Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 604 - Chương 601: Mưu Đồ (3).

Chưa xác định
Chương 601: Mưu đồ (3).

- - Haha

Lý Cốc buổi chiều không tham gia buổi gặp mặt giữa Tống Kiều Sinh và Triệu Thu Hoa, sau Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân liền rời khỏi khách sạn trở về Tỉnh ủy, báo cáo sự việc vừa rồi cho Điền Gia Canh biết:

- - Bí thư Điền không ở đó, không nhìn thấy một quả ngoạn mục, Tống Kiều Sinh mặc dù nhìn có vẻ trấn tĩnh, tôi nghĩ trong lòng gã chưa chắc đã không có suy nghĩ nuốt giận vào trong, phản ứng của Thẩm Hoài chỉ vào lọc dầu Từ Thành, thực nhanh vô cùng…

- - Tên khốn này đúng là dám đâm mũi dao này.

Điền Gia Canh nghe xong Lý Cốc tường thuật cảnh tượng xảy ra trong khách sạn, cũng cười ha hả nói;

- - Có vết xe đổ của Đảm Khải Bình, Tống Kiều Sinh mặc dù có chút sơ sót, nhưng tiếp theo hẳn là không cho chúng ta cơ hội xem kịch vui…

- - Bây giờ nhà họ Tống còn có ông cụ từ trên ép xuống, nhưng Tống Kiều Sinh sẽ không dễ dàng để Mai Cương phát triển lớn mạnh, thủ đoạn hái đào thật là nhiều, mà Thẩm Hoài lại tính toán như vậy, bây giờ cho bọn họ chôn gốc, anh xem nhé, bọn họ sớm hay muộn sẽ lật đổ cái bàn,

- Lý Cốc cười nói

- - Nếu không nhà họ Tống chạy theo quỹ đạo trước mắt, có chút khủng bố…

Điền Gia Canh gật gật đầu, khẽ thở dài một cái, cạnh tranh tàn khốc giữa các phe phái là một sự thật ông ta không thể không đối mặt.

Nhà học Tống có Tống Hoa trấn thủ, mặc dù không có chỗ ngồi ở Bộ chính trị, nhưng tầm ảnh hưởng cũng không kém như trong tưởng tượng.

Đới Thành Quốc người lớn tuổi rồi, hai người khác của nhà họ Tống là Tống Kiều Sinh và Thành Văn Quang đều đã hơn 50 tuổi rồi, tuổi chính trị ít ra còn 12 đến 13 năm nữa.

Điền Gia Canh sắp 60 tuổi rồi, qua năm sau làm thêm một nhiệm kỳ Bí thư Tỉnh ủy nữa, nếu không thể chen vào cũng đành phải lui về tuyến hai. Như vậy Điền Gia Canh có thể coi là phái trẻ của hệ Kế Kinh, có thể thấy tầng lớp cán bộ trẻ cấp tỉnh bộ đang ở tình trạng thế nào.

Cán bộ cấp tỉnh bộ mới đầu 50, bây giờ toàn quốc cộng lại cũng có mấy người, nhà họ Tống có hai người, thậm chí hai năm trước còn khó khăn lắm để Tống Kiều Sinh đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy trẻ tuổi nhất trong nước thời bấy giờ, từ phương diện khác cũng nói rõ tầm ảnh hưởng và tiềm lực của nhà họ Tống.

Nhưng khiếm khuyết của nhà họ Tống còn tồn tại hai điểm quan trọng nhất, một là thái độ bảo thủ ảnh hưởng đến tình hình chung, hai là thái độ bảo thủ tạo thành hiện thực thảo luận coi nhẹ sự thật của nhà họ Tống, làm cho nhà họ Tổng thiếu lực ngưng tụ cần thiết.

Nói thật nhà họ Tống thể hiện ra thái độ tích cực trong dự án đường sắt Từ Đông, khai thác than Hoài thực làm cho người ta khiếp sợ.

Ngoài giữ thái độ bảo thủ ra, thay đổi lớn nhất vẫn còn ở nhà họ Tống thảo luận đồng thời kiêm thay đổi lại sự thật.

Nhà họ Tống trong việc thảo luận cũng đã rất bức bách, lại làm cho bọn họ bù lại triệt để khiếm khuyết coi nhẹ sự thật, vậy lực ngưng tụ, tầm ảnh hưởng và phát triển của cả tương lai nhà họ Tống, e là những phe phái khác khó có thể ngăn chặn.

Đàm Khải Bình, Tô Duy Quân, Tống Bính Sinh được gọi là ba cỗ xe ngựa của nhà họ Tống ở Hoài Hải, sau khi bị Thẩm Hoài đánh gãy một chân còn chưa gượng dậy nổi,tâm trạng của Đàm Khải Bình lúc này có thể tưởng tượng được, hơn nữa ông ta cũng khó phục hồi lại, đồng thời tâm trạng của Tô Duy Quân cũng trở nên khó suy xét, kết giao của Tống Bính Sinh cũng trở nên không thân thiết, có thể nói nhà họ Tống sau cuộc tranh giành giữa Thẩm Đàm, tầm ảnh hưởng của Thẩm Hoài trong tầng lớp cấp tỉnh suy yếu đến cực điểm.

Nhưng đây chỉ là tạm thời, nhà họ Tống vứt bỏ ba cỗ xe ngựa, mà đổi lại là thực lực của Hoài Năng, Mai Cương ở Đông Hoa, thậm chí lúc đó không thể không lựa chọn giữa Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình, cũng có thể là tuyệt chiêu chết đi sống lại.

Đến tư tưởng của than Hoài xuất đông trồi lên mặt nước, uy lực của tuyệt chiêu này hoàn toàn được phát huy.

Bất kể là Triệu Thu Hoa, hay là Điền Gia Canh, cho dù không muốn thấy thế lực của nhà họ Tống lại nổi lên ở Hoài Hải, cũng không thể lấy cớ từ chối Tập đoàn Hoài Năng mang theo lượng lớn đặt vào dự án than Hoài và cải tạo đường sắt Từ Đông.

Bọn họ vốn là dựng lên ngọn cờ cải cách, tái cơ cấu, không có cớ từ chối, mà một khi phải kiên quyết từ chối, thì rất có thể đắc tội hết với các thế lực lợi ích có liên quan ở địa phương.

Một khi khiến cho Tập đoàn Hoài Năng chủ đạo tư tưởng than Hoài xuất đông, chủ đạo thực hiện khai thác than Hoài và cải tạo đường sắt Từ Đông, lại thêm Thẩm Hoài ở Đông Hoa chủ đạo khai thác mở rộng cảng Tân Phổ, tầm ảnh hưởng, lực thẩm thấu của nhà họ Tống ở Hoài Hải sẽ thông qua mạch máu kinh tế đường sắt Từ Đông này lập tức trải rộng ra, căn cơ so với ba chiếc xe ngựa trước kia còn thâm sâu hơn rất nhiều.

Lúc này quân cờ của Tô Duy Quân có chút dao động, một lần nữa kéo vào trong vòng nhà họ Tống, vậy nhà họ Tống ở tỉnh Hoài Hải cho dù không phân địa vị ngang nhau với Điền Gia Canh đại biểu nhà họ Kế Kinh và Triệu Thu Hoa đại biểu nhà họ Hồ, cũng sẽ không yếu đi bao nhiêu.

Theo bố trí của nội bộ hệ Kế Kinh, Điền Gia Canh sang năm sẽ đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy ở tỉnh thành quan trọng hơn, như vậy mới có thể làm cho ông ta có đủ kinh nghiệm vào bộ

Điền Gia Canh nghĩ đến ông ta một khi rời khỏi Hoài Hải, mà Từ Bái còn không đủ để ngồi vào vị trí Phó bí thư Tỉnh ủy thay thế Triệu Thu Hoa, hệ Kế Kinh lại không thể điều người khác đến trấn giữ, hệ Kế Kinh qua năm tới tầm ảnh hưởng ở tỉnh Hoài Hải thậm chí đã chèn ép được nhà họ Tống.

- - Cậu đem tài liệu của lọc dầu Từ Thành đến cho tôi xem, sau đó liên hệ với Từ Bái nói chuyện này,

Điền Gia Canh nói,

- - Thẩm Hoài chọn lựa lọc dầu Từ Thành, chưa hẳn là chỉ trỏ lung tung.

- - Đúng vậy.

Lý Cốc nói

- - Chuyện này tôi thật chưa nghĩ kỹ. Trong tỉnh có 9 công ty chứng khoán, tôi còn tưởng rằng Thẩm Hoài lúc đó chọn lọc dầu Từ Thành là không còn lựa chọn nào khác…

- - Có thể là tôi nghĩ nhiều

Điền Gia Canh nói

- - Bất kể thế nào, Mai Cương có thể phát triển lớn mạnh, rất có lợi với phát triển kinh tế địa phương, chúng ta trước tiên phải hiểu rõ điểm này.

Lý Cốc gật gật đầu hiểu rõ ý tứ của Điền Gia Canh, có chút đấu tranh là không thể tránh khỏi, nhưng vì vậy mà hại đến thực thể, vậy cái được không bù được cái mất. Gã cười nói:

- - Cho dù tặng không lọc dầu Từ Thành cho Mai Cương, có thể làm cho tính tình của Thẩm Hoài giảm bớt mấy phần, cũng chỉ làm cho nhà họ Tổng càng trở nên bằng mặt không bằng lòng, phân tán sức ảnh hưởng của bọn họ ở Hoài Hải, mặc khác cũng không cần lo lắng gì. Nhà họ Tống vẫn còn ông cụ, biểu hiện của Tống Kiều Sinh hôm nay cũng tương đối khắc chế…

Lý Cốc còn nói thêm:

- - Bên chỗ Bí thư Từ Bái, tôi nên trực tiếp đi một chuyến. Ba công ty chứng khoán nhà nước của thành phố Từ Thành, lọc dầu Từ Thành mặc dù lỗ vốn nhiều nhất, nhưng doanh nghiệp tranh giành cái xác này trong thành phố cũng không ít, thành phố Từ Thành cũng chưa chắc dễ dàng nhượng đi lọc dầu Từ Thành…

Điền Gia Canh gật gật đầu, tặng đi lọc dầu Từ Thành, cho dù ông ta với Từ Bái đồng ý, những người khác của thành phố Từ Thành cũng sẽ không đồng ý, nhưng nếu thành phố Từ Thành bên kia ra giá quá cao, thực thế chính là áp chế Tống Kiều Sinh trong nội bộ nhà họ Tống, bỏ lỡ cơ hội của Thẩm Hoài, không đạt được hiệu quả ly gián nhà họ Tống và cuối cùng phân tách nhà họ Tống.

Tham gia hội nghị buổi chiều, lại tham gia hiệp đàm đại biểu các bên, Tống Văn Tuệ cũng vô cùng mệt mỏi.

Đến trước khi Ủy ban nhân dân tỉnh tổ chức bữa tiệc tối mở màn, đã không nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Hoài đâu, Tống Văn Tuệ lại càng buồn bã. Thư ký có ý đưa di động qua, bà cũng không muốn nghe, oán hận mọi người lên đến cực điểm, Thẩm Hoài không muốn đến đây dự tiệc, cố ý kéo hắn qua có ý nghĩa gì chứ?

Quét mắt qua thấy cháu ngoại Lưu Kiến Quốc của Đới Thành Quốc đứng ở một góc của phòng tiệc, cùng với hai thanh niên khuôn mặt có vẻ lạ lẫm chuyện trò vui vẻ, Tống Văn Tuệ cũng nhíu mày lại, sắc mặt nghiêm trọng của anh hai Tống Kiều Sinh cũng lọt vào mắt của bà, trong lòng bà cũng vô cùng oán hận.

Tống Văn Tuệ cuối cùng vẫn không yên tâm, không gọi điện thoại cho Thẩm Hoài, mà gọi cho Tống Hồng Quân cũng không thấy xuất hiện.

- - Hai người ở đâu đấy ?

- - Đang ở một nhà hàng ở cửa Bắc Đại Hoài Công, chuẩn bị ăn cơm.

Tống Văn Tuệ không biết Thẩm Hoài sao lại cùng Tống Hồng Quân chạy đến nhà hàng ở cửa Bắc Đại Hoài Công bèn hỏi:

- - Thẩm Hoài có ở đấy không?

- - Nó chạy đi tìm ông chủ gọi thức ăn rồi

Tống Hồng Quân nói

- - Tâm trạng của nó thế nào?

Tống Văn Tuệ hỏi

- - Vẫn tốt, không có gì khác thường. Dù sao thằng ranh này làm như vậy không phải một lần, từ Đàm Khải Bình lần trước thay cậu lớn vào mà thôi.

Tống Hồng Quân nói.

- - Hừ.

Tống Văn Tuệ ngoài thở dài ra còn làm thế nào được,

- - Con khuyên nó một chút.

- - Khuyên như thế nào,

Nhắc tới chuyện này, Tống Hồng Quân cũng rất tức giận,

- - Lúc trước bọn họ coi Thẩm Hoài là rác rưởi, bên trái khinh thường Mai Cương, bên phải khinh thường Mai Cương, kết quả làm cho vô cùng chật vật, mặt mũi đều sưng lên, còn oán hận người khác? Cậu lớn suy nghĩ như thế nào, con hiểu rõ, ông ấy không phải là sợ Thẩm Hoài tính khí bướng bỉnh không chịu thuần phục, sợ hắn bị khống chế sao? Ông ấy có suy nghĩ như vậy thì không có gì, nhưng động tác của ông ấy có thể nhỏ một chút không? Chỉ cần động tác của ông ta nhỏ một chút, tướng ăn đẹp một chút, Mai Cương từ Cục chứng khoán tỉnh rút đơn xin chỉ đạo niêm yết, chính là định cho bọn họ chiếm một chút, ăn một chút. Bọn họ hôm nay là có ý gì, Lưu Kiến Quốc túm đến Từ Thành chuyện trò vui vẻ, cậu cũng đi theo chuyện trò vui vẻ, đây là muốn phủ đầu Thẩm Hoài xem sao? Bàn bị lật đổ rồi, nồi bị nổ rồi, sao có thể oán giận lên đầu người khác được?

- - Được rồi, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này.

Tống Văn Tuệ lúc này chỉ có thể khuyên giải nói:

- - Cha của Hồng Kỳ không phải trước sau đều không nói chuyện sao? Cũng có thể tình hình không nghiêm trọng như con và Thẩm Hoài nghĩ…

- - Cậu lớn còn dám nói chuyện, dù sao Thẩm Hoài đều đã chuẩn bị buông tay tất cả, chuẩn bị xuất ngoại không trở về nữa, nhà họ Tống cũng không phải không có người bức bọn họ đi

Tống Hồng Quân nói,

- - Việc này con phải gọi điện nói chuyện với ông nội.

- - Con không cần phải gọi

Tống Văn Tuệ nói,

- - Con nghĩ còn chưa đủ loạn sao?

- - Con cũng chỉ nói thôi…

Tống Hồng Quân nói

- - Thôi đi, tôi ăn cơm xong sẽ qua đó tìm hai người.

Tống Văn Tuệ nói, cúp điện thoại rồi đưa điện thoại cho thư ký cầm, lúc này nhìn thấy Hùng Văn Bân, Quách Toàn đi tới, kỳ quái là sắc mặt của Hùng Văn Bân có chút điềm tĩnh, dường như không bị ảnh hưởng bởi sự việc buổi trưa.

Tống Văn Tuệ rất kỳ quái, Hùng Văn Bân sao lại không lo lắng? Hôm nay thật muốn trở mặt, Mai Cương đối mặt với đả kích có tính hủy diệt, tổ rớt rồi, Hùng Văn Bân những người này cũng không còn trứng.

Lúc này cũng không tiện kéo Hùng Văn Bân lại kể tỉ mỉ, Tống Văn Tuệ đành phải kiên nhẫn, khó khăn ăn xong bữa tiệc tối.

Sau bữa tiệc, Tống Văn Tuệ vội vã cùng Hùng Văn Bân bọn họ rút lui, đi đến chào hỏi anh hai.

- - Em đi tìm Thẩm Hoài, có một số việc bảo nó không cần phải suy nghĩ nhiều, cách nghĩ của nó hy vọng Mai Cương và chứng khoán Trường Phong, Hợp Nguyên hợp tác,mượn lọc dầu Từ Thành niêm yết rất tốt, anh ủng hộ.

Tống Kiều Sinh nhìn em gái đi tới, giọng điệu bình tĩnh nói.

Tống Văn Tuệ gật gật đầu, biết dưới uy hiếp lật bàn của Thẩm Hoài, vì đại cục, anh hai cũng không thể không tạm thời nhẫn nhịn, nhưng một khi vết nứt lớn đã bị rách ra,thì không có cách nào vá lại được.

Bình Luận (0)
Comment