Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 647 - Chương 645: Hỏi Cung

Chưa xác định
Chương 645: Hỏi cung

Thẩm Hoài mặc quần áo đầy nếp nhăn nhúm, cũng chưa hong khô, cùng Hùng Đại Ny tới đồn công an thị trấn Thành Quan.

Đây cũng chỉ là bất hòa dân sự thông thường, Thẩm Hoài, Hùng Đại Ny và hai mẹ con đương sự đều vào phòng cùng một lúc, cùng phối hợp công tác điều tra.

Tuy nói là đầu tháng tư, vào ban đêm, tiết trời có phần ấm lại, nhiệt độ không khí cũng chỉ mười bảy, mười tám độ, nhưng Thẩm Hoài mặc trên người một bộ quần áo ướt sũng cũng không hơn gì.

Thẩm Hoài tương đối phối hợp trên xe cảnh sát, Chu Chính Phượng cũng không bắt bọn họ nếm mùi đau khổ nữa, nhưng cũng không đồng ý để cho Thẩm Hoài đến phòng khác thay bộ quần áo ướt sũng ra. Thẩm Hoài chỉ có thể đổi một cái áo khoác khác, không đến nỗi khó chịu, nhưng quần áo bên trong vẫn ẩm ướt, ngồi xuống cũng có một chút run rẩy.

- Hiện tại cậu biết sợ, còn muốn qua mặt tôi? Thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vẫn muốn tôi tìm người sang đây đối chất sao? Chu Chính Phượng đem còng tay cởi bỏ, hai chân bắt chéo ngồi vào góc bàn, ánh mắt khinh miệt nhìn Thẩm Hoài trong chốc lát, lại liếc mắt nhìn Hùng Đại Ny một cái, ánh mắt dừng lại trên bộ ngực nhô lên của cô, liếm liếm môi, giả vờ hù dọa, nói: - Cô bé đưa đến bệnh viện hiện tại cũng không có việc gì, chỉ có điều phải nằm viện theo dõi trong một thời gian ngắn. Mấy người tốt nhất nên ngoan ngoãn hợp tác, với những người có mặt tại đây, mấy người trước hết có thể đàm phán. Nếu còn ngoan cố không chịu mở miệng, thì đừng nghĩ rằng Đồn Công an chỉ là vật trang trí.

- Tôi hiện tại cảm thấy hơi lạnh. Thẩm Hoài chà xát cánh tay, thẳng người, bình tĩnh nhìn Chu Chính Phượng nói. - Người không phải do chúng tôi hại, mà là do chúng tôi cứu, lúc ấy không phải chỉ có một hai người chứng kiến, tôi tin tưởng cảnh sát các anh sẽ theo lẽ công bằng mà giải quyết

- Mẹ con kia thấy Thẩm Hoài lúc này cũng không chịu nhận tội, lại muốn xông lên chửi bới.

Chu Chính Phượng dù gì cũng là Phó đồn công an, ở trong sở cũng không muốn để mất mặt, ngăn lại chị họ cùng đứa cháu trai đang xông lên chửi bới, hướng trên mặt đất gắt một tiếng, hùng hùng hổ hổ tiến lại chỗ viên cảnh sát bên cạnh, nói: - Địt mẹ, tiểu tử này con mẹ nó thật ngoan cố, cậu tới điều tra thêm lai lịch của hắn, để cho hắn biết cái gì gọi là "Không bắt lầm người tốt, không buông tha một phần tử phạm tội"

- Tên gọi là gì, đơn vị nào, địa chỉ gia đình, trên người không có bất kì giấy tờ nào Viên cảnh sát ngồi xuống giải quyết việc chung, giọng điệu lạnh băng hỏi.

Cái gì gọi là điều tra, chính là "nhất hù, nhị lừa, tam dọa"; có thể từ đương sự lấy khẩu cung tự nhiên bớt việc, bằng không cũng phải tuân theo trình tự như vậy mà giải quyết.

Có bất công thì cũng là điều tất yếu, không thể trông cậy vào cơ sở chấp pháp có nhiều chính quy, nhưng Thẩm Hoài tin tưởng bọn họ cũng sẽ không đến mức làm loạn lên, tại phòng dân sự động tay bức cung.

Nếu đến đồn công an, Thẩm Hoài cũng muốn xem bọn họ diễn xướng trò gì, chẳng qua chỉ là khai báo tên tuổi, số CMND. Tuy rằng trong toàn bộ quá trình đều khiến mẹ con nhà kia nhảy lên chửi bậy, hắn đều từ đầu đến cuối vững như núi Thái Sơn, đem sự việc trình bày rõ ràng.

Thẩm Hoài không đưa ra giấy chứng nhận, cũng không nói ra đơn vị công tác, bọn họ bây giờ cũng không còn cách nào khác là tiến hành cưỡng chế soát người. Chu Chính Phượng để cấp dưới cầm giấy báo tên và số giấy CMND của Thẩm Hoài đi gọi điện thoại đến hệ thống điều tra văn phòng quận để kiểm tra danh tính, đập bàn đe dọa: - Người không phải do các ngươi đẩy xuống, tại sao phải nhảy xuống sông cứu người?

- Có liên quan sao? Tôi nên nhảy xuống sông cứu người, hay là nên đứng trên bờ nhìn cô bé chết đuối? Thẩm Hoài hỏi.

- Cậu nói chuyện thế cũng được hả, thái độ còn không thành thật một chút? Cậu là xem chúng tôi cùng cậu chơi trò con nít sao?

Chu Chính Phượng không nghĩ tên tiểu tử trước mắt đến lúc này còn cứng đầu cứng cổ, lửa giận đùng đùng nổi lên, hướng cái ghế dựa đá một phát; Thẩm Hoài không phòng bị, thiếu chút nữa té nhào ra đất.

Hai mẹ con kia thấy thế càng làm lớn chuyện, đi lại mắng: - Người không phải do mấy người đẩy xuống, mấy người tại sao phải nhảy xuống sông cứu người?

Thẩm Hoài nhìn đối phương lại bị kích động quá mức, im lặng không nói, cũng giữ chặt Hùng Đại Ny, không cho cô nói bất cứ thứ gì vào lúc này; vào lúc như vậy cùng đối phương gây gỗ, không có nghĩa lý gì. Hắn phải khống chế cảm xúc người khác, tuyệt không để kẻ khác khống chế cảm xúc của hắn.

Một lát sau, khi mẹ con kia đã lui qua một bên, Thẩm Hoài lại nói: - Các anh cho bọn họ viết tường trình rồi hả? Còn mấy nhân chứng anh nói ở nơi nào?

Chu Chính Phượng vừa mới áp chế nộ khí trong người xuống, thấy Thẩm Hoài vừa đúng lúc đổ thêm dầu vào lửa, liền nộ khí xung thiên, hừ lạnh, mắng: - Đừng có, con mẹ nó, bày ra cái bộ dáng đó! Cảnh sát chúng ta làm sao làm việc, con mẹ ngươi muốn ra vung tay múa chân? Y chỉ vào viên cảnh sát kêu người đó hướng người phụ nữ kia cùng đứa con trai mà ghi chép lại

Lúc này một nhóm người đi gọi điện thoại kiểm tra đối chiếu thân phận thật của Thẩm Hoài quay trở về, vẻ mặt khẩn trương, ghé sát tai Chu Chính Phượng nói: - Cục trưởng Trình muốn anh lập tức tạm dừng hỏi cung, chờ ông ấy tới đây

- Cục trưởng Trình, ai là Cục trưởng Trình? Đầu óc Chu Chính Phượng có chút mơ hồ.

- Trình Nghị, Trình Cục trưởng.

Chu Chính Phượng cũng không phải kẻ thiếu suy nghĩ, nghe được tên Bí thư tổ đảng phòng huyện, đã cảm thấy một dòng điện chạy xoẹt qua sống lưng, hơi lạnh cứ thế tỏa ra, liền bảo viên cảnh sát bên cạnh:

- Dừng lại đã

- Đừng ngừng lại chứ, tôi vẫn đang chờ các người thu thập thông tin đây. Thẩm Hoài lạnh lùng cười, nói.

Biểu cảm khuôn mặt Chu Chính Phượng cứng nhắc, vừa như cười vừa như mếu, sắc mặt trắng bệch.

Tuy rằng cấp dưới không đem sự việc nói rõ ràng, phòng huyện bên kia cũng không có tiến thêm một bước lộ ra tin tức gì, y cũng đã xác định trong quá trình đưa tên tiểu tử này đến đồn công an, hắn không có cơ hội liên lạc bất cứ ai, vậy cũng chỉ có thể là lúc gọi điện thoại đến phòng huyện tiến hành xác nhận thân phận đã trực tiếp làm kinh động đến Bí thư tổ đảng phân cục công an huyện Trình Nghị.

Cục công an Đông Hoa của hệ thống điều tra tin tức hiện nay, chỉ làm một tầng đến khu phòng Công an huyện, cho nên sở công an tin tức thẩm tra đối chiếu thân phận của kẻ tình nghi, muốn thông qua phòng huyện để thực hiện, chủ yếu là dùng điện thoại liên hệ.

Phần thông tin đăng kí bên trong hệ thống nhận dạng và kiểm tra của Thẩm Hoài, một khi điều tra sẽ khuấy động tất cả mọi người; bất chấp phạm phải bản án gì, sở công an cũng không thể tùy tiện xử lý.

Hiện tại, nhân vật đứng đầu phòng huyện hạ lệnh dừng việc hỏi cung, Chu Chính Phượng dù có ngu ngốc hơn nữa cũng biết y kì này là đụng phải thiết bảng rồi.

Trấn Thành Quan Tân Tân có hai phần, bên này là Đông Thành, cùng phòng công an huyện không phải quá gần nhau, nhưng phạm vi Trấn Thành Quan lớn như vậy, Chu Chính Phượng còn nghi ngờ một lúc, chợt đã có tiếng thắng xe lại trong sân.

- Chủ tịch huyện Thẩm, rất xin lỗi, sinh ra hiểu lầm như vậy, thật sự là rất xin lỗi Bí thư tổ đảng công an huyện Tân Tân Trình Nghị, cũng là đang ở trên bàn rượu nhận được báo cáo, y một giây cũng không dám trì hoãn, cùng bí thư huyện Ủy Vương Dịch Bình cũng là tiến hành liên hệ ở trên xe, bận rộn lo lắng chạy đến đồn công an Đông Thành, đi vào phòng hỏi cung, cũng không kịp mắng Chu Chính Phượng, cũng không hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đi đến trước mặt Thẩm Hoài, người vẫn còn men rượu, bắt tay Thẩm Hoài trước sau xin lỗi.

- Buổi chiều ở bờ sông Trấn Thành Quan Tân Tân có người rơi xuống nước, tôi vừa lúc đi ngang qua, cũng liền xuống sông cứu người lên bờ. Quần áo lại ướt, không có cách nào rời đi, ngay tại khách sạn đối diện đó thuê phòng thay quần áo. Cha mẹ của đứa bé bị rơi xuống sông tìm đến tận cửa, nói tôi đẩy cô bé xuống sông. Hiện tại tôi đến đồn công an của các anh tiếp nhận điều tra, đang hỏi việc xảy ra lúc trước, chưa kịp nói gì cả làm mọi người thất vọng rồi. Thật xin lỗi. Thẩm Hoài đem sự việc kiên quyết nói một lần nữa, lại chỉ vào Hùng Đại Ny nói: - Người là do tôi xuống sông cứu, đến khách sạn là tôi gọi cô ấy tới đưa quần áo; cô ấy không liên quan gì đến việc này, cô ấy còn có việc, các anh có nên để cô ấy rời đi trước hay không?

Trình Nghị liếc mắt nhìn Hùng Đại Ny một cái, cảm thấy cô gái này thực sự rất xinh đẹp, không dám khẳng định cô gái này có phải chỉ đơn thuần đến đưa quần áo cho Thẩm Hoài hay không, nghĩ thầm buổi chiều Thẩm Hoài rõ ràng đã rời khỏi Tân Tân, không có khả năng vô duyên vô cớ lại trở về.

Đương nhiên, Thẩm Hoài hiện tại yêu cầu bọn họ đưa cô gái này đi, Trình Nghị cũng hiểu rõ Thẩm Hoài là không muốn bọn họ điều tra danh tính của cô gái này.

Chung quy thì lãnh đạo có một chút không hy vọng người ngoài biết được bí mật, cố tình tìm hiểu chính là tìm đường chết, Trình Nghị ngầm hiểu, bảo với tài xế: - Trước hết đưa cô gái này quay trở về Lại cùng Thẩm Hoài nói: - Bí thư Vương vừa mới xuống nông thôn làm công tác điều tra, nhận điện thoại liền lập tức tới Trấn Thành Quan đây

- Không cần phiền Bí thư Vương chạy chuyến này, tôi cũng chỉ là phối hợp cùng các anh đem vấn đề tra cho rõ ràng Thẩm Hoài không muốn gặp Vương Dịch Bình, nhưng Vương Dịch Bình đã chạy tới, hắn cũng không có cách nào từ chối, dù sao cũng là địa bàn của người ta, chỉ có thể nói Trình Nghị trước tiên đưa Hùng Đại Ny trở về, lại nhỏ giọng nói với Hùng Đại Ny: - Cô về trước chờ tôi.

Hùng Đại Ny nhếch miệng, tự hiểu rõ Thẩm Hoài là muốn cô quay về chỗ đó, ở khách sạn cũng đã thuê một phòng, chỉ có điều cô lại chột dạ liếc mắt nhìn Trình Nghị một cái, sợ người này nhìn ra được điều gì.

Hùng Đại Ny không nhìn còn đỡ, cái liếc mắt chột dạ nhìn qua, người ta cũng không phải ngu xuẩn, còn có thể không rõ sao - Thẩm Hoài trong lòng cảm thấy buồn cười, nhưng cũng biết chỉ cần không để Hùng Đại Ny gặp mặt người quen, cũng không cần sợ người khác nói gì không đúng, dù sao hắn ở Đông Hoa này có tiếng đào hoa, cũng không sợ có thêm một người.

Thẩm Hoài trước hết đến phòng khác thay một bộ quần áo khô, lại quay về phòng hỏi cung, bên này hồng trà gừng đã chuẩn bị xong, hắn nhận lấy, nâng chén trà lên từ từ uống, khiến thân thể ấm lên một chút, đỡ bị cảm lạnh mà sinh bệnh.

Phòng hỏi cung nho nhỏ, ngoại trừ Trình Nghị, Chu Chính Phượng cùng mấy người nữa, Vương Dịch Bình đang trên đường chạy tới.

Trưởng đồn công an Đông Thành huyện Tân Tân Hàn Vệ Quân, chính trị viên Cung Học Bình cũng chạy đến, nét mặt sa sầm đứng tại đó, hướng đến Trình Nghị mà mắng xối đầu: - Các anh có biết nguyên tắc né tránh hay không, Chu Chính Phượng cùng đương sự có quan hệ thân thuộc, các anh có biết không, hiểu rõ tình hình vì sao không sửa? Các anh bình thường quản lý công tác như thế nào? Chỉ vào mũi Hàn Vệ Quân, Cung Học Bình, nói: - Ở huyện Tân Tân phát sinh sự việc nghiêm trọng như vậy, đồn công an không thể chủ trì công đạo, nhận được báo án lại không theo lẽ công bằng giải quyết, còn phối hợp sách nhiễu dọa nạt, dọa nạt đến trên đầu ủy viên Thành ủy, các anh phải chịu trách nhiệm như thế nào?

- Có sách nhiễu dọa nạt hay không, đây không phải còn chưa có kết luận. Thẩm Hoài không nhanh không chậm nói: - Vị Chu đồn trưởng đây nói bọn họ có nhân chứng, chứng kiến tôi đẩy người ta xuống sông đấy. Tôi hiện tại muốn cùng Chu đồn trưởng đây đối chất vị nhân chứng này, nếu thực sự người là do tôi đẩy xuống sông, tôi sẽ hướng Chu đồn trưởng mà xin lỗi

Trình Nghị thuận tay quơ lấy một xấp tài liệu, ném tới trước mặt Chu Chính Phượng, quát lớn: - Nhân chứng nhận của cậu đang ở đâu, đem người đó mang tới, cậu dám cố ý qua mặt tôi, tôi lột da cậu ra!

Bình Luận (0)
Comment