Trước mắt, việc bổ nhiệm phó chủ tịch huyện địa phương không phải nhất thiết cần thông qua trình tự tuyển cử hội đồng nhân dân, thành ủy tổ chức bổ nhiệm cùng với Hội nghị thường ủy hội đồng nhân dân huyện đều có quyền quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm phó chủ tịch huyện cá biệt.
Thẩm Hoài năm ngoái đã muốn trong chính quyền huyện hình thành thế cuộc Phó chủ tịch thường vụ thăng lên Phó chủ tịch thường ủy, từ đó gia tăng quyền hạn công việc của chính quyền, công việc quản lí thiết lập của thành trì mới Lâm Cảng và khu kinh tế Tân Phổ đưa vào trực thuộc quản lí của chính quyền huyện, điều chỉnh cơ cấu quản lí kinh tế của toàn huyện, tránh quản lí nhiều mặt và xuất hiện tình hình chính quyền bị phân tán.
Chỉ có điều ý tứ này của hắn thì bên phía Ngu Thành Chấn, Trần Bảo Tề không ủng hộ, mới không thể không thử đề cử huyện ủy, dùng phương thức tuyển cử hội đồng nhân dân, đề cử Đới Tuyền đảm nhận Phó chủ tịch huyện.
Mà sau khi một loạt rắc rối vì tuyển cử mà xảy ra đều chôn vùi như vậy.
Tuy nói thông qua làm công tác, người nhà cũng tán thành Tôn Hưng Đồng là vì áp lực công việc quá lớn dẫn đến kết luận tinh thần sụp đổ ở hội trường Hội đồng nhân dân, không có dấu vết cùng ý tứ gây ồn ào, Tôn Hưng Đồng tạm thời đình chỉ hết thảy chức vụ, cũng sắp xếp nhập viện chữa bệnh, nhưng ảnh hưởng tiêu cực của sự việc đã không thể ngăn chặn triệt để.
Khi Tôn Hưng Đồng suy sụp tinh thần ở hội trường, thành viên đoàn chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện đều ở hiện trường, sau khi Tôn Hưng Đồng được đưa đến trạm y tế ở tầng dưới cùng, tin tức cũng rất nhanh truyền khắp 400 đại biểu Hội đồng nhân dân.
Lúc này muốn ngăn chặn tin tức là việc không thể, sau đó Thẩm Hoài hai lần đến tỉnh họp, cơ quan trực thuộc tỉnh cũng có người bàn về chuyện này.
Tuy việc này không thể trực tiếp truy trách nhiệm lên đầu ai, việc đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn rơi vào bị động cũng khó tránh khỏi, trên thực tế ảnh hưởng tiêu cực đối với Hà Phổ và đối với hệ Mai Cương cũng rất lớn.
Ở tỉnh tuy giả câm giả điếc về sự việc lần này, cũng không yêu cầu thành phố trình báo sự việc lên, ngầm thừa nhận thành ủy Đông Hoa cùng huyện ủy Hà Phổ xử lí sự việc lần này, nhưng sau khi Điền Gia Canh đến tỉnh Hoài Hải, cho đến năm nay mới thúc đẩy tỉnh ủy tuần tra giám sát công việc, vào tuần đầu tháng 6 trước hết khởi động đối với Đông Hoa, thái độ nhắc nhở cũng rất rõ ràng.
Trong bối cảnh này, Hội nghị thường ủy hội đồng nhân dân thành phố đã bỏ dỡ trình tự tuyển cử Phó chủ tịch huyện Hà Phổ, sau đó Ban tổ chức thành ủy dùng hình thức bổ nhiệm trực tiếp, bổ nhiệm Đới Tuyền là ủy viên thường ủy huyện kiêm nhiệm Phó chủ tịch huyện, muốn vì sự việc lần này mà vẽ lên dấu chấm hết
Đã tham gia đaị hội động viên của công việc tuần tra tổ tuần tra tỉnh ủy, Thẩm Hoài không để Vương Vệ Thành và lái xe đi theo, một mình lái xe rời khỏi khách sạn Nam Viên, dừng trước cầu lớn Khê Khẩu rồi xuống xe, ngắm con sông nhỏ với những cây cỏ lớn lên giữa những cây sam Điền Gia Canh năm nay thúc đẩy hình thành chế độ tuần tra giám sát tỉnh ủy, trước tiên khởi động đối với Đông Hoa, không thể đơn thuần chỉ báo cho đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn. Trong khi Đại hội động viên công việc tuần tra vừa mới triển khai, khi tổ trưởng tổ tuần tra thứ nhất của tỉnh ủy Nhậm Lôi Tùng công bố bố trí công việc kiểm tra tuần tra lần này, dưới bục là một vùng xôn xao:
Công việc tuần tra trong thời gian hai tháng, lấy ba vùng Hà Phổ, Mai Khê, Tây Thành làm khu trọng điểm, sắp xếp tuần tra trong một tháng, tiếp đó tìm hiểu cán bộ quần chúng, trọng tâm của công việc là kiểm tra phận sự của thành viên bộ máy và các nhân vật nằm trong chính quyền Đảng của địa phương.
Cũng có nghĩa là, tỉnh ủy trước tiên khởi động công việc kiểm tra tuần tra đối với Đông Hoa, hoàn toàn không phải là đơn thuần báo cho đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn, trọng điểm của việc thông báo nhầm vào là hệ Mai Cương.
Cũng khó trách mọi người tham gia hội nghị động viên dưới bục nghe xong thì xôn xao, dường như trong khoảnh khắc đó đều hướng ánh mắt đến Thẩm Hoài.
Nước sông Chử đục ngầu, được hợp vào sông Mai Khê trong veo, hình thành nên đường nước hình cung có đường ranh giới rõ ràng, con chim nước màu trắng bơi lượn ở phía xa, mấy chiếc thuyền hàng hoặc đi hoặc dừng, Thẩm Hoài đi đường đi bộ đi đến cầu lớn Khê Khẩu.
Ở chính giữa cầu lớn Khê Khẩu cách mặt nước 3050m, đứng trên mặt cầu nhìn ra xa, cảnh sắc thật hấp dẫn.
Cầu lớn Khê Khẩu, nằm ở hạ lưu cửa sông Mai Khê, chiều dài hơn 800m, đầu tư gần trăm triệu, cũng là bộ phận tạo thành của đường cao tốc ven sông.
Sau khi cầu lớn Khê Khẩu xây xong, trên đoạn sông không đến 6km của hạ lưu sông Mai Khê, cầu lớn Mai Khê cùng với cầu lớn Chử Khê tạo thành trục giao thông của khu mới Mai Khê, khiến cho các con đường và thị trấn như Trúc Xã, Hoàng Kiều của bờ Tây và hai vùng Hạc Đường, Mai Khê của bờ Đông sông Mai Khê càng liên hệ chặt chẽ với nhau.
Đi ra từ cầu lớn Khê Khẩu, thông qua đường cao tốc ven sông thiết kế cho sáu làn xe cơ động, chỉ cần khoảng 10 phút là có thể lái vào đường cao tốc Từ Đông.
Ngoại trừ khu mới Mai Khê thì khu cảng Tây Pha Áp trong khu quy hoạch sản nghiệp cảng Tây Pha Áp, công nghiệp thuyền bè và vườn sản nghiệp đồng bộ, vườn chế thuốc sinh vật, vườn sản nghiệp mới Tây Thành, cũng nhờ sự xây dựng đường cao tốc ven sông mà hiệu suất được nâng cao, trở thành tuyến đường trung tâm của khu Nam thành phố Đông Hoa.
Tôn Á Lâm dừng xe đi lên cầu lớn, thấy Thẩm Hoài ngẩn người nhìn mặt sông liền đẩy anh ta một cái, nói: - Thế nào, Điền Gia Canh lần này đều đánh bằng roi cả hai bên, anh như thế này là bị đánh hôn mê rồi?
Thẩm Hoài hẹn Tôn Á Lâm gặp mặt nói chuyện, lại không ngờ cô ấy đã biết nội dung của Đại hội động viên tuần tra, tin tức cũng truyền đi thật là nhanh.
Thẩm Hoài quay người lại, gõ vào thanh bảo vệ nói: - Nếu ngay cả một chút uất ức cũng chịu không được thì đâu thể khiến tinh thần người khác sụp đổ, tinh thần tôi sớm đã nhiều lần sụp đổ rồi.
- Điền Gia Canh rốt cuộc là có ý gì, cái dùi cui này đánh cho không hiểu ra sao cả; tuyển cử xảy ra những chuyện này thì cho dù phải đánh bằng dùi cui, cũng phải đánh cho bọn Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn đầu rơi máu chảy, mới luân phiên đến bên này chứ? Tôn Á Lâm nghe trọng điểm công việc của tổ tuần tra nhầm vào hệ Mai Cương cũng tương đối không hiểu.
- Có lẽ Điền Gia Canh hy vọng thấy tôi có thể có một thái độ kiềm chế chăng? Thẩm Hoài bỉu môi, suy đoán nói, nhưng cũng không có cách nào khẳng định ý đồ của Điền Gia Canh rốt cuộc là gì.
Thẩm Hoài có thể đoán ở tỉnh chắc là sẽ không hy vọng nhìn thấy hắn quá sắc cạnh.
Sau khi Đàm Khải Bình được điều rời Đông Hoa, việc phía tỉnh sắp xếp đối với Cao Thiên Hà cũng là dựa vào kế hoạch tính toán để anh ta vào cuối năm nay bình ổn đường lùi. Bất luận là từ việc cân bằng quyền lực hay là vì ổn định đại cuộc, phía tỉnh sau khi Đàm Khải Bình được điều rời Đông Hoa đều cố gắng duy trì ổn định bộ máy Đông Hoa.
Ý nguyện của cá nhân Bí thư tỉnh ủy Điền Gia Canh, Thẩm Hoài đoán gã ta cũng là hy vọng lấy Trần Bảo Tề để cạnh tranh phát triển của hệ Triệu và hệ Mai Cương ở Đông Hoa, mà không phải là nội chiến làm tiêu hao, càng không thể hy vọng nhìn quan trường Đông Hoa lại chấn động, mà phá vỡ tình thế tốt đẹp của sự phát triển cao độ trước mắt của kinh tế Đông Hoa.
Vì vậy sau khi Tần Bính Khuê gây ra chuyện Vương Triều, Thẩm Hoài cũng thấy tốt mà thu, không vội ép bọn Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn. Nhưng sau đó tinh thần Tôn Hưng Đồng sụp đổ tại hiện trường của hội nghị đoàn chủ tịch Hội đồng nhân dân, Thẩm Hoài cũng lường không kịp, trở tay không kịp thì sự việc xảy ra rồi, cũng không còn cách nào khống chế ảnh hưởng khuếch tán.
Theo đạo lí mà nói, sự khuếch tán của ảnh hưởng tiêu cực thì đứng mũi chịu sào hẳn là hai người Trần Bảo Tề và Ngu Thành Chấn, hệ Mai Cương ít nhiều còn có thể chiếm lý.
Tuy nhiên, Thẩm Hoài cũng biết rõ, xã hội này có khi là không thể nói đạo lý.
Biết được vết xe đổ của Đàm Khải Bình, bên ngoài thậm chí đồn đại là Thẩm Hoài hắn ép Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn quá mới dẫn đến sự cố chính trị lần này. Hắn cũng không nói lí lẽ, chỉ có thể trách hắn từ xưa tới nay trong ấn tượng của người khác là vô cùng linh hoạt, sắc bén, ương ngạnh.
Điền Gia Canh có phải cũng có ý nghĩ như thế này, hoặc đơn thuần chỉ là báo cho hắn cho dù phải chịu nhục cũng phải lấy đại cuộc làm trọng?
Có lúc lòng người khó dò, huống hồ cơ hội Thẩm Hoài trực tiếp tiếp xúc với Điền Gia Canh cũng không nhiều, thưởng thức lẫn nhau nhưng không có nghĩa sẽ dễ dàng tha thứ cho nhau. Thẩm Hoài cũng đồng tình với hai người Tần Bính Khuê và Tôn Hưng Đồng, nhưng lúc hành sự lấy lợi ích được mất làm đầu, không có đạo lí, đạo nghĩa gì.
Thẩm Hoài dựa lưng vào lan can, nói với Tôn Á Lâm: - Bất kể nói thế nào, chúng ta bây giờ còn phải thu lại một chút thái độ
- Ba mươi hai tỷ đồng Yên Nhật cho vay đều nằm trong tay rồi, anh có thể nhịn không quẩy cái đuôi? Anh khi nào biến thành âm điệu thấp như vậy rồi? Tôn Á Lâm hỏi.
- Tình thế không do người à? Thẩm Hoài bĩu môi nói, - Lúc này quẩy cái đuôi, khiến người ra tưởng lầm là thị uy với phía tỉnh, không phải càng lợn lành chữa thành lợn què rồi hả? Tôi không giống như cô nghĩ không chịu nổi uất ức.
Tôn Á Lâm hỏi: - Không tạo thế, ủy ban Kế hoạch không cảm thấy được áp lực, không hành động, làm sao bây giờ?
- Tổ tuần tra ngày mai sẽ đến Hà Phổ, mười ngày mới có thể rời khỏi, sau đó tôi liền đi Yến Kinh một chuyến, hiện tại tin đồn quốc tế đều rất căng, tình thế vẫn còn có chút khó nói. Thẩm Hoài nói, - Đông Nam Á rốt cuộc thế nào rồi?
- Tỷ suất hối đoái trước mắt của đồng baht Thái còn gắt gao hơn đồng đô la Mỹ, nhưng lượng lớn tiền ngoại đối tuôn ra, dự trữ ngoại đối của Thái Lan tiêu hao rất lớn. Tôn Á Lâm nói tiếp: - Hiện tại chính phủ Thái Lan đã đệ trình cầu viện quỹ tiền tệ quốc tế, mà phải giảm bớt áp lực tỉ suất hối đoái của đồng baht Thái, ít nhất cần xuất ra 200300 trăm triệu đô la Mỹ đầu tư nhập vào thành phố mới có thể ngăn cản tấn công lần hai. Nhưng đúng vậy, khoản tiền này đâu dễ mượn như vậy? Chính phủ Thái Lan cũng không muốn chính sách quốc nội bị quản chế bởi người ngoài, vẫn hy vọng tình hình quốc nội có thể bình ổn trở lại, vượt qua nguy cơ lần này
Thẩm Hoài biết bao gồm đồng baht Thái ở bên trong, tỉ suất hối đoái của tiền tệ của khu vực nhiều nước Đông Nam Á đều trực tiếp liên hệ với đồng đô la Mỹ. Khi lượng lớn tiền ngoại hối từ quốc nội Thái Lan di chuyển ra, hay có nghĩa là lượng lớn đồng baht Thái bị bán tháo, đổi thành đô la Mỹ hoặc tiền tệ khác thì chính phủ Thái Lan phải đưa đồng đô la Mỹ vào thị trường tỉ suất hối đoái quốc tế, tiến hành làm ngược hướng mới có thể giữ tỉ suất hối đoái không thay đổi, liên hệ với đồng đô la Mỹ.
Mà ở trong quá trình này, nếu dự trữ ngoại hối của chính phủ Thái Lan tiêu hao trước, mà không thể kịp thời được ngoại viện ủng hộ, trước áp lực mà tỉ suất hối đoái đồng baht Thái tích lũy sẽ mạnh mẽ phóng ra, rất có thể sẽ dụ phát một loạt nguy cơ phản ứng quá mẫn cảm.. - Thái Lan gần sáu mươi triệu người, chiếm 13% số dân khu vực Đông Nam Á, kinh tế cũng không khác biệt lắm với số này. Một khi Thái Lan xuất hiện nguy cơ nghiêm trọng, các nước như Indonesia, Malaysia cũng tồn tại vấn đề kinh tế giống thế và mức độ sẽ đến bao nhiêu? Thẩm Hoài hỏi.
- Tại sao không đề cập? Chính là Singapore có tình trạng kinh tế tốt đẹp cũng có khả năng sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn; nếu không phải cảm thấy được căng thẳng, Singapore cũng sẽ không mấy lần mượn tạm trên trăm triệu đô la Mỹ ủng hộ chính phủ Thái Lan rồi. Chỉ có điều nợ ngắn hạn bên ngoài Thái Lan tích lũy quá nhiều, Singapore cũng không có khả năng ủng hộ Thái Lan vô hạn . Tôn Á Lâm nói tiếp, - Cơn sóng này đối với toàn bộ kinh tế Đông Á đều đã có mức độ ảnh hưởng không giống nhau. Tỉ suất hối đoái đồng Yên Nhật vừa vặn tiến vào thời kì hạ xuống, nếu ảnh hưởng sâu hơn một chút, lợi ích trực tiếp của chúng ta ở khoản cho vay đồng Yên Nhật lần này còn có thể cao hơn một chút.
Việc giảm xuống tỉ suất hối đoái đồng Yên Nhật, Mai Cương thông qua ngân hàng đầu tư Nhật Bản trực tiếp đạt được một khoản lớn tiền cho vay đồng Yên Nhật, lấy đô la Mỹ làm tiền tệ trung gian, đổi thành đồng Nhân dân tệ để sử dụng trong nước.
Chỉ cần tỉ suất hối đoái đồng Yên Nhật giảm xuống trong thời gian dài, Mai Cương ban đầu có thể cần lấy bốn trăm triệu đô la Mỹ, đến lúc đó khả năng chỉ cần xuất ra ba trăm triệu đô la Mỹ thậm chí ít hơn thì có thể đổi ra nhiều đồng Yên Nhật giống vậy đi trả lại khoản cho vay, mức khác biệt ở giữa chính là lợi nhuận tỉ suất hối đoái.
Tôn Khải Thiện, Berkeley và Võ gia, cuối cùng đồng ý bên này lấy quyền đầu tư của nhà máy thép Tân Phổ tiến hành cho ngân hàng An Điền vay lượng lớn đồng Yên Nhật, nói đến cùng cũng là bọn họ nhìn đến đồng Yên Nhật tiến vào con đường có chu kỳ giảm xuống của tỉ suất hối đoái.
Thẩm Hoài còn muốn hỏi Tôn Á Lâm về vấn đề tài chính thì di động trong túi quần vang lên, móc ra thấy là Lý Cốc gọi điện thoại tới, nghi hoặc nói với Tôn Á Lâm: - Lý Cốc lúc này gọi điện thoại tới làm cái gì, chẳng lẽ là sau khi đánh bằng dùi cui thì muốn nhét táo ngọt tới an ủi chúng ta?