Chính phủ Thái Lan vì để tránh cho đồng Baht Thái lại chịu tấn công, khóa kín con đường để đầu tư bên ngoài trực tiếp rút khỏi, tập đoàn Trường Thanh lúc này muốn trực tiếp rút khỏi Thái Lan số lượng đầu tư cực lớn, đã là không thể nào.
Tuy nhiên, nếu như có thể lấy được đơn đặt hàng quặng sắt của nhà máy thép Tân Phổ, là có thể lấy tài sản hoặc cổ quyền của khách sạn và công ty bất động sản ở Thái Lan, tiến hành thay thế với xí nghiệp quặng Thái Lan, để đạt được mục đích làm phân tán rủi ro.
Thẩm Hoài không nói gì, Tôn Á Lâm ở bên cạnh cười nhạo, nói: - Các ông thật đúng là biết tính toán, lừa gạt dụ dỗ ở Paris, muốn tôi đem cổ quyền nhà máy thép Tân Phổ mà Chúng tin nắm giữ chuyển cho Trường Thanh tiếp nhận, giấu không nói một lời thật lòng nào. Lúc này có phải thấy che dấu không được nữa, mới vẫy đuôi lên...
Tôn Á Lâm bắt đầu kỹ năng châm biếm, ngay cả bố cô ta cũng đều không bỏ qua.
Tống Hồng Quân cười; Thẩm Hoài thì cúi đầu nhìn điếu thuốc cháy trong tay.
Bây giờ có thể khẳng định, tập đoàn Trường Thanh định giá 200 triệu đô la Mỹ, muốn thu mua hàng loạt cổ quyền của công ty đưa ra thị trường và nhà máy thép Tân Phổ mà Chúng tin nắm giữ, ngoại trừ điều này là một sản nghiệp đầu tư vững chắc ra, còn có chính là muốn lợi dụng đơn đặt hàng quặng sắt của nhà máy thép Tân Phổ, phòng ngừa rủi ro đầu tư ở Thái Lan.
Bọn họ có ý đồ này, lại cố ý giấu diếm, thậm chí ngay cả cha của Tôn Á Lâm cũng không tiết lộ tình hình bên trong với bên này, nói cho cùng vẫn là sợ hắn bên này ôm suy nghĩ vui sướng khi người khác gặp họa, ngồi xem tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Đông Nam Á lỗ vốn?
Hiện tại nguy cơ càng cấp bách, thấy chuyển qua không nổi nữa, mới không thể không chủ động để lộ ra con át chủ bài.
- Thẩm Hoài, cậu thế nào? Tôn Khải Thiện biết con gái của ông ta tính cách ra sao, trực tiếp hỏi ý kiến của Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài gạt tàn thuốc, cười nói: - Tập đoàn Trường Thanh nếu trước kia có thể ra giá thêm ba mươi năm mươi triệu đô la Mỹ, chúng tôi nói không chừng đã cắn câu rồi...
Tôn Khải Thiện cười xấu hổ, nói: - Đây không phải chuyện tôi có khả năng quyết định.
Thẩm Hoài ngược lại có thể hiểu được tình hình phức tạp của Tôn Khải Thiện, cá nhân ông ở trong quỹ đầu tư sản nghiệp cổ quyền Chúng tin, nắm giữ số định mức rất lớn, lợi nhuận giao dịch cổ quyền càng lớn, hoa hồng cá nhân ông có khả năng lấy được cũng được chia càng nhiều tuy nhiên trên tổng thể sự việc, ông lại không thể không khuất phục tổng thể ý chí của ban giám đốc tập đoàn Trường Thanh.
Tài sản cá nhân của Tôn Khải Thiện phải hơn trăm triệu đô la Mỹ, nhưng dựa vào những tài sản cá nhân này, ở xã hội Tây Âu, cao nhất là xem như một đại gia giàu có; địa vị thực sự của Tôn Khải Thiện trong giới tư bản người Hoa, vẫn là cùng nhà họ Tôn, cùng chức vụ giám đốc điều hành tập đoàn Trường Thanh của ông, trực tiếp liên hệ.
Đương nhiên, Tôn Khải Thiện cho dù là thay mặt tập đoàn Trường Thanh mà đến, Thẩm Hoài tạm thời cũng đem giao tình trước đây áp chế không đề cập tới, cười nói: - Khủng hoảng kinh tế của Thái Lan, thật sự nghiêm trọng giống như lời các cậu nói, Mai Cương bên này cũng hoàn toàn có thể đợi sau khi Thái Lan bùng nổ khủng hoảng kinh tế toàn diện, lấy đơn đặt hàng trực tiếp đi tìm xí nghiệp quặng sắt Thái Lan giao dịch...
- Được rồi, được rồi, giữa các cậu và Khải Nghĩa, trước đây là có chút không thoải mái, nhưng nắm chặt không đặt xuống, tranh hơn thua, cũng không có ích lợi gì. Tôn Khải Thiện cũng không phải không buồn bực, cười hòa giải nói: - Mai Cương có chút ưu thế, nhưng không đủ đem ưu thế chuyển thành cách thức và vốn thực dụng, cho nên mọi người vẫn là ngồi xuống bàn bạc là tốt nhất...
Thẩm Hoài liếc mắt nhìn Tôn Khải Nghĩa một cái, nói: - Lời của bác cả, cháu sao mà không nghe. Hơn nữa, Tân Phổ bên này cũng gặp phải một ít áp lực tài vụ, bác cả không nói rõ, cũng là suy nghĩ cho thể diện của tiểu bối chúng cháu...
Không có bạn bè mãi mãi, chỉ có ích lợi mãi mãi, nếu ngồi xem Tôn Khải Nghĩa xúi quẩy mà vui sướng khi người khác gặp họa, đối với Mai Cương cũng thực chất không có chỗ gì tốt.
Thấy Đỗ Kiến bước vào, Thẩm Hoài hỏi: - Tiệc tối chuẩn bị xong rồi hả?
Đỗ Kiến gật đầu, Thẩm Hoài lại nói: - Cậu gọi điện thoại cho Chu tổng, tổng giám đốc Chử, tổng giám đốc Chu, còn chủ tịch Hùng, bí thư Trần Binh, hỏi bọn họ có thể qua đây cùng ăn cơm tối hay không?
Trước đây không cân nhắc phải bàn chuyện phức tạp như vậy, cho nên tiếp đãi tiệc tối, Thẩm Hoài cũng không sắp xếp nhiều người nữa tham gia.
Tuy rằng lần này đối với tập đoàn Trường Thanh mà nói, chỉ có điều chỉnh đầu tư một tỷ tám trăm triệu đô la Mỹ ở Đông Nam Á, nhưng Mai Cương hệ tổng thể còn rất nhỏ yếu, tham dự những điều chỉnh đầu tư này của tập đoàn Trường Thanh, ảnh hưởng đối với Mai Cương sẽ vô cùng sâu sắc.
Hơn nữa tình hình kinh tế Thái Lan rất nguy cấp, cũng không có quá nhiều thời gian cho mọi người ngồi xuống bình tĩnh trao đổi ý kiến, Thẩm Hoài cũng vừa muốn trực tiếp gọi Hùng Văn Bân, Trần Binh, Chử Nghi Lương, Chu Lập, Chu Tri Bạch đến, tham dự buổi trò chuyện tiếp đó, không lãng phí thời gian không cần thiết.
Tôn Khải Thiện cũng cười ha hả, nói: - Tập đoàn Trường Thanh ở Châu Á-Thái Bình Dương bên này, vẫn là do Khải Nghĩa phụ trách, tôi đến đây chính là làm hòa giải, cho nên kế tiếp cụ thể vẫn là các cậu ngồi xuống bàn bạc. Tuy nhiên, tôi cũng muốn nhắc một chuyện, tập đoàn bên kia chủ yếu vẫn là hy vọng nghiệp vụ Châu Á-Thái Bình Dương trước mắt có thể thích hợp thu nhỏ một chút, giai đoạn hiện nay đối với Tân Phổ bên này đầu tư đại quy mô, là khả năng không nhiều nữa...
Tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Đông Nam Á trước mắt gặp phải nguy cơ to lớn, lại để tập đoàn Trường Thanh trực tiếp đầu tư ở dự án Lọc dầu Tân Phổ bọn họ xem ra mức độ mạo hiểm cực cao, không thực tế. Tôn Khải Thiện không hy vọng bọn họ đem cái này làm điều kiện đề ra, Thẩm Hoài gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Tôn Khải Thiện ở đầu tư cá nhân vẫn là rất có tinh thần tiến thủ, nhưng định hướng đầu tư của toàn bộ tập đoàn Trường Thanh, không phải cá nhân ông ta có khả năng thay đổi.
Giao lưu sau tiệc tối, kéo dài đến khi trời vừa rạng sáng mới tạm dừng.
Sau khi đám người Tống Hùng, Chử rời đi, Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm lại trở lại phòng của Tôn Khải Thiện, cười nói: - Bác cả nếu sớm đem tình hình Đông Nam Á nói cho chúng con, cũng không trở thành bị động như vậy. Đơn đặt hàng quặng sắt, bộ phận thích hợp đã cho Tây Vưu Minh Tư đi thỏa thuận lâu dài rồi, có thể số định mức còn dư lại đã không còn nhiều lắm...
Tôn Khải Thiện khẽ thở dài một cái, nói: - Trước khi tôi đến Hongkong, Khải Nghĩa cũng chưa hoàn toàn tiết lộ tình hình thực tế với trụ sở chính, vẫn còn đầu tháng sau khi Bath Thái trực tiếp nhận tác động của rủi ro quỹ ngân sách, anh ta không giấu được, mới đem tình hình thực tế nói ra. Ôi, bất kể thế nào, phần mông vẫn phải lau trước. Cậu bên này rốt cuộc có thể lấy ra bao nhiêu đơn đặt hàng, cậu nói rõ cho tôi coi...
Trước khi khủng hoảng kinh tế, vàng thau lẫn lộn, xí nghiệp quặng sắt Thái Lan cũng khó tự bảo vệ mình Tập đoàn Trường Thanh lấy đơn đặt hàng càng lớn ở nhà máy thép Tân Phổ, quyền chủ động thương lượng với ngành mỏ Thái Lan càng cao.
Thẩm Hoài cắn môi, nói: - Hai tòa lò cao nhà máy thép Tân Phổ, theo 350 vạn tấn sản lượng luyện sắt có thể trù tính, nhưng chỉ cần thị trường trong nước cho phép, lò cao thực tế đầu tư, khả năng lại hơn một triệu tấn. Tuy nhiên con số thực tế này, tôi chính là ngay cả Tây Vưu Minh Tư, thực nghiệp Phi Kỳ, cũng không nói rõ được...
- Có số lượng dư lớn như vậy? Tôn Khải Thiện có chút kinh ngạc hỏi
- Cái này không lạ, nhà máy thứ hai Mai Cương thiết kế theo sáu trăm ngàn tấn, năm trước chạy tám trăm ngàn tấn, toàn bộ tuyến sản xuất vẫn còn tương đối ổn định. Thẩm Hoài cười nói. - Tiêu chuẩn sản nghiệp của Âu Mĩ, với thực tế sản xuất trong nước, tồn tại chênh lệch rất lớn, điều cơ bản này đã là chuyện có thực công khai rồi
Toàn bộ trong thập niên 90 giai đoạn trước, kinh tế Trung Quốc tuy rằng liên tục tăng trưởng cao, nhưng vẫn không thể ảnh hưởng đến vận mệnh kinh tế thế giới Quan hệ này cũng như nhau thể hiện đến lĩnh vực công nghiệp sắt thép Trung Quốc.
Tuy rằng sản lượng sắt thép Trung Quốc liên tục tăng trưởng cao, nhưng chủ yếu phụ thuộc vào quặng sắt chất lượng thấp trong nước, thị trường giao dịch quặng sắt nước ngoài còn chủ yếu tập trung ở những vùng Âu Mĩ, Nhật Hàn khác.
Chịu ảnh hưởng của kinh tế Âu Mĩ lâu dài không thịnh vượng, thị trường quặng sắt nước ngoài từ năm 94 bắt đầu, thì ở vào giai đoạn tăng trưởng âm làm một trong không nhiều nước xuất khẩu quặng sắt của Châu Á, xí nghiệp quặng sắt Thái Lan những ngày trước khủng hoảng kinh tế cũng đã tương đối không dễ sống.
Trước đây Mai Cương và Tây Vưu Minh Tư, cùng với tập đoàn Phi Kỳ góp vốn xây dựng nhà máy thép Tân Phổ, ràng buộc thỏa thuận cung cấp quặng sắt. Tây Vưu Minh Tư, thực nghiệp Phi Kỳ tham dự góp vốn bên này, ngoại trừ xem trọng phát triển kinh tế cùng thị trường mới trỗi dậy của Trung Quốc, đồng thời cũng là vì khuấy lên nghiệp vụ quặng sắt và vận tải đường thuỷ.
Đương nhiên, Thẩm Hoài cũng sẽ không đồng ý do Tây Vưu Minh Tư và thực nghiệp Phi Kỳ toàn quyền phụ trách cung cấp quặng sắt của nhà máy thép Tân Phổ, Mai Cương làm cổ đông khống chế cổ phần của nhà máy thép Tân Phổ, không thể từ bỏ hoàn toàn toàn bộ ích lợi của mua bán quặng sắt, cho nên lúc đầu cùng Tây Vưu Minh Tư và Phi Kỳ ký hợp đồng cung cấp quặng sắt lâu dài, chỉ giao ước số lượng mỗi năm ba triệu tấn.
Nhà máy thép Tân Phổ thiết kế sản lượng là ba triệu năm trăm ngàn tấn sắt, ba triệu tấn thép thô, thực tế đầu tư, luyện sắt có thể vọt tới bốn tỷ tấn. Đây cũng chính là nói, nhu cầu số lượng quặng sắt thực tế bên này, cao nhất có thể vọt tới bảy tám trăm vạn tấn.
Khấu trừ cùng hợp đồng cung cấp lâu dài của Tây Vưu Minh Tư, thực nghiệp Phi Kỳ, Thẩm Hoài còn có thể quyết định ngoài định mức đơn đặt hàng bốn năm triệu tấn quặng sắt giao vào tay nhà ai đây là lợi thế.
Số lượng này quả nhiên là khiến Tôn Khải Thiện tương đối bất ngờ, ông ta trước khi đến, nghĩ rằng có thể từ nhà máy thép Tân Phổ khấu trừ ra đơn đặt hàng một triệu tấn quặng sắt đã là thành tích rất tốt, không có khả năng tiềm tàng còn lớn hơn so với ông ta tưởng tượng.
Tập đoàn Trường Thanh nếu như có thể nắm giữ nhu cầu quặng sắt của nhà máy thép Tân Phổ, không chỉ có có thể lấy ra tiến hành giao dịch với ngành mỏ Thái Lan, còn có thể lấy ra tiến hành giao dịch với xí nghiệp vận chuyển đường biển chịu ảnh hưởng của giao dịch quặng sắt nước ngoài liên tục không thịnh vượng, vùng Đông Nam Á tương ứng với xí nghiệp vận chuyển đường biển, cũng chịu khó khan bên trong
- Được rồi, cậu đưa ra điều kiện đi... Tôn Khải Thiện nói.
- Bác cả, bác là nhà đầu tư chủ yếu của nhà máy thép Tân Phổ, cháu làm sao dám đưa ra điều kiện với bác? Thẩm Hoài cười nói.
- Cậu ít giả bộ ngớ ngẩn để lừa tôi đi, tôi nhìn cậu, suýt chút nữa cười ra tiếng rồi... Tôn Khải Thiện cười nói.
- Bác cả, bác nói vẫn rất có lý đấy. Thẩm Hoài nói: - Mai Cương bây giờ còn rất nhỏ yếu, cho dù trong khoảng thời gian ngắn sẽ có một chút ưu thế, nhưng không đủ đem ưu thế chuyển làm cách thức và vốn thực dụng hữu hiệu. Mục tiêu tương lai của Mai Cương là muốn bước vào thị trường quặng sắt nước ngoài, nhưng trước mắt không có năng lực như thế, tuy nhiên khối vận chuyển bằng đường biển này, chúng ta đã đang làm rồi
- Cậu nói... Tôn Khải Thiện nói.
- Nếu tập đoàn Trường Thanh có thể đem tài sản ở khách sạn, bất động sản của Thái Lan, đổi thành một hai thuyền quặng sắt, có thể sắp xếp nhập tập đoàn vận tải đường thuỷ Tân Phổ hay không? Hai bên có thể tính là góp vốn, điều này cũng có thể tiến thêm một bước cân bằng nguy cơ khi tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Châu Á-Thái Bình Dương Đương nhiên, nếu thuyền quặng sắt tập đoàn Trường Thanh đổi quá nhiều, trọng tải quá cao, chúng con bên này cũng không có cách nào xử lý.
Tập đoàn vận tải đường thuỷ Tân Phổ vừa mới khởi động, sau khi nghiệp vụ sát nhập mấy nhà vận tải đường thuỷ, tổng tài sản mới hơn một trăm triệu đô la Mỹ một chút. Cho dù giá cả thuyền quặng sắt quốc tế cũ trước mắt giảm xuống rất nhiều, cũng không phải tập đoàn vận tải đường thuỷ Tân Phổ hiện tại có năng lực đi thu mua.
Nếu khi tập đoàn Trường Thanh đang tiến hành đề phòng rủi ro đầu tư ở Thái Lan, có thể lấy tài sản khách sạn, bất động sản đổi thành một hai thuyền quặng sắt cũ, lại lấy phương thức góp vốn, rót vào tập đoàn vận tải đường thuỷ Tân Phổ, có thể mở rộng có hiệu quả quy mô tài sản cùng nghiệp vụ tập đoàn vận tải đường thuỷ Tân Phổ.
Đương nhiên, Thẩm Hoài cũng không hy vọng ở trong quá trình này, mất đi quyền khống chế với tập đoàn vận tải đường thuỷ Tân Phổ, cho nên theo giá cả trước mắt thuyền quặng sắt cũ đại hình, bên này nhiều lắm cũng chỉ có thể nhận hai chiếc thuyền quặng sắt cũ ba mươi năm mươi nghìn tấn.
- Đây quả thật là đối với việc cân bằng rủi ro của tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Đông Nam Á có trợ giúp rất lớn, mà tập đoàn Trường Thanh lúc này chủ yếu cũng là cân bằng nguy cơ, không có lòng tranh đoạt quyền khống chế, cậu yên tâm về điểm ấy. Tôn Khải Thiện gật đầu, nói. - Tuy nhiên điều kiện của cậu, không thể thấp như vậy chứ?
- Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, cũng không phải thoi quen tốt.
Thẩm Hoài nói: - Đồng thời đem tiền quét sạch, cũng nghĩa là đem thị trường hướng vào chỗ chêt mà làm. Cháu và cậu hai, trước kia là có mâu thuẫn cá nhân không thoải mái, nhưng không có nghĩa tập đoàn Trường Thanh đầu tư ở Châu Á-Thái Bình Dương có khả năng gặp tổn thất lớn, cháu có năng lực giúp một tay lại lựa chọn đứng ngoài quan sát vui sướng khi người gặp họa. Nếu nói có điều kiện khác, cháu cũng hy vọng làm hết khả năng phù hợp với ích lợi của đôi bên...
- ... Tôn Khải Thiện gật đầu, nói: - Cậu có thể nghĩ như vậy, vậy lại càng tốt hơn, cũng có thể xóa bỏ một ít nghi ngờ của những người khác, tôi đỡ phải kẹp ở giữa khó làm người.
- Bác cũng đã nói, tập đoàn Trường Thanh sắp tới không có khả năng mở rộng quy mô đầu tư ở Châu Á-Thái Bình Dương, tuy nhiên, con nghĩ, nếu tập đoàn Trường Thanh chuyển sản lượng thì sao? Đem sản lượng ở Đông Nam Á, dời đi, chuyển dời đến Tân Phổ, phương thức này có thể được hay không? Tài khoản kinh tế, con cũng tính rồi, phí tổn công nhân Thái Lan và sức lao động, là gấp bốn Tân Phổ trước mắt, phí tổn sức lao động của Malaysia càng cao. Cũng chính là nguyên nhân này, đây cũng là nhân tố chủ yếu nhất Thái Lan, Malaysia năm gần đây số lượng xuất khẩu sản phẩm điện tử và trang phục giảm xuống. Chúng ta còn không rõ ràng lắm, khủng hoảng kinh tế Thái Lan nghiêm trọng bao nhiêu, nhưng từ điểm này mà nói, tập đoàn Trường Thanh hiện tại chuyển sản lượng, cũng là lựa chọn lý trí. Tập đoàn Trường Thanh ở Thái Lan, ở Malaysia đầu tư nhà máy điện tử rất lớn, trước mắt bán ra tài sản đất và nhà xưởng, thu mua tài sản thiết bị, lại lấy phương thức thiết bị cũ xuất khẩu, chuyển dời đến Tân Phổ xây xưởng mới, cũng có thể tiến thêm một bước đề phòng rủi ro đầu tư vào Thái Lan.
- Ôi Tôn Khải Thiện cười nói: - Cậu nhóc như cậu là buộc tôi xin nghỉ hưu sớm!
- Cháu cũng chỉ có thể ở một vài miếng đất ở Tân Phổ này gây sức ép chút biến cố, phương hướng lớn còn cần bác cả nắm giữ. Thẩm Hoài cười nói. - Tân Phổ bên này vẫn là cần phải có trực tiếp tiếp nhận ngoại hối đầu tư làm lay chuyển tinh thần quân sĩ, bằng không áp lực ở phương diện tài vụ quả thật sẽ lớn.