Máy bay đến trễ, thời gian đến bị hoãn lại hai tiếng, ban đêm đi đường cao tốc, tốc độ xe lại trì hoãn, cho nên lần này Hồ Lâm so với dự tính phải muộn hơn 3 tiếng mới có thể tới Đông Hoa gặp mặt mọi người.
Đới Nghị dùng xong bữa tối, không chịu nổi việc chờ đợi Hồ Lâm, liền lôi kéo bọn Cao Tiểu Hổ tới câu lạc bộ Vương Triều uống rượu, vừa uống rượu vừa đợi người .
Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn phải để ý hình tượng, sẽ không lộ mặt để người khác nhận ra mình.
Chỉ có điều Đông Hoa cũng không có bao nhiêu câu lạc bộ tư nhân xa hoa, Đới Nghị muốn đi Vương Triều tiêu khiển, bọn họ tất nhiên muốn Cao Dương cùng đi, bọn họ ở lại khách sạn Nam Viên đợi Hồ Lâm sang đây. Cao Tiểu Hổ tạm thời gọi Từ Kiến Trung cùng đến câu lạc bộ uống rượu, bọn người Trần Bảo Tề trước đó không hiểu rõ tình hình.
Cho dù có biết chuyện, bọn họ đến lúc này cũng sẽ không đặc biệt cảnh giác, ai có thể đoán được Thẩm Hoài trước ngày tuyển cử hai ngày còn ác độc như vậy mưu tính phía sau. Mà trước khi câu kéo phiếu bầu, bọn họ cần tiến thêm một bước đi trấn an đám người cha con Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung, tránh để bọn chúng dưới áp lực của Thẩm Hoài, lâm trận lùi bước - loại tình huống này không phải là không có khả năng.
Trần Bảo Tề tuyệt đối không thể ngờ được khi bọn họ không lộ ra điểm yếu, Thẩm Hoài đánh ra một quyền hiểm ác như thế; lão lúc này, đứng trước cửa sổ, nhìn bóng đêm dưới đáy hồ, lưng đều lộ ra một luồng khí lạnh.
Lão không rõ tình hình tại sao lại xấu đến mức này, lão thậm chí cũng không biết phải ứng phó với loại tình huống này như thế nào, trước hết chỉ cho thư ký gọi điện thoại báo tin cho Ngu Thành Chấn lại đây thảo luận.
Ngu Thành Chấn chạy đến lầu số 3, từ miệng Trần Bảo Tề biết được chuyện xảy ra ở câu lạc bộ Vương Triều, da đầu cũng từng đợt run lên.
Thừa dịp còn chút thời gian trước khi Hồ Lâm đến, y vừa rồi quay trở về lầu nhỏ số 3, để tường tận xem thư ký chuyên môn vì y ở phía sau chuẩn bị bài diễn thuyết hội thảo trong ngày diễn ra hội nghị Hội đồng nhân dân Hà Phổ.
Trong đầu y thậm chí đang tưởng tượng Tôn Hưng Đồng dự tuyển được số phiếu vượt qua Đới Tuyền, sắc mặt Thẩm Hoài sẽ khó coi như thế nào, sự tình sao lại thành ra như vậy?
Không phải đã tính toán Thẩm Hoài không có chuẩn bị âm mưu gì khác, tình huống làm sao chuyển biến xấu đến nông nỗi này?
Không phải rất khẳng định nói, Thẩm Hoài trước đó đối với việc Tần Bính Khuê tham dự móc nối gian lận phiếu bầu cử vẫn luôn không nắm rõ tình hình sao? Không phải nói tại cơ sở cán bộ huyện Hà Phổ rất có uy tín, lại nói Tần Bính Khuê sẽ không chịu sự khống chế của Thẩm Hoài, cũng sẽ không khuất phục sự uy hiếp của Thẩm Hoài sao, so với cha con Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung đáng tin hơn sao?
Thẩm Hoài kia vì sao đột nhiên liền kéo theo Tần Bính Khuê, hiện tại ở câu lạc bộ Vương Triều cùng bọn người Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ và Từ Kiến Trung gặp mặt?
Việc móc nối gian lận phiếu bầu này không cần nhắc lại, hiện tại điều khiến bọn họ đau đầu là làm sao giải quyết tình huống này.
Nếu chỉ là Đới Nghị, Cao Tiểu Hổ cùng Từ Kiến Trung gặp còn dễ nói, bọn họ có lý do để lui tới, có khi là lấy cớ đùn đẩy, nhưng Cao Dương ở đây, vấn đề cũng có chút không rõ ràng rồi.
Rốt cuộc có phải Từ Phúc Lâm không chịu nổi Thẩm Hoài gia tăng áp lực, nói hết ra rồi hay không?
Mà ở ba cô bồi rượu ở Vương Triều, con gái của Tần Bính Khuê lại trùng hợp xuất hiện trong phòng bọn Đới Nghị, Cao Dương, xảy ra chuyện gì, sự tình tại sao cứ phải trùng hợp như vậy?
Là trùng hợp, hay do Thẩm Hoài đã sớm sắp đặt cạm bẫy hoàn hảo?
Nếu như là cạm bẫy, vấn đề rốt cuộc là ở đâu? Bọn họ vì sao một chút cũng không cảm thấy vận xấu đang đến?
Nếu chỉ là trùng hợp, tại sao trùng hợp được như vậy?
Ngu Thành Chấn cũng thiếu tỉnh táo rồi, y như thế nào cũng khó có khả năng đoán được, Tần Bính Khuê nhập cuộc là do tính toán tỉ mỉ của Thẩm Hoài, dù thế nào cũng khó có khả năng đoán được, Tần Bính Khuê một khi nhập cuộc nhất định bọn họ đứng giữa sự tan tác, mà cục diện trước mắt không phải nói y cùng Tần Bảo Tề đoán không được, nghĩ mãi mà không rõ là có thể, nghĩ mãi vẫn không rõ, cục diện có khả năng lập tức chặt đứt sinh mạng chính trị của bọn họ.
Nếu chỉ do Từ Phúc Lâm phản bội, thậm chí Cao Dương ở trong phòng cùng Từ Kiến Trung giao thiệp bắt được vụ việc, cũng dễ xử lý, Trần Bảo Tề cùng Ngu Thành Chấn đều không có giao thiệp gì với Từ Phúc Lâm, càng không có dấu hiệu gì rõ ràng, thật sự không được, liền tạm thời để Cao Dương chịu oan một chút, còn có thể ngăn cản ngọn lửa lớn đốt đến trên người bọn họ.
Nhưng, lại thêm tinh thần sụp đổ của Tần Bính Khuê, vấn đề sẽ nghiêm trọng hơn nhiều, khó giải quyết hơn nhiều
Ngu Thành Chấn không kiềm nổi lo lắng cùng sợ hãi sâu sắc: Thẩm Hoài có phải định dùng việc này, đem quan trường Đông Hoa lật đổ?
Bất kể là hội đồng nhân dân huyện lựa chọn câu kết phiếu bầu, hay là Tần Bính Khuê tinh thần sụp đổ, thực tế đều không quan trọng.
Chuyện lớn hơn nữa, chỉ cần có thể che đậy đều cũng sẽ không có chuyện gì - bọn họ có khi chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, thủ đoạn cùng phương án thay đổi chuyện xấu thành chuyện tốt - chỉ có sự tình bại lộ mới là việc lớn.
Thẩm Hoài có thể một lần nữa vỡ tổ, đem quan trường Đông Hoa gây tình cảnh hỗn loạn, gà chó không yên hay không?
- Thẩm Hoài và Cao Dương trên đường đến đây, đi về khách sạn Nam Viên này, báo cáo cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra. Trần Bảo Tề nhìn được sự lo sợ trong mắt Ngu Thành Chấn, nói.
- À Nghe Trần Bảo Tề nói như vậy, Ngu Thành Chấn trong chốn quan trường đã trải qua bao nhiêu sóng gió, trong lòng thoáng cảm thấy dễ chịu hơn, Thẩm Hoài nếu muốn lại đây nói chuyện, nói lên muốn đàm phán con đường sống, y cũng không khó tưởng tượng ra cảnh Thẩm Hoài lúc này khóe môi nhếch lên lạnh lùng, trong ánh mắt lạnh thấu xương ấy ánh lên một tia tham lam quỷ dị.
Thẩm Hoài ở Mai Cương mượn danh lọc dầu Từ Thành, cùng với nhân vật chính của Tống gia, Tống Kiều Sinh và đám người Hạ Đới gây ra bất hòa, Ngu Thành Chấn nghĩ mãi không rõ, Thẩm Hoài rốt cuộc không có được bất kì trợ giúp nào, dưới tình huống ấy, cớ gì bọn họ cũng không ở thế thượng phong?
- Hình như xe của Chủ nhiệm Cao đã tới Nhân viên công tác gõ cửa tiến vào nhắc nhở.
Trần Bảo Tề và Ngu Thành Chấn đồng thời đi đến trước cửa sổ, nhìn bãi giữ xe trước lầu: đầu tiên là Cao Dương chạy chiếc xe công vụ Nissan màu đen đến, phía sau vừa mới tiến vào hai cửa là một chiếc Maserati Limousine.
Toàn bộ thành phố Đông Hoa hiện tại chỉ có một chiếc Maserati, Trần Bảo Tề cũng biết đó là của cô gái Tôn gia kia, Tôn Á Lâm, trong lòng biết Thẩm Hoài lúc này đang ngồi ở bên trong.
Cao Dương trước tiên xuống xe, cũng không đợi ý tứ của Thẩm Hoài, trực tiếp chạy lên lầu, tới gặp Trần Bảo Tề.
Cao Dương chỉ thấy Ngu Thành Chấn ở lầu hai, Đới Nghị , Cao Tiểu Hổ đã rời Vương Triều trước cũng không đến, nghĩ thầm hẳn bọn họ đã biết Thẩm Hoài muốn tới gặp Trần Bảo Tề, cũng không thể cùng hắn đụng mặt lần nữa chăng?
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, con gái của Tần Bính Khuê vì sao lại ở nơi đó tiếp rượu? Trần Bảo Tề cho nhân viên công tác mở cửa phòng ra, một bên đè nặng thanh âm chất vấn Cao Dương, một bên ánh mắt nhìn Thẩm Hoài chằm chằm vừa bước tới đầu cầu thang.
- Con gái Tần Bính Khuê sau khi tốt nghiệp trung học, trong huyện Hà Phổ từng suy xét tuyển ban ngành chính phủ. Tần Bính Khuê giữ vững nguyên tắc, cố chấp cự tuyệt an bài của huyện, đuổi con gái của ông ấy ra khỏi Hà Phổ làm công. Quan hệ cha con cũng vì vậy mà bất hòa, mấy năm gần đây cũng không có bất kì liên lạc nào. Cao Dương chợt hiểu rõ tình hình, tiến thêm một bước đứng trước Trần Bảo Tề báo cáo: - Con gái của ông ta ở đó tiếp rượu cũng không phải ngày một ngày hai, Đới tổng cũng đã sớm nhận ra cô ấy, chỉ có điều ngài ấy lại không biết cô ấy là con gái Tần Bính Khuê, cũng không biết Thẩm Hoài vì sao lại biết được
Trần Bảo Tề liếc mắt nhìn Ngu Thành Chấn một cái, trong lòng khẽ thở dài một tiếng, nếu Thẩm Hoài đã sớm biết cô gái kia là con gái Tần Bính Khuê, mà Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung mưu đồ bí mật mượn uy tín Tần Bính Khuê ở sở cán bộ huyện Hà Phổ, đẩy ra Tôn Hưng Đồng móc nối vé bầu cử, liền đã định trước bọn họ nhất định thất bại.
Nói cho cùng đều do bọn họ trù tính công việc có sơ suất! Nhưng trước đó làm gì có ai có khả năng tưởng tượng đến loại sơ hở này sẽ xảy ra?
Trần Bảo Tề vỗ vỗ vai Cao Dương, trấn an y, biết việc này không phải lỗi của y, lúc này đã nhìn thấy Thẩm Hoài "lộp bộp" từ chân cầu thang bước tới.
- Trưởng ban thư ký Cao, xe của ông chạy nhanh thật nha, cũng không nói chờ tôi một tiếng; sự tình ông đã cùng Bí thư Trần, Bí thư Ngu báo cáo cả rồi sao? Thẩm Hoài đi tới, mang nét cười trách cứ Cao Dương, nói.
Cao Dương nghiêm mặt, trả lời không được, không trả lời cũng không xong.
Trần Bảo Tề nhìn Thẩm Hoài, đến lúc này lão cũng khôi phục bình tĩnh, biết bọn họ bây giờ ở thế bị động, nhưng trong thời gian ngắn như vậy, Thẩm Hoài ý đồ bức chết hai Bí Thư Thành Ủy, đối với hắn cũng không có lợi gì.
Cho nên, có gì thì ngồi xuống nói chuyện, đơn giản làm một cuộc giao dịch.
Trần Bảo Tề hắng giọng một cái, nói: - Cao Dương cũng vừa báo cáo cho tôi rồi, ở huyện Hà Phổ mời dự họp lại xảy ra chuyện như vậy, tôi cùng Bí thư Ngu đều cảm thấy hoảng hốt. Tôi đề nghị chính bộ máy đảng chính huyện Hà Phổ phải nghiêm túc điều tra, xử lý vụ việc lần này
- Nghiêm túc xử lí? Nghiêm túc xử lí như thế nào? Thẩm Hoài làm bộ dạng ngây ngốc hỏi. - Giám đốc Tần là một đảng viên ưu tú luôn giữ nguyên tắc, cự tuyệt huyện an bài công tác cho con gái ông ấy, làm quan hệ cha con bất hòa, con gái của ông ấy rời khỏi Hà Phổ, cuối cùng lại đến thành phố làm việc này, cũng là lựa chọn của cá nhân cô. Giám đốc Tần sau khi biết chuyện nhất thời chịu không nổi kích động, đây cũng chỉ là xung đột quan niệm hai thế hệ. Quan thanh liêm cũng khó bỏ việc nhà, cho dù con gái của Giám đốc Tần ham hưởng thụ, ham ăn biếng làm, ở huyện cũng không có cách nào điều tra, xử lí được! Hơn nữa, ôm con gái Giám đốc Tần mà chuốc rượu là đứa con của Trưởng ban Đới bên Ban tổ chức Tỉnh ủy, , công khai xử lí việc này là thích hợp sao?
Trần Bảo Tề và Ngu Thành Chấn ngơ ngác nhìn nhau, nhưng cũng biết Thẩm Hoài không đề cập tới vấn đề móc nối phiếu bầu, không phải là cho qua chuyện này, mà kế tiếp hắn liền ra giá rồi.
Trần Bảo Tề nhất thời không biết phải tiếp chuyện như thế nào, chỉ có điều ra vẻ trấn định nhìn hắn tiếp tục đem lời nói ra.
- Việc này của Giám đốc Tần làm người khác rất thương xót đấy, tôi sẽ phái nhân viên đến bên cạnh ông chăm sóc, không để ông chịu thêm kích động gì, điểm ấy xin Bí thư Trần, Bí thư Ngu cứ yên tâm. Thẩm Hoài nói: - Nhưng tôi đã đến đây, vẫn là cùng Bí thư Trần, Bí thư Ngu báo cáo hai chuyện?
Trần Bảo Tề âm lãnh nghiêm mặt, Thẩm Hoài lúc này phái người chăm sóc Tần Bính Khuê, nói trắng ra chính là muốn coi chừng con át chủ bài này, lão khó khăn mở miệng, nói: - Cậu cứ tiếp tục
- Tập đoàn Trường Thanh cùng khu kinh tế Tân Phổ vừa mới kí thỏa thuận, kế hoạch lấy 25triệu đô la Mỹ, mua vào hai ngàn mẫu đất công nghiệp, đưa nhân viên tới Thái Lan, Malaysia và những nơi khác, học tập chế tạo máy tính và thiết lập căn cứ, chuyển đến Tân Phổ. Đây là do Ủy viên thường vụ huyện Hà Phổ, Bí thư Đảng ủy thị trấn Tân Phổ Đới Tuyền tự mình thúc đẩy thu hút vốn đầu tư dự án, cũng là thành quả đầu tư lớn nhất của huyện chúng tôi năm nay, buổi sáng khi nói chuyện, tôi đã quên cùng Bí Thư Trần, Bí thư Ngu báo tin vui, lúc này chạy tới đây báo cáo bổ sung một chút Thẩm Hoài nói.
- Đây đúng là tin đáng vui mừng, bí thư Ngu ông ngày mốt đi làm công tác giám sát việc tuyển cử Hội đồng nhân dân Hà Phổ, nhớ khen ngợi Đới Tuyền về việc làm thu hút vốn đầu tư cho Đông Hoa làm ra thành tích tốt như vậy. Trần Bảo Tề nói.
Ngu Thành Chấn thở dài trong lòng: Thẩm Hoài đây là phải đảm bảo Đới Tuyền ứng cử chức Phó chủ tịch huyện, hơn nữa toàn bộ dự án khai thác Tân Phổ, phát triển toàn vẹn phải có được 25 triệu đô là Mỹ, nguy cơ nợ nần phía trước cũng có thể giảm bớt.
Tuy nhiên, sau trò khôi hài đêm nay, Đới Tuyền được ứng cử Phó chủ tịch là chuyện chắc chắn, móc nối gian lận phiếu bầu như thế này chỉ là trò cười, chuyện này chỉ có thể nói Thẩm Hoài tiến thêm một bước ra oai, mà không phải là ra điều kiện.
- Còn một việc, đó là dự án nhà máy lọc dầu Tân Phổ khả thi tiến hành cũng đã qua ba tháng, công việc hậu cần có liên quan cũng làm tốt. Công việc hậu cần không hẳn là dồi dào, ở huyện không biết xấu hổ mà trực tiếp cầu xin thành phố giúp đỡ; hiện tại việc hậu cần được thêm vào một chút, dự án dùng đất giải tỏa mặt bằng, san bằng, xây dựng bến tàu tạm thời, chuẩn bị tài chính khởi công, thăm dò thiết kế và công tác liên quan, đều đang làm dở, cũng làm tới một quy trình nhất định rồi, tôi là người da mặt dày, hy vọng thành phố sẽ giúp đỡ nhiều hơn một chút
Trần Bảo Tề liếc mắt nhìn Ngu Thành Chấn một cái, lão biết Thẩm Hoài lúc này đưa tay ra hướng thành phố xin "giúp đỡ", là ám chỉ phải ở hội nghị thường ủy thành phố hình thành nghị quyết chính thức giúp đỡ - buổi sáng ngày mai là cuộc họp hai tháng một lần của hội nghị thường vụ thành phố.
Nhưng, bọn họ nếu vào lúc này đáp ứng điều kiện của Thẩm Hoài, lát nữa làm sao giải thích cùng Hồ Lâm?
"Cộc cộc cộc", có tiếng giày cao gót đi lên, Trần Bảo Tề nhìn về phía cửa, chỉ thấy Thích Tĩnh Dao đang ở đầu cầu thang, bên cạnh là một cô gái trẻ tuổi rất giống cô, Trần Bảo Tề biết Thích Tĩnh Dao có người em gái song sinh, nhưng chưa bao giờ gặp qua, không nghĩ cô lúc này đã đến Đông Hoa.
Thẩm Hoài quay đầu nhìn lại, đối mặt với ánh mắt thanh tịnh của Thích Cẩn Hinh, đột ngột cảm thấy đau đầu, hắn không thể ở trước mặt bọn Trần Bảo Tề lộ ra bất kì nét yếu đuối nào