Thẩm Hoài và Thành Di tay xách đầy túi xách ra khỏi trung tâm mua sắm, theo thang máy lên tầng trên, bỗng dưng nhìn thấy Chu Tự Cường cùng một cô gái có mái tóc cuộn sóng đang đứng ở đại sảnh dáo dác nhìn ra xung quanh.
Thẩm Hoài không nói không rằng, tay kéo Thành Di, từ cửa thang cuốn xoay mình đi luôn vào hành lang bên trái.
Chu Tự Cường đoán rằng Thẩm Hoài đưa bạn gái đến trung tâm thương mại Mandarin Oriental (Văn hoá Phương Đông) này để mua sắm, sau khi vào tầng một khu mua sắm y không nhìn thấy Thẩm Hoài đâu cả, liền nhìn chăm chú vào cửa thang cuốn tầng hai.
Tầng một của khu trung tâm thương mại Mandarin Oriental (Văn hoá Phương Đông) chủ yếu là các gian hàng bách hoá cao cấp, các tầng trên là văn phòng và các quán rượu sang trọng, xa xỉ, tầng ngầm là khu mua sắm tự chọn bình dân.
Chu Tự Cường nghĩ mãi cũng không ra, chẳng lẽ Thẩm Hoài đưa Thành Di đến Văn hoá Phương Đông chỉ để mua thêm một ít đồ dùng sinh hoạt?
Chu Tự Cường không đứng đối diện cửa thang cuốn, nhưng cũng nhìn thấy Thẩm Hoài đi ra từ cửa thang máy phụ tầng một, ngoặt vào hành lang bên trái.
Chu Tự Cường biết rõ Thẩm Hoài muốn tránh mặt y, cũng chính là vì biết rằng Thẩm Hoài không muốn gặp y, vừa không dám gọi lớn tiếng, cũng không dám đuổi theo quấy rầy, sợ rằng sẽ làm Thẩm Hoài cảm thấy chán ghét, sẽ càng không có kết quả tốt đẹp gì, luống ca luống cuống đứng lên, gấp đến nỗi không biết phải làm sao, nhìn đến Tôn Quyên bên cạnh càng cảm thấy buồn bực, bèn trừng mắt quở trách: - Xem cái việc cô làm kìa, toàn làm hỏng việc! Nếu hại ông đây làm sai cái giao dịch này, xem ông đây sẽ xử lý cô như thế nào !
Trong lòng Tôn Quyên cảm thấy vừa tủi thân vừa sợ hãi, hoàn toàn không để ý đến khí thế mạnh mẽ ở lầu hai Nghi Hoà nữa, sợ sệt nói: - Quan hệ giữa chủ tịch huyện Thẩm và Ngũ Hạo rất thân thuộc, hay để em đi tìm Ngũ Hạo nói chuyện thử xem sao?
Chu Tự Cường cũng nghĩ như vậy, nghĩ thầm rằng tên ma cà bông Ngũ Hạo này nhìn qua thấy chả có tí tiền đồ gì, được cái xương cốt có vẻ cứng cáp, để y đi tìm tên tiểu tử này làm người đứng giữa cứu vãn tình hình chưa chắc có kết quả gì, thôi thì cứ để Tôn Quyên làm việc này vậy, bèn gật đầu nói: - Em đi tìm Ngũ Hạo đi, linh hoạt mềm dẻo chút, đừng cứng nhắc quá, không sắc xéo, tránh làm hỏng chuyện! Cái tên họ Thẩm này, nhìn quần áo mặc cũng không tồi, giống như mấy tên trai bao chuyên đi lừa con gái, đây đúng là bệnh của mấy gã làm quan, hắn đích thực là thần tài, ai đắc tội với hắn chính là đắc tội với tiền.
Thẩm Hoài cùng Thành Di tay xách nách mang đầy các túi đựng đồ dùng sinh hoạt về khu ký túc xá, tiếp tục dọn phòng.
Dọn dẹp xong, cách thời gian đến nhà cô út ăn cơm còn sớm, cũng không thể ở trong ký túc xá, Thẩm Hoài bèn lái xe đưa Thành Di đi xem phong cảnh Từ Thành
Bọn họ vừa xuống lầu lái xe ra khỏi khuôn viên ký túc xá, liền nhìn thấy Ngũ Hạo cùng bạn gái đứng ở cổng bên kia, đang cùng bảo vệ cổng nói gì đó.
- Giáo sư Tiểu Ngũ cũng có người quen ở đây à? Thẩm Hoài dừng xe, mở cửa sổ xe và hỏi.
Da mặt Ngũ Hạo cũng không đủ dày, hơi lúng túng nhếch mép nói: - Nhìn thấy Chủ tịch Thẩm đi vào sân từ đằng xa, tính thuận đường đến hỏi thăm anh một chút, không ngờ rằng bảo vệ lại không để chúng tôi đi vào
Ngũ Hạo vào Trường Đảng làm việc, công việc chủ yếu hai ba năm nay chỉ là mấy việc phụ đạo viên đời sống, vào Trường Đảng tiến tu càng có thể thực sự qua lại thân thiết với các quan chức Đảng và Chính phủ.
Mới đầu y cũng cho rằng đây chính là cơ hội, sau khi va phải đinh vài lần, y mới nhận ra sự lạnh lùng ác nghiệt đến vô tình của cái thế giới này.
Đến cả vị cán bộ huyện Thẩm Hoài này, Ngũ Hạo y ngoài việc duy trì tiếp xúc trong công việc hàng ngày ra thì cũng không hề có tí ảo tưởng nào cả, cho rằng nhiệt tình của tên học viên tiến tu này đối với y giống như với người thân vậy, sau khi tiến tu kết thúc vẫn còn có thể tiếp tục duy trì.
Ngũ Hạo không cho rằng gặp lại ở lầu hai Nghi Hoà, Thẩm Hoài thực sự có bao nhiêu sự nhiệt tình đối với y, chẳng qua chỉ là người quen gật đầu chào nhau một tiếng; y cũng không cho rằng Thẩm Hoài sẽ đặc biệt chạy tới chào đón.
Chỉ có điều quan hệ của y và Tôn Lệ cần phải tiếp tục duy trì, cũng không thể đem quan hệ của chị gái Tôn Lệ với Chu Tự Cường vì cái tính cố chấp ngang ngạnh của y mà làm hỏng, chỉ có thể miễn cưỡng đi một chuyến.
- Thành Di hôm nay mới chuyển đến đây ở, bảo vệ cũng chỉ mới biết qua cô ấy Thẩm Hoài vừa cười vừa giới thiệu bạn gái hắn đang ngồi trên xe với Ngũ Hạo, nói - Mọi người lên xe rồi nói, tránh chắn đường người ta tại cửa này.
Ngũ Hạo và bạn gái lên xe, Thẩm Hoài quay xuống nhìn mấy người họ đang ngồi phía sau xe: - Mọi người đi đâu thế? Tôi đưa mọi người cùng đi.
- Buổi chiều rảnh rỗi nên cùng Tôn Lệ lang thang một chút, nhìn thấy Chủ tịch Huyện Thẩm, muốn chạy lại hỏi thăm một chút thôi Ngũ Hạo nói.
- Chúng tôi buổi chiều cũng rảnh rỗi nên đi dạo một chút
Thẩm Hoài cười nói Chi bằng mọi người đi cùng bọn tôi luôn nhé?
- Chiều nay tại Nghi Hoà, chị gái Tôn Lệ có chút nóng nảy, nói ra mấy lời khó nghe, mạo phạm tới Chủ tịch Thẩm Ngũ Hạo nói.
- Ô, anh vì chuyện này mà đến đây à, tôi lại còn tưởng có chuyện gì to tát cơ Thẩm Hoài cười nói Những người có thành kiến với tôi mà nói những lời khó nghe thì nhiều lắm, tôi cũng không thể lúc nào cũng để trong lòng. Anh nói chuyện với tôi cũng đừng "Chủ tịch" nọ "Chủ tịch" kia suốt thế, chúng ta tuổi tác cũng không chênh lệch mấy, tôi qua cái Tết này là hai mươi tám rồi, thầy Tiểu Ngũ thì sao?
- Tôi qua Tết cũng hai mươi tám Ngũ Hạo nói.
Nghe vậy, Thẩm Hoài cười nói: - Được rồi, thế chúng ta gọi thẳng tên nhau luôn đi.
- Anh rể Tôn Lệ Ngũ Hạo nhắc đến Chu Tự Cường, đây chính là lý do mà y phải miễn cưỡng chạy đến đây, không nói đến không được.
- Người đàn ông đó là anh rể Tôn Lệ à? Nhìn qua cũng tầm hơn bốn mươi rồi nhỉ? Thành Di nghe vậy liền quay xuống hỏi.
Ngũ Hạo lúng túng đáp: - Chị gái Tôn Lệ trước đây làm việc ở Xí nghiệp than Đại Thành, quen biết Chu Tự Cường, sau đó thì kết hôn
Thẩm Hoài chậm rãi lắc đầu: - Chuyện của Chu Tự Cường, không phải là tôi khinh thường hắn. Sắp tới cần phải thanh lý doanh nghiệp cung cấp than cốc, Xí nghiệp than Đại Thành sẽ bị thanh lý. Tôi cũng không muốn tiếp xúc với anh ta, cũng là tránh cho về sau gặp mặt thấy khó xử.
- À Ngũ Hạo cũng không phải là tình nguyện vì Chu Tự Cường mà đến, nhưng cũng không nghĩ đến gặp mặt Thẩm Hoài lại có kết quả như vậy, nhất thời không biết nên nói gì, nghĩ tới việc này nói cho cùng cũng chả có liên quan gì tới y, thật sự muốn để Chu Tự Cường sống thoải mái, quan hệ của y với Tôn Lệ lại càng khó khăn hơn, bèn dứt khoát không nói gì cả là tốt nhất.
- Hai trang bài phát biểu của anh trên tập san của Trường Đảng viết rất tốt, hôm qua tôi cùng Tần Đại Vĩ cũng có nói qua về chuyện này Thẩm Hoài thấy Ngũ Hạo bỗng dưng im lặng, bèn cười tìm đề tài cùng y nói chuyện.
- Nửa tháng trước tôi có gặp Tần trưởng phòng trên xe, cũng hàn huyên được vài câu Ngũ Hạo nói - Hai trang bài viết trên Tập san của trường lần này, tôi cũng là rảnh rỗi không có việc gì, bèn tìm một ít tài liệu rồi sao chép thôi, không thể so với bài viết rất có chiều sâu của Chủ tịch Huyện Thẩm ngài
Thẩm Hoài nói rằng hai bên có thể gọi thẳng tên nhau, Ngũ Hạo lại thấy rằng không thể gọi thẳng tên của Thẩm Hoài.
- Thẩm Hoài vừa mới quay đầu muốn nói gì đó, di động bèn đổ chuông, nhìn thấy là điện thoại của Lý Cốc, lấy tai nghe nhờ Thành Di cắm vào, nhét tai nghe vào tai, nhìn vào trong gương chiếu hậu thấy Ngũ Hạo ra hiệu bọn họ phải xuống xe, cáo từ không muốn cản trở hắn nghe điện thoại, hắn lắc lắc đầu, nói với Ngũ Hạo: - Cũng không phải là cuộc điện thoại quan trọng gì, không sao đâu.
Thẩm Hoài nghi hoặc không hiểu Lý Cốc có việc gì mà lại tìm hắn lúc này, sau khi nghe điện thoại bèn hỏi: - Thư ký Lý sao lại nhớ đến tôi vào lúc này vậy?
- Tôn tổng của than Hoài nói hôm nay anh còn ở Từ Thành Lý Cốc trong điện thoại nói.
- Ừ, Thành Di hôm nay đến Từ Thành, tôi giúp cô ấy dọn dẹp phòng ở một chút Thẩm Hoài bèn mặt dày vô sỉ trả lời.
Lý Cốc vừa nghe xong liền bảo: - Thật á? Thế tối nay tôi mời hai người ăn cơm nhé?
- Tối nay tôi có tiệc rồi, bữa cơm tối nay bên nhà cô út tôi, tôi không dám từ chối, hôm nay không làm phiền thư ký Lý cậu tốn kém rồi, hôm khác đi Thẩm Hoài từ chối.
- Vậy thì mời hai người cậu uống cốc trà chiều vậy Lý Cốc vẫn kiên trì .
- Thẩm Hoài cũng có chút hiểu được vì sao Lý Cốc kiên trì muốn gặp hắn đến thế, nhìn vào gương chiếu hậu thấy Ngũ Hạo, liền nói với Lý Cốc ở đầu kia: - Tôi đang ở cùng với thầy Tiểu Ngũ ở trường Đảng Tỉnh uỷ, còn có Trưởng phòng Uỷ ban ngoại thương tỉnh Tần Đại Vĩ nữa. Đúng, giáo sư Tiểu Ngũ chính là Ngũ Hạo. Được rồi, một lúc nữa bọn tôi sẽ qua
Cúp điện thoại, Thẩm Hoài lại vội vàng gọi cho Tần Đại Vĩ, chờ anh ta gọi điện lại, cười nói với Ngũ Hạo: - Mới rồi là điện thoại của Bí thư công uỷ Doanh nghiệp tỉnh thuộc Quốc gia Lý Cốc, chắc là anh rể của Tôn Lệ gọi điện cho Tôn Phù Kính bên Than Hoài nói tôi đang ở Từ Thành. Tôn Phù Kính đang ở cùng Lý Cốc, Lý Cốc muốn chúng ta qua bên đó uống trà chiều. Việc của trưởng phòng Tần, không được nói ra
Điền Gia Canh là Bí thư tỉnh uỷ kiêm hiệu trường trường Đảng Tỉnh uỷ, việc Ngũ Hạo đối với thư ký của Điền Gia Canh - Lý Cốc đương nhiên không hề thấy xa lạ, không ngờ đến Lý Cốc lại có ấn tượng về y
Chủ tịch Tập đoàn than Hoài Tôn Phù Kính là Phó giám đốc doanh nghiệp cấp nhà nước, Lý Cốc hiện giờ là Bí thư Công uỷ của tổ chức Đảng
Thẩm Hoài trong thời gian tiến tu tại trường Đảng, ở cùng phòng ký túc với Tần Đại Vĩ ba tháng, quan hệ vô cùng thân thiết, bèn kéo Tần Đại Vĩ qua bên sân tụ tập, Ngũ Hạo có thể hiểu được, nhưng y không rõ tại sao Thẩm Hoài lại kéo cả mình vào
Đương nhiên, có thể có loại cơ hội này, ngũ hạo cũng sẽ không ngốc đi cự tuyệt, chỉ có điều trong lòng có chút không yên
Một lúc sau Tần Đại Vĩ gọi điện thoại đến, anh ta đang ở cùng với Dương Lâm nghiên cứu sự việc tại nhà máy lọc dầu Tân Phổ. Không quấy rầy Dương Lâm suy nghĩ, Thẩm Hoài để Tần Đại Vĩ trực tiếp gọi taxi đến tập trung tại cửa nhà khách tỉnh.
Lý Cốc đứng trước cửa kính, nhìn thấy trong vườn phía bắc lác đác mấy gốc mai già trồng ven đường đang trổ ra nhuỵ hoa lớn nhỏ.
Y vẫn đang lưỡng lự không biết có nên một mình hẹn Thẩm Hoài.
Buổi chiều y cùng Tổng giám đốc tập đoàn than Hoài kiêm Bí thư Đảng uỷ Tôn Phù Kính gặp mặt để bàn về vấn đề công tác mà than Hoài hiện tại đang vấp phải, Tôn Phù Kính nhận được điện thoại mới biết rằng Thẩm Hoài đang ở Từ Thành, bèn hạ quyết tâm, cứ gặp mặt đã rồi mới nói sau.
160 vạn tấn, tổng giá trị đơn hàng than cốc lên đến hơn một tỷ, giành được đơn hàng này có thể cứu thoát tập đoàn Than Hoài ra khỏi tình cảnh khó khăn trước mắt.
Đương nhiên, đơn hàng than cốc lớn của Mai Cương không thể tuỳ tiện mà ký tên được.
Bất luận là xí nghiệp than nào, một khi ký kết thoả thuận cung cấp hàng hoá trong thời gian dài với Mai Cương, đều cần tiến hành mở rộng công suất tương ứng, vận chuyển và tích trữ hơn một trăm vạn tấn than, không phải là một việc đơn giản, để chuẩn bị tốt công việc này cũng phải mất thời gian nửa năm.
Nhà máy thép Tân Phổ đề ra kế hoạch đưa nhà máy vào hoạt động chính thức trong vòng chín tháng, cũng có thể nói rằng, công ty than Hoài muốn có được đơn đặt hàng của Mai Cương, cần ký thoả thuận cung cấp hàng với Mai Cương trước tháng ba, bằng không sẽ không có được
Đương nhiên, tập đoàn Hoài Năng tuy có thể tiến quân khai thác than đá, nhưng để chuẩn bị công việc này cần một thời gian tương đối dài, hiện tại cũng không có cách nào cung cấp than luyện hoặc than cốc cho Mai Cương.
Lần trước khi đến Tân Phổ khảo sát, Thẩm Hoài đã đề cập đến vấn đề cung cấp nhưng sau đó bên Mai Cương không có chút phản ứng nào, mà Tôn Phù Kính lại có được tin tức, Mai Cương thật ra cùng mấy nhà máy sản xuất than tỉnh Hà Bắc qua lại mật thiết, rất có khả năng nguồn cung cấp nguyên liệu than cốc đều mua từ Hà Bắc sau đó vận chuyển bằng đường biển qua cảng Tân Phổ.
Tuy nói rằng hệ thống Mai Cương trực thuộc tập đoàn phát triển và đầu tư tài chính trong nước Mai Khê, cùng với than Hoài tham gia công trình cải tạo đường sắt Từ đông, cải tạo đường sắt Từ đông và đầu tư phát triển cảng Tân Phổ, cuối cùng đều có lợi cho than Hoài trong việc xuất khẩu vật tư than đá cảng Tân Phổ, nhưng toàn bộ hạng mục phía đông của tập đoàn than Hoài không hề có ràng buộc gì với việc mua bán than cốc của Mai Cương.
Cho dù than Hoài nguyện ý bỏ vốn tham dự kiến thiết mở rộng đường sắt Từ đông, nhưng Mai Cương bên kia không lĩnh, gián đoạn kết nối liên hệ than Hoài trong việc kinh doanh, Tôn Phù Kính cũng rơi vào lối mòn, lúc này cũng chỉ có cách nhờ tỉnh ra mặt tác hợp, xem có khả năng xoay chuyển hay không.