tạo ra chủ nghĩa bình quân, bánh ngọt làm ra, chắc chắn sẽ có người ăn nhiều, có người ăn ít, nhưng mấu chốt tướng ăn không thể quá khó nhìn. Bây giờ xem ra bỏ vốn thu mua 1 tỷ, hay chỉ là động tác sơ bộ của bọn họ nhưng không thể thỏa mãn khẩu vị của bọn họ…
- - Ồ, khẩu vị của bọn họ bao lớn chứ ?
Mới có một ngày Tống Hồng Quân cũng chỉ hiểu biết được một số tình hình cơ bản, còn không biết tình hình cụ thể vận hành của Tập đoàn Thiên Ích ở trong nước.
- - Bọn họ bây giờ thông qua Thực nghiệp Tư Hoa muốn ở Đông Hoa làm vườn sản nghiệp y dược, một lần đã muốn khoanh 3000 mẫu đất tốt nhất của khu Tây Thành. Bên ngoài nói sẽ đầu tư 1,5 tỷ xây dựng cơ sở sản xuất, nhưng bọn họ muốn làm gì, nghĩ rằng anh có thể nghĩ được…
Lúc này trong phòng tạp vụ bên cạnh truyền đến một tiếng động, dường như trong đó có đồ vật gì bị va đập, Thẩm Hoài nhìn sang, mới chú ý đến cửa phòng không đóng,hắn tự tay đẩy cửa, liền nhìn thấy Tạ Chỉ trốn ở bên trong xoay người nhặt một tập giấy in ở dưới đất…