Tôn Á Lâm nói chuyện điện thoại với ba của cô xong, đưa điện thoại di động vứt qua một bên bệ cửa sổ, lấy khăn tắm che ở trước ngực, lộ ra một mảnh da thịt trắng muốt, nói với Thẩm Hoài: - Cha đang Hongkong, ngày mai trực tiếp bay qua, đến lúc đó lại bàn tiếp...
Liên hệ với nhà họ Tôn, vẫn luôn là Tôn Á Lâm phụ trách, Thẩm Hoài không quan tâm hành tung của đám người Tôn Khải Thiện, tuy nhiên nghe được ông ta đang ở Hongkong, vẫn có chút kỳ lạ, hỏi: - Ba của cô lúc này ở Hongkong, có phải ở có liên quan với dao động của tỉ suất hối đoái thị trường Thái Lan trong khoảng thời gian này?
Tôn Á Lâm gật đầu, nói: - Ừ, Thái Lan năm trước sản phẩm may mặc và điện tử nhập khẩu giảm trên diện rộng, làm cho dự án thông thường tỉ lệ nhập siêu đạt hơn một trăm năm mươi trăm triệu đô la Mỹ. Cái số này đến cuối tháng ba năm nay, liền tính gộp lại đến hai mươi tỷ đô la Mỹ. Về phía chính phủ Thái Lan, động tác chậm chạp, không thấy có động tác kích thích xuất khẩu, chỉ có điều một mặt hấp dẫn tiền vốn ngoại hối ngắn hạn chảy vào, thực tế làm cho nợ bên ngoài ngắn hạn tăng vọt, mà tài chính chứng khoán với bất động sản trong nước của Thái Lan hai năm qua phát triển mạnh cho nên, trên thị trường tỉ suất hối đoái chăm chăm vào một vài quỹ đầu tư, lại không làm cho người khác cảm thấy kỳ lạ. Tuy nói chính phủ Thái Lan và Singapore liên kết xuất ra mười hai tỷ đô la Mỹ, ở thị trường tỉ suất hối đoái thu mua Thái Lan, làm cho một vài quỹ đầu cơ tổn thất rất lớn, lui ra ngoài, nhưng trong hệ thống kinh tế Thái Lan mạo hiểm cũng không có thả ra ngoài. Bọn họ mấy năm nay, đã tập trung đầu tư ở Thái Lan, cha lần này đến Hongkong, là muốn đối với nghiệp vụ đầu tư của Thái Lan, một lần nữa đánh giá lại rủi ro...
Thẩm Hoài dựa cằm vào ghế dựa trên giường, sau những năm 1970, kế Nhật Bản, khu vực kinh tế khác ở Châu Á cũng nhanh chóng vùng lên, trong đó liền lấy "Bốn con rồng nhỏ, bốn con hổ nhỏ" làm đại diện, Thái Lan là một trong số đó.
Tuy rằng cải cách mở cửa tới nay tốc độ phát triển kinh tế của Trung Quốc cũng không chậm chạp, nhưng mũi nhọn vẫn là chỗ của "Bốn con rồng nhỏ, bốn con hổ nhỏ". Cũng bởi vậy, ở giai đoạn trước giữa thập niên 90, vùng Đông Nam Á tuy rằng tổng nhân khẩu không bằng một nửa Trung Quốc, đầu tư bên ngoài chảy vào số lượng lại cao hơn Trung Quốc.
Tập đoàn Trường Thanh ở Châu Á-Thái Bình Dương đầu tư tích lũy hơn một tỷ hai đô la Mỹ, chủ yếu tập trung ở Đông Nam Á; vài năm gần đây tuy tỉ trọng đầu tư ở vùng Đại lục có tăng, nhưng cũng không chiếm tới ba phần tổng ngạch đầu tư Châu Á-Thái Bình Dương.
- Nếu tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Thái Lan, thật sự gặp phài nguy cơ gì, theo anh thấy, vậy thuần túy là đáng đời. Thẩm Hoài lật người lại, tay để lên sau gáy, nói: - Đông Nam Á đầu tư mạnh, thị trường phân nhỏ tính thích ứng kém, thiếu hệ thống công nghiệp đầy đủ, ỷ lại mạnh vào xuất khẩu, chính phủ khu vực mềm yếu, một khi xuất hiện tình huống, liền thiếu cách thức mạnh mẽ có thể giải quyết vấn đề ở trên chỉnh thể kết cấu, cho nên, tập đoàn Trường Thanh một lần nữa đánh giá lại việc Thái Lan, đầu tư ở Đông Nam Á, hiện tại ít nhất có thể xem như mất bò mới lo làm chuồng...
Thẩm Hoài chỉ đúng chỗ mấu chốt vạch ra khiếm khuyết của việc tập đoàn Trường Thanh tập trung đầu tư quá mức ở Thái Lan, nhưng Tôn Á Lâm chế giễu hắn nói:
- Cách thức của chính phủ trung ương trong nước ngược lại là mạnh mẽ, nhưng cuối năm thắt chặt tới nay, Lọc dầu Tân Phổ cũng không thể động đậy, anh vui sướng gì khi người khác gặp họa?
- Tiền vốn nếu thật sự có thể đúng hạn, phê duyệt nên nới lỏng một chút. Thẩm Hoài nói. - Hay là chờ ba cô ngày mai qua đây, lại bàn tiếp đi...
Cuối năm trong nước vì khống chế đầu tư mạnh, buộc chặt phê duyệt dự án đại hình, nói cho cùng là trong nước chứa nhiều dự án xây dựng đại hình, nguồn vốn tự chuẩn tỉ lệ thấp, ỷ lại mạnh vào ngân hàng cho vay, không thu nhanh, sẽ tăng mạo hiểm với hệ thống nguồn vốn trong nước nếu dự án tự chuẩn bị tiền vốn dồi dào, ít ỷ lại vào ngân hàng cho vay, lúc này cho qua dự án xây dựng, không chỉ sẽ không mạo hiểm, ngược lại còn có thể thông qua dây chuyền sản xuất kéo chuyển, thả ra mạo hiểm nhất định với tiền vốn vùng và ngành sản xuất.
Đồng dạng, khoản nợ ngoại hối, thông thường cho rằng khoản nợ dài hạn hoặc đầu tư sản xuất công nghiệp trực tiếp, có trợ giúp đẩy mạnh kinh tế phát triển, mà bước vào tính chất ngắn hạn, sẽ tăng mạo hiểm lên hệ thống kinh tế đây cũng là trong nước thu hút đầu tư quy mô lớn, nguyên nhân chủ yếu sau khi lĩnh vực tài chính chứng khoán cùng với bất động sản phát triển nghiêm khắc hạn chế nguồn vốn ngoại hối bước vào.
Dự án lọc dầu Tân Phổ hiện tại kẹt trong tay Ủy ban Kế hoạch Quốc gia, thậm chí ngay cả mức phê duyệt cũng không bắt đầu tiến hành, không chỉ có bọn người Trần Bảo Tề ở thành phố duy trì lặng lẽ, ở tỉnh cũng không đặc biệt đẩy mạnh cái gì, nói cho cùng vẫn là bên này tình hình nguồn vốn thu xếp không lý tưởng.
Nếu hệ Mai Cương có thể từ trong tay ngân hàng An Điền lấy được số lượng lớn ngoại hối cho vay, có thể trù bị hai đến ba trăm triệu đô la Mỹ, thậm chí nguồn vốn nhiều hơn, bất luận là ở thành phố, hay là trong tỉnh liền sẽ thay đổi thái độ.
Thẩm Hoài ra nước ngoài không tiện, phải xin thành phố, cho nên cũng không có điều kiện lập tức bay đi Hongkong đi gặp Tôn Khải Thiện nhất định phải ở trong nước gặp mặt bàn luận công việc, địa điểm chọn ở Từ Thành hay Đông Hoa cũng không khác nhau bao nhiêu.
Sau khi dự án nhà máy thép Tân Phổ bắt đầu tiến hành, còn không đến sáu tháng cuối năm có thể chính thức đầu tư đưa vào hoạt động, Tôn Khải Thiện là nhà đầu tư gián tiếp chủ yếu, cũng có thể đi sang đây xem thực địa, nhìn tận mắt.
Hợp tác cùng An Điền cũng chỉ là có một đầu mối, Thẩm Hoài vừa không muốn lúc này kinh động thành phố, cũng không muốn làm cho đám người An Điền Trí Thành, Sơn Khi Tín Phu cảm giác bọn họ bên này vội vàng hấp tấp, cho nên cũng nghiêm khắc ém nhẹm tin tức Tôn Khải Thiện đến Đông Hoa.
Tôn Khải Thiện do Tống Hồng Quân đi cùng, qua Từ Thành trực tiếp chạy tới Hà Phổ, thậm chí ở huyện, cũng chỉ Đào Kế Hưng, Triệu Thiên Minh không nhiều người biết.
Thẩm Hoài trực tiếp ở khách sạn quốc tế Bắc Sơn Bằng Duyệt chờ đoàn người Tôn Khải Thiện đến, nhìn đoàn xe chậm rãi chạy đến, Thẩm Hoài đi xuống bậc thang, đám người Vương Vệ Thành, Đỗ Kiến trước một bước đi tới giúp mở cửa xe.
Thấy Tôn Khải Nghĩa xuống xe, Thẩm Hoài cười hỏi:
- Cậu hai lần này sao mà cũng có thời gian rảnh đến Đông Hoa?
Thẩm Hoài cũng chỉ là trước đó khi nói chuyện điện thoại với Tống Hồng Quân, lúc đó mới biết Tôn Khải Nghĩa lần này cũng cùng đến.
Nói thật, Thẩm Hoài đối với việc này cũng cảm thấy nghi ngờ: Hành tung của Tôn Khải Thiện muốn hoàn toàn giấu diếm người khác là không thể nào, nhưng Thẩm Hoài tạm thời còn không có ý định lộ ra với người khác tin tức Mai Cương và ngân hàng An Điền qua lại Tôn Khải Nghĩa đi theo đến đây, chuyện này không thể giấu diếm ông ta nữa.
Thẩm Hoài không hiểu, ba của Tôn Á Lâm tại sao phải để Tôn Khải Nghĩa dính vào việc này?
Thẩm Hoài thật sự nghi hoặc, tuy nhiên Tôn Khải Nghĩa nghe thấy lại có chút châm chọc, cười xấu hổ, nét mặt già nua cũng không nhịn được nữa đỏ lên.
Thẩm Hoài dù cương quyết bưởng bỉnh thế nào, bên trong Tống hệ dù có người bất mãn với hắn thế nào, Tôn Khải Nghĩa lúc này lại không có tư cách lạnh nhạt chế ngạo Mai Cương những năm gần đây phát triển rất mạnh, chẳng qua là giúp nghiệp vụ đầu tư ở Châu Á-Thái Bình Dương của ông ta không có năng lực và hiệu quả thấp, mà mạo hiểm đầu tư vùng Đông Nam Á còn tiến thêm một bước tích tụ bên trong, cũng mang đến số lượng nguy cơ đầu tư cực lớn không thể đoán trước cho tập đoàn Trường Thanh ở Đông Nam Á.
- Vấn đề Thái Lan, khả năng nghiêm trọng hơn một chút so với trong tưởng tượng... Tôn Khải Thiện nhìn ra được Thẩm Hoài có chút nghi ngờ, bắt đầu giải thích vì sao đi theo tới đây, lúc trước ông ta ở trong điện thoại cũng không có nói tỉ mỉ, lúc này xuống xe giải thích thêm.
- Ồ Thẩm Hoài gật đầu, hiểu ra được.
Tập đoàn Trường Thanh quy mô lớn như vậy, đầu tư lại không để trong mặt giỏ, năng lực chống lại rủi ro đương nhiên cũng mạnh, không thể lập tức bị khủng hoảng kinh tế của khu vực kéo xuống chẳng qua đối với cấp quản lý tập đoàn Trường Thanh mà nói, không phải nói chỉ cần cam đoan tập đoàn Trường Thanh không để bị kéo xuống, bọn họ có thể bảo vệ địa vị.
Trên thực tế chỉ cần tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở khu vực xuất hiện tổn thất không thể chuyển ngược, nhất định phải có người, thậm chí toàn bộ cấp quản lý đều phải chịu trách nhiệm.
Tôn Khải Thiện, Tôn Khải Nghĩa không thể coi là người quản lí chuyên nghiệp, mà là làm đại biểu của nhà họ Tôn, vào nắm giữ tập đoàn Trường Thanh, vừa là thành viên hội đồng quản trị ban giám đốc, lại là nhân viên quản lý cao cấp tập đoàn, địa vị vinh quang lừng lẫy, mà trách nhiệm gánh vác cũng nặng. Cho dù bọn họ không giống với người quản lí chuyên nghiệp thông thường, nhưng nội bộ nhà họ Tôn muốn thay thế bọn họ, cũng tuyệt đối không chỉ là một hai người...
Nếu như nói tình thế kinh tế Thái Lan hết sức không tốt, mà tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Thái Lan không thể nhanh chóng rút khỏi, vậy cân bằng, đối với lao vào đầu tư mạo hiểm, đối với phụ trách tập đoàn Trường Thanh nghiệp vụ Châu Á-Thái Bình Dương - Tôn Khải Nghĩa mà nói, còn lại là việc nhiệm vụ cấp bách.
Đầu tư ở Thái Lan tổn thất một ít, nếu có thể ở khu vực Đại lục bù đắp một ít, trên tổng thể duy trì cân bằng đầu tư mạo hiểm ở khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, nguy cơ hết, cũng có thể tránh cổ đông tập đoàn trách vấn ông ta.
Đương nhiên, nếu tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Châu Á-Thái Bình Dương tổn thất quá lớn, vậy không chỉ là vấn đề của một mình Tôn Khải Nghĩa, toàn bộ cấp quản lý tập đoàn cũng sẽ bị cổ đông trách vấn đây cũng là nguyên nhân Tôn Khải Thiện trong khoảng thời gian này ở Hongkong, lại cùng Tôn Khải Nghĩa cùng nhau tới Đông Hoa.
Hai anh em Tôn Khải Thiện và Tôn Khải Nghĩa, bình thường quan hệ không hòa thuận, đấm đá nhau dưới đáy bàn, nhưng nếu tất cả việc đồng thời có khả năng nguy hại đến ích lợi của cả hai người, vẫn có thể lần nữa đứng trong cùng một chiến hào.
Bắc Sơn Bằng Duyệt bên này đặc biệt chuẩn bị một tòa lầu nhỏ gần hồ Lâm tây, thu xếp ổn thỏa Tôn Khải Thiện, Tôn Khải Nghĩa và nhân viên đi theo cùng ở lại.
Đến phòng nghỉ ngơi ngồi xuống, Tôn Khải Thiện liền giới thiệu tình hình kinh tế gay gắt hơn nữa ở trong Thái Lan.
- Băng Cốc Thái Lan gần bốn năm nay tổng cộng xây dựng bảy trăm sáu mươi ngàn tòa nhà, thực tế tiêu thụ không đến một nửa, rủi ro tích lũy so với bên ngoài đoán còn lớn hơn một chút. Hiện tại chính phủ Thái Lan đã khóa kín con đường đầu tư bên ngoài rút khỏi, tuy nói mục đích là đề phòng thị trường tỉ suất hối đoái dao động thêm một bước, nhưng đây chỉ sẽ làm tăng lên khủng hoảng, vấn đề cũng không được giải quyết hoàn toàn. Chúng ta hiện ở một bên chờ xem về phía chính phủ Thái Lan có cách thức mạnh mẽ thêm một bước nữa hay không, nhưng cũng phải phòng ngừa chu đáo...
Tập đoàn Trường Thanh lúc đầu làm giàu từ kinh doanh khách sạn, bất động sản, từ Tây Âu trở về vùng Châu Á-Thái Bình Dương phát triển, cũng theo con đường cũ. Thị trường tài chính Thái Lan mở ra độ cao, khách sạn, khách du lịch lại thịnh vượng, cho nên thị trường bất động sản, du lịch khách sạn của Thái Lan là khu vực trọng điểm mà tập đoàn Trường Thanh tiến vào đầu tư.
Cũng bởi vì tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Thái Lan có số lượng lớn nghiệp vụ bất động sản, khách sạn, cho nên tình thế kinh tế trước mắt của Thái Lan so với cơ cấu bình thường càng nhạy cảm, có nhận thức càng thêm tỉnh táo, cũng là bình thường.
Chỉ có điều hiện tại chính phủ Thái Lan đã khóa kín con đường đầu tư bên ngoài rút ra, Thẩm Hoài không rõ Tôn Khải Nghĩa muốn mượn bên này như thế nào, để bù lộ vào đầu tư rủi ro của tập đoàn Trường Thanh ở Thái Lan.
Đương nhiên, Tôn Khải Nghĩa qua đây, rõ ràng là muốn nhờ vả hắn, hắn nhất thời nghĩ mãi mà không rõ, cũng sẽ không sốt ruột hỏi Tôn Khải Nghĩa.
Tuy nhiên, Tôn Khải Thiện bên kia không thừa nước đục thả câu, biết thời gian rất gấp, nếu chẳng may bên trong Thái Lan khủng hoảng kinh tế bùng nổ toàn diện, đến lúc đó muốn loại bỏ rủi ro cũng khó khăn, trực tiếp nói với Thẩm Hoài:
- Trước mắt mỏ sắt Thái Lan xuất khẩu không trưng thuế quan, nếu tập đoàn Trường Thanh có thể giữ được bộ phận đặt hàng nhà máy thép Tân Phổ, thì có thể lấy tiền vốn khách sạn và bất động sản ở Thái Lan cùng công ty khoáng sản địa phương tiến hành giao dịch cổ quyền...
Thẩm Hoài gật đầu, nghĩ thầm rằng sau khi Tôn Khải Thiện đến Hongkong, đại khái cũng là mất một phen đau đầu, mới nghĩ đến ý này, việc này thật sự phải thành, là có thể loại bỏ rủi ro từ bộ phận đầu tư Thailand của tập đoàn Trường Thanh.