Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 603 - Chương 600: Mưu Đồ ( 2 ).

Chưa xác định
Chương 600: Mưu đồ ( 2 ).

Thẩm Hoài đang nghỉ ngơi trong đại sảnh trực tiếp công khai chuyện Mai Cương cố ý mượn xác lọc dầu Từ Thành niêm yết chứng khoán, người có mặt ở đây cho dù không hiểu rõ chuyện gì lúc này cũng ý thức được có sự khác thường.

Hiện nay trật tự thị trường chứng khoán hỗn loạn, khách đầu cơ và tin tức nội bộ bay loạn xạ, nhưng tin tức nội bộ bởi vì không công khai, bởi vì truyền bá bí mật mới trở thành tin tức nội bộ.

Hiện đang nghỉ trong đại sảnh có các cán bộ Ủy ban nhân dân tỉnh như Tống Bính Sinh, Trịnh Cương, có cán bộ Tỉnh ủy như Lý Cốc, có cán bộ hệ thống đường sắt như Lương Đạo Hạnh, có cán bộ địa phương Đông Hoa như Hùng Văn Bân, có cán bộ của Đông Điện, có cán bộ đi cùng của Tống Kiều Sinh, còn có đám người Tạ Hải Thành,Tạ Thành Giang, Tạ Chỉ, Lưu Kiến Quốc cũng ở đây, Thẩm Hoài lúc này ở trước mặt ba bốn mươi người và 5, 6 nhân viên phục vụ khách sạn, tuyên bố việc Mai Cương mượn xác lọc dầu Từ Thành niêm yết thị trường chứng khoán, còn có cơ mật gì để nói?

Hơn nữa Mai Cương có ý mượn xác lọc dầu Từ Thành niêm yết, điều này chỉ là ý nguyện của Mai Cương, lọc dầu Từ Thành có là rác rưởi, thua lỗ có thấp bao nhiêu, e là chỉ còn lại cái xác của công ty chứng khoán, các xác này cũng là có giá trị.

Thành phố Từ Thành cũng không thể vô cớ tặng cái xác này cho Mai Cương, giao tình của hai nhà còn chưa sâu đến độ tặng không, Mai Cương muốn mượn xác thì được,lấy tài chính, điều kiện để trao đổi.

Mua xác, tính giá trị của xác như thế nào?

Số liệu tài vụ như tổng tài sản, tài sản thực là nhân tố cần cân nhắc, quyền nắm giữ tài sản lại là một tiêu chuẩn trực tiếp đo lường thị trường.

Thẩm Hoài lúc này công khai tin tức mượn xác, không cần biết tin tức thật giả, đầu tư bên ngoài ngửi mùi tụ đến, nhanh chóng kích hoạt dầu mỏ Từ Thành vốn yên lặng lên, lượng lớn tài chính đổ vào, tâm lý đánh cờ của nhà đầu tư nổi lên, nhanh chóng đẩy giá cổ phiếu lên cao, mà tài sản nắm giữ của dầu mỏ Từ Thành cũng sẽ nở ra như bong bóng xà phòng.

Cho dù thành phố Từ Thành cuối cùng nhất định phải nghiêm khắc dựa vào nắm giữ tài sản, chuyển nhượng xác cho Mai Cương, nhưng không nghi ngờ gì quyền chủ động là ở thành phố Từ Thành, mà không phải là Mai Cương.

Lãnh đạo Mai Cương nhanh chóng quật khởi mà Thẩm Hoài được coi là rất có tài kinh doanh, sẽ phạm phải sai lầm này sao?

Thẩm Hoài lại nói Mai Cương mượn xác niêm yết thị trường sẽ hợp tác với chứng khoán Trường Phong, Hợp Nguyên, lẽ nào có kỳ quái ở đây?

Trong chốc lát, mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Tạ Thành Giang, Lưu Kiến Quốc, trong giới thiệu trước đó, mọi người đều biết Tạ Thành Giang, Lưu Kiến Quốc là người phụ trách của hai công ty chứng khoán.

Lúc mọi người còn đang ngạc nhiên, Thẩm Hoài lại chắp tay về phía mọi người cao giọng nói:

- - Thông báo trước việc này với mọi người một tiếng, nhưng mượn xác còn chưa bắt đầu, nhờ mọi người giữ bí mật giúp cho…

Giữ bí mật tin tức tiết lộ ra có thể tra được ngọn nguồn mới là giữ bí mật có hiệu quả.

Lúc này toàn đại sảnh đều gật đầu nói giữ bí mật, nhưng cuối cùng tin tức vẫn lộ ra ngoài, anh cắn ai đây?

Lý Cốc cảm thấy Thẩm Hoài đúng là tính tình không thay đổi, thấy mặt Tống Kiều Sinh trong giây lát trở về bình thường, cười nói với Thẩm Hoài:

- - Việc này cậu âm thầm báo cho tôi biết là được rồi, nếu tin tức lộ ra ngoài không phải cho cậu lấy cớ nói tôi ép hỏi cậu sao?

Cho dù biết Lý Cốc không phải là người tốt, nhưng cũng không có cách nào oán hận gã, Thẩm Hoài trong lòng than thầm, dù sao chọc tổ ong vò vẽ trước rồi nói sau, lo giết không lo chôn, bèn đứng dậy nói:

- - Vậy tôi rời khỏi đây trước, không làm lỡ các đại nhân vật bàn chuyện nữa…

Đợi Thẩm Hoài đi ra khỏi phòng nghỉ, Tống Hồng Quân mới hoàn hồn, chạy ra víu lấy cổ Thẩm Hoài, nhìn phía sau không có ai, nén giọng hỏi Thẩm Hoài:

- - Thằng quỷ này quả dám nói à, chú không sợ cha của Hồng Kỳ sẽ mắng chú một trận ngay tại chỗ sao?

Anh ta không ngớt lời trách móc Thẩm Hoài to gan lớn mật.

- - Vậy đường ai nấy đi, Mai Cương tôi cũng không quản, Đông Hoa cũng mặc, tôi xuất ngoại kiếm ăn chờ chết còn không được sao?

Thẩm Hoài không nhịn được kích động quay đầu lại liếc nhìn một cái, đi đến đại sảnh mới ngăn được cảm xúc nói với Tống Hồng Quân:

- - Ông nội vẫn còn, nhà họ Tống vẫn chưa ổn. Hơn nữa Mai Cương mượn xác đưa ra thị trường, tôi cũng không phải không để cho Tạ, Lưu nhúng tay vào, bọn họ nói lý cũng không nói lại được tôi…

- - Thằng quỷ này, thằng quỷ này…

Tống Hồng Quân cười ha hả,

- - Ta thay bọn họ mắng chú, trong lòng bọn họ chắc chắn là mắng còn khó nghe hơn ta…

Đám người Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang, Tạ Chỉ, Lưu Kiến Quốc, Tống Hồng Kỳ, Tống Hồng Nghĩa không tham gia cuộc gặp gỡ buổi chiều, cũng không tham gia buổi thảo luận phương án Tập đoàn Hoài Năng, Tập đoàn khai thác phát triển Mai Khê, Tập đoàn than Hoài, phân cục đường sắt tỉnh đại biểu tham gia, đều ở trong sảnh đợi cuộc gặp của Tống Kiều Sinh và Triệu Thu Hoa kết thúc.

Tạ Hải Thành ngồi trên sô pha, sắc mặt âm trầm, hồi lâu không có hé răng.

Tạ Thành Giang sau khi đứng ở cửa nghe cuộc điện xong, đi đến nhỏ giọng nói:

- - Cổ phiếu lọc dầu Từ Thành tăng rồi…

Tạ Chỉ ngồi bên cạnh không nói gì, cô ta tuy rằng lúc này chỉ biết một số tin tức cơ bản của lọc dầu Từ Thành, nhưng cũng biết làm công ty chứng khoán sớm nhất của tỉnh Hoài Hải, lọc dầu Từ Thành sau nhiều năm liên tục thua lỗ, giá cổ phiếu đã rớt xuống đáy vài hào rồi, vừa có gió thổi cỏ lay, nguồn vốn bên ngoài sẽ nhanh chóng đổ vào,cơ bản sẽ không để ý đến nguy hiểm gì.

Cho dù Thẩm Hoài lúc này đứng ra phủ nhận Mai Cương mượn xác của lọc dầu Từ Thành, cũng không thể ngừng tăng giá cổ phiếu.

Không khí đầu cơ của thị trường chứng khoán trong nước quá mạnh mẽ, thao tác đầu cơ nguồn vốn bên ngoài, có lúc căn bản không quan tâm đến tin tức của anh là thật hay giả mà sợ anh không có tin tức.

Cùng với nước ngoài có một số đức tính truyền thông giống nhau, nguồn vốn bên ngoài không sợ có đáp ứng, cho dù bên này có đáp ứng, bọn họ cũng sẽ mặc định bên này,sau đó thao tác thu hút nhà đầu tư, để bọn họ được lợi khi giá cổ phiếu dao động mạnh.

Lúc này nếu là chứng khoán Trường Phong, Hợp Nguyên đầu tư lượng lớn tài chính vào, sẽ hình thành cục diện tranh cướp, kéo giá cổ phiếu tăng cao, chỉ có thể nhìn giá cổ phiếu tăng lên từng đoàn, cuối cùng gây ra ai cũng không có được lợi hoặc là mua giá cao chỉ có thể có lợi rất ít..

Sắc mặt đám người Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang, Lưu Kiến Quốc, Tống Hồng Quân đều rất khó coi, nhưng vẫn cố kìm nén oán hận trong lòng, Tồng Hồng Nghĩa nghe thấy tin tức giá cổ phiếu đã tăng lên, liền không kìm chế nổi mắng mỏ:

- - Thằng thối tha này, đúng là bản tính khó dời.

- - Hồng Nghĩa!

Tống Hồng Kỳ lớn tiếng ngăn thằng em lại

Thẩm Hoài làm thật khó coi, bọn họ chiếm lý còn mượn cớ đè nén hắn, nếu bọn họ bên này trở mặt trước, phá hỏng hội đàm cùng với Triệu Thu Hoa, Điền Gia Canh, thì chính là bọn họ bên này không hiểu chừng mực rồi.

Thẩm Hoài một bước cũng không nhường, chẳng lẽ bọn họ bên này cũng không quan tâm đến vỡ tổ?

Tống Hồng Nghĩa thở dài, oán hận ngồi xuống, lấy thuốc ra châm lửa, trong động tác hút thuốc cũng mang theo sự tức giận

Tống Hồng Kỳ hỏi anh vợ Tạ Thành Giang:

- - Thành Giang, trước sau còn thiếu bao nhiêu?

Tạ Thành Giang bây giờ cũng chỉ biết tin tức cơ bản của lọc dầu Từ Thành, cắn môi suy nghĩ một lát nói:

- - Nếu xác định mượn xác của lọc dầu Từ Thành, tin tức không bị lọt, điều động 200 triệu, mới có thể thu hút được số tiền 120 triệu đến 150 triệu, ít nhất cần nguồn vốn 3 đến 4 lần…

Ban đầu chỉ cần 200 triệu, bây giờ cần 600 đến 800 triệu, chênh lệch 400 đến 600 triệu.

Lưu Kiến Quốc bây giờ trong nhà cộng lại không có nổi 60 triệu, nghe thấy Tạ Thành Giang nhẩm tính con số này, sao không khỏi tức hộc máu ra?

Tạ Chỉ ngồi bên cạnh, thấy Hồng Kỳ bọn họ mặt mũi căng thẳng, trong lòng than thầm:

Dựa vào trước kia đấu với tên khốn Đàm Khải Bình, nghiến răng nghiến lợi đấu đến trời đất điên đảo, đấu đến thép thành phố sụp đổ tan rã, đấu đến bộ máy thường vụ thành ủy Đông Hoa long trời lở đất, nhưng không có một con số cụ thể nào đo được độ phá hoại của Thẩm Hoài gây ra.

Bây giờ tốt rồi, đều biết tên khốn kia giở chứng, phá hoại biết bao nhiêu rồi.

Lợi nhuận của Mai Cương mỗi năm cao nữa cũng chỉ ở giữa 400 đến 600 triệu.

Tống Hồng Quân lúc này trong nhà cũng đã có 300, 400 triệu rồi, nhà họ Tạ ở Hongkong gần 15 năm phấn đấu, mới kiếm được một tỷ, Thẩm Hoài cứ làm bừa như vậy,400 đến 600 triệu trước mắt đến tay để cho mọi người chia nhau bánh ngọt ăn lại bị chọc hỏng như bong bóng xà phòng, hỏi ai mà không đau lòng chứ?

Tạ Chỉ nhìn về phía ba nàng nói:

- - Thẩm Hoài nói cũng chỉ là một phương án, một khả năng, xác công ty trên thị trường chứng khoán, cũng không phải chỉ có mỗi lọc dầu Từ Thành, chỉ cần Thẩm Hoài có thể thay đổi lời nói, cuối cùng Mai Cương chưa chắc đã nhất định mượn xác của lọc dầu Từ Thành niêm yết thị trường…

Nghe Tạ Chỉ nói như vậy, Tống Hồng Nghĩa lại có thêm hy vọng nói:

- - Đúng vậy, chỉ cần thằng thối tha này đồng ý thay đổi lời nói, lọc dầu Từ Thành để cho người khác thao tác, chúng ta còn có thể dương đông kích tây…

Trong đầu anh ta suy nghĩ làm thế nào bức Thẩm Hoài thay đổi lời nói.

Không nói đến mưu đồ khác, chỉ vẻn vẹn cái bánh ngọt 400 đến 600 triệu kia, được chia một phần liền đủ cho gã từ nay về sau đủ cuộc sống có xe xịn, có người đẹp.

Tạ Hải Thành lắc lắc đầu, thở dài nói:

- - Là do chúng ta sơ ý, là chúng ta xem nhẹ Lý Cốc rồi. Lý Cốc hẳn là đoán được Thẩm Hoài làm gì, mới biết đưa ra việc Mai Cương hủy bỏ đơn xin chỉ đạo niêm yết, nếu không không giải thích được động cơ của hắn. Hiện tại Thẩm Hoài đưa chuôi kiếm cho Điền Gia Canh, Từ Bái đằng sau Lý Cốc, tặng không lọc dầu Từ Thành cho Mai Cương cũng không làm cho Thẩm Hoài thay đổi lời nói.

Tạ Chỉ hiểu được ý tứ của ba nàng, Thẩm Hoài trước mặt nhiều người như vậy đã công khai ném bóng ra, Điền Gia Canh không tiếp bóng, bên này mới có cơ hội thay lời thay phương án, nếu không có thể làm thế nào chứ?

Lời Thẩm Hoài đã công khai nếu là trò đùa thì khu khai thác tổng hợp cảng Tân Phổ, công trình cải tạo đường sắt Từ Đông, dự án khai thác than Hoài làm sao làm cho người khác tin không phải là trò đùa?

Đây không phải là cái cớ của hệ Kế Kinh, để cho bọn họ quét dọn sạch nhà họ Tống ra khỏi Hoài Hải, bọn họ lôi kéo thực thể tư bản trong phe phái khác tiếp tay hình thành một loạt tư tưởng lớn nguyên mẫu sơ khai

Nhưng cho dù là tặng không lọc dầu Từ Thành cho Mai Cương, đối với hệ Kế Kinh mà nói, đổi được phân tách thực tế của nhà họ Tống, ý nghĩa và giá trị cũng là rất lớn.

Tuy rằng lọc dầu Từ Thành tặng không sẽ để cho Mai Cương thu lợi, nhưng với Mai Cương hoàn toàn phân tách với nhà họ Tống, nhiều lắm chỉ có thể coi là bọn côn đồ,không thể ức hiếp được địa vị của hệ Kế Kinh, thậm chí còn có thể trở thành lệ thuộc vào hệ Kế Kinh.

Nghĩ đến đây Tạ Chỉ trong lòng cả kinh, Thẩm Hoài và Lý Cốc người xướng kẻ họa, chắc hắn đã sớm tập diễn một vở kịch rồi.

Tạ Chỉ do dự không biết có nên nói ra điểm đáng ngờ này không.

Nhưng Lưu Kiến Quốc cũng nghĩ đến điểm này, nói:

- - Từ việc hủy bỏ đơn xin chỉ đạo niêm yết, đến câu chuyện Lý Cốc vừa rồi nhắc đến, có thể đều an bài xong rồi?

Tống Hồng Nghĩa không có óc, nghe Lưu Kiến Quốc nói phản ứng của Thẩm Hoài hôm nay có thể là hợp mưu với Lý Cốc, lúc này liền tức giận dậm chân.

Tống Hồng Kỳ lắc lắc đầu, nói:

- - Nếu công khai trở mặt mà nói, có khả năng này, nói cách khác, khả năng cũng không cao, Lý Cốc không phải là người đơn giản.

Tạ Chỉ ngẫm lại cũng thấy đúng, trong đó liên quan đến sự phức tạp lừa người gạt ta, nếu Điền Gia Canh chơi kế phản gián với bên này, liền trở thành chuyện cười do bọn họ gây ra…

Bình Luận (0)
Comment