- Tân Phổ thành lập khu kinh tế mới cấp tỉnh tròn một năm, có thành tích, cũng tồn tại nhu cầu cấp bách chưa đủ cải thiện, bản báo cáo này viết khá toàn diện, khách quan, là một bài viết tốt. Thẩm Hoài đem bài báo cáo đặt trên góc bàn, hỏi Đào Kế Hưng: - Bí thư Đào, ông cảm thấy thế nào?
Đào Kế Hưng trong lòng than nhẹ, không nghĩ tới ở thành phố cuối cùng, lại là vẫn muốn thông qua loại thủ đoạn này để trợ giúp.
Tuy rằng hiện nay ở phía dưới đủ loại tin đồn, nhưng tin đồn dù sao cũng là tin đồn, không có được pháp luật chứng thực. Đám người Từ Phúc Lâm, mặc dù đang ở phía sau lợi dụng tin đồn làm móc nối, muốn làm cho mọi người hoang mang rối loạn, nhưng lúc thực sự đến Hội đồng nhân dân tuyển cử, không phải tất cả mọi người đều có thể để cho bọn họ dắt mũi...
Nhưng mà, bản báo cáo này một khi xuất bản ra ngoài, cái gọi là nguy cơ nợ nần, Thẩm Hoài công tác ở huyện bị lãnh đạo tỉnh thành phố bất mãn đủ loại tin đồn, sẽ làm cho rất nhiều người nửa tin nửa ngờ trước đây thực sự hiểu lầm.
Nếu lúc này bọn họ không có biện pháp gì, lại tiếp tục để bọn người Từ Phúc Lâm ở sau lưng gây sự, vấn đề sẽ có thể nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
Đào Kế Hưng thầm than một tiếng, nói: - Phó trưởng ban Thích bắt tay vào tổ chức và thành lập tân tập đoàn truyền thông, thay đổi chế độ tòa soạn báo, lại từ tuần san pháp lý tiến cử phóng viên, bổ sung đội ngũ tuyên truyền không đủ ở thành phố, xem ra vẫn là rất có hiệu quả. Bản báo cáo này văn từ sắc bén, phân tích vấn đề của Hà Phổ lập luận sắc sảo, tôi xem xong rất được gợi mở...
- Vẫn là phóng viên đi ra từ tạp chí lớn quốc gia, ánh mắt nhìn vấn đề độc đáo. Thẩm Hoài tiếp nhận ý tứ, khẽ nghiêng mình, hỏi Thích Tĩnh Dao: - Phó trưởng ban Thích, phóng viên gọi là Chu Nam này, là cô từ tuần san pháp lý mời qua đây hả?
Hàng lông mày thanh tú của Thích Tĩnh Dao hơi nhăn lại, cô vốn tưởng rằng xuất bản bài báo cáo này, ít nhiều có thể làm loạn vị thế của Thẩm Hoài, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn và Đào Kế Hưng, làm gì có chút gì vẻ mặt hoảng hốt lo sợ?
Trần Bảo Tề liếc mắt nhìn Ngu Thành Chấn một cái, trong lòng cũng hơi kỳ lạ, nhưng lại không thể im lặng không nói lời nào, nói: - Chu Nam này, tôi đã gặp mặt hai lần, có chút tuổi trẻ tràn đầy sức lực. Tân Phổ muốn làm khu kinh tế mới cấp tỉnh, không đến thời gian một năm, thành tích là chủ yếu, cho dù có mấy chỗ chưa đủ như vậy, cũng không nên làm to ra. Bài báo cáo này vẫn là có chút gay gắt rồi, chúng ta phải kiên trì báo cáo thành tích là việc chính...
Thẩm Hoài cúi đầu, mặt thủy tinh của bàn trà phản chiếu Ngu Thành Chấn và Thích Tĩnh Dao đều đang nhìn về phía hắn, lời nói của Trần Bảo Tề nói một cách sóng yên biển lặng, nhưng hiển nhiên không ngăn cản ý của Ngu Thành Chấn, Thích Tĩnh Dao kéo gậy gộc về hướng hắn bên này. Thích Tĩnh Dao xuất hiện cùng bản báo cáo này là bọn họ rõ ràng thông đồng rồi.
Thích Tĩnh Dao làm ra vẻ bất đắc dĩ nói:
- Cũng tại tôi lúc đầu khi đem Chu Nam cùng vài người từ tuần san pháp lý mời qua đây, lời nói quá vẹn toàn, đáp ứng điều kiện của bọn họ quá nhiều. Thật ra bài báo cáo này cắt giảm một ít về nội dung nhạy cảm, xâm chiếm cày ruộng, cắt giảm nữa, liền đơn thuần thành ca ngợi thành tích, cũng không phù hợp dư luận trước mặt vừa phải giám sát yêu cầu công tác tuyên truyền...
- Nói đến cái này Ngu Thành Chấn tiếp nhận ý tứ nói: - Ban thông tin đối ngoại và kiểm tra kỷ luật thành phố, cũng nhận được nhiều lần tố cáo của quần chúng, chủ yếu phản ứng Đới Tuyền giữ chức ở Tân Phổ trong lúc công tác tác phong đơn giản qua loa, tài khoản của cơ quan Tân Phổ cũng tồn tại tài liệu báo cáo của vấn đề tương quan không rõ ràng mơ hồ, còn chưa tới hai ngày nữa liền chuyển tới huyện Hà Phổ, ở đây trước tiên nói một tiếng với Kế Hưng, Thẩm Hoài hai cậu. Tình huống này, Hà Phổ nếu còn tiếp tục đề cử Đới Tuyền tham gia tuyển cử Phó chủ tịch huyện, có thể không thích hợp lắm?
Thấy Ngu Thành Chấn và Thích Tĩnh Dao kẻ xướng người hoạ, từng bước tiến sát, Thẩm Hoài làm ra vẻ hơi do dự, nói:
- Đối với tố cáo về Đới Tuyền, nếu thực sự có căn cứ xác thực có thể tin cậy, tôi đề nghị do Ủy ban Kỷ luật thành phố trực tiếp điều tra rõ, tôi và Bí thư Đào sẽ tích cực phối hợp. Hiện tại tin đồn về Tân Phổ rất nhiều, có chút là có cơ sở, ví dụ như trong bản báo cáo này nhắc tới vấn đề nợ nần, đúng là không hề đủ, chúng tôi phải nghĩ lại, phải điều chỉnh, cũng sẽ làm tiến thêm một bước báo cáo về thành phố; có chút là không có cơ sở, nếu là vì có người bắt gió bắt bóng, chúng tôi sẽ điều chỉnh kế hoạch công tác, một là sẽ làm công tác nảy sinh rối loạn không cần thiết, hai là sẽ đả kích tính tích cực của cán bộ quần chúng.
Ngu Thành Chấn hơi ngẩn ra, không nghĩ tới lời nói của Thẩm Hoài cứng rắn như vậy, một bước cũng không nhường cho.
Đào Kế Hưng cũng hơi thẳng lưng, tỏ rõ thái độ tiến thoái cùng với Thẩm Hoài: Ngày mốt sẽ mở hội nghị Hội đồng nhân dân huyện, đến bước này, bọn họ không có cách nào lại nhượng bộ nữa.
Đề cử Đới Tuyền tham gia tuyển cử Phó chủ tịch huyện, Tôn Hưng Đồng cùng dự tuyển, ở huyện đã sớm định ra và cũng được thành phố rõ ràng tán thành, lúc này để Đới Tuyền lui xuống, vậy cũng chỉ có thể ở giữa Đới Tuyền, Tôn Hưng Đồng phá trình tự, đề cử Tôn Hưng Đồng giữ chức Phó chủ tịch huyện, để Đới Tuyền cùng dự tuyển, vậy anh ta và Thẩm Hoài về sau ở huyện Hà Phổ còn có uy tín gì có thể nói nữa?
Hơn nữa, làm như vậy đả kích đối với Đới Tuyền cũng là chí mạng, sẽ hoàn toàn cắt đứt khả năng tiến bộ trên con đường làm quan về sau của anh ta, ông ta với Thẩm Hoài lúc này không đứng ra bảo hộ Đới Tuyền, ngoại trừ Đới Tuyền, cũng sẽ khiến khá nhiều người thất vọng đau khổ, công tác ở huyện cũng có thể sẽ có rối loạn không tưởng tượng được.
Lúc này không có chỗ trống cho Cao Dương nói chuyện, anh ta ngồi ở một bên, suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Thẩm Hoài, không nghĩ hắn đến lúc này lại vẫn không chịu nghe theo, sống chết bảo vệ Đới Tuyền.
Cao Dương có chút không rõ, Thẩm Hoài rốt cuộc là có lòng dạ đàn bà, còn nói ngay cả đạo lý vứt bỏ một con xe cũng không hiểu, tạm thời hy sinh Đới Tuyền một chút làm cầu, không phải việc lớn gì, hay là nói nhìn thấu quân át chủ bài của bọn họ bên này, biết hắn không thể lui được nữa?
- Đối với làm ra thành tích, đồng chí có nhiệt tình, ở thành phố và ở huyện, lẽ thường phải bảo vệ, cho dù trên công tác có không đủ, có chút nóng nảy hấp tấp, cũng nên lấy phê bình giáo dục là việc chính. Trần Bảo Tề ánh mắt sáng ngời nhìn Thẩm Hoài, ngầm ý thận trọng, nhưng trong lời nói đã lộ sự sắc sảo, nói: - Đới Tuyền giữ chức Phó chủ tịch huyện, càng có hiệu quả có thể đẩy mạnh công tác kinh tế hành chính huyện Hà Phổ, ở thành phố cũng ủng hộ, tuy nhiên công tác tuyển cử, cậu và Đào Kế Hưng phải tổ chức tốt, không thể có chỗ sơ suất. Vốn dĩ ở thành phố lập kế hoạch sắp xếp Dương Ngọc Quyền đi Hà Phổ nắm giữ công tác tuyển cử, Dương Ngọc Quyền trước đây công tác lâu dài ở khu vực, sắp xếp ông ta đi khu vực nắm giữ công tác tuyển cử thích hợp hơn một chút, mà trước mắt công tác của Hà Phổ bên kia xem ra cũng có tất yếu tăng cường, vẫn là ông Ngu đi đi...
- Được thôi
Ngu Thành Chấn không phá hỏng ý tốt liếc mắt nhìn Thẩm Hoài một cái, gật đầu nói: - Tôi đến Hà Phổ làm việc.
Ngu Thành Chấn nói là đến Hà Phổ làm việc, chắc chắn là làm bảo đảm Tôn Hưng Đồng có thể nhảy phiếu thành công?
Thẩm Hoài trong lòng thầm than, người ta nói dưới cây đại thụ hóng gió tốt, lời này thật sự là không sai chút nào, nếu mâu thuẫn của hắn và bác hai Tống Kiều Sinh không công khai, Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn tất nhiên không dám lộ liễu lấn đến trên đầu của hắn như vậy.
- Còn nữa Trần Bảo Tề còn nói thêm.
- Về bản báo cáo này của Tân Phổ, tuy rằng coi như là khách quan, nhưng lúc này tuyên bố công khai không thích hợp, cô giao cho Cao Dương, bản báo cáo này gửi đến cuộc họp Ủy ban thành phố làm tham khảo nội bộ...
- Vâng Thích Tĩnh Dao gật đầu nói.
Thẩm Hoài và Đào Kế Hưng đứng lên từ biệt: - Vậy ngày mốt chúng tôi sẽ đợi bí thư Ngu tới chỉ đạo công tác.
Trần Bảo Tề gật đầu, ra hiệu Cao Dương đưa Thẩm Hoài, Đào Kế Hưng đi ra ngoài.
Đợi Cao Dương rời khỏi, Thẩm Hoài đứng ở đầu bậc thang, nói với Đào Kế Hưng: - Bí thư Đào, tôi thấy, hay là tôi tìm Tôn Hưng Đồng nói chuyện một lần.
Đào Kế Hưng gật đầu, nói: - Như vậy cũng tốt, Ngu Thành Chấn không thể trực tiếp tiếp xúc với Tôn Hưng Đồng, cũng sẽ không cho anh ta hứa hẹn rõ ràng gì, chúng ta phải bảo đảm tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, vẫn cần thiết nói rõ với Tôn Hưng Đồng...
Thẩm Hoài gật đầu, biết rạn nứt của nội bộ Tống hệ từ sau khi chuyện lọc dầu Từ Thành công khai, sẽ làm cho Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn bọn họ ngo ngoe động đậy, nhưng Trần, Ngu bọn họ không thể không tiếp nhận bài học kinh nghiệm lật đổ Đàm Khải Bình lúc đầu, cho dù phải giở trò, cũng sẽ trước tiên muốn hút cạn lợi ích trước đã
Chọn một trứng ung nhảy ra gây sự, cho chút gợi ý, lỡ như sự việc không thành công, cùng lắm thì đem Tôn Hưng Đồng hy sinh, cái mông của bọn họ sạch sẽ như cũ, Từ Phúc Lâm đã bị khai trừ, không có gì có thể hy sinh, cũng vừa lúc như thế, cái gậy quấy phân heo này lần này nhảy được khốc liệt nhất.
Ngu Thành Chấn trực tiếp đến Hà Phổ nắm giữ công tác tuyển cử, đem bản báo cáo phê bình công tác Tân Phổ phát hành ở báo cáo Ủy ban thành phố, đối với đám người Từ Phúc Lâm, Tôn Hưng Đồng ở phía sau móc nối mà nói, cũng đã là một loại ám hiệu rõ ràng không thể rõ ràng hơn, quả thật không cần phải lại làm động tác thêm vào gì.
- Tôi đi tới chỗ chủ tịch Hùng, đợi lát nữa lại quay về Hà Phổ... Thẩm Hoài nói, người của khu vực bên kia cũng ngày mốt đồng thời tổ chức tổng tuyển cử, bộ máy chính phủ khu cũng sẽ lúc này làm chút điều chỉnh, Hùng Văn Bân ở khu vực, cũng là không dám rời khỏi.
Ngoại trừ nhân tố Chu Kỳ Bảo không ổn định này ra, hướng đi của các đường phố, xã, thị trấn cũng là Hùng Văn Bân nắm giữ.
Nếu tuyển cử Hội đồng nhân dân ở khu vực, huyện Hà Phổ xuất hiện thiếu sót gì, đối với thành phố cũng coi như sự cố chính trị không lớn cũng không nhỏ, nhưng gậy vẫn sẽ chủ yếu rơi vào trên đầu mọi người Mai Cương hệ.
Ở tỉnh nếu truy cứu, Trần Bảo Tề cũng có cớ đem trách nhiệm đổ trên đầu bọn họ.
Huống hồ, Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn ở tỉnh có Triệu Thu Hoa giúp đỡ lên tiếng, bọn họ đến tỉnh tìm ai kêu oan đây?
Bọn Trần Bảo Tề lần này bước đi vô cùng thông minh, con là không trực tiếp nhằm vào hắn, chỉ là muốn làm cho hắn mặt mũi lấm đất, ngăn chặn bước tiến của bọn hắn, bác hai Tống Kiều Sinh vừa có cớ không đứng ra nói "Lời công đạo" gì, thậm chí có lẽ hy vọng Trần Bảo Tề đánh hắn lợi hại hơn chút.
Khi Đào Kế Hưng sắp xuống lầu, lại do dự dừng lại.
- Bí thư Đào, ông còn có chuyện gì? Thẩm Hoài hỏi.
- Bọn họ lần này có phải quá khẩn trương hay không? Đào Kế Hưng hỏi. - Dù gì bình an vô sự được một khoảng thời gian rồi... Đào Kế Hưng lăn lộn trong quan trường nhiều năm, những thứ có thể nhìn thấu tuyệt đối sẽ không ít hơn so với Thẩm Hoài, nhưng Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn lần này kiên quyết phải làm thái độ quấy rối, vẫn là khiến ông không nhìn thấu.
Thẩm Hoài cười nói: - Trong khoảng thời gian này, người của Thiên Ích, tiếp xúc khá mật thiết với tổng công ty hóa dầu; bọn họ cho rằng tôi sẽ không thể nào nhận được tin tức...
Đào Kế Hưng cười miễn cưỡng thở dài, nói: - Bọn họ ngay cả khu công nghiệp dược phẩm cũng làm không xong, tay không khỏi vươn quá dài rồi... Lắc đầu xuống cầu thang trước, dặn dò Cảnh Ba đang ở tầng dưới chờ ông ta về thành phố trước.
Thẩm Hoài day day huyệt Thái Dương có chút trướng đau, đứng ở đầu bậc thang, lấy thuốc ra châm lửa.
Phòng thí nghiệm 314 Hoài Đại, là tổ chức nghiên cứu khoa học hàng đầu trong lĩnh vực lọc dầu trong nước, với tổng công ty hóa dầu, tổng công ty dầu mỏ đều có gắn bó chặt chẽ. Tuy nhiên cho dù như thế, hắn cũng là hai ngày trước mới từ bên chỗ Dương Lâm biết được, Thiên Ích có các cuộc thảo luận cấp cao với tổng công ty hóa dầu liên hệ đến vấn đề xây dựng nhà máy lọc dầu ở Đông Hoa.
Thiên Ích ở Đông Hoa chỉ được một cảng Tây Pha Áp, hiển nhiên không thể thỏa mãn tham vọng này, nhìn bên trong Tống hệ phân chia, có lòng muốn giơ tay vào Tân Phổ, không khó để tưởng tượng.
- Xương cốt của hắn thật cứng rắn! Nhìn cửa phòng làm việc được Cao Dương cài đóng từ bên ngoài, không có khe hở, Ngu Thành Chấn không kìm nổi cảm thán một tiếng.
Trần Bảo Tề đứng đối diện cửa sổ, nhìn cây bạch quả ngoài cửa sổ, không kìm nổi nhớ, Đàm Khải Bình đối mặt khúc xương khó gặm này, rốt cuộc là trong lòng như thế nào?
Thích Tĩnh Dao thấy Trần Bảo Tề không trả lời lời của Ngu Thành Chấn, trong lòng biết ông ta có lẽ còn có chút nghi ngờ, nói: - Buổi tối Hồ Lâm sẽ tới Đông Hoa, ông ta muốn gặp ngài Bí thư Trần đó?
Trần Bảo Tề nhăn mày một chút, nhưng trong chớp mắt lại giãn ra, hỏi: - Vậy sao, buổi tối Hồ Lâm sẽ tới à? Vậy thì thật tốt, tôi cũng đã lâu không gặp mặt ông ta...
Ngu Thành Chấn thấy Trần Bảo Tề đối với lời nói của ông ta không có phản ứng, lại nghe được buổi tối Hồ Lâm tới đây, giống như chó xoay người lại, trong lòng cũng hơi không vui, nhưng cũng không nói gì thêm, cười ha hả phụ họa nói: - Đúng vậy, đã lâu không gặp tổng giám đốc Hồ, sự phát triển khu Tây Thành, nhưng là phải Thiên Ích làm chủ lực, tôi buổi tối nhất định sẽ đề xuất ý kiến với tổng giám đốc Hồ, muốn ông ta quan tâm nhiều hơn phát triển kinh tế của Đông Hoa...
Trần Bảo Tề hỏi Thích Tĩnh Dao: - Hồ Lâm và tổng công ty hóa dầu bên kia qua lại thế nào rồi? Kinh tế Đông Hoa muốn phát triển, công nghiệp hóa dầu là phương diện rất trọng yếu, không chỉ có ở thành phố, ở tỉnh cũng là có rất nhiều người, hy vọng có thể có dự án lọc dầu lớn tiến vào, đây là xu thế chung. Tổng công ty hóa dầu không tiến vào, vậy cuối cùng vẫn là đẩy Mai Cương lên dự án...
- Tổng công ty hóa dầu rất có hứng thú đối với Đông Hoa bên này, công tác còn đang làm. Thích Tĩnh Dao nói. - Tuy nhiên, một khi tổng công ty hóa dầu làm ra quyết định, tinh chế khẳng định là phải nhường đường cho dự án lọc dầu của tổng công ty hóa dầu...