Tôn Khải Nghĩa tắt đèn đứng trước cửa sổ, nhìn Thẩm Hoài đang ngồi xe rời khỏi trước lầu, cầm đồng hồ trên bệ cửa sổ lên, mới phát hiện không ngờ đã hơn bốn giờ rạng sáng.
Nghĩ đến không bao lâu nữa trời sẽ sáng, Tôn Khải Nghĩa cũng không biết là đợi cho ngủ xong rồi hẵng nói sau, hay là bây giờ đến phòng anh cả của ông ta.
Tôn Khải Thiện đến Hongkong vài ngày, còn chưa quen múi thời gian chênh lệch, đều là ngày đêm làm việc liên tục, hôm nay nói chuyện tới rạng sáng, cũng không có ý đi ngủ, không lập tức đi nghỉ ngơi.
Thấy Khải Nghĩa gõ cửa đi vào, Tôn Khải Thiện gọi điện thoại bảo khách sạn đưa hai ly cà phê đến Khách sạn Bắc Sơn tuy rằng trong phòng không có máy cà phê cao cấp, nhưng khách sạn có máy cơ pha cà phê, chỉ cần gọi điện thoại, hai mươi tư giờ đều có thể có cà phê tươi hương vị ngon đưa đến, dịch vụ này làm cho Tôn Khải Thiện tương đối hài lòng.
Tôn Khải Thiện lại lấy ra hộp xì gà, mở ra hỏi Khải Nghĩa: - Hút một điếu không?
Tôn Khải Nghĩa nhận lấy một điếu xì gà, cầm lấy xì gà rạch một vết nhỏ, cầm bật lửa châm lửa, bất chấp tạp khí cùng luồng nhiệt khi châm thuốc, hít hai cái rất nhanh, châm xì gà... Tôn Khải Thiện nhìn động tác châm xì gà của Khải Nghĩa, trong lòng than nhẹ, biết Khải Nghĩa cúi đầu trước mặt mình thì dễ dàng, muốn làm cho ông ta cúi đầu trước một tiểu bối như Thẩm Hoài, thế nào cũng mất mặt, trong lòng khó tránh khỏi thiếu kiên nhẫn.
Cũng may mà Thẩm Hoài đắn đo có chừng mực, không có ý đồ lợi dụng tâm tính Khải Nghĩa không kiên nhẫn, sự việc cũng sẽ không thay đổi phức tạp.
Tôn Khải Thiện thấy Khải Nghĩa hấp tấp hút xì gà, cũng không vội mà nói sự việc, cầm bật lửa lên, sau khi ngọn lửa ổn định các tia có cấu trúc chậm, mới nắm xì gà, nghiêng đem phần cuối, chậm rãi xoay tròn một vòng, định châm lại, lại châm xì gà từ cạnh đến chính giữa, nhẹ nhàng thổi hai cái, mới hút một hơi.
- Hắn đưa ra điều kiện gì? Tôn Khải Nghĩa lại vội vàng nóng nảy hít hai hơi xì gà, mở miệng hỏi.
- Thẩm Hoài ngược lại không đưa ra điều kiện gì, hơn nữa vẫn là hy vọng Mai Cương và tập đoàn Trường Thanh có thể tiến hành hợp tác càng chặt chẽ hơn nữa. Hắn cũng không phủ nhận hắn là một phần của nhà họ Tôn, không bàng quan, vui sướng khi người khác gặp họa. Tôn Khải Thiện đem nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi của ông và Thẩm Hoài, đơn giản rõ ràng tóm tắt nói một lần, còn nói thêm: - Thẩm Hoài cũng nói rõ cho anh, Tân Phổ có thể cho đơn đặt hàng quặng sắt của đại lý chúng ta cao nhất có thể đạt tới số lượng bốn triệu tấn mỗi năm...
- ... Tôn Khải Nghĩa liếc mắt nhìn anh cả của ông ta một cái, muốn nói nhưng lại thôi.
- Em muốn nói cái gì, cứ nói... Tôn Khải Thiện nói, biết những lời này vẫn không xóa bỏ nghi ngờ trong lòng của Khải Nghĩa, vẫn là muốn nghe ý kiến chân thật trong đáy lòng của ông ta.
- ... Tôn Khải Nghĩa nói: - Thẩm Hoài hẳn là không chỉ nói chuyện này chứ?
Tôn Khải Thiện gật đầu, ông ta qua đây chủ yếu vẫn là làm hòa giải, cắm các microphone chèn ở giữa, sẽ không bàn được đặc biệt tỉ mỉ, liền hợp tác vấn đề kết cấu, không cần phải nói chuyện ba bốn tiếng đồng hồ, ông ta nói: - Có mà cũng không, bàn rất nhiều những đề tài khác, dân số một tỷ hai, chế độ phân thuế, thị trường tiêu phí năng lực cao, cơ sở đầu tư, giá cả sức lao động Cái gì cũng có bàn đến, cũng nói chuyện từ cải tạo đường hai chiều đường sắt phía đông, nói chuyện than Hoài đông xuất, nói chuyện khu vực vịnh Hoài Hải kinh tế phát triển, nói chuyện mạng lưới đường sắt quốc lộ Hoa Đông, nói chuyện cơ cấu tỉnh Hoài Hải phát triển. Em nghiên cứu kinh tế Đại lục rất sâu, em thấy thế nào khi Bí thư Tỉnh ủy Hoài Hải Điền Gia Canh đưa ra vấn đề phát triển hệ thống khu vực?
- ... Tôn Khải Nghĩa đã trầm mặc một lát, mới khẽ thở dài một cái nói: - Không thể không thừa nhận, Điền Gia Canh ở một mức độ nào đó, ăn ý với Thẩm Hoài. Có lẽ là dự án nhà máy thép Tân Phổ, Thẩm Hoài thực sự gây ra sự chú ý của Điền Gia Canh. Trước mắt, tỉnh Hoài Hải giữ im lặng với dự án Lọc dầu Tân Phổ, không có ý trợ giúp, nhưng nếu Mai Cương có thể tự mình đem dự án thu xếp đến trình độ nhất định, lực đẩy mạnh trong tỉnh bất cứ lúc nào cũng đều có thể khởi động.
- ... Tôn Khải Thiện trong lòng ngầm thở dài, đây là lần đầu tiên ông ta từ miệng Khải Nghĩa nghe được đánh giá chính diện về dự án Lọc dầu Tân Phổ, thật đúng là không dễ dàng, nhưng mà ông ta cũng không vội đem việc Mai Cương và tài phiệt An Điền qua lại, nói với Khải Nghĩa, đứng lên vỗ bờ vai của ông ta, nói;
- Anh biết em cũng có lo lắng rạn nứt giữa Thẩm Hoài và bác hai của hắn tương đối sâu, tuy nhiên suy xét quá nhiều, chưa chắc là chuyện tốt, Thẩm Hoài ít nhất là có suy nghĩ thiếu thận trọng mà số ít người vẫn nghĩ. Nóng nảy có lẽ là một khuyết điểm của Thẩm Hoài, cho nên con đường lựa chọn, ở người bình thường xem ra có chút hạn hẹp, tuy nhiên Tống Kiều Sinh này, em từng tiếp xúc với ông ta, em biết ông ta có dã tâm, nhưng cũng nên biết khuyết điểm của ông ta...
Tôn Khải Nghĩa im lặng không nói lời nào, trước kia khuyết điểm của Tống Kiều Sinh có lẽ không quá rõ ràng, nhưng ở chuyện Mai Cương mượn xác lọc dầu Từ Thành, biểu hiện cũng quả thật có chút nỏng nảy hấp tấp Tôn Khải Nghĩa nghĩ thầm rằng: Có lẽ chỗ thiếu sót của một vài người là do trời sinh, có đôi khi không hiển hiện ra, cũng không phải không tồn tại, mà là không một ai có thể có tư cách hoặc nói có thực lực, khiến chỗ thiếu sót bộc lộ ra.
Tôn Khải Thiện, Tôn Khải Nghĩa bí mật ở lại Hà Phổ ba ngày, thảo luận các loại tình tiết, sẽ lấy đơn đặt hàng lớn của nhà máy thép Tân Phổ trở về Hongkong, muốn tốc độ nhanh nhất, đoạt lấy trước khi khủng hoảng kinh tế bùng nổ, điều chỉnh kết cấu đầu tư ở Thái Lan mà càng cụ thể là, bất cứ lúc nào cũng đều có thể điều chỉnh kế hoạch hợp tác, Thẩm Hoài cũng gọi Tống Hồng Quân đồng thời trở về Hongkong ở giữa phối hợp
Trong ba ngày ở Hà Phổ, Tôn Khải Thiện, Tôn Khải Nghĩa thậm chí cũng không có thời gian dừng lại, đi xem qua nhà máy thép Tân Phổ và Phú Sĩ, tình hình xây dựng dự án lò điện thép của tỉnh thép góp vốn.
Bọn họ cũng hiểu rõ, lò điện nhà máy thép Phú Sĩ, Tỉnh Cương góp vốn, tập đoàn Trường Thanh chỉ có thể dừng lại ở góp vốn bản thân dự án nhà máy thép, mà không có năng lực giống Phú Sĩ, tập đoàn Tỉnh Cương như vậy, với tay đến ích lợi bên trong của toàn bộ dây chuyền sản xuất.
Đã đến thời gian trước lúc tuyển cử Hội đồng nhân dân huyện Hà Phổ, Trần Bảo Tề gọi Đào Kế Hưng, Thẩm Hoài vào thành phố nói chuyện, hỏi tình hình thu xếp ở huyện.
- Tin đồn ồn ào nhộn nhịp lâu như vậy, không có chút dấu hiệu nào dừng lại, lần này nói chuyện bọn họ tính toán thu lưới đúng không? Thẩm Hoài xuống xe, nheo mắt lại nhìn nhìn mặt trời xiêu vẹo trên bầu trời, nói với Đào Kế Hưng.
Đào Kế Hưng cười.
Đào Kế Hưng hai năm nữa sẽ lui về tuyến hai, cho dù ông ta đứng ở Mai Cương hệ bên này, nói thật cũng thật sự không có ý định đi theo Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn đối mặt gây xung đột gì.
Tuy nhiên có vài thời điểm, có thể nói là người trong giang hồ, không tự chủ được, mà ở thành phố, ở huyện về tài chính Hà Phổ, vấn đề đồn đại về nợ nần, thay đổi chế độ chợt nóng lên, càng diễn ra mãnh liệt, Từ Phúc Lâm, Tần Bính Khuê và người xung quanh không muốn làm người ngoài cuộc, ở sau lưng ông ta làm đủ loại động tác nhỏ, nếu bên này không đáp trả một chút, cũng thực sự là quá dễ bắt nạt rồi.
Tuy rằng chính trị trong nước có tiến thêm một bước xu thế mở cửa, ngoại trừ đẩy mạnh thôn ủy tuyển thẳng, tăng cường xây dựng dân chủ cơ sở trong cộng đồng và các huyện thành phố tham gia vào cuộc bầu cử ứng cử, trung ương thậm chí suy xét đẩy mạnh công tác tuyển thẳng ở xã, thị trấn, nhưng trong thời kỳ này, ở bên trong tuyển cử Hội đồng nhân dân huyện thành phố, dự định tổ chức vẫn cần phải bảo đảm ưu tiên cùng quán triệt.
Nếu tuyển cử Hội đồng nhân dân huyện Hà Phổ xảy ra vấn đề, đối với ở thành phố mà nói, cũng là cùng một "Sự cố chính trị" không lớn không nhỏ.
Trần Bảo Tề muốn vì "Sự cố chính trị" tiếp theo đùn đẩy trách nhiệm, lần này tìm bọn họ tiến hành làm rõ là hết sức quan trọng.
Bọn họ phải vỗ ngực nói công tác sắp xếp tuyển cử không có chút vấn đề nào, vậy phải chọc ra "Sự cố chính trị" gì, cái gậy này sẽ đánh trên đầu của bọn họ Bọn họ nếu có do dự, không thể vỗ ngực cam đoan nhiệm vụ tuyển cử thuận lợi hoàn thành, ngoại trừ trước mặt có khả năng đã bị phê bình, Trần Bảo Tề cũng hoàn toàn có thể từ điểm đó chen vào, kiểm tra vấn đề tồn tại trong công tác thu xếp tuyển cử huyện Hà Phổ... Vậy chính cùng trong khoảng thời gian này xôn xao, tin đồn cũng nửa thực nửa giả hợp lại rồi.
Mục đích của Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn là cái này sao, là muốn tìm được điểm vào, cử tổ công tác vào chiếm giữ Tân Phổ kiểm tra tài khoản, tiện đà can thiệp mức độ lớn hơn công tác chính trị Đảng huyện Hà Phổ?
Mặc dù mới là hạ tuần tháng tư, nhiệt độ không khí đã hai mươi độ, Đào Kế Hưng mặc áo khoác đi ra, sau khi xuống xe đã cảm thấy có chút nóng ông ta mặc dù lăn lộn trong quan trường bao lâu, tự cho là rèn luyện thành ý chí gặp biến cố cũng không sợ hãi, nghĩ đến tiếp theo phải đối mặt Trần Bảo Tề, thậm chí Ngu Thành Chấn được phân công quản lý tổ chức và kiểm tra kỷ luật cũng ở đây, Đào Kế Hưng vẫn cảm thấy một chút áp lực.
Đào Kế Hưng liếc mắt nhìn Thẩm Hoài một cái, Thẩm Hoài tháo một nút cổ áo sơ mi, bước chân lên bậc thang, trong vẻ mặt không nhìn thấy có chút khác thường nào.
Thẩm Hoài và Đào Kế Hưng trước tiên tìm Phó trưởng ban thư ký thành ủy, Chánh văn phòng Thành ủy Cao Dương.
- Bí thư Đào và Chủ tịch huyện Thẩm đã tới. Cao Dương ở trong phòng làm việc nhìn thấy Thẩm Hoài và Đào Kế Hưng bước vào, chào hỏi: - Bí thư Ngu đã đến, vừa mới đuổi kịp Trưởng ban Thích qua đây báo cáo công tác cho Bí thư Trần; các ngài có lẽ phải chờ một lát.
Cao Dương sai nhân viên làm việc đi pha trà cho Thẩm Hoài, Đào Kế Hưng, anh ta cũng không rời phòng làm việc, trực tiếp cầm điện thoại trên bàn làm việc lên, gọi điện thoại nội bộ báo cáo với Trần Bảo Tề: - Bí thư Đào Kế Hưng và Thẩm Hoài đã đến ở thành phố, vâng, ngay tại chỗ tôi chờ ông và bí thư Ngu bàn xong công tác... Ôi, tốt, tôi và bọn họ sẽ qua ngay.
Cao Dương gác điện thoại trong tay, nói với Thẩm Hoài, Đào Kế Hưng: - Bí thư Trần bảo chúng ta cùng nhau vào.
Đào Kế Hưng có chút nghi hoặc liếc mắt nhìn Thẩm Hoài một cái, Trần Bảo Tề tìm bọn họ tới, đối với công việc thu xếp tuyển cử Hội đồng nhân dân huyện tiến hành tìm hiểu rõ, lúc này Ngu Thành Chấn giữ chức Phó bí thư Thành ủy phân công quản lý tổ chức, kiểm tra công tác kỷ luật, ở đây là nên thế, nhưng Phó trưởng ban Thích Tĩnh Dao ban tuyên truyền phụ trách công tác tổ chức và thành lập tập đoàn truyền thông tại sao không tránh né?
Thẩm Hoài nhíu mày lại, ngầm cảm thấy chuyện không hay gì đều không tránh khỏi người phụ nữ này!
Thẩm Hoài cũng không nói cái gì, cùng Đào Kế Hưng, đi cùng Cao Dương bước vào văn phòng của Trần Bảo Tề, nhìn thấy Thích Tĩnh Dao và Ngu Thành Chấn, Trần Bảo Tề ngồi ghế sa lon phía trước cửa sổ, nhìn qua phía bọn họ bên này.
- Trưởng ban Thích vừa mới cầm một bản báo cáo dự thảo về huyện Hà Phổ qua đây, bên trong tân tập đoàn truyền thông đối với việc xuất bản hay không xuất bản bài báo cáo này không thống nhất, các anh tới đây thật tốt trước tiên xem qua một chút. Trần Bảo Tề mời Thẩm Hoài, Đào Kế Hưng đi sang ngồi.
Đào Kế Hưng ngồi xuống, nhìn thấy báo cáo dự thảo Đông Hoa đặt trên góc bàn trà, còn chưa xuất bản, nhưng hình thức với báo chí phát hành không có gì khác nhau, đúng là đã lập bản in, chỉ cần được phòng tổng biên tân tập đoàn truyền ký nhận, sẽ đưa vào nhà máy in ấn.
Đào Kế Hưng thị lực không tốt, lấy kính lão từ trong túi ra; Thích Tĩnh Dao từ góc bàn trà cầm bản dự thảo lên, giúp đỡ đưa cho ông ta.
Nội dung chủ yếu báo cáo không có vấn đề gì, chuyên đề đưa tin là phối hợp Tân Phổ thành lập khu kinh tế mới cấp tỉnh, nhưng đến một đoạn cuối cùng cũng có chút cuối địa đồ dao găm hiện, trực tiếp lấy gần một phần năm độ dài nghi ngờ tập đoàn khai thác, phát triển Tân Phổ đủ loại vấn đề nợ nần.
Đào Kế Hưng không nói gì, đem bản báo cáo đưa cho Thẩm Hoài xem.