- Trên mặt anh bị sao vậy? Bạch Tố Mai bưng đĩa đồ ăn sáng đặt lên bàn, nhìn thấy trên mặt Thẩm Hoài không biết bị ai cào ra mấy vệt dấu móng tay, nghi hoặc hỏi.
Thấy Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh đều nhìn chằm chằm mặt hắn, Thẩm Hoài hỏi: - Đêm hôm qua có cô bé muốn nhảy lầu, tôi vì ngăn cô bé nhảy xuống, mặt mới bị cào thành như vậy... Tôi nói như vậy, mấy người tin không?
Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh nhất trí cùng lắc đầu.
Hùng Đại Linh nói: - Anh cho chúng tôi là đồ ngốc àh, dễ lừa vậy chắc? Nhất định là lại đi chọc ghẹo con gái nhà nào, cô ta mới cào cho thành như vậy chứ gì?
- Chớ có nói hươu nói vượn, nói cái gì vậy Bạch Tố Mai đánh cho con gái một cái, trừng mắt cô bé không cho nó nói bậy, nhưng, trong ánh mắt của cô thần sắc rõ ràng là cũng nhận định như vậy rồi.
Hùng Đại Ny thực ra lại bị em gái mình nói trúng tâm sự trong lòng, nghĩ đến vài ngày trước mới vừa cùng Thẩm Hoài làm bừa ngay trong nhà khách, mặt có chút hơi nóng lên, cũng xấu hổ ok tiện chen miệng vào, đôi mắt đẹp nửa ngờ nửa tin lườm Thẩm Hoài một cái.
Lúc này Thất Thất ở trong phòng khóc thét lên, cô vội vàng trở về phòng đi chăm nom cho con gái mặc quần áo rời giường.
Thẩm Hoài xoè xoè tay với Hùng Văn Bân, tỏ ý chẳng có gì để nói.
Hùng Văn Bân cười nói: - Lần này Thẩm Hoài đúng là không có nói láo, mặt cậu ấy đúng là vì cứu người mới bị cào. . .
- Làm sao có khả năng? Bạch Tố Mai vừa ngăn con gái không cho nó nói bậy, lúc này chính mình thì lại dấy lên nghi ngờ, thấy Thẩm Hoài phùng má làm bộ oan ức nhìn qua, ha ha cười rộ lên, điểm tâm của mọi người đã sớm ăn xong, đẩy đẩy con gái rời khỏi nhà ăn, không gây trở ngại Thẩm Hoài cùng lão Hùng bàn công chuyện.
Lúc này bảo mẫu lấy báo ngày hôm nay vào, Hùng Văn Bân nhận lấy, rất nhanh xem lướt qua tiêu đề, rất nhanh đã lật đến ấn bản kinh tế xã hội, nói:
- Chuyên đề Tân Phổ vẫn đăng ra. . .
- Thật sao? Thẩm Hoài thò đầu tới nhìn.
- Phần tình tiết nguy cơ nợ nần đã xóa bỏ Hùng Văn Bân xem lướt qua một lần giản lược, đưa tờ báo cho Thẩm Hoài nói rằng, - Nhưng lại chủ yếu giới thiệu về thành tích phát triển một năm qua của Tân Phổ . . .
- Bọn họ cũng muốn có bài để viết mà Thẩm Hoài cười nhận lấy tờ nhật báo Đông Hoa, trải trên góc bàn, vừa vùi đầu húp cháo, vừa xem lướt qua chuyên đề đăng trên ấn bản kinh tế xã hội, nói cho cùng đối với cái cô Thích Tĩnh Dao này hắn không an tâm, rất nhanh đã tìm ra vấn đề từ tin tức được đăng, cầm báo qua chỉ cho Hùng Văn Bân xem - Ah, bọn họ vẫn đánh kiểu mai phục. Dựa theo xây dựng cơ bản trước mắt tốc độ tiếp tục đẩy mạnh, đại diện cho chính quyền huyện gánh chịu nhiệm vụ xây dựng cơ bản tập đoàn khai thác Tân Phổ, nợ nần tuy rằng có thể dựa vào việc bán đất để giải quyết, mà một khi tốc độ chuyển nhượng đất đai chậm lại có lẽ đất đai sẽ bán hết sạch, hình thức như vậy cũng khó có thể duy trì, đến lúc đó có khả năng dẫn đến vấn đề nợ nần nghiêm trọng. . .
Chuyên đề đưa tin chiếm toàn bộ trang báo, Hùng Văn Bân vừa nãy cũng chỉ xem qua giản lược, cũng không chú ý tới bẩy rập mai phục trong văn chương, quay đâu lai tới gần xem, cười nói: - Cắt bỏ hết toàn bộ những nội dung này đi, bọn họ sẽ không cam lòng tới mức nào đây?
- Mặc bọn họ đi Thẩm Hoài hầu như là có thể tưởng tượng ra cặp mắt oán hận trong lòng, lại có chút tố chất thần kinh kia của Thích Tĩnh Dao, hiển nhiên cũng không trông cậy một lần giáo huấn là có thể làm cô ta nhớ đau.
- Bọn họ nói cũng không phải là sai hoàn toàn; chúng ta có thể dự kiến một thời gian ngắn trong tương lai, chính quyền địa phương có thể quá ỷ lại vào thu nhập từ chuyển nhượng đất đai, sẽ có thể tạo thành một vấn đề nhất định. Thế nhưng, bọn họ cũng không nói cho hết lời; tài chính địa phương mỗi thời kì đều có đặc điểm riêng biệt, điểm then chốt con ơ chúng ta có năng lực tự mình điều chỉnh hay không. Chúng ta bây giờ làm cải cách, thay đổi chế độ xã hội, là nhằm vào mâu thuẫn chủ yếu trước mắt để điều chỉnh, không cần có tham vọng đi thiết lập nên một chế độ hoàn mỹ có thể kéo dài dùng hàng vạn năm. Tương lai mâu thuẫn phát sinh chuyển biến, đó là cải cách trong tương lai, vấn đề phải đối mặt khi thay đổi chế độ xã hội, bây giờ vẫn là vấn đề phải lập tức giải quyết trước, để cho tương lai có khoảng trống để điều chỉnh. Hùng Văn Bân nói.
Thẩm Hoài cười nói: - Lý lẽ lần này của ông, hiển nhiên là không thuyết phục được Tần Bính Khuê; hay là ông đi bệnh viện khuyên nhủ hắn đi?
- Tôi không có tinh thần nhiệt tình như vậy đâu, Hùng Văn Bân lắc đầu nói, - Như lời cậu nói với Tần Bính Khuê, một đời người, trong chỗ đục thì muốn tìm trong... đạo lý nhìn có vẻ thô thiển như vậy, lại là cái không phải tất cả mọi người đều có thể nhìn thấu. Có sức lực đi khuyên Tần Bính Khuê quay đầu lại, còn không bằng giải quyết vấn đề thực tế nhiều một chút. . .
Bên phía Tần Bính Khuê phải theo dõi chặt một chút, Thẩm Hoài kêu tài xế Tiểu Mã lái xe qua đây, lại quay về bệnh viện đi theo bên người Vương Vệ Thành, chơ trong huyện phái những người khác qua đây thay ca rồi để cho bọn họ rút về.
Ăn xong điểm tâm thì tám giờ rưỡi, Hùng Văn Bân muốn trực tiếp quay vào thành phố tham gia hội nghị thường vụ, ra khỏi khuôn viên Tướng quân đi về phía tây, Thẩm Hoài thì lái xe về hướng đông, hắn mới vừa lên xe, Hùng Đại Ny từ phía sau đã đuổi tới, ngồi trên xe nói: - Đáp xe của anh đến đơn vị. . .
Nhìn xe của cha quẹo qua góc phố, Hùng Đại Ny mới vươn tay sờ soạng vết cào trên mặt Thẩm Hoài, đôi con ngươi xinh đẹp nhìn chăm chú vào mắt hắn, hỏi: - Bị ai cào thế?
- Thực sự là cứu người bị cào
Thẩm Hoài nói cho Hùng Đại Ny nghe chuyện xảy ra đêm ngày hôm qua, - Cô bé kia tên là Tần Doanh, em còn ấn tượng gì không?
Hùng Đại Ny không có việc gì cũng sẽ không đến quán ăn đêm chơi, vì vậy cùng Thẩm Hoài đến một chuyến, ấn tượng thì đặc biệt khắc sâu. Lúc đó cô còn vô cùng thương tiếc đối với Tần Doanh mặc áo sơ mi trắng, quần jean, tướng mạo thanh thuần giống như nữ sinh viên bình thường, không nghĩ tới sự việc mấy ngày nay lại cuốn cô bé vào trong vòng xoáy.
- Trên mặt anh có hai vệt máu cũng quá khó coi đi Hùng Đại Ny chỉ vào đầu ngõ phía trước, nói, - Anh đỗ xe trong ngõ chờ em một chút, chỗ chúng em có loại thuốc mỡ tẩy sẹo hiệu quả đặc biệt tốt, em đi lấy cho anh
- Nhất định phải hiệu nghiệm nha, nếu không anh chỉ đành cầm cục đá vạch thêm vài vệt trên mặt, giả bộ làm như mặt cắm xuống đất bị trầy, không thì đúng là chẳng biết giải thích thế nào, Thẩm Hoài nói, nắm bàn tay nhỏ mềm của Hùng Đại Ny lên, nói, - Móng tay em cũng rất dài, hay là em cũng cào hai vệt đi? Em dựa theo vết xước do đá cọ xát mà cào, đừng nương tay với anh
Cơ quan Đảng và Chính phủ làm việc bất kể cuối tuần hay không cuối tuần, nhưng chỗ trung tâm thành phố chủ nhật dòng người đặc biệt nhiều, cái hẻm nhỏ không ngừng có người đi qua, Hùng Đại Ny cũng không dám ở trong xe thân thiết cùng Thẩm Hoài, hôn một cái lên mặt hắn, liền đẩy hắn ra xuống xe.
Trong nhà khách Thẩm Hoài cũng không đặc biệt lưu ý hai vết cào trên mặt, hắn lật tấm che nắng trên xe xuống, dùng tấm kiếng có sẵn ở phía sau nhìn mặt, vết cào kết vảy, thật đúng là rất rõ ràng. Hùng Đại Ny không trì hoãn thời gian của Thẩm Hoài, chạy ra chợ, lại thở hồng hộc chạy về, không ngồi vào trong xe cho Thẩm Hoài cợt nhả nữa, cách cửa sổ xe đưa thuốc mỡ cho hắn, nói: - Này, thuốc mỡ là trong suốt, mỗi ngày bôi vài lần, người khác cũng nhìn không ra, sẹo tiêu nhanh. . .
- Bôi như thế nào, lần đầu tiên em bôi giúp anh đi? Thẩm Hoài trơ mặt ra dán tới, - Em giúp anh bôi một lần, anh sẽ biết.
- Anh đúng là mặt dày
Hùng Đại Ny vươn tay nhẹ nhàng véo một cái lên mặt Thẩm Hoài, vừa muốn tiếp nhận thuốc mỡ bôi giúp Thẩm Hoài, không để ý phía sau có người vỗ nhẹ lên vai.
Cô vốn là có tật giật mình sợ bị người ta nhìn thấy cô cùng Thẩm Hoài ở cùng nhau, bị vỗ vai một cái từ phía sau, hồn thiếu chút nữa bị hù cho rơi mất, quay đầu thấy là Chu Dụ, mới che ngực thở phào nói: - Chu bộ trưởng, chị hù chết tôi rồi.
- Từ xa tôi đã kêu cô, cô cũng không nghe thấy, cứ theo phía này chạy đến, lén lén lút lút như ăn trộm Cô lén lút gặp ai ở chỗ này sao? Chu Dụ cười thò đầu qua, đợi thấy Thẩm Hoài ngồi ở trong xe, đôi mắt đẹp cũng thoáng cái trừng đến tròn xoe.
Hùng Đại Ny đương nhiên không muốn chuyện của cô và Thẩm Hoài bị người khác biết được, trong lòng mặc dù sợ, nhưng nhanh trí, nói rằng: - Cũng không hiểu Thẩm Hoài ngày hôm qua ban đêm đi bắt nạt ai, chị xem bộ dạng hắn trên mặt bị cào mấy cái... Hắn còn biết không có mặt mũi đi mua thuốc, liền gọi điện thoại bảo tôi lén lén lút lút mua thuốc mỡ bôi mặt cho hắn. Chị kêu tôi lúc nào chứ, sao tôi chẳng nghe thấy gì cả?
Thẩm Hoài cũng không biết, để Chu Dụ biết hắn có gian tình với Hùng Đại Ny, rồi để Hùng Đại Ny cũng biết hắn cùng Chu Dụ có gian tình, cục diện sẽ diễn biến thế nào đây... Lúc này Hùng Đại Ny "Giội" nước bẩn lên đầu hắn (bêu xấu), nhưng thật ra "Giội" cực khéo.
Chu Dụ vẫn không biết đêm ngày hôm qua phát sinh nhiều tình tiết, được Hùng Đại Ny nhắc nhở, cũng thấy hai vết cào trên má phải Thẩm Hoài, lập tức thật sự cho rằng Thẩm Hoài đã làm ra cái chuyện bất nhân gì, mới lái xe qua đây bảo Hùng Đại Ny giúp hắn mua thuốc bôi mặt, liền khinh thường Thẩm Hoài nói: - Chủ tịch huyện Thẩm mỗi ngày đều diều hâu bắt thỏ, có lúc cũng phải để thỏ lên chức thành ưng chứ. . .
- Tôi còn nhiều việc phải làm, tôi về đây, thuốc mỡ thì tôi tặng chủ tịch Thẩm đấy Hùng Đại Ny tuy rằng nhanh trí nói dối vòng vòng cho qua, bên trong còn chưa vững dạ, làm gì còn dám ở lại, vừa nói vừa đi về hướng đầu hẻm.
Hùng Đại Ny mang giày cao gót, bước đi vừa hoảng vừa vội, đến đầu hẻm thiếu chút nữa ngã lộn... Chu Dụ vốn không nghi ngờ, nhưng thấy bộ dạng cô hoang mang rối loạn vội vội vàng vàng, trong lòng lại thấy kì quái, keo mở cửa xe ngồi vào trong, vuốt hai vết cào trên mặt Thẩm Hoài, hỏi: - Chắc không phải thằng nhóc nhà anh ăn tim gấu gan báo, muốn động tay động chân với Hùng Đại Ny, bị cào đấy chứ?
- Đây nếu như là do cô ấy cào, cô ấy sẽ giúp tôi mua thuốc chắc? Thẩm Hoài nói.
Hắn cũng thấy bộ dạng Hùng Đại Ny bỏ đi tay chân hoảng loạn, thầm kêu đau đầu, vô luận hắn nói cho Chu Dụ nghe chuyện ngày hôm qua Tần Doanh nhảy lầu cào bị thương hắn hay là thừa nhận đã gây rối đối với những phụ nữ khác, đều không thể giải thích cho bộ dạng tay chân hoảng hốt lúc này của Hùng Đại Ny, chỉ có thể thuận miệng nói dối tiếp.
- Khó nói nha
Chu Dụ cũng không dễ lừa gạt như người khác đâu, cô không biết Thẩm Hoài cùng Hùng Đại Ny đã từng phát sinh quan hệ, chỉ có thể hết khả năng suy đoán theo chiều hướng hợp lý, nói, - Hùng Đại Ny tính tình mềm yếu, lại không trở mặt được với anh. Anh động tay động chân với cô ấy, cô ấy cực kỳ tức giận cào cậu hai cái, cào xong lại thấy nặng quá, quay lại giúp cậu mua thuốc mỡ, lại vội vàng hấp tấp rời khỏi, đúng là phù hợp với tính tình của cô ấy. Lần trước tại nhà cô ấy anh làm sập giường, có phải anh muốn làm gì cô, cô ấy giãy dụa mà ra đúng không?
- Anh có đến mức hết chịu nổi như em nói sao? Thẩm Hoài dở khóc dở cười hỏi.
- Khó nói đây. Hùng Đại Ny ngoại hình thật lung linh, da mềm mại đến tôi còn muốn sờ soạng hai cái. Anh thì lại là đồ quỷ trăng hoa, một mình một phòng khống chế ôm lấy người ta bắt lên giường, một cú làm quá trớn, làm sập giường, rất là không bình thường sao? Chu Dụ cười hì hì nói, kéo đầu Thẩm Hoài qua, nhìn vào mắt hắn, nói, - Anh có bản lĩnh thì nói không có động tâm đối với Hùng Đại Ny đi. . .
- Thẩm Hoài đưa mặt tới, hôn một cái lên đôi môi hồng của Chu Dụ, kéo cô vào lòng, nói, - Là em khiến anh động tâm
- Anh động tâm với Hùng Đại Ny cũng bình thường thôi, cô ấy rất xinh đẹp, tốt bụng, rõ ràng là bị anh bắt nạt còn giúp anh che giấu. Nhưng cô ấy tâm tư đơn thuần, không phải cái loại con gái có thể bắt cá hai tay, chẳng hề giống anh, cô ấy đã có người qua lại rồi, anh đừng có mà đi hại cô ấy,
Chu Dụ rúc vào trong lòng Thẩm Hoài, khuyên hắn, - Vả lại, anh cũng không thiếu phụ nữ.
- Ừh Thẩm Hoài mặc kệ tội danh lớn tới đâu, nhận đã rồi nói sau, dù sao cũng không thể nói với Chu Dụ, hắn cùng Hùng Đại Ny quan hệ đã thân mật khăng khít rồi.