Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 667 - Chương 666: Cọng Rơm Cuối Cùng

Chưa xác định
Chương 666: Cọng rơm cuối cùng

Thẩm Hoài đến Bằng Duyệt tùy ý thuê một phòng, cùng với Hùng Văn Bân, Dương Ngọc Quyền nói chuyện qua điện thoại xong, vùi đầu buồn bực ngủ say. Nhưng chưa ngủ được mấy tiếng thì bị Vương Vệ Thành gọi điện thoại làm tỉnh giấc.

Tần Doanh dọn dẹp hành lý, trước hừng đông đã ngồi lên xe lửa rời khỏi Đông Hoa. Tần Bính Khuê sau khi tỉnh dậy biết con gái đã rời khỏi Hoa Đông mà không nói lời từ biệt, nhưng cảm xúc cũng coi như ổn định, tình trạng trúng gió cũng giảm bớt, tạm thời không có trở ngại gì cả.

Thẩm Hoài cho Vương Vệ Thành cho xe đưa vợ Tần Bính Khuê đến bệnh viện, để ông ta hai ngày này ở trong bệnh viện. Đồng thời điều hai nhân viên ở huyện đến phối hợp, chú ý không để những người khác có cơ hội tiếp xúc với Tần Bính Khuê.

Thẩm Hoài còn định ngủ tiếp thì điện thoại Hùng gia lại gọi đến.

Thẩm Hoài nhìn đồng hồ treo tường ở đầu giường, đã gần tám giờ rồi. Hắn không nghĩ tới Hùng Văn Bân vẫn ở nhà nhưng người tiếp điện thoại lại là Hùng Đại Ny, cười nói: - Sao lại có gan lớn mà lấy điện thoại nhà gọi cho anh thế này?

- Nhà em bị người ta chặn cửa rồi, cha em bảo anh qua đây giúp một chút Ở bên kia điện thoại Hùng Đại Ny cao giọng nói...

Nghe giọng điệu Hùng Đại Ny, Thẩm Hoài nghĩ thầm bên cạnh cô có người liền hỏi: - Ai đấy? Ai ăn no rồi dám chặn cửa nhà em thế.

- Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung, bọn họ canh ngoài cửa gần hai tiếng rồi. Nếu bọn họ không đi, em sẽ bị muộn làm mất Hùng Đại Ny nói.

Thẩm Hoài biết tính tình Hùng Đại Ny dịu dàng, muốn cho Tử Phúc Lâm chút thể diện, lại không muốn chạm mặt với họ, cũng không muốn báo cho cảnh sát đuổi họ đi nên cứ giằng co như thế. Hắn không ngờ rằng cha con Từ Phúc Lâm Tử Kiến Trung lại đến nhà họ Hùng bắt cọng rơm cuối cùng này.

Thẩm Hoài kẹp điện thoại giữa mặt và cổ đi vào nhà vệ sinh, tiếng nước chảy vào bồn cầu vang lên rõ rệt, hắn nói với Hùng Đại Ny: - Em giúp anh chuẩn bị điểm tâm, anh lập tức giúp em đuổi người

- Đồ lưu manh.

Hùng Đại Ny khinh mắng một tiếng trong điện thoại, vẫn chưa hết hận lại mắng thêm một câu: - Vừa rồi em gái em thiếu chút nữa là cướp lấy điện thoại rồi

- Không thể cúp điện thoại của em, cũng không thể nhịn đi tiểu được, em nói anh phải làm sao đây? Thẩm Hoài mặt dày cười hỏi: - Hơn nữa, cũng lâu không gặp rồi, em không muốn nghe âm thanh của nó sao? Không nghĩ tới lúc này Hùng Đại Linh cũng ở nhà.

Đại Ny không để ý đến lời đùa giỡn của hắn, thúc giục nói: - Anh mau tới đây đi! Rồi cúp điện thoại.

Thẩm Hoài trời còn chưa sáng đã liên hệ với Hùng Văn Bân, hẹn đến nhà ông ta ăn điểm tâm. Cùng nhau đuổi cha con Từ Phúc Lâm xong sẽ bàn luận những chuyện khác.

Ban đêm Thiệu Trưng về nhà đi ngủ, Hùng Văn Bân tiện đường qua đón Thẩm Hoài.

- Hoàng Tân Lương đã mang tài liệu đi gặp Cao Dương rồi. Hùng Văn Bân dịch vào bên trong để Thẩm Hoài lên xe.

Hội nghị thường ủy thành phố cũng có trình tự quy định. Dự án luyện hóa ở Tân Phổ sẽ được tiến hành thảo luận trong hội nghị. Ngoài việc điều chỉnh chương trình hội nghị còn phải in và phát tài liệu, trước hội nghị sẽ phải giao tới tay các Ủy viên thường vụ.

Hoàng Tân Lương ngòai trừ nhậm chức vụ Ban quản lý khu mới Mai Khê ra còn kiêm chức Phó chủ nhiệm chính quyền thành phố. Những việc này đành phải do anh ta tự mình làm thôi.

Thẩm Hoài không ngủ đủ, ngồi lên xe ngáp ngắn ngáp dài, tựa lưng vào ghế nói: - Buổi sáng nếu hội nghị thường ủy hình thành nghị quyết thì dự án trù bị có thể tiến một bước dài.

- Phía ngân hàng An Điền thỏa đàm rồi à? Hùng Văn Bân quan tâm hỏi: - Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Thẩm Hoài nói: - Phía An Điền không chủ động truyền tin tức ra bên ngoài, điều đó cho thấy thành ý của bọn họ.

- Đúng thế, phía An Điền không có lòng dạ nào thúc đẩy việc này, tin tức truyền ra ngoài cũng đủ khiến chúng ta đau đầu rồi. Hùng Văn Bân gật đầu nói: - Nếu để cho Thiên Ích và Trần Bảo Tề biết được mối liên hệ giữa thỏa thuận cho vay của ngân hàng với hội nghị thường vụ lần này thì sợ rằng bọn họ không dễ dàng nhả ra như vậy

Thẩm Hoài gật gật đầu.

Chúng Tín chuyển nhượng cổ phiếu công ty, Tập đoàn Mai Cương áp chế cổ phần nhà máy Tân Phổ, và quỹ mà ngân hàng An Điền cho vay để xây dựng dự án luyện hóa ở Tân Phổ nửa tháng trước đã chính thức tiếp xúc đàm phán. Ở sau lưng, Tôn Khải Thiện cũng bày tỏ thái độ ủng hộ.

Trình độ tham gia dự án luyện hóa của nhà đầu tư nước ngoài, quốc gia có chính sách hạn chế rõ ràng, tỉ lệ cổ phiếu nhà đầu tư nứơc ngoài nắm giữ trong tay không được vượt quá 50%.

Lần này cùng ngân hàng An Điền đàm phán thỏa thuận, sẽ là Tập đoàn khai thác Tân Phổ, Tập đoàn khai thác Mai Khê, đầu tư Chử Giang, Tập đoàn Kinh Đầu, Chúng Tín, Hồng Cơ. Những tập đoàn này ràng buộc lẫn nhau, gánh vác tổng khoản vay là hai mươi tư tỷ yên.

Chúng Tín, Hồng Cơ, Chử Giang, lấy tài sản của mình cho vay. Mai Cương, Tập đoàn khai thác Tân Phổ, Tập đoàn Mai Khê, Tập đoàn Kinh Đầu trở thành các Tập đoàn cổ phần nhà nước hoặc doanh nghiệp tư nhân nhà nước. Muốn cùng nhận được khoản vay lớn thế này sẽ phải trải qua trình tự phê duyệt phức tạp của Chính phủ.

Thẩm Hoài thúc đẩy hội nghị thường ủy hình thành là để thúc đẩy nghị quyết trong tiến trình dự án luyện hóa Tân Phổ. Chính là muốn dựa vào hình thức nghị quyết Thành ủy để đơn giản hóa tất cả các trình tự phê duyệt của chính phủ. Trước tiên cần phải loại trừ Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn, Cao Thiên Hà những người có khả năng sẽ làm trì hoãn, động thủ ở trình tự phê duyệt.

- Thành Ủy hình thành nghị quyết, Tân Phổ liền chính thức tổ chức và thành lập tổ trù bị cho dự án. Các hợp đồng Hydrogen của phía các tập đoàn cũng phải lập tức xác định Thẩm Hoài nói.

Hùng Văn Bân gật gật đầu, chu kì toàn bộ dự án luyện hóa rất dài. Cũng không phải công trình xây dựng cơ bản phức tạp thế nào, hơn nữa có một vài chu kì sản xuất các thiết bị cỡ lớn và có tính quan trọng lại cực dài.

Sản lượng luyện hóa của Chử Nam dự tính sẽ là một triệu tấn, những bộ phận tương đương vẫn sử dụng máy móc thiết bị của nhà máy lọc dầu cũ. Thời gian xây dựng có thể khống chế trong khoảng một năm rưỡi, nhưng luyện hóa Tân Phổ không có tính chắc chắn, tuyến luyện hóa tương đối cũ có thể sử dụng, do thiết bị bên kia hoàn toàn thiết kế mới, chế tạo tháp Hydrogen siêu lớn, bình thường đều cần một năm trở lên; đây còn cần kỳ hạn công trình thiết bị bên kia không gấp mới được.

Điều này cũng có nghĩa là, công tác trù bị bên này vẫn thuận lợi, toàn bộ các trang thiết bị sẽ được tiến hành sau một năm nữa. Cả dự án trong vòng hai năm có thể xây dựng xong một cách thuận lợi, đầu tư vào đó chắc chắn sẽ rất phát triển.

Hiện tại phía Tân Phổ chưa thông qua phê duyệt đã tiến hành động thổ khởi công, là hành vi vi phạm quy định nghiêm trọng. Trong bối cảnh các chính sách đang nghiêm ngặt như hiện nay, nếu không có sự ủng hộ đắc lực từ phía trên, Thẩm Hoài không dám mạo hiểm. Nhưng một số thiết bị quan trọng thì phải ký hợp đồng với các doanh nghiệp cung ứng trước để họ thiết kế sản xuất, như vậy có thể rút ngắn thời gian xây dựng.

Đồng thời công tác trù bị của bên nhận thầu cũng có thể tiến hành trước.

Tuy nhiên, những việc này đều cần phía Tân Phổ bảo đảm sẽ cung cấp đầy đủ về mặt vốn. Bên nhận thầu cũng phải nhìn thấy tiền mới thi hành.

Có vốn rồi thì mọi khó khăn chướng ngại đều có thể khắc phục được. Thậm chí khi hoàn thành xong công tác giải phóng mặt bằng ở những nơi xây dựng dự án thì các công trình trong dự án ví dụ đường quốc lộ, thủy điện, bến tàu, đê phòng hộ đều có thể phân ra để tiến hành. Không có tài chính cái gì cũng cuống quýt.

Vì thế thỏa thuận vay vốn hiệp đàm với ngân hàng An Điền là điểm nút mấu chốt của cả dự án.

- Tuy nhiên, cửa phê duyệt tiếp theo chỉ sợ là sẽ không thuận lợi như vậy Hùng Văn Bân cảm khái nói.

Tình hình bây giờ, dự án của Tân Phổ không chỉ không có thượng tầng trợ lực, thậm chí còn có Hồ Lâm nhiều quyền thế, người có ảnh hưởng gây cản trở ở phía trên. Điều này sẽ trở thành rủi ro và là nhân tố không thể biết trước được trong quá trình dự án xin phê duyệt.

- Phía ngân hàng An Điền đã kí thỏa thuận cho vay ba mươi hai tỉ yên rồi. Nếu phía Ủy ban kế hoạch Quốc gia không phê duyệt. Thẩm Hoài ôm đầu nói: - Vậy tôi phải theo chân bọn họ đến Yên Kinh, mỗi ngày tôi ôm chăn ngủ ở cửa lớn Ủy ban kế hoạch, dù sao, nếu có mất mặt thì cũng không chỉ riêng tôi mất mặt.

Xe đi vào viện Tướng quân, hai cha con Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung vẫn còn đứng ở đầu đường cạnh nhà họ Hùng.

Bọn họ thấy Hùng Văn Bân lái xe đến, muốn tiến lên nhưng trong lòng còn sợ hãi. Thẩm Hoài hạ cửa xe xuống, thấy trên mặt Từ Kiến Trung vẫn còn dấu vân tay mà Đới Nghị lưu lại tối qua, cái tát này của Đới Nghị thật là độc ác.

- Phó chủ tịch Từ, ngài ở đây đợi chủ tịch Hùng sao? Thẩm Hoài đập tay lên cửa kính, cười tủm tỉm nhìn cha con Tử Phúc Lâm, Tử Kiến Trung.

Cảm thấy đằng sau nụ cười của Thẩm Hoài là một con dao. Từ Phúc Lâm không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, ngập ngừng nói: - Tôi phạm sai lầm, nên cần phải kiểm điểm với Bí thư Thẩm

- Tôi có tư cách gọi ngài đến kiểm điểm sao? Thẩm Hoài kiềm chế nụ cười, lạnh lùng nhìn thẳng Từ Phúc Lâm nói: - Từ khi nào mà ngài nghĩ tôi có tư cách kiểm điểm ngài? Bắt đầu từ hôm qua hay là tối ngày mồng ba tháng tư khi ngài đến đến nhà Bí thư Đảng ủy Tôn Hưng Đồng, cảm thấy tôi có tư cách kiểm điểm ngài?

Từ Phúc Lâm làm việc rất bí mật, không ngờ rằng việc ông ta đến nhà Tôn Hưng Đồng lại bị Thẩm Hoài chú ý đến.

Mồ hôi trên trán Từ Phúc Lâm lã chã rơi xuống.

- Tất cả đều là ý của Thực Nghiệp Tư Hoa và Cao Tiểu Hổ. Trưởng ban thư ký thành ủy Cao và Thực Nghiệp Tư Hoa đều rất biết điều. Tôi tiếp nhận công trình viện sản xuất thuốc. Bọn họ khấu trừ không đưa vốn công trình, ép buộc cha tôi giật dây Tôn Hưng Đồng đối phó với Bí thư Thẩm, chúng tôi cũng là bất đắc dĩ. Chúng tôi xin lỗi anh, Bí Thư Thẩm Từ Kiến Trung nói.

- Ngu xuẩn. Trong xe, Hùng Văn Bân nhẹ giọng đánh giá.

Lời nói của Hùng Văn Bân Thẩm Hoài cũng nghe thấy, hắn nghe xong cũng chỉ cười nói:

Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung vẫn cho rằng đến bây giờ họ vẫn có tư cách phản bội và tiền vốn, nếu hắn muốn lật bàn, muốn khiến giới lãnh đạo Đông Hoa long trời nở đất một lần nữa, Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung đứng ra lật lọng, cắn lại Cao Tiểu Hổ, đưa bọn họ ra sau lưng Cao Thiên Hà, kéo Trần Bảo Tề xuống đúng là có tác dụng.

Nhưng lúc này Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung lấy cơ hội thoát thân cuối cùng của họ gửi gắm vào việc hắn ta sẽ khiến giới lãnh đạo Đông Hoa khốn đốn một lần nữa, không phải ngu xuẩn thì là cái gì?

- Đủ rồi Thẩm Hoài cắt ngang lời Từ Kiến Trung, không cho anh ta nói tiếp. Hắn nói: - Tôi, Cao tổng và Trưởng ban thư ký Cao quan hệ rất tốt, tuy không thân mật khăng khít như mấy người nghĩ nhưng tôi tuyệt đối không cho rằng họ có hành vi nhằm vào Hà Phổ và Mai Cương. Lời của hai người, tôi sẽ coi như chưa nghe qua bằng không nếu rơi vào tay Cao tổng và Trưởng ban thư ký Cao thì đối với hai người cũng không tốt, hai người đi đi

Hùng Văn Bân gõ lưng ghế dựa, ra hiệu lái xe tiếp tục lái xe.

Từ Phúc Lâm, Từ Kiến Trung há hốc mồm đứng ở nơi đó. Thấy cọng rơm cuối cùng cũng bay theo gió rồi, chỉ còn lại cảm xúc tuyệt vọng sợ hãi bao phủ lên bọn họ...

Bình Luận (0)
Comment